Trương Hàn gật gật đầu, hắn nhớ chính mình Thôn Thiên Ma Hồn đúng là từng thuế biến một lần.
“Tiên Ma chi Hồn thuế biến làm cho cơ thể nhân tộc ngươi huyết mạch mạnh lên, loại trừ đi một ít khuyết điểm có bên trong nên tiểu đệ đệ ngươi dung mạo đẹp hơn cũng là bình thường.” Liễu Như Mộng cười nhẹ nhàng nói.
“Chỉ là ta thuế biến lần 2 Ma Hồn vào lúc nào? Sao ta không có chút hay biết?” Trương Hàn cảm thấy có gì đó sai sai, chính mình rõ ràng chỉ mới thuế biến một lần Thôn Thiên Ma Hồn.
“Ngươi hoàn thành thí luyện của Lục Đạo Giới Chỉ xong, có phải hay không một lúc sau lại thống khổ thêm lần nữa phải không.” Liễu Như Mộng tự tin nói.
Trương Hàn nhẹ gật đầu.
“Tiểu đệ đệ ngươi thuế biến Ma Hồn là ở vào lúc này, nếu ta đoán đúng thì ngươi là Song Sinh Ma Hồn, với lại trước đó ngươi từng thuế biến một lần Ma Hồn.” Liễu Như Mộng cười nói.
“Ngươi ngay cả việc này cũng đoán được?” Trương Hàn có chút kinh ngạc, nói tốt là cái đậu bỉ đại lão đâu, tại sao bỗng dưng lại đổi thành mưu trí đại lão rồi.
Liễu Như Mộng hừ hừ ngẩng cao đầu.
Trương Hàn lại lần nữa nhíu mày, hơi nghi ngờ nói:“Theo ta được biết, Tiên Ma chi Hồn cần một số kích thích thì mới có thể thuế biến, vậy ít nhất ta Ma Hồn muốn thuế biến cũng cần cái gì đó kích thích chứ.”
“Khà khà, tiểu đệ đệ ngươi đoán đúng rồi. Tiên Ma chi Hồn có rất nhiều cách thuế biến, tu vi cao cũng có thể thuế biến, hấp thu một số Linh Dược phù hợp với mình Tiên Ma chi Hồn cũng được hoặc là được một số thần bí lực lượng tẩy lễ...”
“Ngươi Ma Hồn có thể thuế biến là nhờ vào Lục Đạo Giới Chỉ, nó giúp cho ngươi hấp thu một loại thần bí lực lượng, tiểu đệ đệ ngươi nếu may mắn hơn chút nữa thậm chí có thể thêm một cái mới Ma Hồn.” Liễu Như Mộng có chút tiếc hận nói.
Trương Hàn kinh ngạc nhìn về trên ngón tay Lục Đạo Giới Chỉ.
Thế nhưng khi nhìn trên Lục Đạo Giới Chỉ sáu cái xoắn ốc chỉ có một cái đang quay thì Trương Hàn nhíu nhíu mày, nhìn Liễu Như Mộng nói:“Đại tỷ, ngươi cũng xem như là tiền nhiệm Lục Đạo Giới Chỉ chủ nhân, ngươi biết làm sao để mở ra mặt khác Ngũ Đạo Giới?”
Liễu Như Mộng nhún nhún vai:“Ta cũng không quá rõ, ta khi tiếp nhận nó cũng không lâu thì bị cừu gia kéo tới xiên chết rồi.”
Trương Hàn thở dài:'Đậu bỉ mãi là đậu bỉ, không thể tin được a.” Sau đó Trương Hàn dùng một loại ánh mắt như xem gỗ mục mà nhìn Liễu Như Mộng, đôi lúc còn tạo ra từng tiếng chậc chậc thất vọng.
Liễu Như Mộng mặt đỏ nói:“Ngươi đây là ánh mắt gì?”
Trương Hàn ánh mắt bên trong ẩn ý như đánh vào nàng tâm, đây là xích khỏa trần trụi sỉ nhục a, làm đã từng cường giả đỉnh cao nàng quyết định!
“Haha tiểu đệ đệ, ngươi tại sao phải nhìn tỷ tỷ với ánh mắt đó chứ~~”
Liễu Như Mộng nở một cái nụ cười siểm nịnh nói.
Làm đã từng một cường giả thì việc nhỏ đều phải nhịn nếu không thì sẽ hỏng mắt đại sự!
Cái gì? Ngươi nói liêm sỉ ư? Tài nguyên tu luyện với liêm sỉ cái nào quan trọng hơn? Coi như nàng lúc này muốn đổi ý thì cũng đã muộn a! Lục Đạo Giới Chỉ đều bị Trương Hàn nhận chủ, nếu như Trương Hàn không vui thì bỗng nhiên đuổi nàng ra khỏi Nhân Đạo Giới thì như thế nào? Còn cho dù không đuổi đi nàng thì hắn cũng không cho nàng Đan Dược hay Linh Dược thì muốn trở về đỉnh phải đợi tới ngày tháng năm nào a!
Trương Hàn nhãn thần khi nhìn Liễu Như Mộng lại mang thêm một phần khinh bỉ, ngươi dạng này mà cũng là đại lão?
Lắc lắc đầu, nhẹ thở dài một tiếng:“Xem ra muốn mở mặt khác Ngũ Đạo Giới cũng không quá dễ dàng a!”
Liễu Như Mộng gật gật đầu:“Đúng đúng, Lục Đạo Giới Chỉ bây giờ để sau, trước tiên ngươi xem thử Ma Hồn thuế biến đem lại thay đổi như thế nào trước đi.”
Trương Hàn gật gật đầu, Liễu Như Mộng không nhắc hắn đều sắp quên.
Trương Hàn cười đùa:“Xem ra đại tỷ ngươi cũng có chỗ dùng.”
Liễu Như Mộng ưỡn ngực nói:“Đương nhiên! Ngươi xem ta là ai a!”
“Đợi xíu, ngươi lúc trước cho rằng ta vô dụng?” Liễu Như Mộng sắc mặt có chút nghi vấn nhìn Trương Hàn.
Trương Hàn khóe miệng run run, lúc trước ta không cho là nhưng bây giờ thì có.
Trương Hàn lắc lắc đầu, tập trung quan sát đan điền xem bên trong Bất Tử Ma Hồn có gì thay đổi.
“Ách, cái này là như thế nào?” Trương Hàn trợn tròn mắt, ngạc nhiên nói.
“Sao? Như thế nào?” Liễu Như Mộng hỏi.
Trương Hàn sắc mặt có chút quái dị nói:“Trong thân thể ta có hai cái đan điền.”
Trương Hàn trực tiếp nói ra cũng không có quá nhiều đề phòng Liễu Như Mộng, dù sao trong tay hắn nắm giữ là nàng hiện tại nhược điểm, có Nhân Đạo Giới ràng buộc nàng không làm gì được hắn. Tất nhiên cũng vì cho dù nói cho nàng, nàng cũng không làm ra việc gì có hại cho hắn được.
“Hai cái đan điền?” Liễu Như Mộng lặp lại lời của Trương Hàn.
Trương Hàn dù sao cũng là đã từng một cái tiểu thuyết mê, trong tiềm thức hắn cho rằng việc này chỉ có lợi không có hại, nhưng mà mọi việc không chắc chắn được, lỡ như nó có hại thì sao? Lỡ tu luyện ra vấn đề thì như thế nào? Nên trực tiếp hỏi cái Bạch Khoa Toàn Thư di động bên người nó không thơm sao?
Trương Hàn chép chép miệng thì thầm:“Hỏi sao có nhiều như vậy người lại thích Đại lão tùy thân. Thật thơm a~”
“Cái gì thơm?” Liễu Như Mộng bỗng nhiên hỏi.
Trương Hàn sắc mặt có chút đen, đính chính lại suy nghĩ của mình:'Đây là cái đậu bỉ tùy thân không phải đại lão, đây là cái đậu bỉ tùy thân không phải đại lão,...'
Liễu Như Mộng mặt có mộng bức, sao cứ có cảm giác ai đó đang nguyền rủa mình, chẵng lẽ là mấy cái kia cừu nhân cũ?
Nàng lắc lắc đầu, hỏi:“Ngươi trong cơ thể chỉ có hai cái đan điền thôi sao?”
Trương Hàn lại dò xét một lần nữa trong cơ thể, đúng thật là có bỏ xót một số thứ.
“Không riêng chỉ có hai cái đan điền, mà còn có 18 cái Linh Mạch.” Trương Hàn sắc mặt có chút hưng phấn nói.
“Hai cái đan điền cùng với 18 cái Linh Mạch! Ngươi đây là muốn thượng thiên! Thảo, người so với người tức chết a!” Liễu Như Mộng hai tay ôm đầu nói, nhớ đến những ngày tháng năm xưa hai mắt đều muốn rơi lệ.
Liễu Như Mộng sắc mặt nghiêm túc nói:“Nếu như ngươi chỉ có hai cái đan điền mà Linh Mạch thì chỉ có 9 cái thì xem như không có gì lạ, chỉ là tu luyện ra một số vấn đề làm cho đan điền từ một hóa hai. Bên trong một cái đan điền lại không thể tu luyện, xem như một cái phế đan điền.”
Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Liễu Như Mộng, không hiều sao Trương Hàn có chút lo lắng, chẳng lẽ là có hại nên nàng nhắc nhở ta? Thấy thần sắc Liễu Như Mộng từ nghiêm túc dần biến âm trầm, làm Trương Hàn càng thêm lo lắng, bất an.
“Nhưng mà nếu ngươi trong cơ thể lại có thêm 9 cái Linh Mạch thì một cái khác đan điền có thể tu luyện.” Liễu Như Mộng khuôn mặt có chút âm trầm nói.
Trương Hàn:“Chỉ như vậy?”
Liễu Như Mộng gật đầu:“Chỉ như vậy!”
Trương Hàn ánh mắt đột nhiên biến có chút âm trầm:“Vậy ngươi khuôn mặt âm trầm làm gì, tạo cảm giác cho ta tưởng nó có hại???”
Liễu Như Mộng nhìn ánh mắt của Trương Hàn, nàng cảm giác cả người đều lạnh run, làm một cái quân nhân tư thế:“Thưa ngài, ta từ nhỏ khi quá hưng phấn cơ mặt khó khống chế cho nên đôi lúc thì thần sắc và cảm xúc không hợp!”
Trương Hàn cười lạnh:“Hưng phấn qua nên mất khống chế?! thần sắc và cảm xúc không hợp?!”
Trương Hàn thầm nghĩ:'Tên ngu mới tin ngươi, ngươi chờ đó! Đợi ta tu vi cao hơn ngươi, xem ta như thế nào trừng trị ngươi cái này Hồ Quỷ!'
Liễu Như Mộng cúi cúi đầu che dấu chính mình thần sắc, nàng đương nhiên nãy giờ là diễn a~ Không hiểu sao nàng chính là yêu thích trêu chọc tiểu chủ nhân này! Ân, cảm giác đặc biệt thú vị.
Liễu Như Mộng đang tự cười ngây ngô, thì bỗng nhiên sống lưng hơi lạnh, cảm giác như bị một con sói theo dõi.