Tiên Môn

Chương 608: Chương 608: Phế Vương!




Thiên Hồ Bắc Gia lặng lẽ siết tay, thần tình oán độc. Thiên Hồ Đại Mi thấy hắn đứng quay lưng cúi mặt, vẫn chưa chịu đi thì càng tức khí: “Ta bảo con cút ra ngoài, không nghe rõ sao?!“.

“Rõ... Hài nhi... nghe rất rõ.” Thiên Hồ Bắc Gia vừa nói vừa từ từ quay đầu nhìn lại.

Một khuôn mặt ngập tràn sự oán độc, đấy là những gì mà Thiên Hồ Đại Mi vừa nhìn thấy. Lần đầu tiên nàng mới thấy được. Trước nay Thiên Hồ Bắc Gia chưa bao giờ có thái độ này với nàng.

Hiển nhiên, trông thấy bộ dạng kia, Thiên Hồ Đại Mi không làm sao lại dễ chịu cho được. Linh tính mách bảo nàng có điều chẳng lành sắp sửa xảy ra.

“Mẫu thân... mẫu thân có biết là mình rất tàn nhẫn hay không?“.

“Bắc Gia...!“.

“Mẫu thân!!” Thiên Hồ Đại Mi quát lớn, Thiên Hồ Bắc Gia quát lại càng lớn hơn. Nhân lúc mẫu thân mình còn đang bị bất ngờ vì tiếng quát, hắn nhanh chóng tiếp lời: “Đừng có bảo con phải làm gì! Đừng có ra lệnh cho con!“.

“Kể từ bây giờ con mới là người ra lệnh! Kể từ bây giờ con mới là Vương!“.

Vương?

“Bắc Gia, ngươi muốn làm phản?“.

Thiên Hồ Bắc Gia không nói. Hắn cười. Một nụ cười đầy ẩn ý.

Nhận ra khí tức của hắn đang cấp tốc bành trướng, trong lòng Thiên Hồ Đại Mi biết đứa nhi tử này của mình quả không nói chơi. Nàng giận lắm. Có nghĩ thế nào nàng cũng chẳng thể ngờ được đứa con mình sinh ra, do mình nuôi dạy lại có ngày phản lại mình.

Muốn làm Vương sao? Thật đúng cuồng ngôn!

Thiên Hồ Đại Mi không nhiều lời thêm nữa, lập tức ra tay. Hôm nay nàng dù tu vi đại giảm nhưng bí thuật, thần thông vẫn còn đó, một Thiên Hồ Bắc Gia tài trí bình thường lại nghĩ đã đủ sức lật đổ nàng?

Nghịch tử! Để xem hôm nay Thiên Hồ Đại Mi ta trừng trị ngươi thế nào!

Mắt lộ rõ hung quang, Thiên Hồ Đại Mi lao người về phía trước, lấy tay làm trảo tấn công kẻ phản nghịch.

“Ba!“.

“Ba!“.

“Ba!“.

Sau mấy phen va chạm, Thiên Hồ Bắc Gia và Thiên Hồ Đại Mi tách ra, mỗi người đứng một hướng. Xem ra mới rồi Thiên Hồ Đại Mi cũng chỉ bất quá thăm dò mà thôi.

“Vương!“.

“Vương!“.

Đúng lúc này, các thị nữ canh gác bên ngoài chạy vào. Động tĩnh vừa rồi tính ra không nhỏ, các nàng có thể dễ dàng nghe được.

Các thị nữ trông thấy cảnh tượng bên trong phòng, ai nấy đều hết sức ngạc nhiên. Chiếu theo hình ảnh đổ vỡ cùng sự phân chia chiến tuyến giữa Thiên Hồ Đại Mi và Thiên Hồ Bắc Gia thì rõ ràng là hai người bọn họ đã thực sự đánh nhau.

Rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra?

Các thị nữ nghi hoặc, nhưng nghi hoặc thì nghi hoặc, phản ứng của các nàng cũng chẳng hề chậm. Pháp khí rút ra, các nàng chia nhau bao vây Thiên Hồ Bắc Gia.

Thiên Hồ Đại Mi chính là Vương của Thanh Khâu, dám mạo phạm Vương đấy là trọng tội!

“Chỉ Nhi! Đi gọi nhị công chúa và các trưởng lão!“.

...

“Thiên Hồ Bắc Gia...” - Nét mặt âm trầm, Thiên Hồ Đại Mi nhìn kẻ phản nghịch đứng nơi đối diện, lạnh lùng cất tiếng - “Thật không ngờ ngươi lại che giấu sâu như vậy“.

Ý tứ của Thiên Hồ Đại Mi không chỉ đơn thuần một khía cạnh, Thiên Hồ Bắc Gia hiểu như thế. Hắn “khuyên”: “Mẫu thân, thực lực của hài nhi hôm nay mẫu thân không tưởng tượng nổi đâu. Cả Thanh Khâu này cộng lại cũng không chống lại được hài nhi. Hài nhi không muốn làm đau người, vì vậy... Mẫu thân, người thần phục đi“.

“Thần phục?“.

Thiên Hồ Đại Mi giận quá hoá cười. Nàng đem pháp khí xuất ra. Đó là một thanh kiếm màu trắng, toàn thân bạch quang lưu chuyển, linh tính mười phần. Thật vừa nhìn đã biết chẳng phải vật phàm.

“Ta cũng đang muốn xem thử nghịch tử ngươi dựa vào cái gì mà lại dám cả gan chống đối ta!“.

Tiếng cuối cùng vừa dứt cũng là lúc bảo kiếm trên tay Thiên Hồ Đại Mi xuất động. Từ một hoá mười, từ mười hoá trăm, vô số kiếm ảnh nhất tề hướng Thiên Hồ Bắc Gia công kích. Nhưng... đều bị hắn hoá giải hết.

“Ba! Ba! Ba!“.

“Ba! Ba!“.

Sau một cái vung tay, rồi thêm một đường cước quét ngang, cả đám thị nữ của Thiên Hồ Đại Mi tức thì bị Thiên Hồ Bắc Gia đánh gục, kẻ chết người trọng thương. Riêng phần Thiên Hồ Đại Mi...

“Mẫu thân! Khuất phục đi!“.

“Oành!“.

“Oành!“.

...

“Bắc Gia! Ngươi đang làm cái gì?!“.

“Thật là to gan!“.

Tiếng nổ đinh tai đã làm rung chuyển động Kỳ Bàn, kinh động toàn bộ Thanh Khâu. Các vị trưởng lão của Thanh Khâu lúc này đều đã xuất hiện. Hai tiếng quát vừa rồi, một là của Nhị Lão, còn một là của Can Lão - hai tộc nhân có uy vọng cao nhất sau Thiên Hồ Đại Mi và Thiên Hồ Nguyệt.

p/s: hôm nay bận, chắc chỉ lên được nhiêu đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.