Thanh âm của Vân Dịch mang theo một tia rung động.
Trương Hằng cười nói:
- Nơi này chính là Lĩnh vực không gian của vi sư, có thể xem là một tiểu không gian độc lập. Thi triển Huyết Sát Quán thể trong này, tuyệt đối không ai có thể quấy nhiễu, vô cùng thuận lợi.
- Sư phụ còn có được thần thông kinh người như thế này sao?! Lĩnh vực không gian là thần thông Chỉ có trong truyền thuyết, đồ nhi cũng Chỉ vô ý đọc qua trong cổ tịch mà thôi!
Vân Dịch kinh nghi bất định nói, cảm giác vị sư phụ của mình ngày càng thần bí khó lường.
- Việc vi sư có Lĩnh vực không gian, ngươi không thể nói cho những người khác biết được!
Trương Hằng dặn dò.
Vân Dịch kiên quyết nói:
- Đồ nhi hiểu được, tuyệt đối không hé nửa lời với ngoại nhân về điều này!
Trương Hằng cười cười:
- Được! Ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi! Ta sẽ thi triển Huyết Sát Quán thể, nếu ngươi không chịu nổi thì có thể bảo dừng, vi sư tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng. Sự hấp dẫn của lực lượng tuy rằng vô cùng lớn nhưng sinh mệnh lại trọng yếu hơn bất cứ điều gì!
- Sư phụ, người có thể bắt đầu được rồi. Đồ nhi đã chuẩn bị tâm lý tốt!
Vân Dịch tràn đầy tin tưởng nói. Hắn tin chắc rằng chỉ cần trong lòng hắn thủ vừng cặp mắt có thể sánh ngang thần linh kia thì hết thảy lực lượng giết chóc bên ngoài đều khó có thể phát huy tác dụng đối với mình.
Trương Hằng hít sâu một hơi, nhắm hai mắt lại, thể ngộ dòng sông màu máu ở sâu trong Nguyên Linh.
Khi cảnh giới linh hồn của Trương Hằng gia tăng tới Hợp Thể đại viên mãn, hắn cũng đạt tới khả năng khống chế cực hạn đối với cổ lực lượng này. Mơ hồ, hắn đã có năng lực hoàn toàn rút nó ra.
Bá một tiếng, Nguyên Linh Trương Hằng đơn giản từ trong thức hải thuấn di ra, xuất hiện phía sau Vân Dịch.
Ầm ầm
Trương Hằng và Nguyên Linh của mình đồng thời vươn thủ chưởng ra, đánh lên người Vân Dịch.
Lập tức, trong Lĩnh vực không gian tràn ngập một cổ lực lượng huyết sát kinh thế hãi tục.
Vân Dịch hoảng sợ!
Cỗ lực lượng huyết sát này cường đại vượt xa sự tưởng tượng của hắn, suýt chút nữa đã phá hỏng thần trí của hắn.
Nhưng nháy mắt này, trong óc hắn hiện ra một đôi “Thần Linh Nhãn”, nhìn xuống khắp đại địa.
Đôi Thần Linh Nhãn này chính là bóng ma Trương Hằng từng lưu lại trong lòng hắn.
Giờ phút này, Vân Dịch đã chuyển hóa bóng ma này thành một loại lực lượng tín niệm.
Chỉ cần lực lượng tinh thần giết chóc kia không vượt qua lực lượng chấn nhiếp ẩn chứa trong Thần Linh Nhãn thì hắn vĩnh viễn có thể trấn định, không bị ngoại vật ảnh hưởng tới thần trí.
Nguyên Linh ở trạng thái hư ảnh linh thể, trong đó trào ra từng đợt từng đợt huyết lãng trong suốt, rót vào trong linh hồn Vân Dịch.
Mà trong tay Trương Hằng lại phát ra một cỗ huyết quang như thực chất, không ngừng Quán nhập vào cơ thể Vân Dịch, lưu chuyển khắp nơi trong thân thể hắn rồi tiến vào đan điền.
Hai cổ lực lượng này, một thực một hư, hỗ trợ lẫn nhau, thiếu thứ nào cũng không được. Chúng phân biệt đại biểu cho tinh thần nguồn suối và lực lượng thân mình của lực lượng huyết sát.
Hấp thu tinh thần nguồn suối của lực lượng huyết sát Vân Dịch liền có thể chân chính lĩnh ngộ bản chất cổ lực lượng này, thậm chí gia tăng cảnh giới linh hồn.
Mà bản thân lực lượng có thể khiến pháp lực của hắn ngày càng hùng hậu.
Khi hai thứ này hợp nhất hoàn toàn biến thành việc bổ sung pháp lực và cảnh giới linh hồn, mang tới thành tựu khó có thể tưởng tượng nổi.
Trong Lĩnh vực không gian của Trương Hằng, tu vi của Vân Dịch đang được đề cao với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy. Loại tốc độ này nhanh gấp ngàn lần vạn lần so với tu luyện bình thường.
Giằng co nửa ngày, Vân Dịch từ Hóa Thần sơ kỳ đã tăng lên Hóa Thần Trung Kỳ, sát lục khí trên người hắn mạnh mẽ vô cùng, đủ khiến người ta kinh sợ.
Trong quá trình này, linh hồn Vân Dịch thừa nhận sự tàn phá và tôi luyện của lực lượng huyết sát, đã gia tăng về chất!
Mỗi khi hắn kiên trì không được, trong đầu hắn đều hiện lên cặp Thần Linh Nhãn kia.
Tuy nhiên, theo sự tích tụ lực lượng huyết sát, sát lục khí ảnh hưởng tới tâm trí càng ngày càng khủng bố.
Áp lực đè lên Vân Dịch đã càng lúc càng lớn, đôi mắt màu bạc trong đầu hắn lóe ra ánh sáng dị thường. trợ giúp hắn hết lần này tới lần khác trấn áp cỗ lực lượng ăn mòn tinh thần cường đại này.
Theo cảnh giới linh hồn hắn được đề cao, đôi Thần Linh Nhãn này cũng biểu hiện ra uy lực càng cao, trở thành niết bàn thủ hộ một tia thanh minh cuối cùng cho linh dài hắn.
Trương Hằng cũng phân ra một bộ phận tâm thần chú ý trạng thái của hắn, không khỏi than thầm:
- Chỉ cần trong lòng có một tia tín niệm kiên định vững chắc nhất liền có thể chiến thắng hết thảy ảnh hưởng tinh thần bên ngoài. Tín niệm mạnh mẽ bao nhiêu thì lực lượng linh hồn càng mạnh!
Thần Linh Nhãn trong đầu Vân Dịch dĩ nhiên đã trở thành tín ngưỡng kiên định nhất trong lòng hắn, khiến cho hết thảy lực lượng giết chóc bên ngoài không thể công phá phòng tuyến tâm thần của hắn.
- Ngươi làm không tồi, vi sư muốn tăng tốc độ lên...
Khóe miệng Trương Hằng tràn đầy vẻ tươi cười.
Tốc độ huyết quang chảy ra từ Nguyên Linh và bàn tay Trương Hằng lập tức gia tăng gấp đôi.
Thân thể Vân Dịch chấn động, hơi run lên mấy cái rồi bình thường lại.
Trương Hằng vừa lòng gật đầu, quá trình thi triển Huyết Sát Quán thể còn thuận lợi hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn.
Thời gian trôi qua từng chút một, lực lượng huyết sát trên người Trương Hằng càng lúc càng ít, mà trong cơ thể Vân Dịch lại càng lúc càng nhiều.
Rốt cục, tới một khắc này...
Lực lượng huyết sát trong cơ thể Trương Hằng đã tiêu tan hết, ngân quang quanh thân tăng vọt, phát ra một vòng quang mang huyến lệ.
Quang lưu màu bạc trong cơ thể lưu chuyển vô cùng thuận lợi, Linh Hạch run lên từng đợt, mang theo cảm xúc vui mừng.
Trương Hằng hơi sửng sốt, đột nhiên phát hiện sau khi lực lượng huyết sát hoàn toàn ly thể thì pháp lực của mình trở nên thuần khiết hơn nhiều.
Mơ hồ, hắn cảm giác thực lực của mình lại tăng lên một cấp bậc mới, hoàn toàn đạt tới cảnh giới Hợp Thể đại viên mãn.
Bất kể là cảnh giới linh hồn hay cường độ pháp lực đều không kém gì cường giả Hợp Thể đại viên mãn.
Trương Hằng lập tức vui mừng quá đỗi, hiện tại ngoại trừ cảnh giới linh hồn và pháp bảo thấp kém thì cũng không thua kém Hoàng Phủ Lân quá nhiều. Ngay cả chiến đấu với tu sĩ khác cùng cấp cũng không thể bị đối phương nhanh chóng diệt sát.
Mà đúng lúc này, lực lượng huyết sát trên người Vân Dịch cũng tăng vọt tới cực hạn. Trên mặt hắn hiện ra vẻ dữ tợn, mở hai tay ra, toàn bộ Lĩnh vực không gian lập tức tràn ngập một cỗ khí tức giết chóc bạo ngược.
Ầm!
Hào quang màu máu từ trên người Vân Dịch bùng nổ, hình thành một mảnh lốc xoáy màu máu, hướng về bốn phía cuồng quyển.
Giờ phút này, khí tức trên người Vân Dịch đã tăng lên tới trình trình độ tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ.
Chỉ mấy ngày ngắn ngủi, hắn đã từ cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ đạt tới cảnh giới Hợp Thể hậu kỳ! Điều này cũng thật sự vô cùng dọa người!
Thần sắc Trương Hằng hơi đổi, Nguyên Linh nháy mắt trở về trong cơ thể rồi đánh ra một chưởng về phía Vân Dịch. Một mảnh ngân quang lập tức bao phủ lấy hắn.
Vân Dịch lập tức cảm giác một cỗ áp lực thái sơn áp đỉnh, khí tức bạo ngược không chịu khống chế trên cơ thể lập tức thu liễm một chút, thần sắc cũng dần khôi phục bình thường.
Ở sâu trong linh hồn hắn, trên không một con sông máu có một đôi Thần Linh Nhãn đang nhìn xuống, khiến cho lực lượng huyết sát bên dưới không dám khinh cử vọng động.
- Sư phụ...
Sắc mặt Vân Dịch tái nhợt, miễn cường lắm mới ổn định được thân hình, bị một chưởng của Trương Hằng chụp lấy.
Ầm một tiếng, thân thể hắn bị đánh bay xa mấy chục thước, khó khăn lắm mới ổn định được, hộc ra một búng máu.
Nháy mắt khi một chưởng này đánh trang thân thể Vân Dịch, Trương Hằng đã thu hồi chín thành lực lượng, khiến hắn không bị thương nặng.
Dù vậy, Vân Dịch vẫn bị thương không nhẹ, cảm giác xương cốt toàn thân như muốn nứt ra.
Trên thực tế, một chưởng vừa rồi của Trương Hằng ẩn chứa lực lượng nhu tính, nếu không, với một chưởng này, dù chỉ còn một phần mười, cũng đủ đánh nát thân thể yêu thú Hóa Thần Kỳ.
- Sư phụ... Ta sai rồi!
Vân Dịch miễn cường chấn trụ thương thể trong cơ thể!
Giờ khắc này, hắn mới phát hiện ra thực lực sư phụ sâu không lường được, đôi Thần Linh Nhãn trong linh hồn hắn cũng ngày càng trở nên cường đại, khiến cho con sông màu máu kia hoàn toàn sợ hãi, không dám kháng cự.
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi:
- Đây cũng không phải là do ngươi sai... Ngươi mượn bóng ma cường đại vi sư để lại trong lòng để kinh sợ Huyết Sát Chi nguyên, như vậy sẽ vĩnh viễn không thể vượt qua vi sư được!
Nói cách khác, một khi Vân Dịch có được lực lượng vượt qua hoặc sánh ngang Trương Hằng thì hắn cũng không thể chấn trụ được Huyết Sát Chỉ nguyên sâu trong tâm linh hắn, do đó không thể khống chế được lực lượng của mình, lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục!
- Đồ nhi chưa bao giờ nghĩ tới việc vượt qua sư phụ! Ta hiện tại tín ngưỡng chính là sư phụ người! Nếu không, đệ tử hoàn toàn không thể áp chế lực lượng huyết sát trong cơ thể!
Vân Dịch cắn răng nói.
Ta hiện tại tín ngưỡng chính là sư phụ người!
Trong lòng Trương Hằng chấn động, mơ hồ cảm thấy một tia hổ thẹn!
Vân Dịch trở thành đệ tử của minh tuy rằng đạt được thực lực hắn hằng mơ ước nhưng nhất định không thể vượt qua chính mình được!
Tưởng tượng tới sự tồn tại của mình làm hạn chế sự trưởng thành trong tương lai của đệ tử, Trương Hằng liền tâm sinh áy náy.
- Bất kể là hiện tại hay tương lai. Vân Dịch vĩnh viễn là đệ tử của người...
Vân Dịch quỳ trên mặt đất. đập đầu ba cái.
- Ngươi đứng lên đi.
Trương Hằng ra lệnh.
- Vâng.
Vân Dịch đang bị thương nặng miễn cưỡng đứng lên. nhìn Trương Hằng một cách khó hiểu.
- Trước tiên ngươi hãy ở đây tĩnh dưỡng một thời gian, ta phải quan sát
tình hình của ngươi, qua đó có thể định ra sách lược tương ứng.
Thần sắc Trương Hằng dần dần dịu xuống.
- Vâng, thưa sư tôn.
Vân Dịch gật đầu, bắt đầu ngồi xuống đất điều tức.
Trương Hằng đưa cho hắn vài viên thánh đan trị thương.
Sở dĩ hắn không đưa Vân Dịch trở về phủ đệ có trạng thái linh khí tốt
nhất, ngoài việc tránh để cho người ngoài chú ý, mà còn vì lực lượng
Huyết Sát trên người người này còn quá mức cuồng bạo, khó có thể tự
khống chế.
Một khi để cho hẳn ra ngoài, lực lượng Huyết Sát cường đại hoàn toàn có thể trong nháy mắt bao trùm toàn bộ Lam Tinh Đảo. khi
đó sẽ khiến cho bao nhiêu người chú ý chứ?
Có thể nói, Vân Dịch đã trở thành Huyết Sát Quân Vương xứng đáng với cái danh hiệu ấy.
Chỉ khác một điều đó là ở sâu trong tâm linh của Vân Dịch có một cặp Thần
Linh Nhãn đang chấn nhiếp ngọn nguồn của Huyết Sát, khiến cho thần trí
của hắn không đến mức bị sát lục khống chế.
Ở trong lĩnh vực không gian mấy ngày, Trương Hằng liền quay về phủ đệ.
- Sư tôn. Vân Dịch sư huynh đi đâu rồi?
Tú Ninh đột nhiên hỏi. dường như cảm thấy điều gì đó.
- Hắn đang đột phá ở một nơi đặc biệt, việc này ngươi không cần phải quan tâm.
Trương Hằng thản nhiên nói.
Thấy Trương Hằng nói như vậy. Tú Ninh cũng Chỉ nén sự tò mò trong lòng lại. tiếp tục tu luyện.
- Ta phải lập tức rời khỏi Lam Tinh Đảo này. nhưng một khi rời khỏi nơi
này, sẽ có thể gặp phải sự truy sát của Tử Hoàng Phủ. không bằng hãy sử
dụng kế đương đông kích tây.
Trương Hằng trầm tư một lát, rồi đột nhiên nghĩ ra một kế.
Sau khi quyết định, hắn liền rời khỏi phủ đệ. tới Lam Tinh Đảo tìm một vài tài liệu.
Hành động của Trương Hằng hiển nhiên bị thế lực Hoảng Phủ Phủ thống trị trên Lam Tinh Đảo biết.
Cha con Hoàng Phủ tuy không đích thân đi giám sát Trương Hằng, nhưng bốn phía hiển nhiên là cũng có tai mắt.
Những tai mắt này đều cực Kỳ cận thận, đã được Hoàng Phủ Lân dặn dò, tuyệt
đối không được dùng thần thức để nhìn trộm, Chỉ có thể dùng mắt thường
để quan sát từ xa.
Tuy dùng mắt thường để quan sát cũng có thể
khiến cho Trương Hằng cảm nhận được, nhưng cũng không đến nỗi gây phản
cảm với đối phương. Nếu dùng thần thức để nhìn trộm thì đó chính là sự
làm nhục trắng trợn và khiêu chiến.
Hoàng Phủ Phủ, mật thất của đại đảo chủ.
Một người mặc áo đen hướng về phía Hoàng Phủ Lân báo cáo những hành động dị thường mấy ngày nay của Trương Hằng.
- Sưu tập tài liệu? Hơn nữa còn không phải là tài liệu gì đặc biệt quý giá, rốt cuộc là hắn có ý đồ gì?
Hoàng Phủ Lân nhíu mày, thấp giọng nói.
- Phụ thân, nếu hắn đang tìm tài liệu, Hoàng Phủ Phủ chúng ta sao không trực tiếp giúp hắn sưu tầm?
Không biết từ khi nào, Hoàng Phủ Tĩnh đã hiện ra ở bên cạnh phụ thân thanh âm cực Kỳ bình thản.
- ừ. việc này hãy giao cho con đi. Đại nhân vật ở sau lưng Trương Hằng
này hẳn là một nhân vật có thể sánh vai với hải ngoại tam tiên, hơn nữa
Âm Dương tán tiên kia còn nợ hắn một nhân tình, nhân vật như vậy chúng
ta không những không thể đắc tội, mà còn phải tận lực trợ giúp.
Trong mắt Hoàng Phủ Lân lóe lên hàn quang, thản nhiên nói với Hoàng Phủ Tĩnh.
- Phụ thân, nữ nhi còn có một chuyện muốn bẩm báo. Hôm trước ở Lam Tinh
Đảo con có ngẫu nhiên dùng thần thức đảo qua phát hiện ra thực lực của
Trương Hằng dường như đã tăng lên. lúc này về mặt pháp lực và cảnh giới
đều đã đạt tới Hợp Thể đại viên mãn.
Hoàng Phủ Tĩnh nói ra một tin tức khiến cho Hoàng Phủ Lân phải khiếp sợ.
- Chuyện này cũng thật là quá nhanh...
Hoàng Phủ Lân hít vào một hơi lạnh.
Nói cách khác, lúc này Trương Hằng ngoài sự chênh lệch lớn về phương diện
pháp bảo và cảnh giới linh hồn ra thì những phương diện khác so với hắn
đã không còn kém bao nhiêu.
- Ngoài ra. còn có một chuyện kỳ
quái. Thừa dịp Trương Hằng đi ra ngoài sưu tầm tài liệu, con sử dụng
thần thức Thăm dò qua thì phát hiện đệ tử Vân Dịch của hắn đã mất tích
một cách Kỳ lạ, đã không còn ở trong động phủ. thậm chí đã biến mất khỏi Lam Tinh Đảo.
Hoàng Phủ Tĩnh lại tiếp tục nói.
- Điều này sao có thể được? Ta đã phái rất nhiều cao thủ ẩn núp ở bốn phía như
vậy. sao có thể để cho một tiểu tử Hóa Thần Kỳ biến mất ở trước mắt
chúng ta được?
Hoàng Phủ Lân khoanh tay đi lại trong mật thất, sau khi suy tư một lúc cũng không nghĩ ra câu trả lời.
Mặc dù hắn thông minh, cũng không thể biết được Trương Hằng đã có được lĩnh vực không gian của riêng mình.
Cuối cùng hắn thở dài một hơi:
- Người này tâm địa quá sâu. ngay cả ta cũng không thể nhìn thấu, có lẽ
hắn còn có con át chủ bài nào đó mà chúng ta không biết. May mà lúc
trước chúng ta không có sinh ra ý đối địch với hắn. nếu không hậu quả
thật không tưởng tượng nổi.
Hoàng Phủ Tĩnh gật đầu tán thành, khẽ nói:
- Nữ nhi sẽ đi gặp hắn... Phụ thân cũng đừng quá để ý. người này nếu
không thể lôi kéo, thì ít nhất cũng không trở thành kẻ địch của chúng
ta.
- Được, con đi đi.
Hoàng Phủ Lân nhẹ nhàng phất tay.
Thân ảnh Hoàng Phủ Tĩnh trực tiếp biến mất khỏi Hoàng Phủ Phủ na di tới đường phố vô cùng náo nhiệt trên Lam Tinh Đảo.
- A. Hoàng Phủ tiểu thư?
Trương Hằng đang sưu tâm tài liệu, phát hiện ra Hoàng Phủ Tĩnh đã tới bên cạnh mình.
Lập tức, Trương Hằng đã biết được lai lịch của đối phương.
- Trương đạo hữu. ta thấy ngươi sưu tầm tài liệu đã nhiều ngày. dường như cũng không tiến triển lắm. không bằng hãy để cho Hoàng Phủ Phủ chúng ta trợ giúp, ngươi Chỉ cần nói ra tài liệu là được.
Hoàng Phủ Tĩnh
lạnh nhạt nói. nhưng trong lòng cũng không bình tĩnh như vậy. Mỗi một
lần gặp Trương Hằng, nàng đều cảm nhận được tiềm lực và sức sống lớn lao ẩn chứa ở trong thân thể đối phương.
Trong đầu nàng thậm chí còn sinh ra một suy nghĩ Kỳ quái: nam tử trước mắt có lẽ sẽ có thể sáng tạo nên Kỳ tích, trở thành nhân vật thần thoại khiến cho cả Chu Vương Triều phải kính sợ.
- Nếu Hoàng Phủ tiểu thư đã nói như vậy. thì Trương mỗ cũng không khách khí.
Trương Hằng cười ha ha. một hơi nói ra mấy chục loại tài liệu và số lượng của chúng.
Sau khi nghe xong những tài liệu này. đôi mi thanh tú của Hoàng Phủ nhíu lại.
Những tài liệu mà Trương Hằng đưa ra vừa rồi đều vô cùng quý hiếm. ít nhất
đều có thể luyện chế pháp bảo cấp thông linh. Những thứ này so với những tài liệu bình thường mà hắn sưu tầm mấy ngày trước không phải là cùng
một cấp bậc.
Đột nhiên, Hoàng Phủ Tĩnh có cảm giác như bị mắc mưu.
Tuy nhiên, nếu Trương Hằng đã nói ra những tài liệu như vậy, thì Hoàng Phủ
Tĩnh cũng không thể cự tuyệt, vội vàng dùng thần thức truyền âm, cấp báo cho phụ thân nàng.
Hoàng Phủ Lân ở trong mật thất Hoàng Phủ Phủ sau khi nhận được tin của Hoàng Phủ Tĩnh, không khỏi hít vào một hơi lạnh:
- Số lượng của những tài liệu này đều đủ để luyện chế một hai kiện thông linh pháp bảo.
Một kiện thông linh pháp bảo trung phẩm ngay cả đối với Hoàng Phủ Phủ cũng
là một báu vật, xuất ra một hai kiện cũng không phải là dễ dàng như vậy.
- Các ngươi lập tức đi sưu tầm những tài liệu này...
Hoàng Phủ Lân lập tức phân phó những quản gia của Hoàng Phủ Phủ đi làm việc này, đồng thời còn dặn dò:
- Bằng tốc độ nhanh nhất, hãy sưu tâm được những tài liệu này.
- Trương đạo hữu. những tài liệu này ta đã sai người đi tìm. Ngươi yên
tâm bọn họ nhất định sẽ có thể tìm được trong thời gian ngắn.
Hoàng Phủ Tĩnh nói với Trương Hằng, sắc mặt vẫn lạnh nhạt như trước.
- Hoàng Phủ tiểu thư xem. ngươi không hiếu kỳ muốn biết ta tìm những tài liệu này để làm gì sao?
Trương Hằng thấy Hoàng Phủ Phủ có thể làm được đến như vậy, liền cảm thấy cao hứng, tò mò hỏi.
Hoàng Phủ Tĩnh lại nói:
- Chỉ cần Trương đạo hữu cần, thì chúng ta cũng không để ý tới ngươi lấy
những tài liệu này để làm gì. Tuy nhiên nếu Trương đạo hữu muốn chủ động giải thích, thì ta cũng không ngại nghe một chút...
Sau khi nói xong. Hoàng Phủ Tĩnh lộ ra một nụ cười nữ tính rất hiếm thấy, khiến cho Trương Hằng phải nao nao.
Trong mắt Trương Hằng, Hoàng Phủ tĩnh không phải là tuyệt sắc, nhưng trên
người lại có một loại khí tức cự tuyệt người ta ngoài ngàn dặm còn mạnh
hơn nhiều so với một số băng sương mỹ nữ.
- Ha ha, tác dụng của những tài liệu này... Trương mỗ vẫn không thể nói được.
Trương Hằng hơi có chút xấu hổ nói tránh đi, không nói rõ những tài liệu này dùng để làm gì.
Hoàng Phủ Tĩnh cũng không gặng hỏi, gật đầu nói:
- Một năm gần đây Dường như Trương đạo hữu đã tiến bộ không ít. không biết sau này có dự tính gì không?
- Thực không dám giấu, một thời gian nữa. Trương mỗ sẽ rời khỏi Lam Tinh Đảo.
Trương Hằng cười nói.
- Ngươi muốn đi sao?
Hoàng Phủ Tĩnh trong lòng giật mình, không khỏi hỏi:
- Chẳng lẽ Trương đạo hữu không biết Tử Hoàng Phủ đang truy nã ngươi, hay là Trương đạo hữu tự tin là có thể ứng phó được những người đó?
Trương Hằng cười một cách thần bí, không trả lời câu hỏi của nàng.
- Đương nhiên, nếu Trương đạo hữu đi tới Tam Tiên Đảo. tất nhiên so với nơi này còn an toàn hơn.
Hoàng Phủ Tình đột nhiên nhớ tới câu nói Âm Dương tán tiên nói với Trương Hằng trước khi đi.
Nhưng nàng tuyệt đối không thể ngờ được Trương Hằng chẳng những sẽ không tới
Tam Tiên Đảo, mà trước đó còn muốn tới Cửu U Hải Vực Nơi yêu thú hoành
hành.