Liên tục thiết trí ở trong phòng mấy tầng cấm chế phòng ngự. Âu Dương lão tổ thoáng dừng lại một chút, Mới thở dài nói:
- Thời gian Huyết Sát động phủ được phát hiện cách nay đã hơn năm trăm năm. Thời gian năm trăm năm qua có rất nhiều nhân tố không thể khống chế. Mặc dù lúc trước, tổ sư của ba phái cùng nhau phát hạ linh hồn Huyết thệ.
Truyền xuống bí mật của động phủ này cho các thế hệ sau. cũng không được tiết lộ với người ngoài. Nhưng thế sự khó lường, trong một Lần Huyết Sát động phủ mở ra. sau đó bí mật này vẫn là bị một thế lực cá biệt không phải Phương Vân Sơn biết được. Ba phái Phương Vân Sơn đã không còn độc quyền hưởng dụng một chỗ động phủ như vậy nữa.
Nói tới đây, trên mặt Âu Dương lão tổ vẫn còn mang theo vẻ sầu lo.
Một khi bí mật của Huyết Sát động phủ bị càng nhiều người biết. Phương Vân Sơn nho nhỏ này sẽ trở thành trung tâm bão táp rung chuyển toàn bộ Tam Tinh Vực. Đến lúc đó. toàn bộ Phương Vân Sơn sẽ gặp tai ương ngập đầu.
Nghe Âu Dương lão tổ nói ra tin tức như vậy. Trương Hằng cũng không cảm thấy có gì kỳ lạ lắm.
Trên thế giới này làm gì có bức tưởng nào có thể cản được hết gió lùa? Bí mật cua Huyết Sát động phủ có thể giữ kín mấy trăm năm cũng đã không tệ rồi. Nói không chừng bí mật này trước đó còn sớm hơn. cũng đã bị người ngoài biết rồi.
Dù sao, mỗi một lần đều có một trăm đệ tử tiến vào động phủ tuy rằng người đi ra được rất ít. nhưng không có khả năng làm được thần không hay quỷ không biết.
Tuy nhiên, mặc dù thế lực khác biết việc này. cũng vị tất sẽ tuyên truyền ra ngoài, loại chuyện tốt như vậy đương nhiên là càng ít người biết càng tốt.
Nếu thực lực của đối phương cường đại. có lẽ sẽ trực tiếp tiêu diệt Phương Vân Sơn. độc bá cả chỗ động phủ. Còn nếu thực lực tương đương với Phương Vân Sơn thì sẽ lựa chọn tìm đến Phương Vân Sơn cùng chung hướng dụng động phủ này.
- Huyết Sát động phủ mỗi một lần mở ra. Chỉ có thể cho phép một trăm tu sĩ dưới Trúc Cơ Kỳ thông qua, một khi vượt qua một trăm người, động phủ sẽ tự động đóng cửa một tháng, ở trước kia. Phương Vân Sơn chúng ta vẫn luôn có đanh ngạch một trăm người, nhưng tới lần này. chúng ta chỉ còn có năm mươi danh ngạch.
- Vậy năm mươi danh ngạch kia bị thế lực nào phân phối?
Trương Hằng tò mò hỏi. Phương Vân Sơn tuy nhỏ. nhưng ở trong phạm vi mấy trăm dặm này. cũng Chỉ có một hai cái thế lực có thể chống lại.
Âu Dương lão tổ cũng không giấu điếm, giọng nói lộ rõ vẻ ngưng trọng:
- Trong năm mươi danh ngạch, trong đó có bốn mươi cái bị Độc Thiên Bảo phân phối, về phần mười danh ngạch cuối cùng... Bị một tu sĩ Kết Đan Kỳ giành lấy.
Vừa nghe tới Độc Thiên Bảo không ngờ cũng tham dự đến chuyện Huyết Sát động phủ. Trương Hằng hơi có chút kinh ngạc, bí mật của động phủ vẫn là để cho lão hàng xóm của Phương Vân Sơn này biết.
Hành động của Độc Thiên Bảo Lần này, làm cho Trương Hằng có thêm một ít hiểu biết Đối với thực lực của thế lực này: thực lực của đối phương còn lớn mạnh hơn một chút so với ba phái Phương Vân hợp lại. Nên Độc Thiên Bảo có thể chiếm giữ bốn mươi đanh ngạch, điều này cũng không có gì dáng nói.
Nhưng Trương Hằng lại đối với một mình tu sĩ Kết Đan Kỳ kia lại sinh, ra hứng thú sâu đậm.
- Tiền bối Kết Đan Kỳ kia vèn vẹn Chỉ có một người sao có thể đạt được mười danh ngạch?
Trương Hằng khó hiểu hỏi.
Âu Dương lão tổ thở dài:
- Nếu là một tu sĩ Kết Đan KỲ bình thường, thì không có gì để nói nhưng vấn đề là sau lưng vị tu sĩ Kết Đan Kỳ này, lại có một môn phái nhất lưu thực lực hùng mạnh, cũng chính là môn phái lớn Bích Tuyết Tương Vân Tông ở gần Phương Vân Sơn nhất.
Vừa nghe nói tới Bích Tuyết Tương Vân Tông. Trương Hằng lập tức từ trong đầu tìm tòi ra tin tức có liên quan tới nó.
ở toàn bộ Tam Tinh Vực, tổng cộng cũng Chỉ có ba quốc gia. trong ba quốc gia khổng lồ này. Triệu Quốc là quốc gia của Phương Vân Sơn trong đó lại là thực lực nhỏ yếu nhất.
Mà mỗi quốc gia đều có chiều dài chiều rộng mấy vạn dặm. thậm chí phạm vi tới mười mấy vạn dặm. Trong thế giới khổng lồ như vậy. môn phái tu tiên trong đó đương nhiên là rất nhiều.
Theo Trương Hằng biết, những môn phái chủ yếu này còn có thể phần ra một số cấp bậc.
Trong đó. môn phái nhất lưu coi như là môn phái loại hình khá lớn. dưới nó còn có số môn phái nhị lưu. môn phái tam lưu .v.v... Cỡ như ba phái Phương Vân Sơn này. phỏng chừng năm khoảng giữa môn phái tam lưu đến môn phái tứ lưu.
Đương nhiên, môn phái cường đại nhất cũng không phải môn phái nhất lưu. mà là vài đại phái siêu cấp. số lượng không nhiều lắm. Những môn phái siêu cấp này phần lớn đều là kế thừa mấy vạn năm. thực lực vô cùng cường đại. tùy tiện phái một vài tu sĩ không cần đỉnh cao lắm, là có thể dễ dàng tiêu diệt toàn bộ Phương Vân Sơn này.
Bích Tuyết Tương Vân Tông là một môn phái nhất lưu khá nổi danh ở Triệu Quốc, cách Phương Vân Sơn cũng không tính là xa lắm. lộ trình ước chừng chỉ cách mấy ngàn dặm.
Có thể nói, lấy Bích Tuyết Tương Vân Tông làm trung tâm, trong phạm vi bốn năm ngàn dặm đều nằm trong vòng khống chế của thế lực này. ở trước mặt thực lực tuyệt đối mấy chục môn phái nhỏ trong phạm vi này cũng đều thần phục dưới trướng Bích Tuyết Tương Vân Tông, không đám mảy may có lòng đối nghịch.
Trương Hằng cũng thầm suy tư, nếu Chỉ một mình tu sĩ Kết Đan KỲ kia biết việc này thì không sao cả. nhưng chỉ sợ Giới cao tầng của Bích Tuyết Tương Vân Tông đã biết việc này. Như vậy, ba phái Phương Vân Sơn chẳng những không thể độc hướng động phủ. thậm chí còn có thể gặp phải tai họa diệt môn.
Khó trách vừa nhắc tới việc này, trên mặt Âu Dương lão tổ lộ rõ vẻ lo lắng.
- Hơn nữa, sư tôn của vị tu sĩ Kết Đan Kỳ kia còn là một vị lão quái Nguyên Anh KỲ thực lực thông thiên. Nếu chuyện này để cho lão quái đó biết, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi. Tuy rằng cùng không đến mức kinh động toàn bộ Bích Tuyết Tương Vân Tông. Nhưng chỉ bằng vào thần thông và giá trị của vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ này. quyết định chọn ra danh ngạch dĩ nhiên không phải đệ tử những môn phái nhỏ chúng ta có thể so sánh được.
Thời điểm Âu Dương lão tổ nhắc tới lão quái Nguyên Anh Kỳ. trong mắt còn hiện lên vẻ sợ hãi.
Trương Hằng cũng hơi biến sắc, nếu chuyện này thật sự kinh động tới tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, như vậy chuyện đi động phủ lần này có thể sẽ xảy ra nhiều chuyện xấu khó lường.
ở toàn bộ Tam Tinh Vực, chỗ dáng sợ của Nguyên Anh Kỳ lão quái sớm đã xâm nhập lòng người. Những lão quái đó, người nào không phải là nhân vật oai hùng chấn nhiếp một phương, Chỉ một cái giơ tay nhấc chân liền có thể quyết định vận mệnh của những môn phái nhỏ cỡ như Phương Vân Sơn này.
Nếu mười danh ngạch kia là người của Nguyên Anh Kỳ lão quái đó tuyển ra. thực lực của họ tất nhiên là dáng sợ đến cực điểm, vượt hơn xa tu sĩ cùng giai bình thường.
- Ta có một loại dự cảm, lần này sẽ là một lần cơ hội cuối cùng ba phái Phương Vân Sơn tiến vào động phủ. Cho nên, ngươi trước khi tiến vào động phủ nhất định phải cận thận, Chỉ có thể đục nước béo cò, quyết không nên ngay mặt chống lại những tu sĩ thực lực mạnh mẽ đó. Phỏng chừng Lần này, thần điện ở trung tâm động phủ kia hẳn là có thể mở ra dễ dàng. Lão tổ cũng không hy vọng xa vời ngươi có thể độc chiếm bảo vật có bên trong đó, dù là ngươi Chỉ lấy được một hai kiện kỳ bảo. lão tổ ta đã thỏa mãn rồi...
Thời điểm nói tới đây, giọng điệu của Âu Dương lão tổ cũng có vẻ bất lực. Nhưng ánh mắt nhìn Trương Hằng vẫn mang theo vài tia kỳ vọng.
Ở loại tình huống này lão cũng không ước vọng xa vời bảo Trương Hằng độc chiếm bảo vật có trong động phủ.
Trương Hằng không để mất thời cơ nói:
- Đệ tử sẽ không phụ lòng kỳ vọng của tổ sư. nhất định sẽ lấy được bảo vật trong động phủ cho ngài.
Trên mặt Âu Dương lão tổ hiện lên vẻ vui mừng:
- Thần thức của ngươi cao hơn xa tu sĩ cùng giai, cộng thêm linh khí phòng ngự và công pháp Phong Hành lão tổ ban cho ngươi, tuy rằng còn không có khả năng chống lại tu sĩ cùng giai đỉnh cao khác, nhưng năng lực sinh tồn hẳn là rất mạnh. Ta nghĩ, chỉ cần đừng quá tham lam, bằng vào cơ trí và tính thận trọng của ngươi, hắn có thể từ trong động phủ đó toàn thân trở ra.
Ở ngoài mặt Trương Hằng liên tục gật đầu đồng ý, nhưng trong lòng lại không cho là đúng. Trong suy nghĩ của hắn, chuyến đi động phủ lần này, người có thực lực có thể chống lại mình tuyệt đối là hiếm có như lông phượng và sừng lần. Nếu mình không chiếm được một kiện bảo vật. những người khác cũng chưa chắc có thể có thu hoạch gì tốt hơn.
Giờ phút này, ở trong tu sĩ Luyện Khí Kỳ có thể nói Trương Hằng đã tìm không thấy địch thủ chân chính, trừ phi thực lực của đối thủ đạt tới trình độ có thể chống lại cùng tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
- Mặt khác, Đại Hội Phương Vân lần này ngươi cũng không cần tham gia.
Âu Dương lão tổ lại khôi phục vẻ bình thản, ánh mắt hơi híp lại.
Trương Hằng nghi hoặc hỏi:
- Không tham gia Đại Hội Phương Vân này. ta sao có thể được đi tới động phủ đó?
Âu Dương lão tổ nói:
- Chuyến đi động phủ lần này, các vị tổ sư Phương Vân Sơn mỗi người đều tự có một danh ngạch trực tiếp thông qua, không cần tham gia Đại Hội Phương Vân kia. Cho nên lần này ngươi cũng không cần tham gia Đại Hội Phương Vân, để tránh bại lộ thực lực của chính ngươi, dẫn tới chú ý của những người khác.
- Đệ tử nghe lệnh!
Có thể không tham gia Đại Hội Phương Vân mà trực tiếp tiến vào Huyết Sát động phủ. Trương Hằng tự nhiên là rất cao hứng. Những phần thưởng linh khí thượng phẩm đó nếu so sánh cùng bảo vật chân chính trong động phủ thì thật có vẻ nhỏ bé không dáng kể chút nào.
Hơn nữa khi diễn ra Đại Hội Phương Vân. hắn cùng có thể đi kiến thức một chút thực lực của một số đệ tử đứng đầu của ba phái Phương Vân Sơn. Nghĩ đến, ở dưới hấp dẫn của Trúc Cơ Đan và linh khí thượng phẩm, những đệ tử Luyện Khí KỲ kia tất nhiên sẽ dùng hết toàn lực để tranh giành nhau.
- Lần này sau khi trở về, trong thời gian một năm kế tiếp, ngươi cũng không được rời khỏi Phương Vân Sơn thường ngày ở trong môn phái tu luyện, tốt nhất cũng dừng rời khỏi phạm vi Phong Hành Môn.
Trước khi đi, Phương Vân lão tổ lộ thần sắc nghiêm nghị, cảnh cáo nói với Trương Hằng.
Những lời này chẳng khác nào hạn chế tự do của Trương Hằng, chỉ cho phép ở lại Phương Vân Sơn ngoan ngoãn tu luyện, không thể có chủ ý chạy trốn.
Trương Hằng tuy rằng thầm mắng to trong lòng, nhưng ở ngoài mặt vẫn không đổi sắc lên tiếng đáp ứng. Trong lòng hắn thầm nghĩ, thời gian một năm đã đủ cho mình củng cố thực lực Biến Thái Công đến cảnh giới Tiểu thành tầng một. Âu Dương lão tổ giao cho mình bí quyết Phong Hành cũng có thể tĩnh tâm tu luyện thêm một chút.
- Trong này là giải được của Phệ Hồn cổ. cũng đủ cho ngươi dùng một năm.
Cuối cùng, Phương Vân lão tổ lấy ra một cái bình ngọc, đưa cho Trương Hằng và nói rõ cách dùng giải được.
Tuy rằng Trương Hằng đã không còn úy kỵ Phệ Hồn cổ ẩn núp trong cơ thể, chỉ cần sử dụng Hư Không Hỏa Diễm, là có thể làm cho tất cả thứ ghê tởm trong cơ thể mình hoàn toàn biến mất. nhưng khẳng định hắn sẽ không làm chuyện ngốc nghếch như vậy.
Sau khi tiếp nhận bình giải dược, Trương Hằng rời gian nhà gỗ của Âu Dương lão tổ.
Ngay sau khi Trương Hằng rời đi không lâu. trong mắt Âu Dương lão tổ chợt lóe tia sáng màu tím. toàn bộ trong nhà gỗ cũng nhộn nhạo lên sóng gợn dao động màu tím.
- Xem ra trước tiên phải chuẩn bị một ít chuyện...