Tiên Môn Thiếu Gia

Chương 192: Chương 192: Các Vực Chủ Bắt Đầu Phiên Giao Dịch




Dịch giả: Xương Rồng

- Ha hả, như vậy đi, chúng ta mở giao dịch thế nào? Ta làm nhà cái, ta cá là đệ tử Đại Diễm Môn chúng ta lần thành chiến này có thể đạt được thắng lợi.

Dạ Hùng Phi vực chủ Đại Diễm Môn cười lớn nhìn về phía mọi người.

- Ha hả, lão Dạ, ngươi đây chính là a, lẽ nào để cho Âu Dương vực chủ đến đánh cuộc đệ tử của các ngươi thắng?

Mọi người nhất thời phá lên cười.

Vực chủ Thải Huyễn Môn cũng là một người phụ nữ xinh đẹp, cười duyên nói:

- Có hai đệ tử môn phái chúng ta liên thủ, thắng bại sớm đã đã định trước, kỳ thực, ta cho rằng đừng đánh cuộc thắng thua gì, liền đánh cuộc một xem đệ tử này sẽ giết được bao nhiêu người.

- Nói không sai, nếu này Thương Hạo có thể chiếm giữ Tát Gia Thành, cũng còn là có chút thủ đoạn sao?, cho nên, muốn bắt Thương Hạo, vậy cũng là sẽ chết một hai người, ta cá là Thương Hạo có thể giết chết một người.

- Ta cá là một mình hắn cũng không cách nào giết chết.

- Ta xem cũng là có thể giết chết một hai người.

...

Các vị vực chủ là ngươi một lời ta một lời nghị luận, người nào cũng không có nghĩ tới Thương Hạo sẽ đạt được thắng lợi, việc này khiến cho tâm tình Âu Dương Tuyết cực độ không tốt.

Âu Dương Tuyết nhìn về phía phó vực chủ sau lưng nói:

- Các ngươi nói Thương Hạo có khả năng hay không?

Lời này hỏi đlàm mọi người cười khổ không thôi, người nào không biết tình hình tu vi Thương Hạo này a, cái loại tu vi này của Thương Hạo, hắn có thể đạt được thắng lợi?

Đùa cho vui!

Âu Dương Tuyết thấy dáng vẻ mọi người, sắc mặt càng thêm khó coi.

- Âu Dương vực chủ, hiện tại giuao dịch đã mở, mọi người đặt tiền cuộc, lần này mọi người đánh cuộc không nhỏ, tới đánh cuộc một cái hay không? Ha hả.

Dạ Hùng Phi vực chủ Đại Diễm Môn lại là một trận cười ha ha.

Vực chủ Thải Huyễn Môn nói:

- Nơi này kỳ thực đánh cuộc đơn giản nhất chính là phán đoán Thương Hạo là chết hay là tàn, mọi người cho rằng Thương Hạo nhất định sẽ bị giết chết, Âu Dương vực chủ cho là thế nào?

Âu Dương Tuyết càng nghe thì càng bực, nghĩ thầm lần này liền đánh cuộc, mình là vực chủ của Thương Hạo này, lẽ nào sẽ đánh cuộc Thương Hạo bại?

- Ta cá là Thương Hạo cuối cùng đạt được thắng lợi!

Âu Dương vực cũng không muốn khí thế yếu đi, liền trầm giọng nói một câu.

- Ha hả, Âu Dương vực chủ, kích động là không tốt, biết rõ không thể mà làm, đây là hành vi không khôn ngoan, ngươi suy nghĩ thêm một chút đi?.

Dạ Hùng Phi lại phá lên cười.

Âu Dương Tuyết càng thêm nổi giận, hướng về phía sau lưng phó vực chủ lớn tiếng nói:

- Mọi người nghe kỹ, chỉ cần Thương Hạo lần này thắng, đặc biệt cho hắn thẳng vào hàng đệ tử chân truyền, các ngươi nói như thế nào?

- Có thể, chỉ cần hắn thực sự thắng, đệ tử chân truyền là tất nhiên.

Một phó vực chủ cũng nghiêm túcnói một câu.

Nghe được Âu Dương Tuyết đối với người của mình nói chuyện như vậy, vực chủ Thải Huyễn Môn nói:

- Âu Dương vực chủ xem ra đối với môn hạ đệ tử vẫn là rất có lòng tin, tốt như vậy, chúng ta lại đánh cuộc một cái, giả như Thương Hạo này thắng, Kiền Khôn Ấn đi theo ta nhiều năm liền thua cho ngươi, chẳng biết Âu Dương vực chủ dám cùng ta đánh một cuộc?

Kiền Khôn Ấn?

Ánh mắt của mọi người đầu nhìn đến trên người vực chủ Thải Huyễn Môn này, ai cũng biết Kiền Khôn Ấn là pháp bảo siêu cường dùng chinh chiến, tế xuất sau đó che trời bế ngày, uy lực vô cùng lớn.

- Ha hả, Lâm vực chủ đều lấy ra pháp bảo trọng yếu như vậy, nói vậy Âu Dương vực chủ cũng không thể thua, tốt như vậy, ta cũng lấy Phi Hoành Thương của ta ra làm tiền đặt cược, ta cùng với Lâm vực chủ cùng Âu Dương vực chủ liền đánh cuộc ván này được rồi, chỉ sợ Âu Dương vực chủ không dám đánh cuộc a!

Dạ Hùng Phi phá lên cười ha ha.

Các vực chủ đều âm thầm lắc đầu không dứt, vô luận là Phi Hoành Thương cũng tốt, Kiền Khôn Ấn cũng tốt, đều là pháp bảo trân quý phi thường, chí ít đối với bọn hắn những người này mà nói còn là vũ khí dùng chinh chiến, hai người là ăn chắc Thương Hạo tất bại, cho nên dùng lời nói sỉ nhục Âu Dương Tuyết.

Nhìn ra được, Lâm A Kiều vực chủ Thải Huyễn Môn này sớm không quen nhìn Âu Dương Tuyết, hai mỹ nữ là có dáng vẻ tranh đấu, Dạ Hùng Phi là âm thầm thích Lâm A Kiều, đương nhiên muốn tiến hành phối hợp.

Lâm A Kiều thấy Dạ Hùng Phi phối hợpvới mình như vậy, hướng phía Dạ Hùng Phi liền ném một ánh mắt quyến rũ, khiến cho thần tình Dạ Hùng Phi càng thêm phấn khởi, lớn tiếng nói:

- Âu Dương vực chủ, có dám đánh cuộc hay không? Xem ra ngươi cũng biết đệ tử Thiên Hư Phái các ngươi không được a, ha hả.

Lâm A Kiều cười nói:

- Âu Dương vực chủ, đệ tử của các ngươi khẳng định là không được, có câu nói như thế nào, đệ tử thế nào sẽ có trưởng bối thế đó, ai.

Âu Dương Tuyết lúc này sắc mặt càng thêm khó coi hẳn lên, hai nàng đều là mỹ nữ vực chủ, tranh đấu nhiều năm, ngày hôm nay Lâm A Kiều bắt lấy cơ hội này chính là muốn bản thân khó chịu nổi, Âu Dương Tuyết đương nhiên không muốn yếu hơn đối phương.

Thế nhưng, Âu Dương Tuyết trong lòng rất rõ ràng, Thương Hạo muốn dưới lực lượng cường đại của đối phương đạt được thắng lợi khả năng thực sự cũng không có bao nhiêu, đánh cuộc này làm thế nào?

Ai, hai cái mỹ nữ đều là nữ nhân để cho người ta thích, đã thấy các nàng thầm đấu, mọi người không dám chen vào nói.

Âu Dương Tuyết làm sao không hiểu ý nghĩ của bọn họ, thế nhưng, hiện tại nếu mà không đánh cuộc, liền chứng minh mình đối với đệ tử môn hạ mình đều không có lòng tin, mới vừa rồi còn nói với mọi người, chỉ cần Thương Hạo thắng liền thẳng vào đệ tử chân truyền, hiện tại không dám đánh cuộc, không phải là làm mất mặt mình sao?

Thế nhưng, Âu Dương Tuyết lại có chút do dự, đối phương đều là đem vũ khí mình dùng chinh chiến ra, khẳng định là buộc chính mình cũng đem Tuyết Ẩm kiếm của mình ra.

- Ha hả, ta xem quên đi, Âu Dương vực chủ người ta đối với người của mình cũng là không có lòng tin, ha hả.

Lâm A Kiều cười đắc ý, dường như tại trận tranh đấu này đã thắng Âu Dương Tuyết.

Âu Dương Tuyết vừa nhìn bộ dáng Lâm A Kiều như vậy, một cổ khí liền bốc lên lên, trầm giọng nói:

- Ta chỉ có một thanh Tuyết Ẩm kiếm!

- Ha hả, không có việc gì, chỉ cần Âu Dương vực chủ thắng, vũ khí của hai người chúng ta đều cho ngươi, nếu mà ngươi thua, Tuyết Ẩm kiếm này liền cho Lâm vực chủ được rồi.

Dạ Hùng Phi lên tiếng phá lên cười, lần này rất rõ ràng mình là có thể lấy lòng Lâm A Kiều.

Âu Dương Tuyết sắc mặt rất xấu xí, hừ một tiếng, đem Tuyết Ẩm kiếm của mình đặt lên đài nói:

- Đánh cuộc!

Đánh cuộc!”

Lâm Thừa Kiều cười đắc ý, cũng đem Kiền Khôn Ấn của nàng đặt ở này trên đài.

Dạ Hùng Phi đi tới cũng để Phi Hoành Thương của hắn lên.

Thấy ba vực chủ đều đánh cuộc ra chân hỏa, mọi người âm thầm hít một tiếng, thậm chí, nhiều người cũng là nhanh đi đặt tiền cuộc, người đánh cuộc Thương Hạo thắng lợi căn bản không có.

Thấy tình huống này, Âu Dương Tuyết nhìn về phía Khâu Chính Tùng đường chủ Luyện Đan Đường nói:

- Thương Hạo là người bên trong đường các ngươi, ngươi lẽ nào cũng cho là hắn sẽ bại?

Khâu Chính Tùng biết Âu Dương Tuyết ngày hôm nay tâm tình không tốt, đâu còn dám nói nhảm, lớn tiếng nói:

- Ta cá là Thương Hạo thắng, đây là một vạn linh thạch thượng phẩm của ta!

Nói lấy, rất là đau lòng đem một cái giới chỉ đặt ở trên đài.

Biết rõ Thương Hạo sẽ không thắng, mọi người Thiên Hư Phái cũng chỉ có thể là kiên trì đánh cuộc Thương Hạo sẽ đạt được thắng lợi, việc này đã là vấn đề tín niệm môn phái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.