Tiên Ma Chi Giới

Chương 21: Chương 21: Mềm~




“Thế nhưng lại có thể xuyên qua cành cây?!” Trương Hàn há mồm nhìn cảnh trước mặt: “Không đúng! Là do quang mang mà Triệu Thiếu Kiệt tên kia phóng xuất ra!”

Nhìn trước mặt Quỷ Thụ sau khi Mẫu thể Quỷ Diện Hoa bị chém xuống thì cả thân cây, tán lá đều héo rút đi.

Trên cây còn sót lại hai đóa Quỷ Diện Hoa cũng tự động rớt xuống.

Trương Hàn nhãn thần sáng lên, cố gắng kéo thân thể bị thương đi qua nhặt lên 3 đóa Quỷ Diện Hoa.

“Hắc hắc, thu hoạch lớn a!”

Trương Hàn đi lại gần Triệu Thiếu Kiệt, thấy cảnh trước mặt mình Trương Hàn hít một hơi khí lạnh: “Tê! Không ngờ độc của Quỷ Thụ lại mạnh như thế!”

Triệu Thiếu Kiệt lúc này nằm trên mặt đất, mất trợn trắng, khóe miệng chảy ra bọt mép màu trắng, sắc mặt tím đen, cơ thể nhè nhẹ có tiết tấu run rẩy nhìn như bất cứ lúc nào cũng có thể thăng thiên.

Trương Hàn gãi gãi đầu. “Chắc cũng không cần can thiệp vào một hồi là khỏe?”

Không biết có phải hay không nghe thấy Trương Hàn lời nói, Triệu Thiếu Kiệt cơ thể điên cuồng run rẩy, mắt trợn càng trắng, bọt mép trên miệng chảy dài hai bên nhìn như mới ăn xong bả chó, trên mặt tím đen sắc càng trọng bất cứ lúc nào cũng có cơ hội phi thăng.

Trương Hàn:......

Thấy vậy, Trương Hàn ác thú vị cười cười rồi lấy cành cây Quỷ Thụ chọc chọc mặt Triệu Thiếu Kiệt: “Lão huynh, ta thấy ngươi còn rất khỏe mạnh nhìn xem sức run này nào có giống người bệnh!”

Nghe vậy, Triệu Thiếu Kiệt run rẩy hơi giảm, khoe mắt chảy dài xuống tuyệt vọng nước mắt, hắn lúc này chỉ muốn nói: 'Ngươi từ chỗ nào trên người của ta mà dám nói ta khỏe?! Đây là sắp thăng thiên tiết tấu a! Tại sao bên kia lại có ánh sáng còn có tổ nãi nãi tại sao ngươi lại ở đây!'

Xung quanh Triệu Thiếu Kiệt ẩn ẩn phát ra tường thụy hào quang, khóe miệng khẽ cong nhìn như đã sắp trở về với đất mẹ.

Trương Hàn nhìn thấy Triệu Thiếu Kiệt như vậy thì tê hết cả răng, nhanh chóng lấy Giải Độc tán pha vào trong nước để cho Triệu Thiếu Kiệt uống.

Uống nước vào, chung quanh thân thể Triệu Thiếu Kiệt tường thụy hào quang lúc này mới biến mất, thân thể cũng khôi phục bình thường chỉ là khuôn mặt có chút đen vì thiếu khí.

Thấy tất cả bình thường lại, Trương Hàn thở phào nhẹ nhõm, nhưng nhìn Triệu Thiếu Kiệt khuôn mặt có chút đen vì thiếu khí thì lại cảm thấy tê răng.

“Thảo! Trong mê cung mang theo một tên bị hôn mê, không biết lúc nào đột nhiên nhào ra con Lệ Quỷ thì lúc đó chơi xong!”

Nhìn Triệu Thiếu Kiệt khuôn mặt thì hắn biết tên trước mặt này trong thới gian ngắn không có khả năng tỉnh lại.

“Bây giờ làm sao đây?” Trương Hàn đi qua đi lại suy nghĩ, hắn không muốn mang theo một tên ngất xỉu đi khắp mê cung đây là tìm đường chết tiết tấu, hắn cũng không thể thả tên này lại một mình được dù sao thì Triệu Thiếu Kiệt cũng xem như giúp đỡ hắn một phen, không thể ở lúc nảy làm ra bán đồng đội động tác.

Bỗng nhiên Trương Hàn trong đầu linh quang chợt lóe, mắt hắn sáng lên thì thầm: “Hô hấp nhân tạo a!”

Nhưng khi nhìn trên miệng Triệu Thiếu Kiệt còn dính bọt mép thì hắn có loại xúc động muốn ói, hắn là có ưa sạch sẽ chứng, đúng hắn chính là có ưa sạch sẽ chứng.

“Không vệ sinh, hô hấp nhân tạo có thể lây bệnh không thể không phòng.” Trương Hàn lắc lắc đầu tự nhủ, sau đó hắn lấy ra trong Túi trữ vật tìm kiếm xem có thứ gì lúc này có thể trợ giúp hắn.

Không biết qua bao lâu Trương Hàn lúc này nhìn chầm châm một cái ống trúc, đúng vậy chính là ống trúc.

Trương Hàn xoay nhẹ ống trúc một cái rồi nhìn Triệu Thiếu Kiệt nói nhỏ: “Triệu huynh đắc tội rồi!”

Sau đó Trương Hàn cho Triệu Thiếu Kiệt ăn một ít dùng để chữa thương dược tán rồi mở hắn miệng đưa ống trúc vào.

Trương Hàn hít một hơi thật sâu rồi đem miệng lại gần ống trúc sau đó thở ra.

Phù!

Ống trúc phát ra một tiếng, rồi bên trong không khí đi thẳng tiến vào cơ thể của Triệu Thiếu Kiệt.

Phù!Phù!Phù!

Liên tục thổi ba lần, nhìn chính mình tác phẩm Trương Hàn cảm thấy chính mình phương pháp thật 'chính xác'.

Mặt của Triệu Thiếu Kiệt đã không còn hơi đen nữa mà là đỏ thẳm hồng hào, uhm chính là đỏ thẳm hồng hào với cái bụng chỉ có hơi hơi hơi nhô cao xíu thôi.

Trương Hàn gãi gãi đầu. “Như vậy một hồi có nổ tung không?”

Thấy phương pháp không quá khả thi, hắn nghi ngờ cứ tiếp tục như vậy thì cả hai chưa bị Lệ Quỷ tìm tới thì một người bên trong đã boom một cái trước rồi.

Trương Hàn càng nghĩ thì càng cảm thấy có khả năng, nhìn Triệu Thiếu Kiệt Trương Hàn chùi mồ hôi lạnh trên trán.

Triệu Thiếu Kiệt lúc này đang có một giấc mơ kì lạ, trong mơ hắn thấy mình rõ ràng sắp phi thăng cùng tổ nãi nãi sống chung với nhau thì bỗng nhiên không biết ở đầu nhào ra một con quỷ kéo hắn xuống không cho hắn phi thăng, hắn giận a! Thế là hắn chỉ vào mặt nó rồi chửi thế nhưng nó không những không giận mà ngược lại còn cười, cười một cách đầy ác thú vị sau đó móc ra một cách như ống trúc rồi để vào miệng hắn thổi, thổi đến bụng hắn đều to ra một vòng nhìn như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.

Trương Hàn có vẻ như nhớ tới cái gì đó, hắn vỗ trán thì thầm: “Mẹ nó! Hít vào mà không có thở ra hỏi sao nhìn thấy nó sai sai!”

Trương Hàn lúc kia có học một ít về cấp cứu, nhưng mà lúc dùng thì chỉ nhớ một bước quên một bước mới tạo thành cục diện bây giờ.

Thế là hắn đưa tay lên ngực Triệu Thiếu Kiệt nhấn xuống.

Phanh!

Xúc cảm ra sao ư?

Ân, thực mềm~!

“Phi! Lão từ mới không chơi gay, mà cái tên này sao thế? Mặc dù cũng mới 10 tuổi như nhau đều là nam tính hắn cơ ngực lại mềm như thế?”

Không cần cảm thấy có gì sai, trẻ em mười tuổi ở thế giới này khi cơ thể rắn chắc đều có thể hơn so với 20 tuổi người trưởng thành, thấm chí có mấy tên nhóc sáu múi đều có dù sao thì cũng là Tu luyện giả.

Phanh!Phanh!Phanh!

Lại liên tục ấn xuống lòng ngực 3 lần, hắn chỉ muốn nói.

Mềm!Mềm!Mềm!

Thậm chí hắn còn cảm thấy ở dưới hơi cấn cấn.

“Chẳng lẽ đây là giới tính thực sự muốn bộc lộ biểu hiện?!” Trương Hàn dừng lại, hắn nhìn đôi tay mình, huyết đồng bên trong tràn đầy không thể tin và sợ hãi.

Sau đó hắn nhìn dưới quần mình rồi nói: “Tiểu lão đệ, ngươi đây là có biểu hiện đầu nhập vào tà đạo, thức tỉnh đi đừng tiếp tục lạc lối nữa!”

Trương Hàn vừa nói xong nhìn Triệu Thiếu Kiệt ma xui quỷ khiến không hiểu sau cảm thấy tên này bỗng nhiên mi thanh mục tú, hợp nhãn đến như thế.

Vừa nghĩ như thế, Trương Hàn sắc mặt cứng lại.

Nhìn ngực của Triệu Thiếu Kiệt không biết có nên hay không tiếp tục nhấn xuống.

Một hồi sau Trương Hàn ánh mắt kiên định. “Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, với lại ta đây là cứu người có sai sao?”

Trương Hàn cảm thấy suy nghĩ của mình là đúng, cứu người quan trọng hi sinh chút có là sao!

Thế là hắn đi đến Triệu Thiếu Kiệt trước mặt tay vừa để lên ngực hắn, ân bóp nhẹ xem xúc cảm có đúng không rồi sau đó ấn xuống.

Ân vẫn là chữ kia mềm~!

Trương Hàn cười ngây ngô nhẹ xuất thần, sau đó nhìn xem khuôn mặt Triệu Thiếu Kiệt có tốt hơn hay chưa.

Không biết lúc nào, Triệu Thiếu Kiệt hai mắt mở to nhìn chằm chằm Trương Hàn.

Hai mắt nhìn nhau tràn đầy thâm tình~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.