Trong căn phòng đơn giản có bày biện một ít bộ sách. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng khiến người ta có cảm giác vô cùng tự nhiên.
ở một góc của căn phòng có một gã thư sinh chừng ba mươi tuổi, ăn mặc nho nhã, tưởng mạo vô cùng tuấn lãng, đôi mắt bình tĩnh như nước, mái tóc dài tung bay sau lưng. Trên mặt hắn mang Ý cười ôn hòa. dường như tràn ra bốn phía. Khi đối mặt với hắn. dù là người có thâm cừu đại hận chỉ sợ cũng không nổi lên được bao nhiều hận ý.
Trương Hằng lần đầu nhìn thấy thư sinh mặc nho bảo này thì thầm nhủ đầy đủng là mỹ nam tử! Nhưng lập tức. hắn lại mắng thầm:
“Từ đầu lại toát ra một tên mặt trắng thế này?!
- Ta gọi là Lạc Hà, mấy ngàn năm trước đã tới Huyết Sát động phủ. Hai vị đi tới nơi này, cũng là một phen duyên phận! Mời hai vị ngồi.
Thanh âm tên thư sinh, ôn hòa dễ nghe, khiến người ta có cảm giác như làn gió mát. những phiền não trong lòng cũng tan theo mây khói.
Trương Hằng cũng không khách khí. đặt mông ngồi xuống ghế, tự giới thiệu:
- Ta gọi là Đường Phong, vừa tới Huyết Sát động phủ được hơn mười ngày!
Triệu Thụy cũng hơi ngượng ngùng nói:
- Ta gọi là Triệu Thụy, hắn là đại ca của ta.
- Triệu huynh đệ chớ khách khí. Ngươi có thể được Tiên thiên linh bảo quyến luyến đã định là người có phúc duyên vô hạn. Con đường tu luyện sau này của ngươi cũng sẽ càng thêm bằng phẳng.
Lạc Hà đưa ánh mắt hâm mộ liếc nhìn Triệu Thụy một cái rồi lại nhìn sang Trương Hằng.
Thật ra mà nói thì hắn không phải nhìn Trương Hằng mà nhìn đóa Tuyết liên trong tay Trương Hằng.
- Tuyết Dung! cách xa chín năm. muội lại về tới nơi này. Chỉ là không nghĩ tới muội lại lấy bộ dáng này về gặp ta...
Trong mắt Lạc Hà tràn đầy vẻ phức tạp nhìn vào đóa tuyết liên trên tay Trương Hằng.
Đóa tuyết liên trên tay Trương Hằng run nhẹ mấy cái. hướng về Lạc Hà truyền tới một cỗ tinh thần dao động.
Lạc Hà dường như cũng có khả năng trao Đối với nàng, sau một lúc mới thở dài một hơi.
- Không nghĩ tới muội cũng giống Ngưng Tuyết. đều gặp phải bất hạnh! Nhớ lại ngày đó. ta thật không nên truyền hai người ra khỏi động phủ.
Trương Hằng lẳng lặng lắng nghe, cảm giác quan hệ giữa Lạc Hà và hai cô gái trước mặt này quả không đơn giản. Càng khiến Trương Hằng giật mình chính là Lạc Hà lại có nàng lực truyền hai người này ra khỏi Huyết Sát động phủ.
- Lạc Hà đại ca! trong tay huynh còn có Thiên Linh Dịch không? Không bằng để cho Tuyết Dung muội khôi phục nhân thân đi!
Lạc Ngưng Tuyết ở một bên nhắc nhở.
- Đáng tiếc trong tay ta đã không còn Thiên Linh Dịch nữa! Hai giọt lúc trước cũng là cơ duyên xảo hợp mới thu được ở trong Huyết Sát động phủ.
Trong mắt Lạc Hà hiện lên vẻ tiếc nuối.
Triệu Thụy nghi hoặc nói:
- Không có Thiên Linh Dịch thì không được sao? Lão nhân ta gặp lần trước. Hắn không dùng chút pháp lực gì nhưng có thể khiến Lạc sư tỷ khôi phục nhân thân.
- Thế ngoại cao nhân như vậy. ở giới này cũng khó gặp mấy người! Ta cũng chỉ là một tu sĩ Độ Kiếp Kỳ mà thôi...
Lạc Hà thở dài nói.
- Độ Kiếp Kỳ?
Trái tim Trương Hằng giật nảy lên. nhìn tên thư sinh trước mặt với vẻ không đám tin.
Những giai đoạn người tu chân phải trải qua là:
- Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan Kỳ, Nguyên Anh, Phần Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa.
Một khi vượt qua Độ Kiếp Kỳ là đạt tới Đại Thừa Kỳ, hoàn toàn có thể trở thành tiên nhân trong truyền thuyết, từ đó thoát khỏi sinh tử luân hồi, đạt tới cảnh Giới vĩnh sinh bất tử.
Khi Trương Hằng còn ở Phương Vân Sơn, nhìn thấy Âu Dương lão tổ với tu vi Kim Đan Kỳ đã kinh hãi run rẩy. Giờ phút này hắn đối diện với tu sĩ Độ Kiếp Kỳ, trong lòng lập tức sinh ra một cỗ kính sợ.
Trên con đường tu tiên, có thể đạt tới Nguyên Anh KỲ đã là thiên tài thế gian hiếm có. về phần đạt tới Độ Kiếp Kỳ thì mấy vạn năm cũng khó gặp.
Theo cổ tịch truyền lưu ở Tam Tinh Vực, ngoại trừ Huyết Sát Thần Đế không rõ thực lực. trăm vạn năm qua, đạt tới Độ Kiếp Kỳ cũng Chỉ có mười mấy người, về phần phi thăng thành tiên nhân thì dường như chưa từng có ai.
Lịch sử tu chân trăm vạn năm qua, cũng Chỉ có mười mấy người đạt tới Độ Kiếp Kỳ. từ đó có thể thấy được thiên tư của người đàn ông mặc nho bảo trước mặt này.
Đông Vân đại lục hiện tại cũng chưa hẳn có tu sĩ Độ Kiếp Kỳ thứ hai. về phần Tam Tinh Vực. tu sĩ có thực lực cao nhất dường như cũng mới là Phần Thần Kỳ.
- Tiền bối ngài nếu đã đạt tới Độ Kiếp Kỳ thì ở trong động phủ này không phải là vô địch sao?
Thần sắc Triệu Thụy kinh hãi hỏi.
- Hai người các ngươi cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ, thành tựu đạt được chỉ sợ cũng sẽ không thấp hơn ta. không cần lấy hai từ “tiền bối” để xưng hô.
Lạc Hà cười khẽ:
- Các ngươi gọi ta một tiếng “Lạc đạo hữu” là được rồi!
- Được!
Triệu Thụy cũng không từ chối, lập tức đồng ý.
Trương Hằng hơi sửng sốt! Tu sĩ đỉnh cấp mà bình dị, gần gũi như Lạc Hà quá thật vô cùng hiếm có trong Tu Tiên Giới.
Đương nhiên, đây cũng liên quan tới tiềm lực của hai người Trương Hằng. Đặc biệt là Triệu Thụy, hắn không ngờ đạt được bảo bối tối cao là Tiên thiên linh bảo. thành tựu sau này khẳng định vô cùng kinh nhân.
- Huyết Sát động phủ này có thể được xem là một không gian độc lập, cũng có được hệ thống pháp tắc riêng biệt. Loại tu sĩ đạt tới Độ Kiếp KỲ như ta không thể ra tay với những tu sĩ tham gia thí luyện. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là những tu sĩ kia cũng không trêu chọc ta.
Trương Hằng đột nhiên nhớ tới quỵ định khi tiến nhập động phủ. Mỗi tu sĩ tham gia thí luyện đều phải lấy được ba Huyết Sát ấn ký, nếu không sẽ vĩnh viễn ở lại trong động phủ.
- Lạc đạo hữu cũng là tu sĩ tham gia thí luyện trước đây sao?
Trương Hằng không khỏi hỏi.
Lạc Hà gật đầu nói:
- Không sai. ta từng là một gã tu sĩ Luyện Khí Kỳ của Sở Quốc Tiên Nho Trai, may mắn tham gia một Lần thí luyện, lúc ấy cũng Chỉ có đồng môn một phái chúng ta tiến vào. Trong động phủ cũng không có yêu thú gì. Sau khi Lạc Hà ta tiến vào động phủ. không đành lòng giết hại đệ tử đồng môn nên Mới phái lưu lại đây.
- Sở Quốc Tiên Nho Trai? Động phủ không phải là ở Phương Vân Sơn sao?
Trương Hằng kinh ngạc hỏi.
Lạc Hà hơi trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Động phủ này cũng không phải cố định. Trong mấy ngàn năm tu luyện nơi này, ta từng gặp rất nhiều tu sĩ của các môn phái khác nhau tiến vào. Bình thường cứ cách trăm năm sẽ có một đám tu sĩ tiến vào. Nhưng đôi khi, có tới ngàn năm cũng không thấy có ai vào.
Trương Hằng giật mình, ba môn phái của Phương Vân Sơn cũng Mới chỉ phát hiện Huyết Sát động phủ này trong mấy trăm năm qua. Mà thời gian lập phái của Phương Vân Sơn cũng đã tới gần ngàn năm. Có thể nơi mở ra Huyết Sát động phủ mới chỉ xuất hiện ở Phương Vân Sơn trong mấy trăm năm qua mà thôi.
- Động phủ này nếu có hệ thống pháp tắc của chính mình, bản thân Lạc đạo hữu cũng không thể đi ra thì làm sao có thể truyền Lạc sư muội và Ninh sư muội ra ngoài được?!
Trương Hằng lập tức nói ra nghi vấn trong lòng.
- Đây là bởi vì sự tồn tại của thiên kiếp!
Lạc Hà thở dài một tiếng.
- Thiên kiếp?
Trương Hằng hơi sửng sốt. Lạc Hà đạt tới Độ Kiếp Kỳ quá thực phải đối mặt với Thiên kiếp.
Tuy nhiên, đối với những tu sĩ bậc tháp như Trương Hằng mà nói thì Thiên kiếp là chuyện quá xa vời.
- Cái này có quan hệ như thế nào với Thiên kiếp?
Triệu Thụy khó hiểu hỏi.
- Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ tổng cộng phái trải qua bốn Lần Thiên kiếp phần làm Sơ kiếp, Tiểu kiếp, Trung kiếp và Đại kiếp! Uy lực bốn Lần Thiên kiếp này tăng dần. Mà ta hiện đã hữu kinh vô hiểm vượt qua ba lượt Thiên kiếp.
Lạc Hà hơi dừng một chút.
- Huyết Sát động phủ này tuy rằng tự có một hệ thống pháp tắc nhưng không thoát khỏi quy định của thiên địa quý tắc. Mỗi lần Thiên kiếp xuất hiện, hệ thống pháp tắc của động phủ lại xuất hiện một khe hở ngắn ngủi. Khi ta bị Thiên kiếp tập trung thì không thể rời đi, nhưng ta có thể tiêu hao một ít pháp lực đưa một người ra ngoài động phủ. Hai lần Độ Kiếp trước, ta lần lượt đã đưa Tuyết Dung và Ngưng Tuyết ra khỏi động phủ.
Lạc Hà tự giễu cười:
- Không nghĩ tới bọn họ lại gặp được bất trắc như thế ở ngoài động phủ.
Trương Hằng hơi thở phào một hơi. Không ngờ Lạc Hà lại có thể thông qua phương thức này để truyền người khác ra khỏi động phủ. Chỉ sợ ngay cả Huyết Sát Thần Đế cũng không thể suy tính tới điểm này.
Một tu sĩ tiến vào động phủ, tâm địa thiện lương, không đành lòng giết người, đạt tới Độ Kiếp Kỳ mà không ai có thể đạt tới.
- Đường đạo hữu! cảm tạ ngươi dẫn Tuyết Dung vẻ"lơi này, mời ngươi giao nàng cho ta.
Lạc Hà ôn hòa cười, khẽ đưa tay ra.
.... . ....... Vu
Trong lòng Trương Hằng có chút do dự. Hắn hoàn toàn có thể không giao đóa tuyết liên cho Lạc Hà. Tuy rằng thực lực của Lạc Hà đạt tới Độ Kiếp Kỳ nhưng là ở trong Huyết Sát động phủ. hắn không thể ra tay với Trương Hằng.
Đóa tuyết liên này cũng có ơn cứu mạng Trương Hằng. hơn nữa có được sự trợ giúp rất lớn đối với hắn. Nếu phải giao ra thì Trương Hằng quá thật không nguyện ý.
- Đường đạo hữu có chỗ nào khó xử sao?
Thấy Trương Hằng dường như không muốn giao ra đóa Tuyết liên. Lạc Hà khẽ cau mày.
Trương Hằng vừa chuẩn bị lên tiếng thì đóa tuyết liên trong tay hắn rung động mấy cái. truyền tới Lạc Hà một Cỗ tinh thần dao động.
Lạc Hà trầm mặc, cuối cùng ánh mắt phức tạp nhìn Trương Hằng khá lâu rồi mới thản nhiên nói:
- Đường đạo hữu sau này phải chiếu cố Tuyết Dung thật tốt! Nàng là một cô gái rất thiện lương!
Trương Hằng hơi sửng sốt. Ninh Tuyết Dung này dường như nguyện ý đi theo bên mình. Đây là vì sao?
Đúng lúc này, trong thiên địa sinh, ra một cỗ rung động đặc thù, thiên uy lẫm lẫm buông xuống khu vực này.
Thần sắc Lạc Hà đại biến:
- Thiên kiếp!?
Trong mấy người, Chỉ có Lạc Hà là đạt tới ĐỘ Kiếp Kỳ.
Hơn nữa. Lần này hắn lại gặp phái một Lần độ kiếp cuối cùng.
Thành sẽ vũ hóa phi thăng, bại sẽ hồn phi phách tán, không chỗ nương thân.