Có rất nhiều người trên thế gian này đang nhìn trận mưa to tràn lan khắp nơi, đường xá ngập nước, đồng ruộng chìm trong nước lũ, mà mưa to vẫn không có dấu hiệu ngừng lại, khiến nhiều người bất giác cảm thấy sợ hãi, cảm thấy cơn mưa này sẽ không ngừng lại.
Nhưng có rất nhiều người tu hành cấp cao lại không lo lắng.
Bởi vì mặc dù bọn họ không biết vì sao lại có cơn mưa to liên miên nhiều ngày như vậy, nhưng nhờ có cảm giác cường đại nên họ có thể khẳng định hơi nước trong không khí đã nhạt đi rất nhiều, cho nên, trận mưa to này nhất định sẽ chấm dứt.
Trong khi Trương Bình hoàn toàn để lộ bộ mặt ghét ghét đắng thế gian này và lãnh khốc của mình trước Trưởng công chúa, trưởng công chúa đã đi ra khỏi xe ngựa, đi vào hoàng thành Trung Châu, tiến tới điện Kim Loan, triệu tập nội các, bắt đầu chấn chỉnh lại triều cương.
Trưởng công chúa xuất hiện khiến mọi người phải rung động.
Một số quan viên không hiểu chuyện cho rằng công chúa đã âm thầm loại bỏ hết chướng ngại ngăn cản mình tiếp nhận ngôi vị hoàng đế, rốt cuộc đã tiến vào được hoàng thành, nên những quan viên này kích động đến mức rơi cả nước mắt.
Nhưng có một số quan viên biết chuyện lại khóc to lên, bởi vì bọn họ biết việc trưởng công chúa chính thức xuất hiện như vậy cũng có nghĩa nàng đã nhượng bộ Trương Bình.
Sau khi trưởng công chúa xuất hiện, nàng không hề nhắc tới học viện Thanh Loan hay núi Luyện Ngục, chỉ là chăm chú chủ trì chính vụ, tiến hành một loại bổ nhiệm và bãi miễn, xử lý nạn lụt, chấn chỉnh quân đội...Việc bổ nhiệm và bãi miễn của nàng vô cùng mạch lạc, dựa theo luật pháp Vân Tần, sử dụng người thích hợp, không hề đặc biệt bổ nhiệm nghiêng về một bên nào. Thậm chí ngay cả một số quan viên tâm phúc của Hứa Châm Ngôn, Lãnh Trấn Nam và Dung gia cũng bị nàng bỏ cũ thay mới, thay đổi lại một số vị trí.
Những việc nàng làm rất giống như một hoàng đế đang tiến hành cải cách, sau một loạt chiến tranh cũng như tai họa.
Đây là điều Trương Bình cần nàng làm.
Thật ra đây cũng là điều mà Lâm Tịch hi vọng nàng làm.
Chỉ là ở những thời điểm khác nhau, cùng một hành động nhưng lại có ý nghĩa hoàn toàn khác.
Hiện giờ cả Vân Tần rất loạn, tựa như trở lại trước khi Vân Tần lập quốc, vô số chư hầu dong binh cắt đất.
Nhưng thế cục loạn lạc bây giờ lại có rất nhiều nguyên nhân là do nàng, những thế lực ủng hộ nàng, học viện Thanh Loan, hoặc chỉ đơn thuần là những dòng họ coi Trưởng Tôn thị đích thật là con trời làm nên. Chính nàng và học viện Thanh Loan cũng rất mong muốn thế cục loạn lạc này có thể tiếp tục kéo dài.
Trong tình thế loạn lạc đó, bất kể Trương Bình có giết chết bao nhiêu người tu hành, điều hắn ta làm đối đa cũng chỉ là giúp thành Trung Châu ổn định, khống chế một số quân đội thành Trung Châu.
Nhưng một khi trưởng công chúa hoàn toàn bình ổn được tình thế Vân Tần hiện giờ, Trương Bình sẽ không cần lo lắng quân đội địa phương tiến công vào thành Trung Châu nữa. Cho dù hắn ta không lộ diện nữa, khiến càng ngày càng có nhiều người quên hắn đi hoặc là không để ý tới nữa, cho rằng đế quốc Vân Tần đã thực sự được trưởng công chúa nắm giữ trong tay, nhưng hắn lại có thể dễ dàng tấn công và thế giới người tu hành hơn. Cho dù hắn không thông qua trưởng công chúa Vân Tần điều động nhiều binh lính Vân Tần, cho dù các quân đội Vân Tần vẫn yên ổn thủ vững vị trí của mình, việc này cũng sẽ giúp hắn có ít kẻ thù hơn. Đệ tử của hắn cũng sẽ gia nhập vào thế giới tu hành, các tín đồ của hắn sẽ trở thành quân đội của hắn. Ma vương cần phải có người giúp hắn chấn chỉnh lại thế gian, sau đó hắn có thể sử dụng cả thế gian tốt hơn, giúp hắn đối phó với kẻ thù của mình. Mà phần lớn người trên thế gian lại không biết mình đang làm gì, tựa như tên mập mặc áo bào trắng và người thanh niên mặc áo bào đỏ đang cãi nhau trong ngỏ hẻm.
...
Hôm nay đã là ngày thứ ba kể từ khi trưởng công chúa xuất hiện ở hoàng thành Trung Châu, ngồi trên ghế rồng chấn chỉnh triều cương, đồng thời cơn mưa to liên miên nhiều ngày cũng dừng lại.
Vô số người Vân Tần đứng trên những con đường bùn lầy mà lớn tiếng hoan hô. Rất nhiều người cho rằng trưởng công chúa chấp chính đã mang lại niềm may mắn. Trước kia có nhiều người phản đối hoàng thành Trung Châu, mục đích chính của họ là phản đối nội các mới được xây dựng tạm thời, hiện giờ trưởng công chúa đã nắm triều đình trong tay, dân chúng Vân Tần bình thường cảm thấy việc phản đối không còn ý nghĩa nữa. Ngược lại, bây giờ họ lại cảm thấy những thế lực phản đối lại đang có ý đồ xấu với triều đình Vân Tần.
Trương Bình hiện không ở trong thành Trung Châu, bởi vì sau khi mưa to dừng lại, hắn đã đi tới một công xưởng ở phía nam ngoài thành.
Cho dù là rời xa thành Trung Châu, nhưng bởi vì được vô số tín đồ trung thành phụng dưỡng, nên những nơi hắn ta đi qua đã được trang hoàng không khác gì hoàng cung cả.
Một tên tín đồ mặc hồng bào vội vàng dọn dẹp mặt đất Trương Bình chuẩn bị bước lên, sau đấy nhanh chóng lấy ra những khay đựng thức ăn bằng ngọc vô cùng tinh tế đặt lên trước bàn ăn của Trương Bình.
Ai cũng có thể nhận ra người này rất trung thành với Trương Bình, nhưng khi nhìn vào tên tín đồ trung thành này, Trương Bình lại không cảm thấy vui vẻ, cho dù tên tín đồ này có trung thành với hắn bao nhiêu, hắn cũng chỉ cảm thấy chán ghét.
Bởi vì hắn biết nguyên nhân khiến tên tín đồ mặc hồng bào này trung thành như vậy là vì hắn ta đã giúp người này trở thành người tu hành, sau đó ban cả chị dâu mà người này luôn yêu thích thành thê tử của hắn ta.
Cho nên, mặc dù tên tín đồ trẻ tuổi mặc hồng bào luôn tỏ ra thành kính với hắn, nhưng trong mắt hắn ta, tên tín đồ này lại vô cùng xấu xí.
Trong đôi mắt lạnh lùng của hắn, phần lớn người trên thế gian này đều xấu xí như tên tín đồ trẻ tuổi này.
Mặc dù vẫn có một số người cự tuyệt hắn tựa như lão bản cửa hàng mà hắn đã từng giết, khiến hắn hơi tức giận, nhưng theo hắn nghĩ, đó cũng chỉ là người quá nhu nhược. Vì thế, trong mắt hắn ta, thế gian này vốn vô cùng xấu xí, mọi vật mọi người đều rất xấu xí.
...
Trước khi Lâm Tịch, Nam Cung Vị Ương, Tần Tích Nguyệt tiến vào sơn mạch Đăng Thiên, Trương Bình đã dùng khí thế hoặc là hàng phục, hoặc là tử vong xuất hiện trước mặt người tu hành Vân Tần, khiến người tu hành Vân Tần bắt buộc phải lựa chọn chỗ đứng của mình, tạo thành những cuộc chém giết giữa những người tu hành Vân Tần. Mà sau khi đám người Lâm Tịch lướt qua sơn mạch Đăng Thiên, chính thức tiến vào thần nguyên băng tuyết, một cuộc đại chiến đã diễn ra trên núi Luyện Ngục, khiến vô số người tu hành và quân đội chết đi. Mà Trương Bình cũng từng đích thân tới bắc bộ Vân Tần càn quét, giết chết tất cả người tu hành Vân Tần phản đối hắn.
So với bất kỳ triều đại nào từng xuất hiện trên thế gian này, số lượng người tu hành hiện giờ vô cùng ít ỏi. Mà ở phía bắc Vân Tần, tất cả người tu hành phản đối Trương Bình gần như đã bị tiêu diệt, chỉ còn có những tín đồ thề trung thành với ma vương.
Trong khi Trương Bình đang thưởng thức những món ăn do các tín đồ trung thành của mình dâng lên trong một công xưởng bên ngoài thành Trung Châu, đám người Lâm Tịch trong trang phục tiểu thương bình thường đã đi ra khỏi một cửa hàng của Đại Đức Tường.
Khi vừa bước ra ngoài, Lâm Tịch bất giác lắc đầu, gượng cười vô cùng khó coi.
- Trưởng công chúa có thể gắng gượng đến bây giờ thật sự không dễ,
Nam Cung Vị Ương nhìn hắn, chân thành nói:
- So với những gì ta đã tưởng tượng, nàng ta làm rất tốt.
- Ta hiểu ý của cô, nhưng chỉ là ta không nghĩ tới trưởng công chúa.
Lâm Tịch biết nàng hiểu nhầm ý mình, nên khẽ lắc đầu rồi nhẹ giọng nói:
- Ta cần phải có thời gian để thích ứng với việc mình mất đi năng lực Tướng Thần. Sau khi nhìn thấy những tin tức trên tạo cao, thứ đầu tiên ta nghĩ chính là trực tiếp giết đến thành Trung Châu, giết chết hắn ta. Nhưng hiện giờ cuộc sống của ta không còn có thể thử nghiệm nữa, nên ta ít nhất phải làm mọi việc thật ổn thỏa, ít nhất phải xác định được ta đã mạnh hơn hắn hay chưa.
Cốc Tâm Âm khẽ mỉm cười, nói:
- Ngươi có thể nói ra điều này, cho thấy ngươi sẽ nhanh chóng thích ứng với việc bản thân mình thay đổi.
Tần Tích Nguyệt hít sâu một hơi.
Mặc dù thị trấn mà các nàng đang đứng chỉ là một ơi vắng vẻ, nhưng khoảng cách từ đây cho đến trung bộ Vân Tần lại không còn xa xôi nữa.
- Bây giờ chúng ta phải làm gì?
Nàng bất giác nhìn ba người Lâm Tịch, nhẹ giọng hỏi.
- Hắn muốn biến cả thế gian thành kẻ thù của ngươi.
Cốc Tâm Âm mỉm cười nhìn Lâm Tịch, nói:
- Điều này không chỉ giúp hắn mạnh hơn, ngoài ra, nếu như có thể để cả thế gian đánh bại ngươi, hắn ta nhất định sẽ thỏa mãn hơn.
Lâm Tịch gật đầu, quay đầu nhìn về cửa hàng Đại Đức Tường nho nhỏ sau mình, nhìn những khối tạo cao được đặt trên kệ, nói:
- Chỉ tiếc là hắn không biết Đại Đức Tường là của ta, cũng không biết sau một thời gian lâu như vậy, vẫn có người tin ta còn sống. Bản thân ta phải quen với việc đã mất đi năng lực Tướng Thần, ta nhất định phải lựa chọn một phương pháp ổn thỏa, ta sẽ dùng thủ đoạn của hắn để đối phó lại với hắn.