Một tên Huyệt man cao hơn viên tướng lãnh biên quân Vân Tần gần một cái đầu đi đến gần hắn.
Tên Huyệt man này đang cầm một cái rìu lưỡi cuốn Vân Tần khổng lồ.
Khi chế tạo những chiếc rìu khổng lồ, biên quân Vân Tần thường dùng những khuôn mẫu có lưỡi rìu hơi vểnh lên trên, dày khoảng một ngón tay. Khi nhìn vào loại rìu này, chỉ cần thấy lưỡi rìu cuốn lại bao nhiêu, người xem lập tức biết chiếc rìu Vân Tần này đã trải qua bao nhiêu trận chiến, chém bao nhiêu chiến giáp và binh khí sắc bén.
Mặc dù lưỡi rìu đã cuốn lại, nhưng tên Huyệt man này lại sử dụng rất nhẹ nhàng, làm cho toàn bộ cây cỏ và bụi cây thấp xung quanh hắn và tướng lãnh Vân Tần bị bẻ gãy, khiến cho người ta cảm thấy lưỡi rìu vẫn còn sắc bén.
Đôi mắt đang hiện ra bên ngoài của tên tướng lãnh biên quân Vân Tần này hơi thất thần, tựa như toàn bộ tinh thần của hắn đã bị những kỵ binh rắn mối làm kinh sợ, tựa như không nhận ra cơn cuồng phong do thanh rìu khổng lồ có thể chém mình ra làm hai tạo thành đang ầm ầm cuốn tới.
Nhưng ngay lúc thanh rìu khổng lồ ấy chém tới hông hắn, cả người hắn đột nhiên chuyển động, đôi chân vững vàng đứng trên lưỡi rìu.
Tuy đứng trên lưỡi rìu sắc bén, nhưng hắn vẫn ổn định thân hình mình, đồng thời trường đao trong tay nhanh chóng vung ra phía trước.
Tên chiến sĩ Huyệt man cao lớn có mái tóc được kết thành bím nhỏ khẽ kinh ngạc, tuy nhiên, trường đao trong tay tướng lãnh biên quân Vân Tần đã chém vào cái cổ tráng kiện của hắn.
Máu tươi nóng hổi vô cùng vô tận từ trong cổ tên Huyệt man này phun ra, thanh rìu khổng lồ bị mất khống chế từ trong tay hắn bay ra ngoài. Tướng lãnh biên quân Vân Tần bị máu tươi nhuộm đỏ cả người hơi mở mí mắt, vẫn đứng vững trên lưỡi rìu. Đợi đến lúc lực bay của chiếc rìu khổng lồ này biến mất, hắn mới nhẹ nhàng đáp xuống đất như một chiếc lá, đồng thời tiếp tục vung đao chém gãy một thanh trường mâu được chế tạo thô sơ, tiếp đó là chém đứt đầu một tên chiến sĩ Huyệt man vừa lấy trường mâu đâm mình.
Càng lúc càng có nhiều máu tươi phun lên trên người tướng lãnh biên quân Vân Tần, làm ướt cả tấm khăn che mặt màu đen. Vì muốn hít thở dễ dàng hơn, nên viên tướng lãnh biên quân Vân Tần này dứt khoát kéo tấm khăn xuống.
Đằng sau tấm khăn màu đen đấy là một khuôn mặt vô cùng kiên nghị và lạnh lùng, có một vết sẹo dài như con rết kéo dài từ xương gò má hắn đến lông mày trái. Nhưng bởi vì trên người hắn có khí chất quân nhân bách chiến, nên vết sẹo này không những làm hắn trở nên khó coi, ngược lại còn giúp hắn có một loại mị lực đặc biệt.
Ngay lúc hắn giật tấm khăn che mặt màu đen xuống, một tên Huyệt man cả người dính đầy bùn lầy đã từ phía sau nhảy lên thật cao, che kín cả bầu trời rộng lớn bao la, đồng thời tên Huyệt man này mạnh mẽ vung thiết côn màu đen xuống, đánh thẳng vào sau ót tướng lãnh biên quân Vân Tần.
Thanh thiết côn nặng ít nhất bảy tám chục cân này đập vào khoảng không, đầu côn nặng nề dính chặt vào mặt đất, làm cho vô số bùn đất bắn tóe ra khắp nơi.
Viên tướng lãnh biên quân Vân Tần sắc mặt lạnh lùng này đã bay vọt ra ngoài, mũi chân nặng nề đạp lên đỉnh đầu một tên Huyệt man trước mặt mình. Tên huyệt man này lập tức thê lương hét to lên, cả người hắn vẫn đứng vững, nhưng thất khiếu bỗng nhiên bị chảy máu, binh khí trong tay vô lực rớt xuống đất.
Một con cá sấu khổng lồ mạnh mẽ nhảy ra.
Không biết những tên Huyệt man này đã nuôi dưỡng như thế nào, nhưng rõ ràng thể lực và sức bật của các con cá sấu yêu này đã được đề cao hơn rất nhiều.
Vào lúc này, thân thể nặng nề của con cá sấu yêu này đã rời khỏi mặt đất, nửa thân người trên gần như đứng thẳng hoàn toàn, cái miệng to lớn như chậu máu mở to hết sức, giống như một đóa hoa ăn thịt người đang nở rộ giữa không trung, chờ viên tướng lãnh biên quân Vân Tần tự nhảy vào.
Viên tướng lãnh biên quân Vân Tần vẫn lạnh lùng như ban đầu, khi đang ở trên không trung cả thân thể hắn hơi co lại rồi duỗi thẳng phóng tới phía trước. Trong lúc phóng tới, hắn nhanh chóng cắm trường đao vào trong vỏ dao lại, mà hai tay hắn lại đưa thẳng tới con cá sấu yêu, hai chân đồng thời đạp trên đầu nó.
Các ngón tay của hắn như một cái móc, mạnh mẽ đâm thẳng vào hai mắt con cá sấu yêu.
Hai chân làm điểm tựa, cả thân thể hắn phóng lên cao, vượt qua đầu con cá sấu yêu, quay cuồng một cái rồi vững vàng đáp xuống mặt đất. Mà con cá sấu yêu sau lưng hắn đã bị mù, hai hốc mắt biến thành hai lỗ máu máu tươi chảy lâm ly.
Thuận tiện đánh gục con cá sấu yêu này xong, viên tướng lãnh biên quân Vân Tần không hề dừng lại, tiếp tục chạy như điên thẳng tới sơn mạch Long Xà.
Hắn ta không còn quan tâm bất kỳ quân nhân Vân Tần nào đang ở đây nữa. Ngay cả trước mặt hắn bây giờ là cảnh tượng một quân nhân Vân Tần bị hai con cá sấu yêu cắn xé, trước khi chết vị quân nhân này còn tuyệt vọng nhìn hắn, mong hắn hãy cứu giúp, nhưng hắn vẫn không dừng lại. Sau khi tránh được một thương đâm thẳng của một kỵ sĩ Huyệt man đang ngồi trên lưng rắn mối khổng lồ, rồi cả người luồn qua hai chân của con rắn mối này mà tiếp tục chạy tới phía trước. Cùng lúc đó, hắn bỗng nhiên nghe được tiếng la hét thảm thương, thì ra hai con cá sấu yêu kia đã xé thân thể vị quân nhân Vân Tần kia làm hai, máu tươi và từng thớt thịt bắn lên trên không trung, rồi rớt xuống đỉnh đầu hắn.
Hắn không phải sợ chết.
Nhưng hắn rất hiểu cho dù mình dừng lại ở đây liều mạng, kết quả cuối cùng cũng chỉ là giết thêm được vài huyệt man, không thể cứu sống bất kỳ quân nhân Vân Tần nào khác. Hắn có tin tức quan trọng hơn muốn truyền ra ngoài, đó là những gì đang phát sinh ở đây...Những Huyệt man này đã thay đổi, chúng có kỵ sĩ cưỡi rắn mối khổng lồ...So với tính mạng của bốn trăm quân nhân Vân Tần tinh nhuệ đang ở đây và hắn, tin tức này quan trọng hơn rất nhiều.
- Lui!
Mặc dù biết lệnh rút lui đã sớm phát ra, biết mình có nói lại cũng không thể thay đổi được gì, nhưng vào lúc máu tươi và từng thớt thịt của viên quân nhân kia rơi trên người mình, hắn vẫn không nhịn được rống to lên.
Hai tên Huyệt man cầm trường dao cũng không thể ngăn cản được. Vào lúc viên tướng lãnh biên quân Vân Tần xông qua người mình, hắn đã xuất trường đao chấn bay đao trong tay hai người bọn họ. Chỉ là một đao, nhưng không những trường đao của hai Huyệt man bay ra ngoài, đồng thời với đó còn có cả hai cái đầu khác.
Cả người viên tướng lãnh biên quân Vân Tần là máu tươi, nhưng tất cả là máu của người khác.
Thể lực viên tướng lãnh này vẫn còn rất sung mãn, những chiến sĩ Huyệt man này dù có xung phong liều chết cũng không thể theo kịp tốc độ của hắn.
Nhưng ngay lúc này, thân thể hắn đột nhiên dừng lại, xoay người, ngẩng đầu nhìn.
Viên tướng lãnh biên quân Vân Tần sắc mặt lạnh lùng này không nói lời nào, khẽ híp mắt lại nhìn, mặc cho máu tươi từ trên thiết giáp và khăn che mặt màu đen nhiễu xuống.
Phía sau hắn, một con rắn mối khổng lồ chạy như điên che cả bầu trời, che hai kỵ sĩ ở phía trên, chỉ để lộ một đoạn trường thương lạnh lẽo bên ngoài. Nhưng từ trên đỉnh đầu con rắn mối đấy, một bóng người đột nhiên phóng ra xuất hiện.
Người này không ngừng nhảy lên cao, vượt xa đỉnh đầu rắn mối khổng lồ, cứ thế tiếp tục đi lên, cho đến khi hoàn toàn chìm vào trong sương mù dày đặc ở trên. Sau đó, người này lại như một khối thiên thạch từ ngoài vũ trụ rơi xuống, xuyên qua màn sương dày đặc, mạnh mẽ rơi xuống mặt đất.
Viên tướng lãnh biên quân Vân Tần khẽ nheo mắt, hít một hơi thật sâu, đồng thời có một khí tức bàng bạc từ trong cơ thể hắn tuôn phát ra ngoài.
Theo luồng sức mạnh đột ngột bộc phát này, tất cả mồ hôi, máu tươi, sâu bọ trên người hắn bị chấn bay ra ngoài, cùng lúc đó, bên ngoài có thể hắn có một luồng khí màu đỏ bao quanh lại.
Trường đao màu xanh lá trong tay hắn phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt, một luồng hào quang màu xanh lá chảy xuôi theo sống đao, người xem có cảm giác như chuôi trường đao đã lớn hơn gấp ba.
Sau đó, hai tay của hắn cầm chặt chuôi trường đao này, giống như bắt được đuôi sao chổi, đập mạnh vào người đang từ trên cao rớt xuống.
Một vòng trăng sáng trong tay người đang từ trên cao rớt xuống sáng lên, chiếu sáng cả khu vực tăm tối này.
Đuôi sao chổi màu xanh lá đụng với vầng trăng sáng giữa trời đất khu vực sông ngòi hoang vu bao la.
Một tiếng sét ầm ầm vang lên giữa không trung.
Mặt đất dưới chân viên tướng lãnh biên quân Vân Tần đột nhiên chấn động, giống như có một cơn sóng to đang mạnh mẽ đập vào bờ.
Một luồng xung kích khủng khiếp nổ tung trên không trung, lấy hai người làm trung tâm, tạo thành một cơn cuồng phong quét ngang ra tứ phương.
Cây cỏ bay tán loạn, kình khí tản ra khắp nơi, ngay cả những con rắn mối khổng lồ kia cũng cảm nhận được nguy hiểm trí mạng, vội vàng dừng chân lại, sau đó sợ hãi tìm chỗ ẩn núp.
Ánh trăng sáng trên không trung theo một cơn gió nhẹ bay ra ngoài, nhẹ nhàng đáp xuống.
Viên tướng lãnh biên quân Vân Tần ngoan cường đứng vững, nhưng sau một tiếng nổ từ dưới đất phát ra, thân thể trầm ổn như núi này cuối cùng đã run rẩy, tiếp đó hắn lui về sau một bước. Chỉ là một bước lui nhẹ nhàng, nhưng mặt đất dưới chân hắn đã xuất hiện một cái hố nhỏ, làm cho vô số bụi bặm bắn lên trời cao. Cùng lúc đó, viên tướng lãnh lấy tay ôm miệng ho khẽ, máu tươi từ trong phun ra bên ngoài.
Ánh sáng trên không trung biến mất, vững vàng đáp xuống đầu con rắn mối khổng lồ cách đấy không xa, đó là cô gái khoác chiếc áo choàng màu xanh biếc.
- Ngươi rất mạnh.
Cô gái khoác chiếc áo choàng màu xanh biếc nhẹ nhàng đáp xuống một mảnh cỏ, lẳng lặng nhìn viên tướng lãnh Vân Tần, khen tặng một câu. Nhưng ngay sau đó, cô lại nhẹ nhàng lắc đầu:
- Nhưng ngươi không thể trốn thoát được.
Viên tướng lãnh Vân Tần hít một hơi thật sâu, cố gắng áp chế thương thế trong cơ thể, xoay đầu nhìn xung quanh.
Ánh mắt của hắn bỗng nhiên trở nên lạnh như băng giá.
Tiếng la chém giết xung quanh đã hoàn toàn biến mất, trong tầm mắt hắn vĩnh viễn không xuất hiện một quân nhân Vân Tần mặc thiết giáp đen nào nữa.
Từng tên Huyệt man cao lớn cầm các loại binh khí trong tay, lăm le nhắm vào hắn, tầng tầng lớp lớp vây quanh hắn ở ngay trung tâm.
Trong trời đất tối tăm này tựa như chỉ còn một mình hắn, phía ngoài là chi chít những Huyệt man, ngoài ra còn có những con cá sấu khổng lồ và những con rắn mối còn to lớn cá sấu yêu.
Ngay lúc này, bỗng nhiên có tiếng kim loại vỡ "răng rắc" vang lên.
Trường đao màu xanh trong tay viên tướng lãnh biên quân Vân Tần xuất hiện năm sáu vết nứt, theo sống đao lan tràn đến chuôi đao.
Viên tướng lãnh biên quân Vân Tần không tiếng động lắc đầu, vô lực buông trường đao màu xanh lá. Hắn không nhìn xung quanh nữa, lẳng lặng quay đầu nhìn cô gái đang khoác chiếc áo choàng màu xanh biếc.
Đây là một cô gái vóc dáng nhỏ xinh, mi thanh mục tú, trong tay có một chiếc vòng tản ra ánh sáng như trăng rằm.
Trên chiếc vòng nàng đang cầm có những ký hiệu hình dáng cỏ lá mà viên tướng lãnh Vân Tần chưa thấy bao giờ, nhưng hắn có thể nhận ra chất liệu chiếc áo choàng nàng đang mặc, đó chỉ là những sợi cỏ đơn giản kết lại đan thành. Nhưng điều khiến hắn phải ngạc nhiên chính là da thịt của cô gái này lại trắng như tuyết, mà con ngươi cô ta lại có màu xanh biếc, ngoài ra, mái tóc dài như tơ lụa đang được nàng ta giấu sau chiếc áo choàng màu xanh biếc lại có màu xanh lá tươi như hoa cỏ.
- Cô không phải là Huyệt man.
Viên tướng lãnh Vân Tần này cảm thấy rung động và không thể nào hiểu nổi, hắn lặng lẽ nhìn đối thủ có đôi mắt đẹp như một mùa xuân, nhưng cả người phát ra khí tức đáng sợ, nói:
- Cô là người tu hành ở đâu? Đường Tàng? Đại Mãng?
- Đều không phải.
Cô gái vóc dáng nhỏ xinh nhìn viên tướng lãnh Vân Tần, lắc đầu, đưa mắt nhìn trời đất tối tăm mênh mông đằng trước:
- Ta đến từ phía sau vùng đất sông ngòi hoang vu.
Cô gái vóc dáng nhỏ xinh này nói rất bình thản tự nhiên, nhưng những lời trên khi truyền vào tai viên tướng lãnh biên quân Vân Tần lại như một trang sử thi đang được ngâm tụng tồn tại mãi với nhân gian.
Đằng sau vùng đất sông ngòi hoang vu là gì?
Không có ai biết.
Vân Tần không biết, Đường Tàng không biết, Đại Mãng cũng không biết.