Tiên Môn Thiếu Gia

Chương 171: Chương 171: Đánh Một Trận Lớn




Dịch giả: Xương Rồng

Nhìn về phía công tử này, Thương Hạo nhìn ra được, tu vi của đối phương cũng không cao, cũng chỉ luyện khí tầng năm, nhưng mà, mấy đệ tử đi theo hắn cũng là có một Trúc Cơ tầng hai.

- Không sai, chúng ta là đệ tử mới đến Tụ Hoa Cung.

Thương Hạo đứng ở nơi đó nhìn về phía công tử này.

- Đạo lữ này của người không tệ, ta thích, một trăm linh thạch trung phẩm, ta muốn.

Ánh mắt công tử đặt trên người Hạ Băng Vân, trong mắt càng là lộ ra ánh sáng dâm dục.

- Xin lỗi, ta không có ý chuyển nhượng đạo lữ.

Thương Hạo cũng không muốn gây chuyện, xoay người muốn đi.

- Hừ, tiểu tử ngươi đừng tưởng rằng là một đệ tử nội môn liền khó lường, ta cho ngươi biết, đắc tội ta kết cục vô cùng không tốt!

- Tiểu tử, Hoa thiếu chúng ta là đệ tử Kim Đan tiền bối, đắc tội Kim Đan tiền bối, ngươi không có đường để đi!

Một người luyện khí tầng tám đi theo hừ một tiếng, hướng về phía Thương Hạo liền uy hiếp.

- Đem linh thạch cho hắn, người mang đi, đừng nói ta ỷ thế hiếp người.

Công tử kia hướng về phía thủ hạ liền nói một câu.

Người luyện khí tầng tám ném một túi càn khôn cho Thương Hạo, liền muốn bắt Hạ Băng Vân.

Thương Hạo hừ một tiếng, trực tiếp liền đánh ra một quyền, đánh cho túi càn khôn này hướng phía người luyện khí tầng tám này bắn nhanh mà đi.

PHỐC!

Một tiếng ; đánh xuyên thân thể truyền ra, người luyện khí tầng tám này kêu thảm một tiếng đã về phía sau.

A!

Người quan sát cũng hít một hơi khí lạnh, đều giật mình nhìn về phía Thương Hạo, hoàn toàn thật không ngờ Thương Hạo sẽ lợi hại như vậy.

- Chớ chọc ta!

Thương Hạo mang theo Hạ Băng Vân đã đi nhanh về phía trước.

Công tử lúc này nhìn về phía Thương Hạo ánh mắt có chút ngưng trọng, trong lòng hiểu rõ, người mới tới này cũng không giống với người bình thường, cũng không phải một người dễ khi dễ.

- Thiếu gia, ta đi bắt hắn?

Người Trúc Cơ tầng hai này hỏi một câu.

- Trước đừng, phái người đi điều tra một chút rồi lại nói.

Công tử cũng biết phía sau một số nhân vật mới từ phía dưới đến cũng có một phần người đứng sau, cũng không phải là một người ẩu, cho người đi điều tra tình hình Thương Hạo.

Thương Hạo lúc này đã mang theo Hạ Băng Vân vào một quán ăn.

Hai người sau khi ngồi xuống, Hạ Băng Vân lại nhìn bên ngoài một chút, có chút lo lắng nói:

- Trạch ca. Sẽ không có việc gì chứ? Đều tại ta.

- Không có gì nghiêm trọng cả, cùng lắm thì lại đánh một trận lớn.

Nghe nói như thế, lại nhìn thấy Thương Hạo lộ ra dáng vẻ hào khí thì, Hạ Băng Vân đột nhiên phát hiện mình đối với người trung niên Đông Phong Trạch này dĩ nhiên sinh ra tình cảm ỷ lại.

Ngồi ở chỗ kia. Tâm tư Hạ Băng Vân loạn cả lên, chuyện đã xảy ra cả ngày hôm nay đối với tư tưởng của nàng cũng sinh ra xung động cực lớn, đối với sự tình Tu Chân Giới cũng biết nhiều hơn một chút.

- Trạch ca, ta thật vô dụng, bắt ngươi phải bảo vệ!

- Hẳn là nên làm thôi. Không phải chuyện gì lớn cả.

Thương Hạo an ủi Hạ Băng Vân, nữ nhân này hôm nay trải qua coi như là đủ xui xẻo, bởi dáng dấp xinh đẹp, lại vào Tụ Hoa Cung môn phái tà môn như vậy, không xảy ra chuyện mới lạ.

Hai người chờ đồ ăn ra, vừa chén mấy miếng, lại thấy công tử ca kia đi tới trước mặt.

Cười ha ha một tiếng, công tử ca nói:

- Ta còn tưởng rằng là đại nhân vật gì, không nghĩ tới lại là một kẻ thấp hèn, đạo lữ xinh đẹp này của ngươi ta nhất định phải lấy rồi. Hiện tại ra giá đi, cho ngươi 10 tấm hạ phẩm linh thạch, nữ nhân này là của ta. Ô kế?

Thấy này công tử ca đem tình huống của mình đều dò xét một cái, Thương Hạo cũng biết lần này là không đánh không được rồi.

Quả nhiên là tà phái!

Đối với việc tiến vào Tụ Hoa Cung môn phái như vậy, Thương Hạo cũng là không biết nói gì, vốn định lặng lẽ hành sự, không nghĩ tới bởi vì Hạ Băng Vân nên phải không ngừng chiến đấu, thế nhưng, dùng tính cách của Thương Hạo, lại tuyệt đối không có khả năng buông tha mặc kệ Hạ Băng Vân.

Đánh thì đánh!

Không có biện pháp. Thương Hạo cũng nghĩ xong, môn phái như vậy cần dùng chính là thực lực, coi như là phụ thân của đối phương, Kim Đan cao thủ kia đến. Mình cũng đồng dạng chỉ có thể khai chiến.

Vậy thì chơi khô máu luôn nào!

Nghĩ tới đây, Thương Hạo cũng không muốn lại ẩn nấp nữa, khí thế toàn thân không ngừng lên cao, trong tay đã có thêm một cây đại đao.

- Giết!

Nếu muốn chiến, Thương Hạo liền không khách khí, hướng về tên Trúc Cơ tầng hai kia vọt tới.

Thương Hạo cũng biết tuyệt đối không thể dùng công quyết của Thiên Hư phái. Cho nên, áp dụng chính là Thương gia đao pháp, bộ pháp sau khi được gia nhập chân khí cường đại, Phiêu Phong Bộ nhanh như thiểm điện, lắc người một cái, Thương Hạo đã đến trước người tên Trúc Cơ tầng hai nọ.

Đại đao mang theo cường đại đao mang, trực tiếp liền hướng phía đối phương bổ tới.

- Đi tìm chết đê!

Tên Trúc Cơ tầng hai không nghĩ tới Thương Hạo nói đánh là đánh, thật đúng là không kịp trở tay, không đề phòng, vội vội vàng vàng chỉ có thể là cầm trong tay một cây trường thương tung ra ngoài.

Ca...

Thương Hạo đao kình cường đại cỡ nào, mặc dù không có chém gãy trường thương đối phương, cũng là đem đánh cho bắn trở lại, làm một tên đệ tử Luyện Khí kỳ đứng ở hắn bên cạnh bị va phải kêu thảm té ngã xuống đất.

Trúc Cơ tầng hai này cũng không đủ ngăn trở Thương Hạo công kích, khóe miệng sớm đã là tràn ra máu tươi.

Thương Hạo cũng không có vì vậy mà nhượng bộ, mà là đi nhanh một bước, đại đao tái khởi, hướng phía Trúc Cơ tầng hai lại là một đao chém tới.

A!

Lại là một tiếng hét thảm, cánh tay phải của người này bị Thương Hạo trực tiếp chặt đứt.

Trên cây đại đao máu loãng chảy dài, vẩy ra, trực tiếp liền đánh vào trên mặt công tử ca.

- Còn ai muốn đi lên đánh một trận không?

Thương Hạo cũng không có giết chết người nọ, gãy một cánh tay tuy rằng dùng Tu Chân Giới đan dược cũng có thể chữa lành, thế nhưng, trả giá cũng không thấp, thế này đã đủ lập uy.

- Ngươi!

Công tử ca chỉ vào Thương Hạo, sợ đến nói chuyện đều run rẩy.

- Ngươi muốn chiến?

Thương Hạo nhìn thẳng tên công tử ca kia.

- Ngươi chờ đó!

Chần chờ một chút, công tử ca biết coi như là mọi người xông lên cũng không cách nào đánh chết Thương Hạo, không cam lòng hét một câu lời đe dọa sau đó đã rời đi.

Cả quá trình tới cũng nhanh, đi qua cũng nhanh, sau khi công tử ca dẫn người rời khỏi, Thương Hạo cũng mang theo Hạ Băng Vân trở về.

Hạ Băng Vân đi theo phía sau Thương Hạo, sắc mặt cũng không tốt, nàng đương nhiên biết Thương Hạo là vì mình mới tranh đấu, trong lòng càng bất an đối với Tu Chân Giới, đồng thời, rất xúc động đối với việc Thương Hạo liều mạng bảo hộ nàng.

Đây mới là nam nhân!

Trong lúc bất chợt nội tâm Hạ Băng Vân đã mang hình bóng người đàn ông ở phía trước này.

- Trạch ca, ngươi đắc tội người nhiều như vậy, phải làm sao bây giờ a?

Hạ Băng Vân cũng biết phía sau công tử kia ca khẳng định có thế lực rất cường đại, cũng lo lắng cho Thương Hạo.

- Một cái hậu trường Kim Đan kỳ mà thôi, không có gì phải lo lắng đâu.

Thương Hạo giả vờ thờ ơ nói một câu.

Bất quá, Thương Hạo trong nội tâm kỳ thực cũng thật là không có bao nhiêu lo lắng, Tị vũ ốc siêu cường phòng ngự không phải là chém gió, coi như là cao thủ cấp Kim Đan đến, bản thân vẫn có lấy một phần sức phản kháng, chỉ cần thủ đoạn của mình phối hợp thật tốt, chạy thoát thân cũng không thành vấn đề, chỉ là, Thương Hạo lo lắng là Hạ Băng Vân, nữ nhân này lại không có bất kỳ sức phản kháng nào, chỉ bản thân mình chạy thoát thật là có khả năng làm liên lụy tới nàng.

Làm sao bây giờ?

Thương Hạo lúc này đang suy tư tới vấn đề đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.