Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 302: Chương 302: Người quen






- Tung hoành Tam Tinh Vực?

Khi Quách Phong nghe nói mấy chữ đó. trong lòng không khỏi chấn động.

ở trong mắt người tu chân bình thường, nhân vật đỉnh của Tam Tinh Vực chính là khó có thể với tới, càng đừng nói là tung hoành Tam Tinh Vực.

- Đồ nhi sợ rồi sao?

Trương Hằng cười lạnh nói.

Toàn bộ người tu chân Tam Tinh Vực. từ bậc thấp đến bậc cao số lượng hàng ngàn hàng vạn. lại có ai có thể là người đệ nhất ra hiệu lệnh?

Nếu muốn chân chính tung hoành Tam Tinh Vực, tối thiểu phải là Hóa Thần đỉnh phong, thậm chí vượt qua thực lực của Hóa Thần Kỳ.

- Đây còn mới chỉ là mục tiêu thứ nhất mà thôi

Trương hằng nhìn chăm chú đệ tử của mình, tiếp tục nói:

- Nếu đồ nhi nguyện ý buông bỏ tìm kiếm cô gái Lữ Hinh kia. như vậy sẽ không cần cố gắng thực hiện nguyện vọng gần như không có khả năng đạt tới này.

Lựa chọn hay là buông bỏ?

Bày ra trước mặt Quách Phong có hai lựa chọn.

- Ta nhất định sẽ làm được...

Quách Phong xiết chặt nắm tay. thân thể hơi hơi run rẩy. trong hai tròng mắt toát ra vẻ quyết tâm không sờn lòng không chìm bước.

Trương Hằng phì cười lẳng lặng nhìn đệ tử mình một hồi:

- ở toàn bộ Tam Tinh Vực. chỉ sợ cũng không có mấy người, có được mục tiêu cao xa Như vậy.

Thật đúng là nghé mới sinh không sợ hổ. cho dù là những lão quái Nguyên Anh Kỳ đứng trên đỉnh cao Tam Tinh Vực kia. đều rất khó có lý tưởng vĩ đại Như vậy, hoặc là nói khẳng định không dám có ý tưởng xa vời Như vậy.

- Phải không?

Quách Phong đưa tay sờ sờ cái ót của mình.

- Tốt lắm. cứ tu Luyện đừng vội đừng chậm, Lữ Hinh kia có đủ thời gian để chờ con.

Trương Hằng lại trấn an Quách Phong một chút.

Đối với đồ đệ của mình, tự nhiên Trương Hằng ôm lòng kỳ vọng rất lớn. Nhưng cũng sẽ không cưỡng ép lắm. Mọc cánh thành tiên đối với ức vạn người tu chân mà nói đều là một giấc mộng hư ảo.

Đưa Quách Phong đến chỗ ngụ tạm thời ở Thanh Vân Sơn. Sau khi thiết trí cấm chế ở bốn phía phòng ốc. Trương Hằng mới lấy ra “Thiên Linh Kiếm” cùng “Huyết Ảnh Sí” đã trải qua tôi luyện.

Hai kiện pháp bảo mới vừa lấy ra liền Tỏa ra một cổ khí tức đặc thù. không khí hơi ngưng đọng lại.

Thiên Linh Kiếm lơ lửng trước mặt Quách Phong, trên thân kiếm có một tầng hoa văn màu tím ẩn hiện như có như không, nhè nhẹ lay động, phát ra từng tràng tiếng ngân nho nhỏ. ở bên trong hiện lên vài đạo hồ quang thật tinh tế.

Huyết Ảnh Sí xuất hiện lại dẫn lên một luồng cuồng phong hơi kèm theo mùi máu tanh. Trong cuồng phong lấp lóe lôi điện màu tím mờ nhạt.

- Sư tôn! Đây là... Chẳnglẽ?

Trong mắt Quách Phong lóe ra vẻ xúc động, đầu tiên là hơi nghi hoặc, rồi rất nhanh hiểu được dụng ý của Trương Hằng.

Trương Hằng nhẹ nhàng khoát tay:

- Đây là ta chuẩn bị hai kiện pháp bảo cho đồ nhi. phân biệt là Thiên Linh Kiếm cùng Huyết Ảnh Sí. Hai kiện pháp bảo này vốn đều là pháp bảo cấp ba bình thường nhưng trải qua vi sư cải tạo. giờ phút này đã thăng cấp vào hạng pháp bảo cao cấp. chẳng những uy lực kinh người, mà còn thích hợp cho tu sĩ Kết Đan Kỳ sử dụng.

- Vậy thật tốt quá!

Quách Phong vươn bàn tay hơi run run, cầm “Thiên Linh Kiếm”.

Ông!

Thiên Linh Kiếm run lên, liên tục ngân lên, hào quang màu tím lấp lóe, ý như vui mừng.

- Đồ nhi hiện giờ còn chưa có Luyện hóa chúng, cho nên nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra một phần tư uy lực của chúng thôi. Lực công kích của Thiên Linh Kiếm rất mạnh, phải thận trọng khi sử dụng. Còn Huyết ảnh Sí là pháp bảo tốt nhất để chạy thoát thân, đồ nhi phải tự mình tìm hiểu các đặc tính của nó.

Trương Hằng ở bên cạnh nhắc nhớ, nơi khóe miệng mang theo ý cười. Mặc dù chỉ có thể phát huy ra một phần tư uy lực. cùng không kém bao nhiêu so với pháp bảo bình thường.

- Sư tôn! Vậy đệ tử phải làm thế nào để sử dụng chúng nó? Có bộ khẩu quyết nào hay không?

Quách Phong nghi hoặc hỏi.

ở giới tu chân Tam Tinh Vực, thường thường pháp bảo đã sử dụng lâu dài, truyền thừa lại mấy đời sau tiền nhân sẽ tổng kết ra một bộ khẩu quyết. có thể phát huy ra uy lực mức độ lớn nhất của pháp bảo.

- Vốn hai kiện Pháp bảo này đều có pháp quyết riêng để khống chế sử dụng, nhưng sau khi trải qua vi sư cải tạo đã khác biệt rất lớn với Trước kia, về khẩu quyết đồ nhi có thể tự mình nghiên cứu thử nghiệm đi.

Trương Hằng thản nhiên nói. đối Với pháp quyết này hắn căn bản không có để ở trong lòng.

Chờ sau khi luyện hóa pháp bảo, tự nhiên có thể hình thành một bộ pháp quyết thích hợp cho mình, đây cũng không phải là chuyện hư hao gì.

Sau khi thu nhận tặng lễ xuất sư của Trương Hằng trao cho. Quách Phong liền không kìm nổi muốn luyện hóa chúng ngay.

- Buổi tối hôm nay ở trên Phi Linh Đảo có tổ chức một hội đấu giá. chẳng lẽ đồ nhi không muốn đi?

Trong mắt Trương Hằng thoáng hiện Ý cười, nhìn Quách Phong đang lưỡng lự khó xử.

Vừa mới nhận được hai kiện pháp bảo hằng mong ước. hận không thể lập tức Luyện hóa chúng, nhưng hội đấu giá trên Phi Linh Đảo cũng khiến trong lòng hắn động tâm không thôi.

Trầm ngâm suy nghĩ Thật lâu sau, Quách Phong cắn răng một cái, nói:

- Đệ tử sẽ không đi hội đấu giá. dù sao năm năm sau vẫn còn có cơ hội. Hơn nữa đồ nhi nghe nói. hội đấu giá chỉ có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ mới có thể đi vào. tu sĩ bình thường tiến vào trong đó phải có rất nhiều tinh thạch.

Xem ra trong thời gian mười ngày qua Quách Phong cũng thăm dò quy định giao dịch ở Thanh Vân Sơn.

- Được rồi! Vậy đồ nhi ở lại trong này Luyện hóa pháp bảo đi. vi sư thiết trí cấm chế ở bốn phía, chờ hội đấu giá chấm dứt quay về tới tìm con.

Trương Hằng cũng không có phản đối.

Quách Phong còn trẻ tuổi như thế đã tấn chức Kết Đan Kỳ. nếu đi vào hội đấu giá khó tránh khỏi sẽ dẫn tới chú ý của một ít tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Trước mắt Quách Phong chưa có lọt vào tầm ngắm của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng đã may mắn lắm rồi.

Thiết trí cấm chế xong xuôi, Trương Hằng lấy ra Mặt Nạ Như Ý mang vào mặt biến thành một gã tu sĩ trung niên. Hắn cũng không muốn ở Hội giao dịch dẫn tới chú ý của mấy lão quái Nguyên Anh Kỳ.

Liếc mắt nhìn Quách Phong đang chuyên chú Luyện hóa pháp bảo, lúc này Trương Hằng mới rời đi.

ở Thanh Vân Sơn lại đi dạo chơi một vòng, rốt cục đợi cho màn đêm buông xuống.

Tu sĩ Thanh Vân Sơn chờ đợi giao dịch thỉnh thoảng đưa mắt nhìn lên Phi Linh Đảo trên không trung.

Không ít tu sĩ đều biết rằng Phi Linh Đảo mới là chỗ hấp dẫn của Hội giao dịch Triệu Quốc, còn là chỗ tu sĩ bậc cao chờ mong nhất.

Phi Linh Đảo còn chưa có mở ra. chung quanh đã tập trung không ít tu sĩ bậc cao.

“Vù!”

Một luồng hào quang màu xanh từ trên trời giáng xuống, một lão đạo mặc hồng bảo tiên phong đạo cốt từ trên trời giáng xuống, quanh thân lão quanh quẩn một màn sương trắng mờ. làm cho người ta không dò xét được.

Uy áp cường đại thoáng lướt qua Bốn phía, lão đạo hồng bào khôi phục hình dáng như một người bình thường.

- Người này dĩ nhiên là Bách Linh Đạo Tôn, một trăm năm trước lão đã tiến vào Nguyên Anh hậu kỳ. là người nổi bật trong giới tán tu.

Tại đây có một số tu sĩ liếc mắt một cái liền nhận ra lai lịch lão đạo Nguyên Anh Kỳ vừa buông xuống.

Ở Tam Tinh Vực, tu sĩ Nguyên Anh Kỳ nổi danh chỉ dựa vào một cái hình tượng nào đó cũng có thể để các tu sĩ đoán ra thân phận của họ.

- Tuy nhiên, trước đây một đoạn thời gian. Bách Linh Đạo Tôn này chọc phải Nghịch Thiên Đại Ma Vũ Vô Cực của Tán Tu Minh, kết quả bị đánh cho thất bại thảm hại...

Có một số tu sĩ lén dùng thần thức trao đổi với nhau.

- Ôi! Đâu phải chỉ một mình lão. tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bị Nghịch Thiên Đại Ma khiêu chiến vô số kê. Bình thường tu sĩ Nguyên Anh Kỳ gặp phải hắn. chỉ có nước gặp xui xẻo!

- Nghịch Thiên Đại Ma danh tiếng to lớn Như thế, chẳng lẽ không có cao nhân nào trị hắn sao?

- Ngay cả Thanh Diệp Phật Tôn của Ngọc Phật Tự cũng không làm gì được hắn, huống chi là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ nào khác.

Chung quanh Phi Linh Đảo tu sĩ càng ngày càng nhiều, trên bầu trời chốc chốc lại có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ buông xuống, dẫn tới các tu sĩ khác lấm lét bàn tán không thôi.

Trương Hằng trà trộn trong đám người, mắt nhìn một đám Nguyên Anh Kỳ cường đại, trong lòng bình thản không nao núng.

ở mấy năm trước, tu sĩ Nguyên Anh Kỳ còn là nhân vật ngưỡng mộ trong mắt hắn. Nhưng cho tới bây giờ. tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường đã không làm gì được hắn. Đương nhiên, gặp phải tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ trở lên. hắn vẫn lựa chọn chạy trốn là diệu sách. Nếu gặp phải một lần mấy tu sĩ cấp bậc Nguyên Anh. vậy thì quá nguy hiểm rồi.

Đúng Lúc này, trên bầu trời lại giáng xuống hai vị tu sĩ Nguyên Anh KỲ.

Một nam một nữ.

Người nữ có tu vi Nguyên Anh sơ Kỳ, chân đạp đóa mây bảy màu. lã lướt như tiên, khiến cho người ta động tâm không thôi.

Trương Hằng vừa nhìn thấy nàng này. trong lòng không khỏi nhảy đựng lên. không ngờ ở đây gặp được người quen...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.