Tiên Môn

Chương 311: Chương 311: Quyết định của cơ thành tử




Lần đầu tiên trong suốt bốn trăm năm, Hình Đài mới có kẻ phải bước lên. Và, đây cũng là lần đầu tiên trong mấy ngàn năm Thiên Kiếm truyền lưu, Xá hình mới được người khẩn cầu.

Những gì xảy ra hôm ấy, tràng cảnh chẳng thể nào dùng ngôn từ mà tả hết. Nhân tâm, ai nấy đều rung động.

Lăng Tiểu Ngư? Không nhiều lắm đâu. Hắn cấu kết ma nữ, sát hại đồng môn, chết là đáng tội. Khiến trên dưới môn nhân phải ngạc nhiên, kinh thán, có chăng là Lăng Thanh Trúc. Chính sự cố chấp, hành vi đứng ra bảo vệ đồ nhi của nàng mới dấy lên nhiều nghi hoặc. Bận lòng nhất, chẳng ai khác ngoài các vị cao tầng Thiên Kiếm Môn.

...

Kim Kiếm Phong.

Nghị sự đường.

Hiện giờ, bên trong đại sảnh, trừ bỏ chủ nhân Cơ Thành Tử ra thì ba vị phong chủ còn lại là Lý Ngọc Thường, Dịch Bất Dịch, Ngọc Vân Tử đều đang có mặt. Nơi ghế chủ toạ, Cơ Thành Tử buông chén trà trên tay xuống, nói:

“Lý do của buổi triệu tập này, ta nghĩ mọi người hẳn đều biết rõ“.

Cơ Thành Tử dừng trong giây lát, rồi tiếp tục: “Các vị sư đệ, sư muội, mọi người cảm thấy nên xử trí phản đồ Lăng Tiểu Ngư thế nào?“.

...

Ba vị phong chủ trầm mặc hồi lâu, cuối cùng Lý Ngọc Thường đứng ra: “Chưởng môn sư huynh, tội của Lăng Tiểu Ngư theo lý phải bị xử tử, nhưng Thanh Trúc sư tỷ đã vì hắn mà khẩn cầu Xá hình, hiện cũng đã chịu xong. Căn cứ môn quy, chúng ta không được phép tổn hại đến tánh mạng hắn nữa“.

“Lý sư tỷ nói phải.” - Bên cạnh, Ngọc Vân Tử cũng gật gù lên tiếng - “Thanh Trúc sư tỷ đã cam nguyện thay Lăng Tiểu Ngư chịu tội, nay thần hồn tổn thương nghiêm trọng, hiện vẫn hôn mê... Đệ nghĩ chúng ta nên tôn trọng ý muốn của tỷ ấy, tha cho Lăng Tiểu Ngư“.

Trên ghế chủ toạ, Cơ Thành Tử nghe xong thì bảo: “Ngọc Thường, Vân Tử, ta cũng đâu nói sẽ tổn hại Lăng Tiểu Ngư...“.

“Tội Lăng Tiểu Ngư mặc dù đáng chết, nhưng với việc Thanh Trúc sư muội đứng ra gánh chịu Xá hình, sinh môn đã mở ra cho hắn rồi. Chỉ là...“.

Cơ Thành Tử bỗng thở dài, gương mặt hằn những suy tư.

Thấy hắn như vậy, Dịch Bất Dịch mới hỏi: “Chưởng môn sư huynh, không biết sư huynh đang lo ngại điều gì?“.

“Chuyện này...“.

Cơ Thành Tử có chút do dự, nhưng rồi cũng quyết định nói ra: “Các vị sư đệ, sư muội, mọi người lẽ nào không cảm thấy Thanh Trúc có phần khác lạ sao?“.

Khác lạ?

Lý Ngọc Thường, Dịch Bất Dịch, Ngọc Vân Tử cúi đầu trầm tư.

Ngẩng lên, Lý Ngọc Thường hỏi: “Chưởng môn sư huynh, huynh hẳn đang lo ngại về tâm cảnh của Thanh Trúc sư tỷ?“.

“Ừm.“.

Cơ Thành Tử gật đầu: “Thanh Trúc sư muội tuy bình thường tỏ ra tùy tiện, hơi thiếu đứng đắn, nhưng thực chất vốn là kẻ cơ trí hơn người, tâm cảnh rất chi vững vàng. Theo lý, đối với chuyện xử tử Lăng Tiểu Ngư, muội ấy sẽ không can thiệp mới đúng. Đằng này...“.

“Kể cả khi Lăng Tiểu Ngư đã tự mình thừa nhận, Thanh Trúc sư muội vẫn cố chấp không chịu hiểu, vẫn tin rằng đệ tử của mình vô tội. Chẳng những năm lần bảy lượt cố trì hoãn níu kéo, muội ấy thậm chí còn đứng ra khẩn cầu Xá hình...“.

“Các vị sư đệ, sư muội, mọi người lẽ nào không cảm thấy Thanh Trúc sư muội đối xử với Lăng Tiểu Ngư quá đặc biệt?“.

“Sư huynh, ý huynh là Thanh Trúc sư tỷ...“.

Tới đó thì Ngọc Vân Tử liền chuyển ý: “Không thể nào đâu. Thanh Trúc sư tỷ thân là một đại tu sĩ, một trong những người đứng đầu chính giáo, há có khả năng...“.

...

“Vân Tử, ta cũng chỉ là có chút lo lắng“.

Cơ Thành Tử nhanh chóng tiếp lời: “Lần trước, Thanh Trúc sư muội vì lời hứa với Lăng Tiểu Ngư mà mạo hiểm tiến nhập Ô Long Cốc, để rồi trúng phải độc thủ của Đồ Tam Nương. Thời gian gần đây, cũng lại vì muốn luyện chế Trường Sinh Đan cho Lăng Tiểu Ngư mà Thanh Trúc sư muội rơi vào hiểm cảnh. Còn lần này, cũng vì hắn mà muội ấy khẩn cầu Xá hình, tình nguyện bị tiên kiếm trảm hồn...“.

“Xâu chuỗi lại, dễ thấy tất cả những lần Thanh Trúc sư muội xảy ra chuyện đều có dính dáng, thậm chí có thể nói đều bắt nguồn từ Lăng Tiểu Ngư. Rõ ràng, đứa trẻ Lăng Tiểu Ngư này chỉ đưa đến tai hoạ cho muội ấy. Nói không chừng Lăng Tiểu Ngư chính là kiếp nạn của Thanh Trúc sư muội“.

...

“Năm xưa sư phụ ta từng tiên đoán Thanh Trúc chính là nhân tố quan trọng nhất để giải trừ kiếp nạn hung linh; trong dự ngôn tổ sư gia lưu lại, tiên tử được đề cập rất có khả năng là Thanh Trúc sư muội. Vai trò của muội ấy hết sức đặc biệt, vì lẽ đó, chúng ta phải cố gắng bảo vệ, tránh cho muội ấy gặp điều bất trắc“.

“Bấy lâu chúng ta đã quá lơ là. Thanh Trúc sư muội mấy lần xảy ra chuyện, mấy người chúng ta khó tránh khỏi một phần trách nhiệm... Các vị sư đệ, sư muội, sai lầm không thể tiếp nối, kể từ bây giờ chúng ta cần can thiệp. Và việc đầu tiên phải giải quyết là cái tên Lăng Tiểu Ngư“.

“Chưởng môn sư huynh, ý huynh là?“.

Hồi đáp Lý Ngọc Thường - người vừa hỏi, Cơ Thành Tử nói ra quyết định của mình: “Lăng Tiểu Ngư tội chết có thể miễn, tuy nhiên, chúng ta không thể để hắn tiếp tục ở lại Thiên Kiếm Môn, cũng không thể cứ đơn giản trả hắn về Đào Hoa thôn. Chúng ta phải đưa hắn đi thật xa, tránh khỏi tầm mắt của Thanh Trúc sư muội“.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.