Tiên Ma Chi Giới

Chương 56: Chương 56: Đường trượt nước




Trương Hàn ánh mắt sáng lên, đã nói bảo khố làm sao lại không có đồ vật ra hồn làm sao được a!

“Cái này là Nhẫn Trữ Vật a?” Triệu Thiếu Kiệt không xác định lắm hỏi.

“Cái này chính là Nhẫn Trữ Vật.” Liễu Như Mộng gật đầu thừa nhận.

Trương Hàn đoạt Nhẫn Trữ Vật trên tay Liễu Như Mộng, ánh mắt lấp lánh hào quang, thì thầm nói:“Cái này là Nhẫn Trữ Vật trong tiểu thuyết nhắc tới a.”

“Mà làm sao dùng a?”

Liễu Như Mộng nói:“Nhỏ máu.”

Nghe vậy Trương Hàn nhìn Triệu Thiếu Kiệt, chưa nói cái gì thì Triệu Thiếu Kiệt đã lên tiếng:“Cái này Nhẫn Trữ Vật về ngươi, chỉ là đồ vật trong nhẫn chia 6 4.”

Trương Hàn đắn đo một chút, sau đó cũng gật đầu chấp nhận.

Ngay sau đó liền lấy một giọt máu tươi nhỏ vào Nhẫn Trữ Vật, chiếc nhẫn lấp lóe hào quang rồi trở lại bình thường như cũ.

Trương Hàn dùng Linh Lực thẩm thấu vào bên trong, thì nhìn thấy cảnh tượng kinh người.

Linh Dược, Khoáng Thạch, Binh Khí, Đan Dược đều có thể xếp thành núi a!

Trương Hàn từ trong Nhẫn Trữ Vật lôi ra một đống đồ.

Liễu Như Mộng sờ sờ Linh Dược và Đan Dược, có chút đáng tiếc nói:“Cho dù Nhẫn Trữ Vật bên trong có thể làm giảm thời gian hao mòn, nhưng vẫn bị hỏng đi phần lớn rồi a!”

Trương Hàn cầm lên một hòn đá có màu lam, hơi kinh ngạc nói:“Cái này là Linh Thạch sao?”

Triệu Thiếu Kiệt đứng bên thấy vậy thì gật đầu xác nhận.

Quảng Cáo

Linh Thạch ở cái này thế giới chả khác nào là tiền ở Địa Cầu, thậm chí là còn quan trọng hơn, Linh Thạch vừa có thể là tài nguyên tu luyện vừa có thể là tiền tệ để trao đổi hàng hóa.

Sau một hồi chia đồ, Trương Hàn nhận được tầm 700 cây Linh Dược vẫn chưa hỏng, Khoáng thạch thì nhiều hơn tầm ngàn viên, Đan Dược thì khá ít chỉ có tầm 20 bình, mỗi bình tầm 3 viên Đan Dược.

Bình Khí thì Trương Hàn lấy tầm 50 trờ lên. Dùng để bán lấy tiền a~

Linh Thạch thì tổng cộng lại chỉ được hơn một vạn, chia ra thì Trương Hàn cũng chỉ được cỡ 4000 viên Linh Thạch.

Sờ sờ chiếc nhẫn trên tay, Trương Hàn trong lòng không khỏi có một ít tự tin~

'Trên thân thể nghèo kiết xú mùi hương đã biến mất, ta muốn làm người giàu a!' Trương Hàn hai mắt phát ra ngọn lửa đấu tranh.

Liễu Như Mộng đứng ở một bên thấy cảnh này thì nhịn không được nói:“Ngươi vui cái gì? Nhiêu đây mà là toàn bộ tài sản của hắn mới có vấn đề! Cường giả mà chỉ có nhiểu đây đồ vật là không thể nào, hắn chỉ có thể là giấu đi nơi khác, hoặc đưa cho chính hăn hậu đại rồi a!”

Trương Hàn nghe vậy thì tâm đau a! (`Д´)ノ

Triệu Thiếu Kiệt ở một bên nghe những này lời, sắc mặt cũng không có thay đổi quá nhiều, mục tiêu tới đây của hắn cũng không phải vì cái gì bảo khố mà là Thi Châu của cái kia Tiên Bối, những vật này chỉ là đi kèm mà thôi.

Liễu Như Mộng thì vẫn tiếp tục nói:“Ngươi xem! Những này Dược Liệu, Khoáng Thạch, Đan Dược không có cái nào trên Tam Cấp trở lên không? Nhiều nhất cũng là Tam Cấp Đỉnh là mạnh nhất! Mà chủ nhân cũ của chiếc nhẫn ít nhất cũng là Hồn Đan Cảnh, hắn làm sao nghèo như thế được a!”

Trương Hàn trợn tròn mắt, quay đầu sang nơi khác, không tiếp tục quan tâm tới nàng nữa.

“Tốt! Tốt! Bây giờ cái chúng ta cần quan tâm là tầng cuối của Lăng Mộ!” Triệu Thiếu Kiệt trực tiếp nói.

Trương Hàn nhíu mày nói:“Không bằng chúng ta tu lên Trúc Cơ Cảnh rồi trở lại?”

Hắn thực là có chút không an tâm! Cái Tiền Bối này khi sống thì ít nhất cũng là Hồn Đan Cảnh, cho dù Thi Biến tu vi có giảm xuống thì cũng không phải một cái nho nhỏ Dẫn Khí Cảnh như hắn có thể lo liệu.

Triệu Thiếu Kiệt lắc đầu, phản bác ý kiến của Trương Hàn:“Không được, một người chỉ có thể vào Lăng Mộ một lần duy nhất trong đời, với lại cũng đừng lo lắng quá, khi đi tới đây ta cũng có tính toán sẵn rồi, ít nhất giữ được mạng vẫn là chuyện nhỏ!”

Quảng Cáo

Trương Hàn suy nghĩ một hồi thì gật đầu chập nhận, hắn muốn liều lĩnh một lần thử xem, ít nhất thì Triệu Thiếu Kiệt nói giữ mạng vẫn được.

“Kế hoạch sẽ như này.......”

________________________

Trương Hàn 3 người không biết bàn bạc bao lâu, bây giờ đã kết thúc, bọn họ bắt đầu đi xuống tầng tiếp theo.

Ở cái bảo khố chính giữa có một cái đường trượt nước thông xuống phía dưới, đúng vậy là đường trượt nước ngươi không nghe lầm đâu~

Trương Hàn nhìn cái này đường trượt nước khóe miệng không tự giác được run run, sắc mặt hắn có chút quái dị nói:“Cái này Tiền Bối thiết kế cơ quan có chút mới lạ....” ⊙︿⊙

Nói tốt trong suốt đường đi tới cuối Lăng Mộ đều cùng một màu sắc u ám đâu? Ngươi thiết kế như vậy chả khác nào đặt một cái quầy bán thú bông ở giữa căn nhà ma cả!

Cái này cầu trượt công nghệ có chút cao a! Thậm chí là Trương Hàn còn không biết nước chảy ra từ đâu.

Trương Hàn cắn răng nhảy xuống.

Tiếp theo Triệu Thiếu Kiệt và Liễu Như Mộng cũng đi theo.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng thì Trương Hàn cũng tới nơi cần đến.

Chỉ là khuôn mặt của hắn cũng không quá tốt, xanh xao vàng xọt~

Triệu Thiếu Kiệt ở bên kia cũng không quá tốt lành gì mấy, Trương Hàn nhịn không được nói:“Tên nào lại xây một cái Cầu Trượt như thế!”

Trên đường xuống dưới này, Trương Hàn uốn qua uốn lại hơn trăm lần, thậm chí cái này cầu trượt còn biết chơi kiểu xoay tròn! MMP Xoay tròn! Định luật Vật lý bay đi đâu hết rồi a!!

Quảng Cáo

Trương Hàn ngồi xuống xếp bằng phục hồi lại tinh thần, một hồi sau khi thấy khỏe hơn thì hỏi:“Đại Tỷ này, lúc đầu ngươi nói nơi này có Địa Hỏa, sau ta chả thấy đâu a?”

“Thấy cái kia cánh cổng lớn không?” Liễu Như Mộng chỉ về một phía.

Trương Hàn quay đầu nhìn sang, emma! Đại Lão đều thích hàng lớn như vậy a! Cái này cánh cổng không chỉ lớn mà còn vẽ lên mấy cái dữ tợn hình thù Quỷ Vật! Nhìn vào đã làm cho người khác cảm thấy sợ hãi.

“Địa Hỏa ở bên trong, uhm! Thêm cả cái kia Cương Thi~” Liễu Như Mộng càng nói thì ánh mắt càng hiện rõ vẻ nghiêm túc.”Mà theo ta cảm nhận thì hắn ít nhất cũng là Hồn Hải Cảnh, thế nên tiếp theo chiến đấu sẽ không quá dễ dàng.”

Triệu Thiếu Kiệt đã phục hồi toàn thịnh trạng thái, hắn bình tĩnh nói:“Cái kia Dược Tán sẽ không giết được hắn phải không?”

Liễu Như Mộng gật đầu thừa nhận:“Nhiều nhất cũng chỉ có thể giảm tu vi của hắn xuống Trúc Cơ Cảnh.”

“Vậy thì làm theo kế hoạch là tốt nhất!” Triệu Thiếu Kiệt trầm ngâm một hồi nói.

“Tốt! Bắt đầu thôi!” Trương Hàn hít sâu một hơi nói.

Trương Hàn đi lại đẩy ra đại môn.

Cót két!!

Hai cái này cảnh cổng lớn có thể vì đã lâu rồi chưa được người mở ra nên phát ra từng tiếng rợn người cót két.

Trương Hàn ba người nhanh chóng bước vào, vừa vào thì như những bộ phim ma thường gặp cánh cổng tự động đóng lại.

Rầm!!

Chung quanh những cây cột lớn phía trên có những cây đuốc tự động sáng lên, Trương Hàn có cảm giác như chính mình đang ở trong một cái tràn đầy ma mị Linh Dị thế giới chứ không phải là cái gì Huyền Huyễn Tu Tiên...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.