Tiên Môn

Chương 470: Chương 470: Tột cùng bi thương (3)




Nước mắt còn chưa kịp lau, Gia Gia nhìn đám người tứ đại tông môn, tức giận mà rằng: “Ngươi! Đám ngước các ngươi! Các ngươi dựa vào cái gì mà nói Tiểu Ngư hắn là quỷ diện nhân, là ác tặc?!“.

“Ngu xuẩn! Ngu xuẩn! Ngu xuẩn!!“.

“Quỷ diện nhân kia chính là vu oan giá hoạ cho Tiểu Ngư, ép hắn phải lộ diện để hòng cướp lấy bảo vật! Từ đầu tới cuối tứ đại tông môn các ngươi đều đã bị hắn lợi dụng!“.

“Các ngươi là thứ ngu xuẩn! Các ngươi là những kẻ không có mắt!!“.

...

Bên này, đám người tứ đại tông môn nghe xong những câu mắng chửi của Gia Gia, thần tình khó tránh trở nên khác lạ. Nhất là các vị cao tầng, hàng lãnh tụ. Bọn họ bị hai từ “bảo vật” kia làm chú ý.

Ngẫm một chút, nếu như Lăng Tiểu Ngư và quỷ diện nhân là hai người khác nhau, trước đó đã từng chạm mặt, trên người Lăng Tiểu Ngư lại có món đồ vật mà quỷ diện nhân mong cầu, nhưng chưa thành công chiếm lấy thì đối phương đã tẩu thoát, như vậy...

Khả năng quỷ diện nhân vạch ra mưu kế để ép Lăng Tiểu Ngư xuất hiện cũng hoàn toàn có thể xảy ra.

Tất nhiên, nghĩ thì cũng bất quá là nghĩ, cao tầng tứ đại tông môn chẳng thể nào lại đi tin tưởng lời nói của Gia Gia ngay được. Muốn bọn họ tin, ít nhất cũng phải đưa ra bằng chứng thuyết phục.

Khuôn mặt không thể hiện bao nhiêu cảm xúc, Phổ Hằng thần tăng, cũng là trụ trì hiện thời của Lam Yên Tự bước ra nói:

“Tiểu cô nương, vừa rồi tiểu cô nương nói Lăng Tiểu Ngư không phải quỷ diện nhân, xin hỏi có bằng chứng gì để chứng minh?“.

“Bằng chứng? Các ngươi còn muốn bằng chứng gì chứ?! Tiểu Ngư hắn...“.

“Hừ!“.

Gia Gia còn chưa nói hết thì đã bị một tiếng hừ lạnh cắt ngang.

Cơ Thành Tử nghiêm giọng mà rằng: “Không bằng không chứng chúng ta làm sao có thể tin? Làm sao chúng ta biết được các ngươi liệu có đang cố tình chối tội?“.

“Cơ chưởng môn nói chí phải“.

Tiếp sau Cơ Thành Tử, Tần Ngọc liền thêm vào: “Các vị đạo hữu, lúc này ác tặc đã cùng đường, nhất định là đang tính bịa đặt hòng thoát tội. Lăng Tiểu Ngư và quỷ diện nhân chỉ là một người, chứng cứ vốn đã rõ, chắc chắn không thể sai được!“.

“Các vị đạo hữu, hôm nay tuyệt không thể để cho tên ác tặc này chạy thoát!“.

Nói đoạn, Tần Ngọc liền đề thăng khí thế, đem Bách Hoa Ấn gọi ra.

Sau lưng nàng, các cung nhân của Cửu Hoa Cung cũng lập tức sẵn sàng chiến đấu.

Về phần Thiên Kiếm Môn, Lam Yên Tự Tam Tiên Đảo... Bọn họ lựa chọn ra sao, thiết nghĩ cũng chả cần phải nói, đều có thể đoán được.

Lăng Tiểu Ngư kia cho dù không giết thì cũng phải bắt giữ, tuyệt không thể thả đi.

...

“Khốn nạn!“.

Chứng kiến mọi diễn biến, Đồ Tam Nương tức khí mắng to. Nàng mau chóng lùi lại, bảo với Gia Gia: “Tiểu oa oa, cái lũ tiện nhân này không biết phân biệt tốt xấu đâu. Ngươi mau đưa Lăng Tiểu Ngư đi khỏi đây nhanh. Ta đoạn hậu“.

“Hừ! Các ngươi còn muốn chạy!“.

Hung thủ sát hại đồ nhi hiện đang ở trước mắt, Tần Ngọc há có thể để đối phương đào tẩu?

Nàng giơ cao Bách Hoa Ấn, hô: “Tru!“.

Tiếng hô của nàng vừa dứt thì bảo ấn liền biến mất. Thay vào đó, sáu thân ảnh mờ ảo hiện ra. Tất cả đều là nữ tử, cùng mặc lam y, cùng cầm lam kiếm đồng loạt hướng đám người Lăng Tiểu Ngư tấn công.

Rất biết phối hợp, Trương Dĩnh cũng động thân lao lên.

Cơ Thành Tử, Ân Diệt, Phổ Minh - Phổ Hằng, bọn họ đương nhiên là sẽ không bàng quan đứng nhìn.

Sau Thao Thiết thì Lăng Tiểu Ngư cũng là vấn đề bức thiết của giới chính đạo, rất cần được giải quyết.

“Tiểu oa oa! Đi mau!“.

Thân cô thế cô, Đồ Tam Nương tự biết khó có thể trụ được lâu nên lại lần nữa quát giục Gia Gia.

Miệng nói, tay chân cũng chẳng để yên, nàng đem Đả Thần Tiên gọi ra, xuất sử thần thông hòng ngăn cản thế tiến công của tứ đại tông môn.

...

“Đồ Tam Nương ngươi ghê gớm mấy thì cũng chỉ một mình! Muốn ngăn? Mơ tưởng!“.

Tần Ngọc đứng một bên, vừa thao túng những lam nữ do Bách Hoá Ấn hiển hoá vừa nói. Thái độ cùng tự tin.

Dĩ nhiên rồi. Nếu là bình thường, chỉ một đấu một, Tần Ngọc đích xác kém xa Đồ Tam Nương. Thế nhưng lúc này, tình cảnh nó lại khác.

Không như Đồ Tam Nương thân cô thế cô, Tần Ngọc nàng đang được rất nhiều người hỗ trợ. Bao nhiêu là tu sĩ chân nhân, bao nhiêu là pháp bảo, Đồ Tam Nương há có khả năng đấu nổi?

...

“Tỷ tỷ! Đồ Tam Nương giao cho mọi người!“.

Lưu lại một câu như vậy xong, Tần Ngọc tức khắc chuyển hướng tấn công, thay vì Đồ Tam Nương thì nàng lao thẳng đến chỗ Lăng Tiểu Ngư.

Nhưng, chính tại lúc này...

“Oành... h... h...!!“.

... dị biến lại bất chợt nổi lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.