Triệu Thụy ném mười mấy viên cố Linh Đan vào biển lửa ngoài chiếc cầu lửa kia, làm cho không thiếu tu sĩ nơi này buồn bực không thôi, nhưng vẫn không thể làm gì được.
về phần một lọ Tạo Hóa Đan còn lại. đối với tu sĩ thực lực đứng đầu ở đây mà nói. không có lực hấp dẫn quá lớn.
- Chúng ta tiếp tục đi, chỉ sợ chúng ta đã đi quá nửa Luyện Ngục Lộ này rồi.
Tu sĩ Bích Tuyết Tương Vân Tông lại bắt đầu dẫn đường trước, Mộ Tuyền là thiên tài tuyệt thế có được linh căn thiên phú thấy trước tương lai, tác dụng của nàng tự nhiên không nhỏ.
- Triệu huynh. vừa rồi huynh đã chiếm được một viên Hóa Anh Đan?
Khuôn mặt xinh đẹp của Hà Y Tú như ẩn như hiện dưới tấm khăn che. khóe miệng còn mang theo một tia mỉm cười yếu ớt.
Trương Hằng đương nhiên rõ ràng ý của nàng, muốn mình giao ra viên Hóa Anh Đan đó.
- Viên Hóa Anh Đan này tạm Thời do Triệu mỗ bảo quản, chờ sau khi ra khỏi động phủ. chúng ta sẽ phân phối.
Trương Hằng không gấp không vội nói như đương nhiên. Một viên Hóa Anh Đan như thế. tuy rằng lực hấp dẫn Đối với Trương Hằng không phải đặc biệt lớn, thế nhưng cũng biết rõ giá trị vật này ở tu tiên giới.
- Vậy được, có Triệu huynh bảo quản vật đó. Y Tú lại rất yên tâm.
Trương Hằng không muốn giao ra Hóa Anh Đan lúc này, Hà Y Tú cũng sẽ không trở mặt với hắn.
- Phương diện khác có lẽ Triệu mỗ không xuất sắc. thế nhưng phương diện giữ mạng thì tuyệt đối không có vấn đề.
Chúng tu sĩ lại đi trên cầu lửa một đoạn đường, xung quanh có khi trôi tới những đoàn lửa đỏ sậm. làm cho tu sĩ ba bên luống cuống tay chân một trận.
- Nhìn kia, lại tới nữa...
Tu sĩ phía trước kinh hô.
Trương Hằng nhìn tới. chỉ thấy xung quanh cầu lửa lại trôi tới không ít tảng đá lớn. Nhưng tảng đá lớn này lại bắt đầu mơ hồ dần dần tới gần cầu lửa.
Trên mỗi một khối đá trôi nổi, đều đặt một món đồ vật.
Trên một khối đá gần cầu lửa nhất đặt một kiện áo giáp cổ xưa hào quang lóng lánh, từ khí tức trên đó mà xem, tuyệt đối là một kiện Pháp bảo đỉnh cấp.
ở tu tiên giới, Pháp bảo chia làm chín bậc. từ bậc một đến bậc ba là Pháp bảo phổ thông, từ bốn đến sáu là Pháp bảo cao cấp. từ bảy đến chín là Pháp bảo đỉnh cấp. Trên Pháp bảo lại có Pháp Bảo Thông Linh.
Như là bộ áo giáp cổ xưa trước mắt, hẳn là một kiện cổ Bảo. cổ Bảo cũng thuộc về phạm trù Pháp bảo. bình thường đều có thể xếp vào hàng Pháp bảo đỉnh cấp.
Đương nhiên, cái này cũng không thể nói Pháp bảo hiện nay sẽ không bằng cổ Bảo. Tu tiên giới phát triển hàng tỷ năm. tài liệu luyện khí tốt càng ngày càng ít. nhưng thủ đoạn luyện khí vẫn không lùi bước.
Sở dĩ đa số Cổ Bảo đều có thể xếp vào hàng Pháp bảo đỉnh cấp. là bởi vì bản thân chúng nó có chất liệu tốt. Các loại thiên tài địa bảo Thời kỳ thượng cổ nhiều đếm không hết. dù là thủ đoạn luyện khí hơi thô thiển một chút, có nhiều loại tài liệu tốt xây dựng, uy lực sẽ không thấp.
Nhìn tảng đá đã tới gần cầu lửa trước mắt, tất cả tu sĩ đều không đám hành động thiếu suy nghĩ. Không thiếu tu sĩ đều chuyển ánh mắt đặt lên người Triệu Thụy.
Ở trong nhỏm tu sĩ này, bởi Triệu Thụy có được Hỏa Nguyên Châu, có thể bình yên vô sự lấy được bảo vật trên tảng đá kia.
- Ta sẽ không đi.
Triệu Thụy ngữ khí kiên quyết, lập tức làm các tu sĩ tham lam kia bỏ đi Ý nghĩ này. Dù là Triệu Thụy có ngốc, cũng sẽ không một ngày phạm hai sai lầm giống nhau.
Cho dù hắn lấy xuống bảo vật trên tảng đá, các tu sĩ khác cũng sẽ không chịu để yên.
- Ai nắm chắc có, có thể đi qua xem.
Ánh mắt Nam Minh đảo qua các tu sĩ ở đây.
- Coi như thôi, ta sẽ không đi chịu chết...
- Kẻ ngốc mới đi!
- Được! Nếu mọi người không đi. Nam Minh ta liền ra tay. nếu như ta may mắn thu được bảo vật trên đó. nếu ai dám cướp. hừ...
Nam Minh nói một câu, sau đó cùng tám người Bích Tuyết Tương Vân Tông tụ tập đến chỗ gần tảng đá nhất.
Tám người do Mộ Tuyền dẫn đầu, bảo vệ chặt chẽ Nam Minh. Đánh một ánh mắt sang Mộ Tuyền, quanh người Nam Minh đột nhiên lóe lên một cỗ hào quang chói mắt.
Một kiện áo giáp đen nhánh xuất hiện trên người hắn. bề ngoài áo giáp thực thể lại hiện ra một tầng hư ảnh áo giáp, áo giáp ánh sáng màu xanh sẫm bảo hộ quanh người hắn không lọt mưa gió.
- Trời ạ! Đó là Linh khí phòng ngự cực phẩm!
Các tu sĩ khác không khỏi khiếp sợ.
Trong tay các tu sĩ khác có được một kiện Linh khí phòng ngự hạ phẩm, đã là chuyện vô cùng khó có, còn Nam Minh trước mắt lại mặc một kiện Linh khí phòng ngự cực phẩm.
Trương Hằng cũng có chút kinh ngạc, giá trị Linh khí phòng ngự cực phẩm còn quý giá hơn cả Pháp bảo phổ thông, tài liệu luyện chế cũng rất khắc nghiệt. Hơn nữa. dù là ngươi có đủ tài liệu, nhưng không có thủ đoạn luyện chế cao siêu, cũng đừng mơ tưởng luyện chế ra Linh khí cực phẩm.
Linh khí cực phẩm có thể tính là Pháp bảo do tu sĩ Trúc Cơ Kỳ sử dụng, là một loại sản phẩm quá độ. Bất luận là Linh khí công kích cực phẩm, hay là Linh khí phòng ngự cực phẩm, chỉ có Luyện khí đại sư hiếm thấy ở tu tiên giới mới có thể luyện chế thành công.
Nam Minh tế ra Linh khí phòng ngự, cũng không lập tức ra tay. Lấy từ trong túi trữ vật ra bốn khối tinh thạch trung phẩm. Sau đó, tay hắn chạm vài cái trên Linh khí phòng ngự cực phẩm.
Hào quang lóe lên, mặt ngoài áo giáp xuất hiện mấy chỗ lõm. Nam Minh đem bốn khối tinh thạch trung phẩm khảm vào trong đó.
Oong, mặt ngoài áo giáp rung động một trận rất nhỏ. phát ra ánh sáng đen như Hòa. Sau đó, mấy chỗ lõm liền biến mất.
- Đó là cái gì vậy...
Không ít tu sĩ bắt đầu xôn xao.
Hà Y Tú đứng cạnh Trương Hằng khẽ thở dài:
- Thật không ngờ. trong tay hắn lại có một kiện Linh khí phòng ngự cực phẩm đặc thù truyền từ Thời thượng cổ. Sử dụng Linh khí phòng ngự này. hắn chỉ cần chút ít linh khí điều khiển, chỉ cần còn chưa hao hết linh lực trên mấy khối tinh thạch vừa khảm vào, có thể để hắn mặc áo giáp này vĩnh viễn không ngừng.
Thứ này làm Trương Hằng nhớ tới kiện trận bàn mình nhận được, cũng cần phải khảm tinh thạch. Thế nhưng Linh khí phòng ngự cực phẩm trước mắt lại khác, chủ nhân có thể sử dụng linh khí của bản thân cũng có thể sử dụng linh lực ẩn chứa trong tinh thạch.
Một khối tinh thạch trung phẩm ẩn chứa linh lực tuyệt đối vượt quá tu sĩ cấp thấp tưởng tượng. Dựa theo tốc độ tiêu hao của một tu sĩ Kết Đan Kỳ phổ thông, một khối tinh thạch trung phẩm hoàn toàn có thể cho hắn tu luyện một tháng.
- Hiệu quả phòng ngự của Linh khí phòng ngự cực phẩm này thế nào?
Trương Hằng không khỏi hỏi tới.
Hà Y Tú hơi trầm ngâm:
- Hẳn là không kém hơn Huyền Quy lúc trước khi tiến vào Thần Điện.
- Mạnh như thế?
Trương Hằng khó tin được nói.
Lực phòng ngự của Huyền Quy kia. tất cả tu sĩ ở đây đều đã biết tới. Coi như là Huyết Ảnh u Ma Kiếm của Lý Hoành, cũng chỉ tạo ra một vết mờ nhạt khó thấy trên đó mà thôi.
- Thứ nàỵ quá biến thái rồi. xuất hiện ở Huyết Sát Thần Điện, vốn là không công bằng.
Trương Hằng nhìn chằm chằm Linh khí phòng ngự cực phẩm trên người Nam Minh, thế nhưng hắn không nghĩ lại chính mình. Chính hắn tu luyện Biến Thái Công, cũng là một loại không công bằng đối với toàn bộ tu tiên giới.
- Linh khí phòng ngự cực phẩm của hắn không phải bình thường, lực phòng ngự có thể vượt quá phạm trù Trúc Cơ Kỳ...
Trong giọng nói của Hà Y Tú dường như còn có chút hàm ý không cam lòng. Nam Minh khẽ thở ra một hơi. đối mặt với dụ hoặc trên cầu lửa này. ngay cả lá bài tẩy của mình hắn cũng Lấy ra.
Thế nhưng hắn cảm thấy như thế là đáng giá, giá trị Pháp bảo đỉnh cấp. hắn quá rõ ràng. Ngay cả sư tôn Thiên Lai Thượng Nhân của hắn, trong tay cũng không có một kiện Pháp bảo đỉnh cấp. huống hồ hiện ra trước mắt còn là một kiện cổ bảo hiếm thấy.
Dưới sự bảo hộ của Linh khí phòng ngự cực phẩm, thân thể Nam Minh rời khỏi cầu lửa, rơi xuống tảng đá đối diện.
Trong lúc này, có ba ngọn lửa xẹt qua người hắn nhưng không tạo thành tổn thương gì với hắn. Rơi xuống trên tảng đá, lại một mảnh lửa lớn xung quanh lập tức bao trùm lấy hắn.
Nam Minh không chút lay động, cầm lấy Linh khí phòng ngự cực phẩm trên tảng đá, thả vào trong túi trữ vật của mình, sau đó nhảy người liên trở về cầu lửa.
Chúng tu sĩ Bích Tuyết Tương Vân Tông lập tức bày tư thế phòng ngự, nếu như có ai muốn tiến lên đoạt bảo vật. tất nhiên sẽ gặp phải công kích sắc bén.
Đối mặt chín tên tu sĩ Bích Tuyết Tương Vân Tông thực lực mạnh mẽ lại vô cùng đoàn kết, các tu sĩ khác đều im lặng, cũng không dám tùy tiện tiến lên cướp bóc.
Đúng lúc này, xung quanh cầu lửa lại xuất hiện không ít tảng đá, càng ngày càng nhích đến gần.
- Ha ha. thật là Trời cũng giúp ta mà!
Nam Minh hưng phấn đánh giá bảo vật trên những tảng đá xung quanh.
Trong lòng Trương Hằng cũng rục rịch, nếu như dùng hết toàn lực. hắn cũng có cơ hội Lấy đuợc bảo vật trên tảng đá, nhưng đột nhiên nhớ tới lời Lạc Hà từng nói với mình:
“Sau khi tiến vào Thần Điện, trọng yếu nhất là phải khống chế lòng tham dục của mình, chỉ cần có thể khắc chế được tham niệm của ngươi, kiên trì đến cuối cùng thì khẳng định không có vấn đề.”
- Sư huynh!
Mộ Tuyên ngữ khí lạnh băng nhắc nhở Nam Minh một tiếng. Nam Minh bỗng nhiên tỉnh ngộ. trên người lập tức toát mồ hôi lạnh.
Nếu như hắn chỉ Lấy được một kiện bảo vật. hai phía khác có thể lo lắng thực lực Bích Tuyết Tương Vân Tông mà không dám tùỵ tiện ra tay. Thế nhưng nếu hắn Lấy bảo vật quá hai kiện, ba kiện thậm chí nhiều hơn có thể sẽ thành công địch của toàn bộ tu sĩ nơi này.
Đến lúc đó, hắn sẽ trở thành con Mỗi trong mắt tất cả các tu sĩ. dù là thực lực của hắn có cao tới đâu. cũng không cách nào chống lại nhiều tu sĩ tinh Anh như thế.
Trong những tu sĩ này, coi như là mập mạp Vương Viên tu vi yếu nhất, cũng có được thực lực chém giết tu sĩ Luyện khí đại viên mãn. thậm chí có thể còn uy hiếp tới tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. Huống hồ còn có tu sĩ thực lực sâu không thể lường như Ô Lăng, Trương Hằng. Hít một hơi thật sâu, Nam Minh nói với Mộ Tuyền:
- Sư muội, cảm tạ muội nhắc nhở...
Đối mặt với càng nhiều tảng đá trôi tới, Nam Minh không còn lòng đi ra thu hoạch, các tu sĩ khác chỉ có thể tự mình hiểu lấy, cũng không dám rời khỏi cầu lửa.
Vù! Lại một tảng lớn ngọn lửa bay ra từ xung quanh cầu lửa, chúng tu sĩ lại một trận hỗn loạn. Sau ngọn lửa, lại chết một gã tu sĩ Phương Vân Sơn.
Trương Hằng im lặng, chỉ Luyện Ngục Lộ cửa đầu tiên, đã chết nhiều tu sĩ như thế. vậy những cửa sau thì thế nào?