Tiên Môn Thiếu Gia

Chương 167: Chương 167: Tụ Hoa Cung




Dịch giả: Xương Rồng

Thương Hạo mang theo Hạ Băng Vân đi tới nơi đệ tử mới tập trung thì, liếc nhìn lại chỉ thấy đã tới không ít người, trên mặt mọi người biểu tình đều rất là phức tạp, nam đến cũng không có cái gì, còn có chút hưng phấn, một ít nữ nhân cũng là thần tình rất phức tạp.

Tụ Hoa Cung này tại sao như vậy!

Thương Hạo cũng có chút không nói gì.

Bất quá, Thương Hạo cũng không có thực sự đi mở rộng chính nghĩa và vân vân, dù sao việc này đối với hắn mà nói thật sẽ không có thực lực đó.

Tụ Hoa Cung là một nhà trong hai mươi bảy thế lực, bên trong đệ tử Trúc Cơ kỳ liền vô số, coi như là tiến vào Siêu Quang Tinh không ít người, cao thủ nòng cốt trong môn phái cũng là làm cho không người nào có thể có lòng phản kháng.

Nhìn thoáng qua Hạ Băng Vân theo sát bên mình, dường như xem mình là người cứu mạng, Thương Hạo cũng là cảm thán không thôi, người nữ nhân này cho tới bây giờ còn không có thật sự hiểu Tu Chân Giới, tại nơi này, đặc biệt tiến vào chỗ như Tụ Hoa Cung vậy, mỹ nữ như nàng vậy căn bản cũng không có quá nhiều nhân quyền, không trầm luân mà nói, thật liền không có bất kỳ lối ra.

Thương Hạo thậm chí đều đã chuẩn bị xong tâm lý vì nàng mà chiến.

Không có biện pháp, Hạ Băng Vân đích thật là một nữ nhân đẹp để cho người ta động tâm, Thương Hạo không tin những cao thủ bên trong Tụ Hoa Cung sẽ không động tâm, nếu là có người động tâm, vì Hạ Băng Vân có khả năng phải đánh một trận rất to lớn.

Thế nhưng, Thương Hạo lại thực sự không cách nào không giúp người nữ nhân này.

Các ngươi đều là đệ tử mới đến Tụ Hoa Cung ta, hiện tại ta giới thiệu một chút môn quy Tụ Hoa Cung, mọi người nghe cho kỹ, phạm vào môn quy mà nói, hậu quả rất nghiêm trọng!”

Lúc này, đã có một đệ tử Luyện Khí kỳ mặc y phục hoa lệ ở nơi đó tuyên bố quy tắc môn phái.

Hạ Băng Vân lúc này chú ý đến gần Thương Hạo ngồi, dường như rất sợ bị sai khiến làm đạo lữ cho người nào.

- Trạch ca, làm sao bây giờ a?

Hạ Băng Vân nhỏ giọng hỏi.

- Vừa rồi ngươi nghe được, Tụ Hoa Cung này là một môn phái thực lực mạnh vô cùng, thoát khỏi môn phái sau hậu quả rất nghiêm trọng, chúng ta từ từ tìm cơ hội sao?.

Thương Hạo an ủi Hạ Băng Vân một cái.

Hạ Băng Vân ngồi ở chỗ kia hít một tiếng, nổi lên một biểu tình cực kỳ hối hận, ở trên địa cầu sắp thăng làm thư ký Huyện ủy, không nghĩ tới bị muội muội của mình động viên sau đó dĩ nhiên chạy đến tu tiên. Hiện tại xem ra, còn không bằng lưu lại ở địa cầu.

Rất nhanh, đã tuyên bố xong môn quy.

- Mọi người ngồi xếp bằng ở trên truyền tống trận, chúng ta gần bắt đầu truyền tống. Nếu mà người tu vi thấp, các ngươi có thể tìm xin trợ giúp, truyền tống không có chân khí bảo hộ, người tu vi thấp sẽ bị đè ép mà chết, cho các có ngươi mấy phút tìm xin trợ giúp.

Thấy Hạ Băng Vân không biết làm thế nào mới tốt thì. Thương Hạo nói:

- Ngươi qua đây ngồi phía trước ta, ta đến lúc đó truyền chân khí trợ giúp ngươi.

Chần chờ một chút, Hạ Băng Vân vẫn là đi tới phía trước Thương Hạo ngồi xuống, chẳng khác nào chính là ngồi ở trong lòng Thương Hạo.

Rất nhanh, một số người đã tìm kiếm trợ giúp, Hạ Băng Vân thấy vô luận nam nữ đều là do những đệ tử Tụ Hoa Cung đó ôm lấy.

- Đây là một phương thức truyền chân khí, chờ một lát ta cũng sẽ như vậy.

Thương Hạo nhỏ giọng nói một câu bên tai Hạ Băng Vân.

Thân thể chuyển động một cái, Hạ Băng Vân lại khẽ thở dài một tiếng.

Lúc này, truyền tống đã bắt đầu.

Thương Hạo hai tay duỗi một cái để lại ở tại đan điền Hạ Băng Vân nói:

- Chớ khẩn trương, ta phải bắt đầu truyền chân khí cho ngươi.

Hạ Băng Vân liền rõ ràng cảm thụ được bụng của mình có một đôi bàn tay áp lên. Sau đó chính là cuồn cuộn luồng nhiệt rót vào, cái loại cảm giác thoải mái này làm cho Hạ Băng Vân phát ra một tiếng mình bản thân cũng xấu hổ, trên mặt nhất thời đỏ lên.

Cảm nhận được thân thể Hạ Băng Vân nóng lên, Thương Hạo nói:

- Ổn định tâm thần, truyền tống sắp bắt đầu rồi.

Trên mặt Hạ Băng Vân càng đỏ hơn.

Lúc này, truyền tống quả nhiên đã bắt đầu, mọi người cũng cảm giác được từ bốn phương tám hướng truyền đến lực đè ép cường đại, mấy người không có tu vi đã la hoảng lên, đối với bọn hắn mà nói, thông qua truyền tống trận thật là thống khổ vô cùng.

Hạ Băng Vân cũng tồn tại loại tình huống này. Giữa lúc nàng cảm thụ được toàn thân truyền đến một lực sắp đem mình ép vỡ thì, chân khí từ trên tay Thương Hạo truyền tới trong cơ thể nàng đã tăng lên, sau đó cảm giác bị ép vỡ đã biến mất.

Người đàn ông này thật có sức mạnh!

Lúc này, Hạ Băng Vân đối với Thương Hạo có một loại cảm giác mới.

Bởi vì có cảm giác. Hạ Băng Vân trong nội tâm liền suy nghĩ miên man, các dạng ý nghĩ bốc lên sau khi đi ra, Hạ Băng Vân thầm thở dài một tiếng, tâm nghĩ tới bên trong Tụ Hoa Cung nhất định phải cùng Đông Phong Trạch làm tốt quan hệ, có lẽ người đàn ông này thật có thể bảo vệ bản thân mình.

Một tiếng vang lên sau đó, truyền tống đã kết thúc. Lần này hơn hai mươi nhân vật mới đã bị truyền đưa đến một quảng trường to lớn.

Thấy bọn họ đến, các đệ tử trên quảng trường đều xông tới.

- Mới tới một ít đệ tử a!

- Chất lượng nhìn như không được tốt lắm a!

- Có nữ tu hay không, đạo lữ của ta vừa lúc làm nhiệm vụ thì chết mất, ta phải chọn một cái.

- Y, thật là có mấy cái tốt!

- Nữ nhân kia không tệ, bộ dạng thuỳ mị thuần thục, vóc người cũng không tệ.

Không ít người ánh mắt đều nhìn đến trên người Hạ Băng Vân.

...

Những đệ tử Tụ Hoa Cung này bắt đầu ở nơi đó nhìn bọn Thương Hạo rồi nghị luận.

Hạ Băng Vân cảm giác được quá nhiều ánh mắt đến trên người của mình, lại hướng lấy chung quanh nhìn lại thì, Hạ Băng Vân nhất thời trên mặt đỏ hẳn lên, hoàn toàn thật không ngờ những đệ tử Tụ Hoa Cung này tại trong môn phái lại ăn mặc như vậy.

Thương Hạo lúc này cũng phát hiện tại nơi nghênh tiếp ở cửa vào, các đệ tử còn mặc quần áo chính quy, thế nhưng, đến nơi này sau đó, mọi người quần áo liền hở hang nhiều hơn, đặc biệt một phần nữ nhân, căn bản cũng không lưu ý ánh mắtmọi người, thậm chí có nhiều chỗ đều hoàn toàn không có che phủ.

Nhìn xem nơi đây, Thương Hạo liền hướng lấy Hạ Băng Vân nhìn thoáng qua, biết ăn mặc như vậy người nữ nhân này không cách nào chấp nhận.

Quả nhiên, Thương Hạo thấy sắc mặt Hạ Băng Vân đã lần thứ hai đại biến.

Lại nhìn hướng những đệ tử này thì, Thương Hạo cũng yên tâm rất nhiều, các đệ tử đến tu vi cao nhất là Kim Đan kỳ, thế nhưng, những người đó rõ ràng cũng không có ý làm khó đệ tử tu vi thấp, chỉ là nhìn thoáng qua sau đó liền ngồi ở chỗ kia tu luyện, đồng thời, bên người những cao thủ Kim Đan kỳ này mỹ nữ cũng thực sự là không ít.

Tu Chân Giới còn là nói mặt mũi, cao thủ Kim Đan kỳ bình thường sẽ không cưỡng cầu đệ tử tu vi thấp làm chuyện không muốn, dù sao đây là chuyện mất mặt.

Thấy tình huống này, Thương Hạo cũng yên tâm một phần, không phải là một ít đệ tử Tụ Hoa Cung t tu vi hấp, nếu mà phạm đến trên tay của mình, không ngại lập uy một cái.

Đang lúc Thương Hạo suy nghĩ thì, một lão đầu trang phục nhìn như Đan Sư chỉ một ngón tay vào Hạ Băng Vân nói:

- Người nữ nhân này ta muốn, làm đạo lữ của ta.

Hạ Băng Vân vừa nhìn tình huống này, sợ nên càng đến gần Thương Hạo một chút, trên đường đi, Hạ Băng Vân đối với Thương Hạo đã tràn đầy tín nhiệm, cảm giác được hiện tại chỉ có Thương Hạo có thể trợ giúp chính mình.

Xem ra tranh đoạt đã bắt đầu!

Thương Hạo khóe miệng lộ ra ý cười, bản thân đang muốn lập uy, cuối cùng cũng có người đâm đầu vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.