Tiên Môn

Chương 392: Chương 392: Dị biến lại nổi lên




Giống?

Quỷ diện nhân lại càng thêm ngờ vực. Hắn hiểu, “giống” ở đây không phải về hình dạng. Hỗn Độn đang ám chỉ một khía cạnh khác...

“Hỗn Độn, nó là linh chủng hồng hoang?“.

“Chủ nhân, ta cần tiếp xúc, hoặc ít nhất phải nhìn thấy nó xuất thủ thì mới xác thực được“.

...

“Ê!“.

Trong lúc quỷ diện nhân đang cùng Hỗn Độn trao đổi thì nơi đối diện, Gia Gia cau mày nói: “Cái tên kia, ngươi làm gì mà nhìn ta chằm chằm vậy hả? Ta rất khó chịu a!“.

Dưới lớp mặt nạ, quỷ diện nhân mỉm cười, hỏi: “Tiểu cô nương trông rất lạ mặt, dường như... không phải nhân loại“.

Nếu bỏ qua chất giọng ồm ồm khó nghe của quỷ diện nhân thì câu nói vừa rồi thật hết sức nhẹ nhàng, thậm chí là hoà ái. Nhưng, chính nó - những lời nhẹ nhàng hoà ái ấy - đã lập tức khiến cho Gia Gia phải biến sắc. Có nghĩ thế nào nó cũng không thể ngờ đối phương lại thốt ra một câu như vậy.

Gia Gia nó không phải nhân loại, đấy vốn dĩ sự thật hiển nhiên. Chỉ là... quỷ diện nhân, hắn làm sao biết?

Nhìn xem. Đầu mình, tay chân của Gia Gia nó nào có điểm nào khác với nhân loại đâu?

Cùng chung nghi ngại, đứng kế bên, Lăng Tiểu Ngư trực tiếp hỏi thẳng: “Ngươi rốt cuộc là ai?“.

“Ta?“.

Quỷ diện nhân cười nhạt: “Ta là ai không quan trọng. Quan trọng là... ta muốn gì“.

Lăng Tiểu Ngư thử đoán, cũng đồng thời là thăm dò: “Mục đích của ngươi chính là cỗ quan tài này?“.

“Không.” - Thêm một lần nữa quỷ diện nhân lại lắc đầu - “Cái ta muốn không phải quan tài mà là thứ nằm bên trong quan tài“.

“Nguồn gốc thái âm chi lực?“.

“Ồ...“.

Quỷ diện nhân tỏ ra có đôi chút ngạc nhiên, cũng rất thích thú: “Lăng Tiểu Ngư, thật không nghĩ ngươi thực sự nhận thức được thái âm chi lực... Như vậy... xem ra hành vi của ngươi cũng rất rõ ràng. Chúng ta coi bộ là có cùng mục đích“.

Liếc thấy đối phương chưa có ý hồi âm, quỷ diện nhân mới nói tiếp. Và lần này thì thanh âm càng thêm từ tốn: “Lăng Tiểu Ngư, thú thực vừa rồi trông thấy ngươi, lại xem ngươi xuất thủ, trong lòng ta đã hết sức kinh ngạc. Ta thậm chí hoài nghi ngươi không phải kẻ mà ta nhận thức. Nhưng bây giờ... ta nghĩ là ta đã hiểu được rồi“.

Dời mắt sang phía Gia Gia, quỷ diện nhân tiếp tục: “Lăng Tiểu Ngư, đứa bé kỳ lạ này hẳn chính là cơ duyên của ngươi đi?“.

Thêm một lần nữa, nội tâm Lăng Tiểu Ngư phải biến động.

Đối phương chỉ xem hắn xuất thủ một lần, quan sát một chút liền có thể đem chuyện của hắn và Gia Gia nói ra rành mạch như vậy...

“Đến cùng thì kẻ này là thần thánh phương nào? Hắn đối với thái âm chi lực có nhận thức rõ ràng như vậy, lẽ nào...“.

...

“... Hơn mười năm trước Lăng Tiểu Ngư ngươi chỉ là một tên thái điểu của tu tiên giới, sau cùng lại còn mắc tội tày đình, phải bước lên Hình Đài Thiên Kiếm, gánh chịu Tam Hình. Ấy vậy mà hôm nay, loáng cái ngươi đã biến thành một cường giả chân nhân cảnh hậu kỳ. Sự đời đúng là khiến cho người ta cảm thán“.

Quỷ diện nhân ngẩng đầu lên, bất ngờ đề nghị: “Lăng Tiểu Ngư, ta nghĩ giữa chúng ta có nhiều điểm giống nhau. Cơ duyên cũng đồng dạng... Hôm nay ta với ngươi gặp nhau chỗ này, hẳn là thiên ý. Đã thế, tại sao chúng ta lại không hợp tác?“.

“Hợp tác?” - Lăng Tiểu Ngư dè chừng - “Ý ngươi là gì? Ngươi muốn hợp tác cái gì?“.

“Rất nhiều. Nhưng tạm thời cứ nói chuyện trước mắt đã“.

Tay chỉ chiếc quan tài màu đen nằm giữa bốn bức tượng ngưu đầu mã diện, quỷ diện nhân bảo: “Lăng Tiểu Ngư, ta có thể nhường cho ngươi một nửa thân xác của Ái Chân Kha Lạc Hoàng“.

Ái Chân Kha Lạc Hoàng?

Lăng Tiểu Ngư đoán đấy là danh tự của kẻ nằm trong quan. Hắn tạm bỏ qua thắc mắc, bình tĩnh hỏi: “Điều kiện là gì?“.

“Rất đơn giản. Ta chỉ cần ngươi giúp ta một việc“.

“Là việc gì?“.

“Không cần vội, chúng ta có thể từ từ nói. Yên tâm, việc này đối với ngươi không khó lắm đâu“.

...

“Ngươi ra điều kiện nhưng lại không nói rõ, thành ý ít ỏi như thế thì làm sao Lăng Tiểu Ngư ta có thể tin tưởng được?“.

Lăng Tiểu Ngư yêu cầu: “Tên ta ngươi đã biết, mặt ta ngươi đã thấy, nhưng còn hình dạng của ngươi... một chút ta cũng chẳng tường. Nếu đã muốn hợp tác, sao ngươi lại không tháo mặt nạ xuống nhỉ?“.

“Lăng Tiểu Ngư, nhất thiết?“.

“Ta cần biết“.

Quỷ diện nhân trầm ngâm một lúc, cuối cùng cũng chấp thuận: “Thôi được. Cho ngươi nhìn một chút cũng chẳng sao“.

Nói rồi, quỷ diện nhân đưa cánh tay phải lên, toan đem mặt nạ tháo xuống. Nhưng tay vừa mới chạm, còn chưa kịp tháo thì dị biến lại một lần nữa phát sinh.

Trong không gian, thái âm chi lực chả hiểu sao bỗng bất ngờ bạo động, chia làm ba hướng mà công kích. Hướng thứ nhất nhằm vào Lăng Tiểu Ngư, hướng thứ hai nhằm vào hai tỷ muội Thiên Hồ Nguyệt - Thiên Hồ Cổ, còn hướng thứ ba thì nhắm vào Gia Gia. Riêng quỷ diện nhân, hắn vẫn bình an vô sự, chẳng hề bị tác động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.