Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 549: Chương 549: Uyên Hồng bệ hạ






Trương Hằng vừa dứt lời, hai Huyết Sát Quân Vương đã đánh tới trước mặt Ma Xà Phủ chủ, lực Huyết Sát cường đại “Ầm” một tiếng xung kích lên tầng phòng ngự của Thiên Sát Ma Xà.

Đối mặt với công kích của hai kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm, cho dù là nhân vật cấp Phủ chủ cũng không thể xem thường.

Phốc!

Tầng phòng ngự của Thiên Sát Ma Xà bị đánh tan, phun ra một búng máu.

Sau hai lần Trương Hằng thi triển một kiếm cực mạnh, thương tổn Ma Xà Phủ chủ bị làm nặng thêm một lần nữa.

Bởi vì hắn đem tất cả tinh thần uy lực đều dồn lên công kích cho nên về mặt phòng ngự khó tránh khỏi sẽ có sơ hở, lúc này mới bị Nam Kiếm Phong cùng Vân Dịch dễ dàng công phá phòng ngự.

Trương Hằng đứng ở một bên, thân thể vốn suy yếu không thôi lại khôi phục với một loại tốc độ khó thể tin nổi.

- Trương Hằng, bản phủ không thể nghĩ tới ngươi lại có được Lĩnh vực không gian của riêng mình. Chúng ta ngưng chiến đi.

Thiên Sát Ma Xà đột nhiên khẽ thở dài một hơi nói với Trương Hằng.

- Ngưng chiến?

Trương Hằng cảm thấy thật buồn cười:

- Nói thì nhẹ thế, ngươi cho là còn có khả năng sao? Từ khi tới Cửu U hải vực này tới nay, Trương mỗ chưa từng nghĩ tới ngưng chiến.

- Chỉ cần ngươi chịu đáp ứng ngưng chiến, bản phủ có thể mặc ngươi đưa ra bất kỳ điều kiện gì.

Ma Xà Phủ chủ bình tĩnh nói:

- Ngươi hẳn là cũng biết sở dĩ ta là địch với ngươi cũng là bị Tử Hoàng dụ dỗ.

Trương Hằng lắc đầu nói:

- Không cần. Chờ Trương mỗ giết chết ngươi tự nhiên có thể đi cướp sạch Ma Long điện của ngươi. về phần Tử Hoàng, ngươi có thể yên tâm. Hiện tại có lẽ Trương mỗ không làm gì được hắn nhưng ngày sau sẽ tìm hắn tính sổ!

- Thật sự không còn đường để đi sao?

Trong mắt Ma Xà Phủ chủ lóe hàn quang, trong khi hô hấp truyền ra một cỗ áp lực cường đại.

- Không có. Hôm nay ngươi nhất định ngã xuống.

Trương Hằng đột nhiên vung tay lên, hai Huyết Sát Quân Vương hai phía trước sau lại đánh tới.

- Đây là do ngươi bức ta...

Ma Xà Phủ chủ bỗng nhiên tụ tập một cỗ tinh thần uy năng kinh thế hãi tục, hóa thành một bàn tay vô hình chộp tới Trương Hằng.

Trương Hằng cười lạnh một tiếng, thân hình biến mất khỏi chỗ đứng.

- Đây... Không ngờ lại không thể tập trung không gian!

Sắc mặt Ma Xà Phủ chủ trắng bệch.

Nơi này là Lĩnh vực không gian của Trương Hằng, Ma Xà Phủ chủ thân ở nơi đây, bị quản chế khắp nơi mà Trương Hằng cùng hai Huyết Sát Quân Vương thì như cá gặp nước.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Ba người ở Lĩnh vực không gian đánh ngất trời.

Trương Hằng đứng ở một bên xem náo nhiệt, đồng thời cũng tận dụng thời gian khổi phục thương thế và pháp lực.

Thời gian từng chút qua đi, pháp lực của Ma Xà Phủ chủ mau chóng xói mòn, không được bất kỳ bổ sung nào, công kích càng ngày càng vô lực.

Mà hai Huyết Sát Quân Vương lại có thể mượn dùng Huyết Chú Chi Trì ở trong Lĩnh vực không gian để khôi phục pháp lực, đánh càng ngày càng hăng, thực lực cùng theo chiến đấu và giết chóc mà tăng lên.

Có thể đoán trước, theo thời gian trôi qua Ma Xà Phủ chủ tất nhiên sẽ ngã xuống nơi đây.

Mắt thấy chúa tể một phủ bị giết không hề có sức phản kháng, liên tiếp bại lui trong lòng Trương Hằng sảng khoái tột cùng.

Tuy nhiên hắn cũng nhìn chàm chàm vào Thiên Sát Ma Xà, để ngừa đối phương sẽ làm ra chuyên cá chết lưới rách.

Quả nhiên, đến một khắc kia Ma Xà Phủ chủ lộ vẻ thê thảm kiên quyết, đột nhiên quát lớn một tiếng:

- Muốn chết thì cùng chết!

Tinh thần uy năng trên người hắn đột nhiên ngưng tụ đến cùng một chỗ rồi nén ép vặn vẹo quỷ dị.

- Không tốt!

Trương Hằng biến sắc, khoát tay tế ra Cửu Thiên Luyện Thiên Bảo Tháp.

Ầm!

Linh hồn lực mạnh mẽ cùng thân thể của Ma Xà Phủ chủ đồng thời nổ tung, triều tịch màu đen lan khắp Lĩnh vực không gian, uy lực cường đại vô cùng khiến cả vùng không gian run lên một hồi.

Xuy xuy~

Trong cơn bùng nổ kinh thế hãi tục này không ngờ còn sinh ra vài cái khe không gian nhỏ bé.

Một cỗ khí tức khủng bố gần như nguyên thủy truyền tới.

Trương Hằng cùng cảm nhận được uy hiếp trí mạng, sắc mặt chợt nghiêm, khẽ quát một tiếng:

- Âm Dương Quyết!

Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp rời tay bay ra hóa thành cao hơn trăm trượng hình thành một lốc xoáy Âm Dương đen trắng ở chính giữa trung tâm vụ nổ bao phủ cả tiểu thiên địa.

Nhưng theo những khe không gian rất nhỏ sinh ra, dư ba bùng nổ cường đại vẫn thổi quét toàn bộ Lĩnh vực không gian.

Hiện tại thể tích Lĩnh vực không gian của Trương Hằng vốn rất nhỏ, có thể nghĩ là biết uy lực bùng nổ lớn cỡ nào. Ba người Trương Hằng thậm chí không kịp thoát khỏi nơi đây.

Hai Huyết Sát Quân Vương lại càng thân ở trung tâm vụ nổ.

- Vân Dịch!

Trương Hằng kinh hô một tiếng, ý niệm khẽ động. Lốc xoáy Âm Dương đen trắng do Âm Dương Quyết hình thành kéo dài ra một khu vực nhỏ bao phủ đệ tử của hắn.

Đây đã là cực hạn mà hắn có thể làm được.

Ầm~

Mọi sự vật trong toàn bộ Lĩnh vực không gian gần như hóa thành hư vô.

Nam Kiếm Phong cùng là Huyết Sát Quân Vương còn không kịp kêu thảm một tiếng liền hóa thành hư vô trong vụ tự bạo không thể ngăn cản này, Thông linh Pháp bảo thượng phẩm trong tay thậm chí gãy thành mấy đoạn.

Phốc-

Trương Hằng phun ra một búng máu. ngã ngồi xuống đất, toàn thân vô lực.

Vân Dịch thậm chí còn khó chịu hơn hắn rất nhiều, bị nội ngoại thương cực kỳ nghiêm trọng, chỉ còn một hơi.

- Vân Dịch, ngươi không sao chứ...

Trương Hằng miễn cưỡng bò dậy, mau chóng đi tới chỗ đệ tử mình.

Hắn có lực phòng ngự biến thái cộng thêm lại không phải ở trung tâm vụ nổ, thương thế đỡ hơn Vân Dịch một chút.

- Sư tôn... Ta không sao... Khụ khụ...

Thanh âm của Vân Dịch cực kỳ suy yếu. máu trên người không ngừng chảy ra ngoài.

Trương Hằng đi tới trước người hắn. thi triển vài pháp thuật trị liệu đơn giản. cũng cho hắn ăn vài viên linh đan chữa thương.

- Ngươi ở ngay bên cạnh Huyết Chú Chi Trì tĩnh dưỡng đi, chờ sau khi sư tôn khôi phục sẽ lập tức rời Cửu U hải vực.

Trương Hằng khẽ thở dài một tiếng. Chuyến đi Cửu U hải vực này, theo tình thế phát triển càng ngày càng ra ngoài tầm khống chế của mình.

- Vâng, sư tôn...

Sắc mặt tái nhợt của Vân Dịch đỡ hơn một chút, ánh mắt đảo qua Lĩnh vực không gian, hơi ngây ra, hỏi:

- Nam Kiếm Phong hắn...

- Hắn đã chết rồi...

Trương Hằng bình thản nói:

- Vi sư chỉ có thể miễn cưỡng cứu ngươi một mạng.

Vừa nghe lời ấy, thần sắc trong mắt Vân Dịch hơi ảm đạm. dường như cảm thấy bi thống bởi vì một đồng loại chết đi.

- Ngươi không nên nghĩ nhiều. Tuy rằng Huyết Ma Kiếm gãy thành hai đoạn nhưng Khí linh còn chưa tan biến, có thể tự động chữa trị, về sau sẽ để lại cho ngươi dùng.

Trương Hằng an ủi vài câu. ánh mắt đảo qua Lĩnh vực không gian một đống hỗn độn. khẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Cũng may những thứ trọng yếu như Huyết Chú Chi Trì, Hạt giống thế giới đều không chút tổn hao. Có lẽ thực lực cấp Phủ chủ còn không đủ để tổn thương những thứ thuộc trình tự này.

- Đáng tiếc... Bảo vật Ma Xà Phủ chủ lưu lại đã mất hơn nửa linh tính trong vụ nổ.

Trương Hằng lại đảo qua chiến lợi phẩm Thiên Sát Ma Xà lưu lại một chút, nói với vẻ hơi tiếc nuối.

Nhân vật cấp Phủ chủ ngã xuống, các loại kỳ bảo cùng tài liệu lưu lại đủ để sánh bằng hai ba mươi kiện Linh bảo trung phẩm. Nhưng trải qua vụ tự bạo có thể nói là khủng bố này, nhiều nhất chỉ có thể có được hiệu quả sánh ngang với hai mươi kiện Linh bảo trung phẩm.

Phốc!

Trương Hằng không chút do dự ném ngân diễm ra, bắt đầu cắn nuốt chiến lợi phẩm.

Cùng lúc đó, hải vực Ma Xà Phủ ngoại giới, ngân diễm của Trương Hằng đang ngoan cường thiêu đốt không thôi, cắn nuốt từng món bảo vật giá trị không tầm thường. Trương Hằng khoanh chân ngồi trong Lĩnh vực không gian, cảm giác được trong cơ thể tràn ngập thiên địa tinh túy vô cùng tận.

- cũng quá nhiều rồi hả...

Trong lòng hắn hoảng sợ.

Chiến đấu trước đó không lâu, hắn nhiều lần dùng thần thông nghịch thiên như: Một kiếm cực mạnh, Âm Dương Quyết, Hư Không Hỏa diễm... tiêu hao khá lớn cho nên cảm giác không quá rõ ràng.

Giờ phút này hắn với tấm thân bị thương tĩnh tọa điều dưỡng mới cảm nhận được thiên địa tinh túy như dòng sông cuồn cuộn.

Thấy vậy hắn vội vàng thu hồi ngân diễm trong Lĩnh vực không gian, chỉ hấp thu thiên địa tinh túy ngoại giới vọt tới, lúc này mới vững vàng rất nhiều.

- Ta phải sớm ngày khôi phục bảy tám phần thực lực, đến lúc đó đánh tới sào huyệt của Ma Xà Phủ chủ, cướp sạch Ma Long điện của hắn.

Sau khi trong đầu Trương Hằng nảy lên ý niệm này liền bắt đầu toàn tâm toàn ý điều dưỡng.

Thời gian hai ngày trôi qua, Trương Hằng cùng Vân Dịch còn ở trong Lĩnh vực không gian lẳng lặng điều dưỡng.

Bọn họ lại không biết hải vực Ma Xà Phủ có một vị khách không mời mà tới.

Một đạo tử quang khiến người ta run sợ xẹt qua trên không hải vực, hạ xuống gần Bát Yêu Đảo.

Sau khi tử quang rút đi, hiện ra một gã trung niên không giận tự uy. Trên người hắn có một cỗ khí tức kinh khủng khiến cho yêu thú trong một vùng hải vực kinh hãi run sợ.

Người này chính là Tử Hoàng từ Băng Hỏa Đảo đuổi tới Ma Xà Phủ.

Thần thức của Tử Hoàng vội vàng đảo qua khu vực này, phát hiện hải vực gần đó trôi nổi không ít thi thể yêu thú, một mùi máu tanh nồng đậm, dường như đã chết rất nhiều yêu thú.

- Nơi đây lại không có ai... Dựa theo cảm ứng của ta đối với Tử sát khí, Trương Hằng hẳn là ở quanh đây, vì sao không thấy bóng dáng chứ?

-Ồ?

Tử Hoàng cẩn thận cảm thụ một hồi, đột nhiên có phát hiện mới:

- Nơi này còn có khí tức của Thiên Sát Ma Xà, xem ra hắn đã cùng giao thủ với Trương Hằng. Không biết kết quả thế nào?

Tử Hoàng triển khai thần thức, cẩn thận tìm tòi khu vực này, rất nhanh phát hiện ra một ít sơ hở.

Ở nơi nào đó còn có một chút ngân diễm cổ quái còn chưa tắt, đang thiêu đốt một số Pháp bảo còn sót lại và thi thể yêu thú.

- Ngân diễm này dường như là một trong số thần thông của Trương Hằng...

Tử Hoàng lộ ra vẻ nhớ lại.

Cuối cùng, hắn nhắm hai mắt lại cẩn thận cảm thụ cỗ Tử sát khí chỉ vẻn vẹn có linh hồn tương liên với hắn.

- Tuyệt đối không sai. Hắn ở ngay tại gần đây!

Tử Hoàng đột nhiên mờ mắt, hàn quang lóe lên, đột nhiên duỗi tay hút một đoàn ngân diễm vào trong tay.

Xèo xèo!

Ngân diễm vặn vẹo một hồi, sinh ra một cỗ lực cắn nuốt, không ngờ bắt đầu cắn nuốt linh hồn lực của hắn.

Phốc!

Hắn cả kinh nhảy dựng, ném ngân diễm sang một bên, mặc nó thiêu đốt.

- Hỏa diễm thật cổ quái!

Tử Hoàng không biết làm sao, cũng không muốn thi triển đại thần thông đối phó với số hỏa diễm không rõ này.

Đúng lúc này, trong đầu hắn đột nhiên vang lên một thanh âm:

- Tiểu bối, đã tìm được người chưa?

Tử Hoàng lộ vẻ kính sợ nói:

- Uyên Hồng tiền bối, ta sắp có thể tìm được hắn rồi.

- Hừ, nếu ngươi còn tìm không thấy người, ta sẽ đích thân ra tay.

Thanh âm trong đầu dần trầm thấp, hồi phục bình tĩnh.

Tử Hoàng thở nhẹ một hơi, toàn lực triển khai lực lượng linh hồn của mình, cảm quan năng lực của thần thức trong phút chốc biến mạnh mẽ vô số lần.

Rốt cục hai mắt hắn tập trung ở một nơi hư không nào đó trên không Bát Yêu Đảo, lạnh lùng cười:

- Hóa ra trốn ở chỗ này.

Hắn đột nhiên khoát tay, linh hồn lực vô hình hóa thành một cây trường mâu bên nhọn đâm tới vùng hư không kia.

Ầm!

Một tiếng nổ vang vô hình truyền đến từ tầng linh hồn.

- Tử Hoàng...

Trong Lĩnh vực không gian, Trương Hằng mở mắt ra. hai mắt hiện lên một tia sát khí.

Ngay sau đó, Lĩnh vực không gian hơi lắc lư một cái, vọt tới một cỗ tinh thần uy năng.

- Không nghĩ tới Tử Hoàng này lại có thể phát hiện sự tồn tại của Lĩnh vực không gian của ta.

Trương Hằng hít sâu một hơi, âm thầm suy tư.

Giờ phút này thương thế của hắn còn chưa lành, không nên chiến đấu với nhân vật cấp Phủ chủ.

- Cho dù ngươi có được Lĩnh vực không gian, bản phủ đồng dạng có thể bức ngươi đi ra.

Tử Hoàng nắm chặt tay, một thanh Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao (giống cây của Dương Tiễn trong Tây Du Ký hoặc Phong Thần) xuất hiện trong tay, lóe lên hào quang chói lợi.

-Phá!

Hắn cao giọng quát lớn một tiếng, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao phá không mà ra, ẩn chứa tinh thần uy năng cường đại khó lường của hắn đâm tới vùng hư không kia.

Trương Hằng ngồi trong Lĩnh vực không gian, chỉ cảm thấy một lay động rất nhỏ, ảnh hưởng không lớn.

- Điều này... Điều này sao có thể? Một kích toàn lực của ta lại không thể bức hắn đi ra. Chẳng lẽ Lĩnh vực không gian của hắn đã tu luyện tới cảnh giới như ý viên mãn rồi?

Tử Hoàng ngầm kinh hãi.

Tiếp đó, hắn lại điều khiến Thông linh Pháp bảo thượng phẩm triển khai công kích nối tiếp nhau đối với vùng hư không nơi Trương Hằng.

Ầm! Ầm! Ầm!

Sau khi công kích mười mấy lần, vẫn không thể làm gì được Trương Hằng.

Tử Hoàng không biết Trương Hằng nắm trong tay cũng không phải đơn giản chỉ là một Lĩnh vực không gian như vậy. Đó là một tiểu thế giới hình thức ban đầu, há có thể làm hắn dễ dàng thành công như thế.

- Ha ha. Tử Hoàng, ngươi không cần phí công nữa. Nếu thật muốn bức Trương mỗ đi ra. trừ khi ngươi có thể một đao cắt qua hư không.

Thanh âm trêu tức của Trương Hằng truyền ra ngoại giới.

Tử Hoàng xanh mặt:

- Được được. Hôm nay bản phủ liền phá vỡ vùng hư không này, xem ngươi còn co đầu rút cổ nơi nào?

Nói xong, hắn bỗng nhiên nhắm mắt lại, trong thân thể bắt đầu khởi động một cỗ quang đoàn màu vàng đất. Khí tức khủng bố từ trên người phát ra.

Trương Hằng ở trong Lĩnh vực không gian bỗng nhiên sinh ra cảm ứng.

- Không tốt...

Trương Hằng cả kinh thất sắc, triển khai Thần Linh Nhãn, đoán trước đến mình sắp gặp phải nguy cơ thật lớn.

Cho dù là cảnh giới đỉnh của Thần Linh Nhãn cảnh giới thứ ba cùng chỉ có thể làm hắn nắm bắt đến một dấu hiệu mơ hồ.

- Vân Dịch, mau rút!

Trương Hằng đột nhiên thần thức truyền âm hướng Vân Dịch.

-Phá!

Một đao của Tử Hoàng chém đến vùng hư không kia, trong không gian sinh ra khe không gian giống như mạng nhện.

Trong khe không gian là một vùng tối đen khiến người ta sợ hãi, lộ ra một cỗ khí tức nguyên thủy của vũ trụ hồng hoang.

Rắc!

Trong vô hình, tầng linh hồn còn có thể nghe được tiếng không gian vỡ tan.

Chính vào lúc này, Trương Hằng cùng Vân Dịch đã trốn ra khỏi Lĩnh vực không gian trước thời hạn, vùng hư không chỗ vốn của bọn họ sinh ra một đám khe không gian rất nhỏ.

- Điều này sao có thể... Tử Hoàng lại có được năng lực phá vỡ hư không...

Sắc mặt Trương Hằng hơi tái nhợt, cùng Vân Dịch đứng ở phụ cận.

Ông~

Khe không gian thật nhỏ như mạng nhện khép lại trong chớp mắt, không gian khổi phục nguyên dạng. cỗ khí tức đáng sợ cũng theo đó mà biến mất.

- Ha ha... Trương Hằng, hôm nay cho dù ngươi có được thần thông nghịch thiên tới đâu cũng đừng mong sống sót rời Cửu U hải vực!

Tử Hoàng giơ Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao, dùng ánh mắt bễ nghễ nhìn xuống Trương Hằng, trên người bắt đầu lưu chuyển một màu vàng đất sáng bóng.

Trong khi hô hấp, thiên địa linh khí trong phạm vi mấy vạn dặm điên cuồng vọt tới hình thành một vùng linh khí triều tịch khủng bố.

- Đây còn là lực lượng của cấp Phủ chủ sao?

Trương Hằng âm thầm kinh hãi, lại cũng không tùy tiện chạy trốn.

Hắn hiểu được, dưới tình huống như vậy cho dù trốn cũng vô dụng.

- Tử Hoàng... Làm sao ngươi có thể có được lực lượng cường đại như vậy?

Trương Hằng mở Thần Linh Nhãn, ngóng nhìn thân thê tử Hoảng, lại bị một cỗ lực lượng không thể chống lại bắn ngược ra.

- Dù sao hôm nay ngươi nhất định sẽ chết, nói cho ngươi cũng không sao.

Khí thế trên người Tử Hoàng hơi thu lại, dùng ánh mắt bờn cợt nhìn chằm chàm Trương Hằng, thản nhiên nói:

- Bởi vì ta mượn lực lượng của Uyên Hồng bệ hạ. Trong phạm vi Cửu U hải vực này, ngoài Huyền Long Đại Vương ra, không còn ai có thể chống lại ta.

- Uyên Hồng bệ hạ?

Trương Hằng vừa nghe cái tên này, cảm thấy hết sức xa lạ.

Cửu U hải vực khôn cùng này, ngoài Huyền Long Đại Vương còn có ai có thể tự xưng “bệ hạ” ?

Mặc dù hắn nghĩ vỡ đầu cũng không biết nhân vật Uyên Hồng bệ hạ này.

Nhưng hắn có thể khẳng định là, Uyên Hồng bệ hạ này hẳn là nhân vật vô địch một giới cấp bậc của Huyền Long Đại Vương.

Tươi cười trên mặt Tử Hoàng ngày càng trở nên sáng lạn, nhìn bộ dạng Trương Hằng biến đổi không ngừng, trong lòng sảng khoái, đạm mạc hỏi:

- Tên ngốc Thiên Sát Ma Xà có phải đã cùng đánh với ngươi? Hiện tại hắn ở nơi nào?

- Chết rồi.

Trương Hằng hờ hững nói.

Sau khi biết được đứng sau lưng Tử Hoàng là một nhân vật cấm kỵ, ngược lại hắn rất thoải mái.

- Ha ha, không tệ nha. Tuy rằng thực lực Thiên Sát Ma Xà không ra sao cả nhưng không ngờ ngươi lại có thể giết chết nhân vật cấp Phủ chủ, đủ để kiêu ngạo. Đáng tiếc chính là... Hôm nay ngươi nhất định phải chết trong tay bản phủ.

Nói xong câu đó, Tử Hoàng lại giơ Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao lên, trên người lóe lên hào quang màu vàng đất khủng bố.

Trương Hằng cắn răng, mặt lộ vẻ kiên quyết, trong tay đột nhiên có thêm một tấm ngọc phù hai màu đen trắng phát ra khí tức đặc thù.

Đây chính là một tấm ngọc phù lúc trước Âm Dương tán tiên ban cho hắn, xem như thiếu Trương Hằng một lần nhân tình.

Vào thời khắc nguy cơ vạn phần này, hai tay Trương Hằng phát lực, dứt khoát bóp nát con át chủ bài giữ mạng này.

-Phá!

Hào quang màu vàng đất trên người Tử Hoàng ngưng tụ tới cực điểm, trên Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao ẩn chứa một cỗ lực lượng khủng bố tột cùng.

Không gian phụ cận run rẩy từng đợt. sau đó sinh ra từng vòng không gian sóng gợn.

Thân hình Trương Hằng cấp tốc lui ra trước một bước để tránh bị những không gian sóng gợn này đụng tới.

Ngay sau đó, Tam Tiêm Lường Nhạn Đao trong tay Tử Hoàng phá không mà ra, áp lực cả một khu vực, chậm rãi chém về phía Trương Hằng.

Trương Hằng chỉ cảm thấy trong không gian sinh ra một cỗ lực lượng không tên trói buộc mình gắt gao ở tại chỗ, như hãm vào bùn lầy, muốn nhúc nhích phải phí rất nhiều sức lực.

Đây là một loại lực lượng tầng cấp nào, thậm chí đã có chút liên hệ với Pháp tắc không gian trong truyền thuyết.

Chuyến đi Cửu U hải vực lần này của Trương Hằng lần đầu tiên gặp phải lực lượng chân chính không thể chống lại.

Vào giờ khắc này, hắn rốt cục cảm thấy sự nhỏ bé của mình, lực lượng cấm kỵ chân chính trong một giới bày ra trước mặt hắn.

“Âm Dương tán tiên này vì sao còn chưa tới...”

Trương Hằng nôn nóng, trong lòng thầm nhủ.

Đúng lúc này, một thanh âm mờ mịt xa xưa vang lên trong hư không:

- Uyên Hồng, thì ra là ngươi...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.