Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 580: Chương 580: Chuẩn bị trước tầng bốn (thượng)






Ngọn lửa màu tím đen tăng vọt, hình thành một con rồng dài khí thế kinh thiên, một luồng lực đạo vô cùng cường đại, Tăng Vân Tung thúc động phá vỡ tất cả khí thế cùng uy áp tinh thần trói buộc của Trương Hằng. ầm ầm bao trùm lấy Vân Dịch.

Một tầng bóng râm rộng lớn như vậy, bao phủ thân thể nhỏ bé của Vân Dịch, lập tức hắn chịu đựng áp lực cùng nguy cơ trước nay chưa từng có. ở trước mặt công kích mênh mông cuồn cuộn mà cường đại như thế. hắn chỉ cảm thấy mình giống như một con kiến, không có một chút lực phản kháng.

Độ Kiếp sơ kỳ thi triển bí thuật thực lực cường đại biết bao, miểu sát một cường giả cấp Phủ chủ đều không thành vấn đề. huống chi Vân Dịch chỉ là tu sĩ chuẩn cấp Phủ chủ.

“Chỉ cần bắt người thiếu niên này. ta có thể toàn thân trở ra!” Trong ánh mắt Tăng Vân Tung lóe ra vẻ tươi cười sắp thực hiện được âm mưu.

- Chấn Áp Quyết!

Đúng lúc này, một lực chấn áp vô thượng từ trên trời giáng xuống, giống như một cự thạch ức vạn cân hung hăng nện trên người hắn.

Chấn áp đến từ linh hồn lại càng đáng sợ hơn khiến cho công kích của Tăng Vân Tung bị cắt đứt.

“Ầm!”

Mặc kệ là khí thế màu tím đen kinh thiên hay là nhân vật Ma quân vô địch, đều bị lực chấn áp vô hình kia đè ép trong hư không, chịu đựng một trọng áp khó có thể tưởng tượng.

“Phốc!”

Tăng Vân Tung phun ra một búng máu, sắc mặt trắng bệch, nhưng thật ra vẫn còn miễn cưỡng chống được.

Thế nhưng lực chấn áp vô thượng trong hư không kia. lại vô cùng vô tận không ngừng vọt tới. khiến hắn không có cơ hội thở dốc.

“Đây là thần thông gì, mà lại đáng sợ như thế!” Tăng Vân Tung lộ vẻ mặt hoàng sợ. hết sức kinh hãi vì loại thần thông khủng bố thần bí này.

Hắn đã sống qua biết bao năm tháng xa xưa, chưa bao giờ thấy qua bất luận kẻ nào lại có thể sử dụng pháp thuật trọng lực đến cảnh giới như thế. không chỉ nhằm vào thân thể. mà còn thi triển công kích cường đại vào linh hồn.

- Chấn Áp Quyết!

Trương Hằng lại quát nhẹ, vẫn chưa sử dụng “Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp", chỉ đơn thuân sử dụng thức thứ nhất cổ tháp, toàn lực thi triển.

Phốc!

Mặc dù có phòng bị. Tăng Vân Tung vẫn như cũ khó có thể chống cự. phun ra một búng máu. thân thể bị đè ép đến máu thịt lẫn lộn không còn hình người.

- A...

Trong tiếng gào thét, ngọn lửa màu đen tím hình con rồng dài hóa thành một tầng bảo hộ bao phủ trên người hắn.

“Ầm!”

Tăng Vân Tung cuối cùng chống lại được thức thứ nhất cổ tháp toàn lực thi triển, nhưng hắn vẫn chịu thiệt thòi vì trước đó không hề phòng bị. vả lại không có mang theo loại Pháp bảo phòng ngự gì.

- Thần thông của các hạ. Tăng mỗ lĩnh giáo...

Tăng Vân Tung nhìn chòng chọc vào Trương Hằng, sắc mặt âm độc. Thân thể hắn ở dưới lực chấn áp hơi hơi nhích động.

Giờ phút này, hắn đã biết rằng mình muốn chạy thoát khỏi số mệnh đã không có khả năng.

Trương Hằng lạnh nhạt cười:

- Cho dù Trương mỗ không lấy cái mạng khối phân thân này của ngươi, sắp tới tu sĩ Thiên Tinh Đình cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.

- Thiên Tinh Đình?

Tăng Vân Tung thoáng nao nao, đột nhiên hiểu ra.

Hiện tại hắn đã bại lộ thân phận, ma khí kinh thiên, sao có thể không khiến cho người ta chú ý.

Trương Hằng nhẹ nhàng giơ cao Phá Không Kiếm, thản nhiên nói:

- Có thể chết ở dưới kiếm của ta, ngươi cũng là chết không hối tiếc.

Vừa nghe lời ấy. Tăng Vân Tung đầu tiên là lộ vẻ mặt giận dữ, nhưng ngay sau đó nghĩ đến đối phương có thể có được thân phận cùng thực lực như thế, ngược lại bình tĩnh trở lại:

- Đây chẳng qua là một khối phân thân, nếu có thể chết ở trong tay nhân vật cấm kỵ, đích xác ta cũng không có gì tiếc nuối.

Trương Hằng lắc đầu:

- Trương mỗ hiện tại cũng không phải là nhân vật cấm kỵ thần thoại gì. thực lực cũng không phái mạnh như trong tưởng tượng của ngươi.

Dứt lời, hắn chậm rãi nâng lên Phá Không Kiếm.

- Ý của ngươi là gì...

Tăng Vân Tung có chút khó hiểu.

Trương Hằng cũng lười giải thích cái gì. Phá Không Kiếm ‘Vèo” một cái. cắt qua hư không như một tia chớp chém trên người Tăng Vân Tung.

Không có khí thế kinh thiên, chỉ là một kiếm bình thường như vậy. vô cùng thoải mái xuyên thủng cổ họng Tăng Vân Tung.

Tăng Vân Tung thất khiếu đồ máu mà chết, còn há to miệng, trên mặt còn chứa đầy vẻ mờ mịt.

Trước khi chết, hắn cảm nhận được một cỗ ý chí.

Một cỗ ý chí không thể ngăn cản!

“Ông!”

Phá Không Kiếm chuyển mình một cái trên hư không rồi bay vụt trở về. truyền đến một dao động tinh thần hưng phấn vui sướng.

Trương Hằng đưa tay chậm rãi vuốt ve Phá Không Kiếm, sau một lát đợi nó bình tĩnh trở lại thu vào trong cơ thể.

Sau đó, Trương Hằng đảo mắt nhìn lướt qua chiến lợi phẩm tại trường, duỗi tay ra thu lấy toàn bộ các thứ Tăng Vân Tung lưu lại.

- Chung quy chỉ là một khối phân thân, trên người cũng không có thứ gì có giá trị lắm...

Trương Hằng thì thào lẩm bẩm, vứt mấy thứ này trong không gian.

- Sư tôn!

- Sư tôn...

Đúng lúc này, từ xa xa bay tới mấy đạo độn quang, bay đến trước nhất đương nhiên là ba đệ tử của Trương Hằng.

Quách Phong trong hốc mắt đầy nước mắt, bay đến trước mặt Trương Hằng, khom người thật sâu chào, thanh âm có chút khàn khàn:

- Sư tôn! Rốt cục đệ tử gặp lại người rồi!

Trương Hằng đỡ hắn đứng lên, vui mừng nói:

- Bốn thầy trò chúng ta cuối cùng lần đầu tiên gặp nhau đầy đủ. đúng rồi, còn có sư mẫu các ngươi.

Vừa dứt lời, Ninh Tuyết Dung nhẹ nhàng như tiên tử hiện ra bên cạnh Trương Hằng, lăng lặng nhìn ba đệ tử của Trương Hằng thu nhận.

- Bái kiến sư mẫu!

Quách Phong lại tiến đến thi lễ.

- Phong nhi đứng lên đi! Nhiều năm không gặp. ngươi đã là một nam tử hắn đỉnh thiên lập địa.

Ninh Tuyết Dung hé miệng cười nói.

Đúng lúc này, Thiên cầm từ cách đó không xa bay tới. hơi hạ thấp người chào Trương Hằng, hàm chứa ý cười nói:

- Từ khi từ biệt ở Tử Hoàng Phủ Cửu U hải vực. không nghĩ tới chúng ta có thể nhanh như vậy gặp lại.

Trương Hằng nói:

- Ngày đó ở La Sát Mật Ngục trong Tử Hoàng Điện. Trương mỗ có chỗ nào đắc tội. còn mong Thiên cầm đạo hữu thứ lỗi!

- Cái này cũng chỉ trách ta đa tâm! Hôm nay được Trương đạo hữu tương trợ. Thiên cầm đã cảm thấy mỹ mãn chỉ có điều... Vì thế lại làm cho đạo hữu đắc tội với cường địch mới.

Thiên Cầm hơi có vẻ hổ thẹn nói.

Trương Hằng hờ hững nói:

- Cũng chỉ là một tu sĩ Độ Kiếp Kỳ mà thôi, không cần quan tâm.

Thiên Cầm lộ vẻ mặt kinh sợ. ngay sau đó khôi phục lại bình tĩnh, nhưng trong lòng nổi lên sóng gió khó có thể yên tâm.

Từ lúc nào thì Trương Hằng đã xem thường không để tu sĩ Độ Kiếp Kỳ ở trong mắt.

Chẳng lẽ hắn thật sự trở thành nhân vật cấm kỵ của nhất giới?

Trương Hằng hơi chút trầm ngâm, rồi sảng khoái lấy ra Linh bảo phòng ngự thượng phẩm “Tàm Ti Thiên Giáp" lấy được từ Băng Liên bà bà.

- Kiện Linh bảo phòng ngự thượng phẩm này tặng cho Thiên cầm đạo hữu, để thực hiện lời hứa hẹn của Trương mỗ lúc trước ở Tử Hoàng Điện.

- Cái này...

Thiên Cầm kinh ngạc đến ngây người, đối phương nhưng lại nhẹ nhàng đưa ra một kiện Linh bảo phòng ngự thượng phẩm như vậy.

Rất nhanh, nàng kịp phản ứng, lắc đầu nói:

- Cái này không được... Thật sự quá quý giá!

Cường giả cấp Phủ chủ bình thường, chính là có một kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm, nhiều nhất cũng chỉ hai kiện, về phần Linh bảo phòng ngự thượng phẩm, ngay cả muốn cũng không dám nghĩ tới.

- Đạo hữu cứ cầm lấy đi! Mấy thứ này với ta mà nói. đã không ích lợi lắm. Cũng coi như thực hiện lời hứa ngày đó.

Trong giọng nói của Trương Hằng lộ ra vài tia thành ý.

Thiên Cầm đột nhiên nhớ tới hôm đó ở trong La Sát Mật Ngục Tử Hoàng Điện. Trương Hằng từng nói qua: “Ngươi cho rằng Trương mỗ thật sự là hạng người trong lòng chỉ có lợi ích thôi sao? Nếu không phái liên quan tới tánh mạng của mình, ta cũng sẽ không cần. không đến mức không từ thủ đoạn giành bảo vật của ngươi. Nếu tương lai một ngày nào đó gặp lại ngươi, có lẽ Trương mỗ sẽ trả lại cho ngươi một kiện Thông linh Pháp bảo còn tốt hơn...”

Câu nói của Trương Hằng lúc đó còn văng vẳng bên tai.

- Được rồi. kiện bảo vật này ta tạm thời lưu lại! Nếu một ngày nào đó. Trương đạo hữu cần vật ấy, có thể bất cứ lúc nào tới tìm ta lấy lại.

Thiên cầm tiếp nhận “Tàm Ti Thiên Giáp" còn nói với Trương Hằng.

Trương Hằng vừa định lên tiếng, đột nhiên như phát hiện điều gì, vội vàng nói:

- Tu sĩ Thiên Tinh Đình sắp đến đây. chuyện kế tiếp phải giao cho Thiên cầm đạo hữu đi ứng phó rồi. chúng ta đi trước một bước!

“Vù Vù Vù vù!”

Trương Hằng, Ninh Tuyết Dung, sư huynh muội ba người, cộng thêm Băng Liên bà bà cùng nhau bay về phương xa. trong chớp mắt biến mất trong tầm nhìn.

- Các ngươi đây là...

Thiên cầm có phần khó hiểu nói.

Sau một lát, Nàng bắt đầu chỉ huy nhóm tu sĩ ở trên Vân Lan Phong thu thập toàn cục.

- Chúc mừng Phủ chủ đại nhân trở lại ngôi vị Phủ chủ!

Một đại tu sĩ Hợp Thể Kỳ trong đó cung kính nói.

- Chúc mừng Phủ chủ đại nhân!

Các đại tu sĩ trên Vân Lan Phong, cũng đều chạy tới chúc mừng:

- Đều do chúng ta ngu muội bị tu sĩ Ma đạo lợi dụng! May nhờ có Thiên cầm đạo hữu giải cứu. từ nay về sau. chúng ta hoàn toàn thần phục Phủ chủ đại nhân...

Chỉ chốc lát, toàn bộ Vân Lan Phong lại khôi phục tình cảnh an bình hài hòa của một phái.

Thiên Cầm không nhanh không chậm hồi phục, thần thức hơi hướng về Lưu Vũ Tương Kiếm Môn, thông báo cho môn chủ Bạch Vũ Lâm.

Bạch Vũ Lâm biết được việc này, không khỏi mừng rỡ:

- Chúc mừng Đại trưởng lão! Có ngài tọa trân chủ vị Vân Lan Phủ. Lưu Vũ Tương Kiếm Môn ta nhất định sẽ trở thành đại môn phái đệ nhất trong phủ.

- Việc này không phải thuận lợi như trong tưởng tượng của ngươi, nếu không có đồng môn của Quách Phong, cùng với sư tôn của hắn tương trợ. chúng ta có lẽ cũng không có cơ hội còn mạng sống.

Thiên cầm lãnh đạm nói.

- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Bạch Vũ Lâm chấn động.

Nguyện vốn hắn vẫn xem thường sư tôn của Quách Phong, cho là một tu sĩ Hóa Thần Kỳ, có thể thu được một tu sĩ thiên tư như vậy, cũng là nhờ vận may mà thôi.

Thiên cầm cũng không muốn giấu giếm liền kể lại tiền căn hậu quả mọi chuyện cho hắn nghe.

- Cái gì? Sư tôn của hắn chính là Trương Hằng, người đã huyết tẩy Ma Xà Phủ. chấn nhiếp Cửu U hải vục. còn giết chết nhân vật cấp bậc ba đại Ma quân?

Bạch Vũ Lâm vừa biết được tin này. trên trán không khỏi đổ mồ hôi lạnh.

“Bùm!”

Hắn đặt mông ngồi phịch trên mặt đất. trong lòng hốt hoảng.

Nên biết rằng, trước đó ở trước mặt Quách Phong hắn từng châm chọc vị sư tôn này.

- Ngươi làm sao vậy?

Thiên Cầm kinh ngạc nói chỉ cảm thây phản ứng của Bạch Vũ Lâm có hơi là lạ.

Theo lý thuyết, khi hắn biết được kết quả như thế hẳn là phái vô cùng mừng rỡ mới đúng.

- Vậy... vậy Quách trưởng lão đi rồi sao?

Bạch Vũ Lâm hỏi.

- Chẳng những Quách trưởng lão đi rồi. đám người Trương Hằng cũng đều rời đi.

Thiên cầm đáp lời.

-Đi rồi...

Bạch Vũ Lâm thở phào nhẹ nhõm, mồ hôi lạnh ướt sũng quần áo, thầm nghĩ: “Chỉ mong Quách Phong không cần nói chuyện này với sư tôn của hắn, bằng không...” hắn khó có thể tưởng tượng hậu quả.

Lại một lúc lâu sau, một vầng sáng từ trên Thiên Tinh Đình chín tầng trời bay tới. khí thế kinh người.

Hưu!

Một gã nam nhân đáng người khôi ngô màu da cổ đồng, hiện ra ở phụ cận Vân Lan Phong, trên người hắn lộ ra một lực lượng cực kỳ khủng bố, khiến các tu sĩ phụ cận không dám tới gần.

- Tu sĩ Ma đạo vừa rồi đi hướng nào?

Nam nhân này hờ hững hỏi. thanh âm lạnh như băng, khiên trong lòng Thiên cầm thấp thỏm không yên.

- Đại nhân ngài là..

- Thiên Tinh Đình. DươngLâm!

Nam nhân thực tùy ý nói. ánh mắt sắc bén nhìn lướt qua mọi người tại trường.

Mặc kệ là Thiên cầm cấp Phủ chủ. hay là đại tu sĩ bình thường trước ánh mắt nhu thế. trong lòng đều là chấn động, không dám sinh ra mảy may lòng phản kháng.

- Thiên Tinh Đình Dương Lâm?

Thiên Cầm ngọc dung thất sắc. vội vàng hạ thấp người thi lễ:

- Thì ra là Dương Lâm. Thần Tướng đại nhân buông xuống! Tại hạ Thiên cầm, chính là Phủ chủ Vân Lan Phủ.

- Thần Tướng của Thiên Tinh Đình!

Các tu sĩ tại đây đều bừng tỉnh, biết rõ thân phận người này đều vội vàng thi lễ.

Thiên Tinh Đình ở trện chín tầng trời, dưới Thất Tinh Thánh Quân, còn có ba đại Thần Tướng thần thông cái thế, vượt qua cấp Phủ chủ. uy danh chấn nhiếp Chu Vương Triều, không người nào không biết, không người nào không hiểu.

- Đại nhân! Chuyện là như thế này...

Thiên cầm kể lại một lần kỳ càng tỉ mi chuyện vừa xảy ra.

- Ngươi là nói trước khi bản Thần Tướng tới đây. đã có tu sĩ chính đạo chém chết Phân Thân của Tăng Vân Tung kia rồi?

Dương Lâm hỏi với sắc mặt ngưng trọng.

- Kết quả đúng như thế! Bằng không, chúng ta đều khó còn mạng sống.

Thiên Cầm hồi đáp.

Dương Lâm trầm ngâm suy tư một lát, hỏi:

-Người đó tên là gì?

Thiên Cầm hơi do dự một hồi mới nói:

- Hắn tên là Trương Hằng!

- Trương Hằng?

Dương Lâm nhướng mày, hỏi:

- Chẳng lẽ là tên tu sĩ họ Trương thần bí uy chấn Cửu U hải vực kia?

- Chính là người này.

Thiên cầm đáp.

Trong ý nghĩ của nàng, giết chết tu sĩ Ma đạo chính là có công lớn. hơn nữa trước khi đi Trương Hằng cũng không có nói rõ ý muôn giấu giếm gì.

“Vù Vù...!”

Đúng lúc này, chúng tu sĩ từ Thiên Tinh Đình đi theo Dương Lâm, cũng đều ào ào bay tới.

Vài vị dẫn đầu còn là cường giả cấp Phủ chủ. đại tu sĩ đứng phía sau có tới hơn một trăm vị.

Khi những người này tập trung một chỗ... lập tức sinh ra một áp lực cực kỳ đáng sợ.

- Tu sĩ Ma đạo đâu?

- Chẳng lẽ chúng ta đã tới chậm rồi. tu sĩ Ma đạo kia đã bị Dương Lâm Thần Tướng tiêu diệt?

Có người nghi vấn, có người tin nghi không chừng, cũng có người phỏng đoán.

- Tất cả mọi người quay về đi. tu sĩ Ma đạo đã bị giết chết rồi.

Dương Lâm khẽ nhất tay một cái. liền xé hư không mà đi. cấp tốc chạy về Thiên Tinh Đình, tới chỗ Thất Tinh Thánh Quân phục mệnh.

- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

- Ta xem biểu tình của Dương Lâm đại nhân, dường như có chút mất hứng.

Rất nhanh, những tu sĩ đến từ Thiên Tinh Đình này bắt đầu gạn hỏi đám người Thiên Cầm.

Đám người Thiên cầm không dám chậm trễ. vội vàng giải thích mọi chuyện. Những tu sĩ này chẳng những thực lực cao cường, cấp Phủ chủ đều có. hơn nữa thân phận đều không đơn giản.

- Tu sĩ Ma đạo đó thì ra là bị Trương đạo hữu thần bí tung hoành Cửu U hải vực trước đây giết chết. Dương Lâm đại nhân lại đi một chuyến công cốc.

Các tu sĩ đến từ Thiên Tinh Đình nhận được một cái tin tức kinh người.

Thật lâu sau, đám người Thiên cầm mới tiễn chân những người này.

- Trương Hằng a... Việc này qua đi. ngươi sẽ chân chính nổi danh ở Chu Vương Triều, ta thật là có chút mong đợi...

Thiên cầm đứng ở phía trên đỉnh Vân Lan Phủ, khẽ thở dài một hơi.

Trong lòng của nàng mơ hồ có một dự cảm và chờ mong, Trương Hằng này sẽ trở thành một nhân vật thần thoại vô địch trong nhất giới.

Mấy tháng sau, đúng nhu suy đoán của Thiên cầm. truyền thuyết có liên quan tới Trương Hằng, nổi danh khắp Chu Vương Triều. Bất kể là tu sĩ hạ tầng Trúc Cơ Kim Đan. hay là nhân vật Hợp Thể cấp Phủ chủ đỉnh phong, đều biết tới một cái tên truyền thuyết. đó chính là Trương Hằng.

Đại náo “Tử Hoàng Phủ”, huyết tẩy “Ma Xà Phủ”, tung hoành “Cửu U hải vực", diệt sát phân thân của ba đại Ma quân.

Một loạt truyền thuyết, nổi lên sóng gió không nhỏ ở Chu Vương Triều yên tĩnh lâu nay.

Trong thời gian ngắn ngủn mấy tháng, thanh đanh của Trương Hằng kéo lên đến đỉnh điểm.

Mà lúc đó, bản thân Trương Hằng đang ẩn cư ở một địa phương hiếm thấy bóng người ở Chu Vương Triều.

Trong cảnh núi xanh, nước biếc, nhà cỏ u tĩnh, làm cho tạp niệm phàm trần trong lòng người ta đều bị xóa bỏ.

- Lạc Hà đại ca! Có huynh cung cấp những Thông linh Pháp bảo thượng phẩm này. tu vi của ta đã đạt tới điểm cực hạn, không cần luyện hóa bất cứ vật gì nữa.

Trong gian nhà cỏ, Trương Hằng nói với Lạc Hà.

- Những Thông linh Pháp bảo thượng phẩm này. đối với ta mà nói. cũng không có bao nhiêu tác dụng. Lúc trước thời điểm ở trong Huyết Sát động phủ, ta từng sưu tập được không ít tài liệu quý hiếm, luyện chế được không ít Thông linh Pháp bảo. chân chính có ích cũng chỉ có Thông linh Pháp bảo cực phẩm.

Lạc Hà cười nói.

Trương Hằng gật đầu, đối với những nhân vật cấp Đại Thừa KỲ hoặc Tán tiên mà nói. Pháp bảo tối thiểu cũng là Thông linh Pháp bảo cực phẩm.

- Ngươi đã chuẩn bị xong chưa?

Lạc Hà có vẻ chờ mong hỏi.

- Tu vi pháp lực, Thậm chí cảnh giới linh hồn, đều không còn sơ hở. chờ đợi một cửa cuối cùng này. Ta đã cảm nhận được trong mơ hồ thiên kiếp kia sắp buông xuống.

Trong mắt Trương Hằng lộ ra một loại ánh mắt khác thường, không phải sợ hãi. cũng không phải chờ mong, mà là một loại ý vị sâu xa.

Lạc Hà xuyên thấu qua đôi mắt của hắn thấy được thiên địa càng xa xôi hơn rộng lớn hơn...

Trong lòng hắn chấn động, chẳng lẽ ý cảnh của Trương Hằng đã vượt qua mình.

ở trong mắt một tu sĩ tu vi thấp hơn mình mà lại nhìn thấy thiên địa bao la bát ngát hơn. điều này thật sự là kinh người.

Lạc Hà chung quy vẫn tin tưởng, nam nhân trước mắt này sẽ sáng tạo ra một kỳ tích.

Còn kém một bước, hắn sẽ đi lên vị trí đỉnh phong của nhất giới.

Đây là một loại cảm giác khó có thể nói rõ.

- Nhanh như vậy sẽ độ thiên kiếp, không biết Trương huynh đệ độ thiên kiếp mấy lần rồi?

Lạc Hà hỏi.

- Lần đầu.

Trương Hằng thập phần khẳng định nói.

Có vài thứ, đều là mơ hồ cảm ứng được.

Từ tầng ba đến tầng bốn cổ tháp, là vượt qua một cái đại giai đoạn, ở giữa nó có một cái khoảng cách không thể tưởng tượng.

Muốn thành công vượt qua cửa ải này. tất nhiên cần phái có một chất xúc tác.

Đó chính là thiên kiếp!

- Mọi sự đã chuẩn bị, chỉ thiếu gió đông.

Trương Hằng hít sâu một hơi, nói ra một câu.

“Vù!”

Toàn thân hắn cắt qua hư không, bay đi về hướng xa xôi khôn cùng.

-Ngươi đây là...

Lạc Hà hơi kinh hãi:

- Nếu là độ thiên kiếp, chẳng lẽ không cần ta hộ pháp cho ngươi.

- Không cần! Một kiếp này cần phái một mình ta gánh vác. Xin đại ca yên tâm. ta nhất định sẽ thành công!

Giọng nói tự tin của Trương Hằng rơi vào tai Lạc Hà.

- Được rồi... Ta tin tưởng ngươi!

Lạc Hà thở dài một hơi. trong đầu hiện ra vẻ mặt vô cùng tự tin của Trương Hằng.

Trong lòng hắn đối với Trương Hằng tràn ngập tự tin đồng thời cũng vô cùng lo lắng. Đây là một loại cảm giác cực kỳ mâu thuẫn.

Theo lý trí mà nói, Trương Hằng độ kiếp nạn này chính là cửu tử nhất sinh, nhưng trong cảm quan hắn lại tin tưởng đối phương có thể làm được.

Trong vô tình, Trương Hằng đã không phải Trương Hằng lúc trước, hắn đã có được một viên tâm cảnh của cường giả.

ở một góc khác trong gian nhà cỏ, trong đôi mắt xinh đẹp của Ninh Tuyết Dung, lờ mờ có thể nhìn thấy nước mắt óng ánh. nàng biết Trương Hằng rời đi. nhưng không ngăn cản.

“Vù!”

Một đạo ngân quang biến mất ở phía chân trời, đánh vỡ màn đêm U tối. buông xuống ánh sáng ban mai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.