Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 297: Chương 297: Giao dịch






Nhìn lão già áo xám ở trung tâm của tầng thứ hai, trong lòng Trương Hằng khẽ động.

Với thần thức của hắn, đương nhiên có thể nhìn rõ hư thực của đối phương.

Nếu Trương Hằng không nhìn lầm thì thọ nguyên của người này đã tới đại hạn. dựa vào vài nếp nhăn trên Trấn hắn là có thể thấy được một vài manh mối.

Thọ nguyên của Kết Đan Kỳ hoàn toàn có thể tính toán chính xác. Chậm thì năm trăm năm. nhiều nhất cũng sẽ không thể vượt quá bảy trăm năm.

Lão già áo xám này đã đạt tới cảnh giới tu vi Kết Đan Kỳ đại viên mãn. cùng đã sống hơn năm trăm năm. hiện giờ nhiều nhất cũng chỉ có thể sống thêm mười mấy năm nữa.

Sống qua mấy trăm năm Như vậy, tài sản tích lũy trong tay lão già áo xám này vô cùng hùng hậu. so với tu sĩ Kết Đan Hậu Kỳ mà Trương Hằng gặp ở Quỳnh Ngọc phường thị lúc trước còn nhiều hơn rất nhiều.

- Phàn lão huynh không hổ danh là đệ nhất nhân trong Kết Đan KỲ của Triệu Quốc, vừa ra tay đã là cực phẩm cực kỳ hiếm thấy.

Một vị trung niên gây gò ở bên cạnh lão già áo xám không khỏi thở dài.

Gần như ánh mắt của toàn bộ tu sĩ có mặt ở nơi này đều bị lão già Kết Đan đại viên mãn họ Phàn kia thu hút.

Pháp bảo cấp ba Thiên Linh Kiếm và Huyết Ảnh Sí của lão già họ Phàn này hấp dẫn không ít tu sĩ. ngay cả mấy chục phù triện cấp bốn mà hắn tùy ý lấy ra cũng khiến cho người khác phải hâm mộ không thôi.

Là một tu sĩ Kết Đan Kỳ mà có thể có được tài sản chừng đó, thì cũng đủ để kiêu ngạo.

Ánh mắt Trương Hằng nhìn vào hai kiện pháp bảo cấp ba trong tay Lão già họ Phàn.

Dựa vào thần thức quan sát, hắn đã phát hiện ra chỗ phi phàm của hai kiện pháp bảo này. Tuy là pháp bảo cấp ba. nhưng công hiệu của hai thứ pháp bảo này chỉ sợ có thể so với pháp bảo cao cấp thông thường.

Đối với tu sĩ Kết Đan Kỳ thì giá trị của pháp bảo bậc này thậm chí còn vượt qua cả pháp bảo cao cấp.

Bởi vì tu sĩ Kết Đan KỲ bình thường khi thao túng pháp bảo cao cấp vẫn phải rất chật vật.

- Thanh Thiên Linh Kiếm này không tồi. uy lực của Huyết ảnh Sí cũng rất mạnh...

Đúng Lúc này, một Thanh niên mặc cẩm bào rất rực rỡ đi tới. ánh mắt hắn sáng ngời, nhìn lên Thanh Thiên Linh Kiếm.

- Ta muốn lấy hai kiện pháp bảo cấp cao để đối lấy hai kiện pháp bảo cấp ba trong tay các hạ!

Thanh niên mặc cẩm bào mỉm cười nói.

- Pháp bảo cao cấp?

Những tu sĩ Kết Đan Kỳ ở nơi này hơi kinh hãi.

Đối với tu sĩ Kết Đan Kỳ thì pháp bảo cao cấp có uy lực vô cùng, nhưng thao túng cũng vô cùng chật vật.

Nhưng Thanh niên mặc cẩm bào ở trước mắt không ngờ có thể lấy ra hai kiện pháp bảo cấp cao. hơn nữa tuổi của hắn nhìn qua cũng không lớn. bởi vậy có thể thấy thân phận của Thanh niên này quyết không đơn giản.

Lão già họ Phàn liếc mắt nhìn Thanh niên mặc cẩm bào này một cái, lắc đầu nói:

- Pháp bảo cấp cao tuy vô cùng quy giá, nhưng lão phu không cần chúng.

Thanh niên mặc cẩm bào kinh ngạc nói:

- Thực lực của ngươi hơn xa tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường, về lý thuyết mà nói thì thao túng pháp bảo cấp cao không có vấn đề gì lớn...

Lão già họ Phàn thở dài:

- Thọ nguyên của lão phu sắp hết, pháp bảo cấp cao linh tinh gì đó ngược lại lại không hề có hứng thú. ta cần nhất chính là đan dược nghịch thiên để trùng kích lên Nguyên Anh KỲ. Hơn nữa, trong tay lão phu cũng không phải là không có pháp bảo cấp cao.

Thanh niên mặc cẩm bào tỉnh ngộ. một vài tu sĩ đang không hiểu gì ở xung quanh cùng đều hiểu rõ mục đích của lão già họ Phàn.

Lão già họ Phàn thân là đệ nhất nhân trong Kết Đan KỲ của Tu Chân Giới Triệu Quốc, tài sản trong tay thậm chí không thua kém gì tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường, khuyết điểm duy nhất chính là tu vi không tiến triển.

Những tu sĩ bên cạnh cũng thầm than. Lão già họ Phàn đã đạt tới Kết Đan Kỳ đại viên mãn đã mấy trăm năm. lúc này thọ nguyên đã sắp hết. nếu muốn trùng kích lên Nguyên Anh Kỳ thì tỷ lệ thành công sẽ rất thấp.

- Linh đan bình thường đối với lão phu là vô ích, trừ phi ai đó có Hóa Anh Đan cực Kỳ hiếm thấy.

Lão già họ Phàn thản nhiên nói.

Hóa Anh Đan!

Những tu sĩ nơi đây đều nín thở.

Đối với tu sĩ Kết Đan Kỳ mà nói thì Hóa Anh Đan chính là thánh phẩm tiên đan.

Nhưng Hóa Anh Đan trong Tu Chân Giới có số lượng cực ít. cho dù là tu sĩ Kết Đan Kỳ có được thứ này cùng sẽ không lấy ra để giao dịch. Hơn nữa, đại bộ phận Hóa Anh Đan đều nắm trong tay tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Bởi vì mỗi Hóa Anh Đan cần phải có một tài liệu chủ chốt đó là một nguyên anh chưa bị suy kiệt.

Đằng sau mỗi Hóa Anh Đan là sự ngã xuống của một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ!

Thanh niên mặc cẩm bào tiếc nuối nói:

- Trong tay ta không có Hóa Anh Đan. cho dù là có thì cũng sẽ không lấy ra giao dịch. Tuy nhiên, ta nghe nói khi tu sĩ Nguyên Anh KỲ giao dịch, thì một kiện pháp bảo đỉnh cấp cũng có thể đôi được một viên Hóa Anh Đan.

- Pháp bảo đỉnh cấp?

Lão già họ Phàn lắc đầu.

- Làm sao mà ta có được pháp bảo đỉnh cấp đây?

Pháp bảo đỉnh cấp là pháp bảo từ cấp bảy trở lên. trong toàn bộ Tu Chân Giới Tam Tinh Vực. số lượng tu sĩ Nguyên Anh Kỳ có pháp bảo đỉnh cấp vô cùng ít.

Trong lòng Trương Hằng không khỏi thầm than. Nhớ lại ngày đó, bản thân còn dùng ngân diễm cắn nuốt hai kiện pháp bảo đỉnh cấp. giờ nghĩ lại cùng thật là lãng phí.

Nhưng suy cho cùng thì thực lực của bản thân mới là căn bản của tu sĩ. tất cả những thứ khác đều là vật ngoài thân.

Cũng giống như lão già họ Phàn ở trước mặt này. thân là đệ nhất nhân trong Kết Đan Kỳ ở Triệu Quốc, tài sản trong tay vô cùng hùng hậu. nhưng trước giới hạn của tu vi và đại nạn của tuổi thọ, tất cả pháp bảo đều không đáng là gì.

Trong quá trình Trương Hằng tu luyện tuy lãng phí không ít pháp bảo. nhưng đổi lại cũng là Sự lột xác của thân thể cũng như linh hồn. Hiện giờ tuổi thọ của hắn đã vượt xa tu sĩ bình thường, cho dù tu vi dừng lại không tiến, thì vẫn có thể sống thêm được mấy ngàn năm nữa, so với tu sĩ Hóa Thần Kỳ cũng không hề kém.

Tu sĩ bọn hắn cho dù trong tay có pháp bảo tương đương cũng rất khó có thể khiến cho tu vi tiến triển. Tu vi có thể dựa vào linh đan để trùng kích, nhưng theo thời gian, hiệu quả của linh đan sẽ càng ngày càng kém, cuối cùng cũng sẽ không thể tiến vào tiên đạo vĩnh hằng.

- Chỉ cần ai có thể lấy ra Hóa Anh Đan. thì lão phu nguyện sẽ trả bất cứ giá nào!

Lão già họ Phàn lại lấy từ trong túi trữ vật ra một kiện pháp bảo cấp cao. khiến cho những tu sĩ ở đây trở nên xôn xao.

Không hổ là đệ nhất nhân trong Kết Đan KỲ ở Triệu Quốc, ngay cả pháp bảo cấp cao cũng có thể lấy ra hai kiện.

- Uy lực của Thiên Linh Kiếm có thể so với pháp bảo cấp cao bình thường, điều này thì không còn nghi ngờ gì. còn uy lực của Huyết Ảnh Sí thì càng vượt qua sức tưởng tượng của các ngươi. Lúc trước lão phu đã dựa vào vật này mà chạy thoát khỏi tay một tu sĩ Nguyên Anh Sơ Kỳ. thậm chí còn hoàn trả lại cho hắn một chút phiền toái nho nhỏ.

Lão già họ Phàn thản nhiên nói ánh mắt đừng lại ở trên Huyết Ảnh Sí kia, lộ ra một vẻ không nỡ.

Thiên Linh Kiếm và Huyết Ảnh Sí cộng thêm một kiện pháp bảo cấp cao, giá trị của ba vật phẩm này có thể khiến cho một tu sĩ Kết Đan Kỳ điên cuồng đến đỏ mắt.

Nhưng những tu sĩ ở nơi này vẫn không có ai trả lời.

Đối với Hóa Anh Đan có thể trùng kích lên Nguyên Anh Kỳ. những tu sĩ Kết Đan Kỳ ở đây cho dù có cũng sẽ không lấy ra.

Tu vi và thọ nguyên đối với người tu chân mà nói đều vô cùng quý giá.

- Trong tay của ta còn mấy chục phù triện cấp bốn, trên đó có ẩn chứa pháp thuật cấp bậc Kết Đan Kỳ. Tổng giá trị hoàn toàn có thể so với một kiện pháp bảo cấp cao.

Ánh mắt lão già họ Phàn lướt qua những tu sĩ ở nơi này. phất phất đám phù triện trong tay.

Toàn bộ tầng lầu thứ hai hoàn toàn tĩnh mịch.

vẫn không có ai muốn đi tới giao dịch.

Ôi!

Lão già họ Phàn thở dài một tiếng, thầm nghĩ, chẳng lẽ trời muốn tuyệt ta?

Nếu không có Hóa Anh Đan. thì không tới mấy chục năm nữa, hắn sẽ hóa thành một đống đất. pháp bảo tinh thạch cái gì gì đó cho dù nhiều hơn nữa cũng không còn ý nghĩa gì.

Trước ánh mắt của mọi người, lão già họ Phàn mang theo ánh mắt ảm đạm từ từ đi xuống lầu hai.

Hắn định đi tới một nơi tụ tập tu sĩ Kết Đan KỲ khác để thử tìm vận may.

Còn về nơi giao dịch của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ thì hắn hoàn toàn không có khả năng đi tới.

Trương Hằng liếc mắt lên lầu ba. phát hiện ra có một cấm chế hùng mạnh ngăn cản cầu thang, có lẽ ở trên có một vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tọa trấn, cũng không dám tùy tiện dùng thần thức để dò xét.

Cười ám đạm, Trương Hằng kéo Ninh Tuyết Dung đi theo lão già họ Phàn kia.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.