Tiên Môn

Chương 395: Chương 395: Tình thế xoay chuyển




Trong số những người ở đây, kẻ mà Hỗn Độn e ngại nhất không phải Thiên Hồ Nguyệt - nhị công chúa của Thanh Khâu, cũng không phải Lăng Tiểu Ngư - người có năng lực đối kháng cùng chủ nhân của hắn. Khiến hắn thực tâm e ngại cũng chỉ có một mình Gia Gia.

Lý do? Rất đơn giản. Gia Gia sở hữu một loại lực lượng vô cùng đặc biệt: thuần âm chi lực.

Kẻ khác có thể nhìn sai chứ Hỗn Độn hắn thì không. Hắn khẳng định lực lượng mà Gia Gia sử dụng chính là thuần âm chi lực - một thứ vốn không nên xuất hiện ở thời đại này. Nói gì hôm nay, kể cả có là thuở hỗn mang xa xưa, số lượng thuần âm chi lực cũng là ít ỏi vô cùng.

Còn nhớ, có lần chỉ vì một chút thuần âm chi lực mà Hỗn Độn hắn đã từng cùng Thao Thiết sống mái tranh giành đấy...

...

Thái âm chi lực không nhiều, thuần âm chi lực lại càng hiếm. Với tình cảnh suy yếu của mình hôm nay, Hỗn Độn có thừa lý do để lo ngại. Bởi lẽ, tà khí của hắn vốn là không thể làm gì được lực lượng thuần âm giống như cái cách mới làm với linh thuẫn của Thiên Hồ Nguyệt.

Tuy nhiên, nói thế không có nghĩa rằng Hỗn Độn sinh ra thoái ý, đã nghĩ đến chuyện rút lui. Hoàn toàn trái lại, hắn càng muốn bắt giữ Gia Gia hơn.

Ngày xưa, chỉ một chút thuần âm chi lực cũng đủ cho hắn trở mặt cùng Thao Thiết thì huống hồ hôm nay, khi lực lượng thuần âm lại một lần nữa hiện ra trước mắt. Càng đáng nói hơn là thuần âm chi lực này, nó còn chẳng phải một luồng, một nhóm. Nó là “một người“.

Tùy tiện vung tay múa chân đều có thể phát ra thuần âm chi lực, cái này có ý nghĩa gì? Kẻ ngu còn biết.

Đáp án chỉ có một: “Đứa trẻ” trước mắt tuyệt đối là thuần âm chi thể!

“Thuần âm chi thể”, cân lượng của bốn chữ này không phải chuyện đùa đâu. Hỗn Độn hắn dám cá dù cho tiên nhân thánh giả thì khi nhìn thấy Gia Gia, ngàn tên như một, tất cả đều sẽ phải đỏ mắt thèm thuồng đấy. Lẽ tất nhiên, Hỗn Độn hắn cũng không ngoại lệ.

Trước lúc tới đây, Hỗn Độn hắn đã từng rất động tâm đối với thân xác của Ái Chân Kha Lạc Hoàng. Nhưng giờ phút này, trong mắt hắn, mười thân xác Ái Chân Kha Lạc Hoàng cộng lại cũng chẳng bì được với một Gia Gia. Một kẻ là thái âm chi thể, một người là thuần âm chi thể, so? Làm sao so được.

“Nhất định phải chiếm được thân thể này!“.

Hỗn Độn, hắn đã hạ quyết tâm như vậy. Có điều, nghĩ và làm, đấy là hai chuyện khác nhau.

Kẻ nắm giữ thuần âm chi lực, há lại dễ chơi?

Gia Gia, nó rất khó chơi.

Như để chứng minh cân lượng của mình, sau đạo tử quang ứng cứu cho Thiên Hồ Nguyệt, nhân lúc Hỗn Độn còn chưa kịp hoàn thủ, Gia Gia mau chóng đánh thêm một đòn nữa.

Khác trước, đòn đánh này không phải một đạo. Thay vì một đường thì nó lại là một khối. Hình dạng viên cầu.

“Cho ngươi chết!“.

Kèm theo câu nói, từ lòng bàn tay bên trái của Gia Gia, một quả cầu năng lượng màu tím bay ra, đánh thẳng về phía Hỗn Độn.

Động tác mau lẹ, Hỗn Độn vừa trông thấy viên cầu bay tới thì liền hoá thành một làn khói đen để né tránh. Tránh xong, khói đen lại một lần nữa tụ lại thành thân thể Hỗn Độn.

Chiếc miệng há to, hắn phun ra một viên cầu kích cỡ tương đồng với cái vừa rồi của Gia Gia. Khác, có chăng nằm ở màu sắc. Một cái màu tím còn một cái là màu đen.

Ăn miếng trả miếng?

Gia Gia nhíu mày, tay phải tiếp tục thu quan trong khi tay trái thì làm động tác búng ra.

Theo cái búng tay của nó, viên tử tinh cầu đang lơ lửng đằng trước tức thì bay đi, trực tiếp đối kháng với hắc cầu của Hỗn Độn.

“Roẹt roẹt” mấy phen, hắc cầu liền nổ to một tiếng. Trong khi đó, viên tử tinh cầu - pháp bảo của Gia Gia - thì vẫn vẹn nguyên như cũ.

“A ha... Ta biết mà! Lực lượng của ta khắc chế được tà khí của ngươi!“.

Xác nhận suy đoán, Gia Gia càng thêm tin tưởng vào bản thân. Vẻ mặt hung hăng, nó chỉ tay mà rằng: “Bảo Bảo, cho nó biết sự lợi hại của ngươi đi!“.

Cực kỳ có linh tính, ngay khi thanh âm của Gia Gia vừa dứt thì viên tử tinh cầu đã liền xuất động. Nó hết đánh bên đông lại nhảy bổ bên tây, không ngừng công kích Hỗn Độn, khiến hắn phải chật vật chống đỡ.

Biết sao được. Tự thân tử tinh cầu cũng sở hữu thuần âm chi lực a. Mà thuần âm chi lực lại là thứ có thể áp chế được tà khí của Hỗn Độn hắn.

...

“Thiên Hồ Nguyệt, ngươi còn ngây ra đó làm gì?! Mau đánh hắn!“.

“Được nước làm tới”, Gia Gia dù đang chiếm thượng phong vẫn không quên hướng Thiên Hồ Nguyệt kêu gọi, đề nghị được giúp đỡ. Coi bộ nó không muốn để cho tên địch nhân xấu xí vô nhĩ vô nhãn kia có cơ hội trở mình.

Biết ý, cũng nhận thức được Hỗn Độn đáng sợ bậc nào, Thiên Hồ Nguyệt chẳng chút do dự, nhanh chóng thúc động linh lực.

Miệng niệm pháp quyết, lưỡi trích máu tươi, nàng đem chúng đánh lên năm kim luân đang xoay tròn trước mặt.

“Ong!“.

“Ong!“.

...

“Ong!“.

...

Được tiếp thêm lực lượng, Đại Nhật Kim Luân tức thì sáng rực. Dưới sự thao túng của Thiên Hồ Nguyệt, chúng chia làm năm hướng, phối hợp cùng tử tinh cầu của Gia Gia công kích Hỗn Độn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.