Tiên Môn

Chương 715: Chương 715: Tinh chế đan dược (2)




Ngọc Vô Tâm suy nghĩ một hồi, sau cùng quyết định trút ra một viên Tẩy Tủy Đan.

Nàng khép mắt, khuếch đại thần thức đem lam sắc quang điểm từ bạch liên hoa điều động đến lòng bàn tay.

Giống trước, quang điểm tiến vào viên đan dược thì tạp chất chầm chậm bị đẩy ra bên ngoài. Song, tới thời khắc mấu chốt, khi mà số tạp chất bên trong viên đan dược chỉ còn khoảng bốn thành thì biến cố phát sinh.

“Bụp!“.

Viên đan dược vỡ ra thành bốn mảnh.

Ngọc Vô Tâm nàng lại thất bại.

Liên tiếp thất bại mấy lần khiến cho tâm tình Ngọc Vô Tâm trở nên xấu đi. Nàng cúi nhìn những mảnh vỡ đan dược trong tay, đăm chiêu nghĩ ngợi.

Tại sao cùng là hạ phẩm Tẩy Tủy Đan mà lần trước thì dễ dàng thành công còn lần này thì lại thất bại?

...

“Lẽ nào...“.

Ngọc Vô Tâm ngồi hồi tưởng lại toàn bộ quá trình tinh chế đan dược, ánh mắt đột nhiên loé lên.

“Lam sắc quang điểm quả có thể phân ly tạp chất, đem bộ phận tinh hoa cô đọng lại biến phế thành bảo, nhưng không thể cứ tùy tiện tiến hành.” Ngọc Vô Tâm lẩm nhẩm, mặc dù đã liên tiếp thất bại song hiểu biết của nàng tăng lên không ít.

Quá trình khống chế lam sắc quang điểm có một sai lầm chính là tốc độ, có thể tốc độ quang điểm tiến vào trong đan dược quá nhanh khiến đan dược không chịu được nên bị vỡ nát, dẫn đến thất bại.

Đoán thì đoán vậy song muốn chứng thực thì chỉ có cách thử nghiệm. Ngọc Vô Tâm nghỉ ngơi cho đến khi lam sắc quang điểm của bạch liên hoa khôi phục lại thì lấy ra một viên hạ phẩm Tẩy Tủy Đan, khoanh chân ngồi xuống, tiến hành thử nghiệm...

Sau mấy lần thử nghiệm cùng cẩn thận đánh giá, Ngọc Vô Tâm rốt cuộc đã chắc chắn về suy đoán của mình. Thì ra quá trình tinh chế đan dược này nhanh quá không được mà chậm quá cũng không xong, phải khống chế tốc độ trong một phạm vi nhất định thì mới thành công. Song muốn nắm rõ ràng phạm vi ấy thì còn cần phải tập luyện tinh chế thêm rất nhiều lần.

“Quả nhiên trên thế gian này chẳng có bữa ăn nào là hoàn toàn miễn phí, phàm muốn có được thì đều phải trả giá“.

Ngọc Vô Tâm an vị trên tấm bồ đoàn nghỉ ngơi khôi phục thể lực rồi lại bắt đầu tinh chế. Suốt cả một đêm, nàng cứ như vậy mà tiến hành tinh chế đan dược hết lần này đến lần khác...

...

Bóng trăng khuất dạng, vầng thái dương lại bắt đầu lóe ra trong những đám mây hồng phía đông. Một ngày mới lại bắt đầu.

Ngọc Vô Tâm cầm một viên phế đan Trúc Cơ trong tay, nét mặt đăm chiêu nghĩ ngợi.

Lúc đầu nàng tưởng có thể dễ dàng tinh chế, đem phế đan Trúc Cơ biến thành hạ phẩm Trúc Cơ đan, không ngờ... Mọi việc khó khăn hơn rất nhiều.

Mặc dù đã nắm được lý thuyết, song để áp dụng vào thực tế thì còn cần phải nỗ lực thêm.

Trải qua mấy ngày đêm liên tiếp tinh chế, trình độ của Ngọc Vô Tâm đã tăng lên, số lượng đan dược tinh chế thành công cũng mỗi lúc một nhiều, song xác suất vẫn chưa đủ gọi là cao, bất quá sáu thành đối với Tẩy Tủy Đan, bốn thành đối với Bồi Nguyên Đan. Đây là tính từ hạ phẩm đề thăng lên thành trung phẩm linh đan. Bằng như từ trung phẩm lên thượng phẩm... Trong lúc cao hứng Ngọc Vô Tâm nàng có thử qua mấy lần, nhưng kết quả... vô cùng tệ hại. Một lần thành công cũng không có.

Phẩm chất đan dược càng cao thì tinh chế càng khó. Ngọc Vô Tâm đoán nếu mà bây giờ đem bắt tay vào tinh chế phế đan Trúc Cơ, xác suất thành công chỉ sợ chưa đến ba thành. Mà một khi đã thất bại, muốn tinh chế lại lần nữa sẽ cực kỳ khó khăn. Bởi lẽ tạp chất lúc này đã quyện chặt vào với tinh hoa đan dược, cần rất nhiều công sức mới đem tách ra được. Năng lực của lam sắc quang điểm hiện còn chưa đủ thực thi.

Nói cách khác, một khi tinh chế thất bại thì đan dược chỉ còn nước vứt đi, không thì xếp xó mà thôi.

“Trước mắt vẫn là không nên tiến hành tinh chế mớ phế đan này“.

Đối với chuyện đột phá Ngọc Vô Tâm dĩ nhiên rất nóng lòng, nhưng nàng biết lúc này nóng vội chỉ tổ hại thân. Tu tiên đạo có đến những chín đại cảnh giới, trên trúc cơ còn có vấn đỉnh, linh châu, nguyên anh... Nôn nóng lại được gì?

Làm người cần biết nhẫn nại, làm tu sĩ thì sự nhẫn nại càng cần hơn.

“Mười năm cực khổ tu hành, hôm nay lại đợi thêm một chút thì có gì không được chứ“.

Ngọc Vô Tâm là người có tâm chí kiên định, rất nhanh đã suy nghĩ thông suốt. Tâm tình thả lỏng, nàng đem viên phế đan cất lại vào trong bình, kế đấy đem một chiếc bình khác lấy ra.

Là hạ phẩm Tẩy Tủy Đan.

Thở ra một hơi, Ngọc Vô Tâm nắm một viên đan dược trong tay, thi triển thần thức đem lam sắc quang điểm từ bạch liên hoa dẫn ra, bắt đầu tinh chế...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.