“Có người nói Lục Đạo Luân Hồi là lúc thiên địa sơ khai sản sinh, có người nói là một vị thánh nhân hi sinh thể xác của mình để tạo phúc chúng sinh, cũng có người nói Lục Đạo Luân Hồn là bí cảnh do Lục Ma và Thất Tiên tạo ra.” Liễu Như Mộng từ từ nói: “Lục Đạo Luân Hồi bị thế gian chúng sinh diễn thuật thành ngàn vạn chủng loại, nhưng công dụng chỉ có một chính là chuyển kiếp luân hồi...Phật Giáo có 3 giai vị Cổ Phật nắm giữ riêng mình thiên chức: Quá Khứ, Hiện Tại và Tương Lai.”
“Phật Giáo tu nhân quả, được luân hồi ân ý, sinh ra Tam Vị Phật, chủ người tam kiếp.” Liễu Như Mộng ánh mắt phức tạp.
“Câu này là một vị cường giả nói cho ta, lúc đó hắn ánh mắt tràn đầy kính sợ không có tí bễ nghễ cuồng ngạo.”
“Luân Hồi lực lượng là bất tận, cũng là bất tường không phải ai cũng có thể tìm hiểu.”
“Luân hồi sinh vận mệnh, luân hồi sinh nhân quả, luân hồi sinh kỷ nguyên.”
Liễu Như Mộng thở phào một tiếng.
“Nói nhảm nhiều rồi, Lục Đạo xưng: Thiên,Nhân,Súc Sinh,Atula,Ngạ Quỷ,Địa Ngục.”
Nàng không biết từ lúc nào cầm trong tay một cái giới chỉ.
“Lục Đạo Giới Chỉ, là thiên địa chí bảo, âm tàn ma vật chốn cõi về.” Liễu Như Mộng cười nói.”Các ngươi biết vì sao ta là Lệ Quỷ mà bây giờ còn xinh đẹp như thế không?”
Nàng sờ sờ tóc ngạo kiều hỏi hai người Trương Hàn.
“Ách?” Trương Hàn mộng bức, nói tốt nghiêm túc đâu? nói tốt không khí đang căng thẳng đâu?
“Không đùa các ngươi, Lục Đạo Giới Chỉ là dựa vào Lục Đạo Luân Hồi mà sinh ra, tùy cảnh giới của ký chủ mà mớ ra một đạo bất kì trong Lục Đạo, ta Quỷ Hồn tụ tập lại chỉ mất tổng cộng 5000 năm là nhờ vào nó, Lục Đạo Giới Chỉ có khả năng ôn dưỡng Quỷ Hồn, Cương Thi, nói chung là thuộc về cõi âm sinh vật.”
“Ta Quỷ Hồn khi tụ hợp lại thì tiến vào Lục Đạo Giới Chỉ bên trong ôn dưỡng, sau đó thì may mắn gặp được Nhân Đạo Giới mở ra.”
“Quỷ Hồn của ta xem như ký kết một loại khế ước với Nhân Đạo Giới,Uhm nếu nói theo cách của các ngươi thì là kiếu khế nhà...Nhân Đạo Giới xem như là nhà của ta, ta thì được nó ôn dưỡng và giao cho một số đặc biệt đặc điểm.” Liễu Như Mộng nói: “Đổi lại thì ta bị nó ràng buộc lại chỉ có chủ nhân của chiếc nhẫn mới có thể thả ta ra...”
Nàng định nói tiếp thì Trương Hàn mắt sáng lên nói:“Vậy là đại tỷ ngươi muốn cho 1 người trong hai người bọn ta nhận chủ chiếc nhẫn này rồi thả ngươi ra.”
Liễu Như Mộng nghe hết lời của Trương Hàn thì bĩu môi nói:“Tiểu đệ đệ, tỷ tỷ là người như vậy sao? Ta thực ra không có ý định thoát khỏi Nhân Đạo Giới ít nhất là bây giờ không muốn.”
“Ta muốn là ngươi huyết luyện với ta.”
Liễu Như Mộng cười chỉ Trương Hàn.
“Ta?” Trương Hàn chỉ mình nghi hoặc hỏi.
“Đúng! Chính là ngươi!” Liễu Như Mộng cười hì hì.
“Tại sao lại là ta mà không phải hắn?” Trương Hàn chỉ Triệu Thiếu Kiệt.
“Hắn không thích hợp.” Nàng lắc đầu.
Trương Hàn nhíu mày có chút ngờ vực nhìn Liễu Như Mộng, hắn từ trước đến giờ không quá tin tưởng việc từ trên trời rơi xuống bánh mà là xem mọi việc ít nhất thì cũng có một lí do nào đó tác động lên, nói như vậy có chút cạn nhân tình nhưng cũng là đúng sự thật ngươi không ưu tú, ngươi không biết giành giật thì bỗng nhiên có việc tốt bỗng nhiên ập đến đầu ngươi thì cũng chưa chắc là việc tốt.
Nhìn thấy ánh mắt Trương Hàn bên trong ấn ý, Liễu Như Mộng khẽ cười rồi búng tay một tiếng.
Xung quanh Trương Hàn và Liễu Như Mộng hình thành một loại bình chướng cách ngăn ngoại giới sau đó Liễu Như Mộng cười nói:
“Tiểu đệ đệ ngươi hỏi ta vì sao lại chọn ngươi? Ngươi trên ngươi ta có một loại cảm giác nói như thế nào nhỉ? Uhm, chính là đồng sinh cảm giác chính là kiểu như ngươi và ta đều chết qua một lần mà đều lấy một phương pháp nào đó sống sót trên thế gian, không riêng chỉ đó ta còn cảm thấy trên người ngươi nhàn nhạt luân hồi hơi thở.”
Trương Hàn nghe nàng nói vậy thì sắc mặt hơi cứng.
Không biết có phải hay không nhìn sắc mặt của Trương Hàn biến đổi, Liễu Như Mộng lại gần bóp má Trương Hàn, sắc mặt đầy ác thú vị.
Nàng không nói hết lí do mà là chừa lại, khi Trương Hàn tiến nhập mê cung nàng cảm thấy Lục Đạo Giới Chỉ nóng lên rồi điên cuồng bay loạn như muốn tìm kiếm thứ gì, nhờ nó mà nàng mới gặp Trương Hàn, uhm rồi bị chửi xói xả, khi mà thấy Trương Hàn thì Lục Đạo Giới Chỉ mới dịu ngoan lại.
“Vậy thì sao lại phải huyết luyện?” Trương Hàn hỏi, hắn thậm chí huyết luyện là cái gì còn không rõ.
“Khà khà, huyết luyện là lấy Tinh Huyết của mình tế luyện bản mệnh Lệ Quỷ hay là các loại cõi âm sinh vật.”
Liễu Như Mộng miệng nhẹ cong.
“Huyết Luyện là một thủ thuật của Ma Đạo, nó tác dụng rất nhiều như là tâm thần tương thông, tăng cường thiên phú,....”
“Còn vì sao phải huyết luyện thì là lực lượng trong Quỷ Hồn của ta cần huyết luyện sau cộng sinh trạng thái loại bỏ.”
“Muốn tu luyện lại thì ta cũng phải lựa chọn buông bỏ một số thứ.” Liễu Như Mộng âm thanh càng nói càng nhỏ, ánh mắt tràn đầy một loại phức tạp.
“Vậy thì đại tỷ này, ngươi có cái gì tuyệt thế công pháp hay vô địch thần thông đem ra để ta luyện xem như dùng để phòng thân.” Trương Hàn nghe rõ lí do thì khôi phục lại bộ dáng vốn có cười hắc hắc.
Trương Hàn cái người này thì rất kì lạ trên trời rơi xuống bánh không dám ăn nhưng khi rõ ràng được lí do trong đó thì ngươi không cho hắn thì hắn cũng nhào vào tranh giành.
Nghe Trương Hàn hỏi, khuôn mặt của Liễu Như Mộng cứ kiểu:3
“Không có a~”
“Cái gì!”
“Ta nói là ta không có~”
“Ngươi!Ngươi thế nhưng là đại lão trùng tu thế nhưng cả công pháp cũng không có?!”
“Đúng vậy.” Liễu Như Mộng gật đầu bình tĩnh nói.
“Sao, sao như vậy được?”
“Quỷ Hồn khi tụ lại thì đại bộ phận ký ức sẽ tiêu tan đi đây là tác dụng phụ của việc bị đánh cho Hồn Phi Phách Tán, như bình thường người khi chết thì cần uống canh Mạnh Bà để xóa đi ký ức bắt đầu luân hồi nếu không thì bình thường người Quỷ Hồn đại bộ phận đều là ký ức giữ nguyên chỉ là bị Quỷ Khí trong cơ thể làm cho đầu không bình thương lắm, nếu nói theo kiểu nhân loại thì là người điên.”
“Vậy khi ngươi chết chẳng lẽ không chuẩn bị công pháp trùng tu?”
“Quỷ Đạo và Nhân Đạo là khác biệt, công pháp cũng là khác ta giữ lại mấy cái đó làm gì?”
“Vậy chẳng lẽ ngươi không nghĩ là sau này dùng những cái đó công pháp để đổi lấy tài nguyên trùng tu Quỷ Hồn?!”
“A! Đúng a! Sau ta lại quên điều này!” Liễu Như Mộng gãi gãi đầu tự nói.
Trương Hàn khóe miệng run run, cái này đại lão theo nãy giờ xâm nhập giao lưu hắn chắc chắn nàng là cái đậu bỉ.
“Đại tỷ, đặc thù năng lực mà Nhân Đạo Giới giao cho ngươi là gì?” Bỗng nhiên Trương Hàn hỏi.