Tiên Ngạo

Chương 991: Chương 991: Bí mật tiền kiếp




Dư Tắc Thành ôm quyền nói:

- Côn Bằng trưởng lão, chẳng lẽ lão thích Vô Hình Ám Ma tông như hiện tại hay sao? Năm xưa Vô Hình Ám Ma tông chúng ta hùng mạnh tới bậc nào, trong thiên địa không có tin tức gì là chúng ta không biết, không có chuyện gì trong thiên địa là chúng ta không lo được, thế nhưng hiện tại Vô Hình Ám Ma tông bất quá chỉ là...

Côn Bằng Yêu Vương cắt ngang lời Dư Tắc Thành:

- Hiện tại rất tốt. đây mới là Vô Hình Ám Ma tông trong lý tường của ta. Trước kia nó quá hùng mạnh, nó không nên hùng mạnh như vậy, cho nên ta mới đại biểu Vạn Yêu cốc gia nhập.

- Như hiện tại mới đúng là Vô Hình Ám Ma tông trong lòng ta, tự sinh tự diệt, ngươi lừa ta gạt. cá lớn nuốt cá bé, đây mới là tướng mạo vốn có của thế giới, mới là Thiên Đạo của Yêu tộc chúng ta.

Nháy mắt Dư Tắc Thành đã biết vì sao Vô Hình Ám Ma tông như vậy. Côn Bằng Yêu Vương ở Vô Hình Ám Ma tông thời gian quá dài, khiến cho mọi người quên mất thân phận Yêu tộc của lão, quên mất tôn chỉ khiến cho lão gia nhập.

Yêu tộc không thích Vô Hình Ám Ma tông hùng mạnh như vậy, chỉ có Vô Hình Ám Ma tông như hiện tại mới là chuyện mà chúng hy vọng.

Côn Bằng Yêu Vương cũng không phải là không làm gì, cũng không phải bỏ mặc, là lão cố ý làm như vậy, trông chờ Vô Hình Ám Ma tông tiêu vong.

Không phải tộc ta, ắt sinh dị tâm.

Côn Bằng Yêu Vương nhìn Dư Tắc Thành:

- Ngươi muốn phục hung Vô Hình Ám Ma tông ư, ha ha. làm như vậy chính là đối địch với ta. Không phải ngươi được xung là thiên hạ đệ nhất nhân sao?

- Đệ nhất nhân... ha ha. bất quá chỉ là người mà thôi, vừa khéo chúng ta thử xem đệ nhất nhân ngươi có phải là đối thủ của Côn Bằng ta hay không.

Thình lình khí thế của Côn Bằng Yêu Vương bạo phát.

Bắc Minh có cá tên là Côn. Côn này to lớn vô cùng, không biết bao nhiêu ngàn dặm. Côn hóa thành chim, có tên là Bằng, sài cánh của Bằng không biết rộng bao nhiêu ngàn dặm.

Đại bàng một ngày lên cùng gió, nương gió vút cao chín vạn dặm. Đáp khói mây, đoạn tuyệt hồng trần. Lên xuống theo gió không ngừng nghi. làm cho chao động mặt biến xanh.

Một cỗ khí thế ngạo nghễ thiên địa ập tới, tung hoành ngang ngược. hô hấp chấn động càn khôn. Quả thật là Côn Bằng mỗi lần đập cánh đi xa chín vạn dặm. nương theo mây trôi, ngạo nghễ giữa trời.

Chỉ trong thoáng chốc, khí tức hùng mạnh này trải rộng khắp cả đại điện Ám Ma.

Dưới khí tức hùng mạnh như vậy, Dư Tắc Thành không tự chủ được phải thối lui ba bước, Phong Đô Đại Đế lui lại phía sau ước chừng bảy bước. Những tu sĩ Vô Hình Ám Ma tông khác vừa hiện thân, có người bị khí thế này chấn nhiếp ngồi phệt xuống đất không đứng dậy nổi.

Côn Bằng Yêu Vương nói:

- Như vậy mà đòi chấn hưng Vô Hình Ám Ma tông ư? Chỉ cần ta còn ở đây một ngày, đây là chuyện không có khả năng. Nhớ giao tình ngày trước, ta không làm khó dễ ngươi, ngươi hãy cấp tốc rời khỏi nơi này, đừng trở lại nữa.

Dư Tắc Thành chịu đựng khí thế chấn nhiếp đáng sợ này, đột ngột cười to ba tiếng, sau đó quát lớn:

- Dư Tắc Thành ta. từ trước tới nay chưa từng lùi bước! Ta muốn tự do tự tại, tung hoành giữa vòm trời.

- Đạo của ta. không ai có thể ngăn cản được!

- Ai chống lại đạo của ta, kiếm ta sẽ tiêu diệt hoàn toàn kẻ đó!

- Trong tay ta có kiếm, là kiếm vô thượng, có kiếm ở đây, ta đi tới đâu, không ai có thể kháng cự.

- Trời không thể càn ý ta, đất không thể nghịch lòng ta, sinh tử nằm trong tay ta, tất cả theo ý ta. Tu La có thể chém Tiên Nhân có thể chém, thiên địa có thể chém.

- Ta muốn trời cúi đầu. trời phải cúi đầu. Ta muốn nước chày ngược dòng, nước phải chày ngược dòng.

- Tuy rằng kiêu ngạo, ngông cuồng, nhưng ta sẽ biến chuyện này thành sự thật. Đây là ta, là đạo của ta, lý tưởng cuộc đời ta.

- Côn Bằng, Vô Hình Ám Ma tông phải hồi phục bộ dáng trước kia. Đây là Vô Hình Ám Ma tông của Nhân tộc chúng ta, không phải của Yêu tộc các ngươi. Lão muốn cho nó hoàn toàn trầm luân chìm đắm. muốn ngăn cản đạo của ta, lão còn chưa đủ bàn lãnh!

Trong lúc nói chuyện, trên người Dư Tắc Thành bạo phát kiếm ý vô biên, kiếm ý này bao phủ toàn bộ thế giới Ám Ma, chính là kiếm ý Thương Khung.

Lập tức yêu khí của Côn Bằng Yêu Vương đối kháng với kiếm ý của Dư Tắc Thành. Hai người phân biệt rõ ràng, chia Vô Hình Ám Ma tông làm hai.

Giữa hai người là khí thế vô biên cuồng bạo. đối chọi khí thế như vậy khiến cho cả Vô Hình Ám Ma tông thày đều chấn động.

Trương Tông Đạo chợt bước ra, đứng sau lưng Dư Tắc Thành:

- Cả đời của ta cho tới bây giờ toàn là hạ thủ sau lưng, đánh lén người khác, cho tới bây giờ vẫn chưa từng đứng dưới ánh mặt trời.

- Nhưng giờ phút này ta phải đứng ra, ta cũng tham gia một phần. Diệt Độ Thần Quân. Vô Hình Ám Ma tông này là của chúng ta, của Nhân tộc chúng ta, không ai có thể ngăn nó phục hung!

Nháy mắt lại có một Phản Hư Chân Nhất khác bước ra, tuy rằng người khác không biết y là ai, nhưng Dư Tắc Thành biết y là Tư cầm Tà Quân. Y cũng lên tiếng nói:

- Diệt Độ Thần Quân, trăm năm trước chúng ta kề vai sát cánh chiến đấu cùng nhau, chuyện hôm nay cũng có phần ta.

Phong Đô Đại Đế bước tới:

- Cả đời này ta chưa từng làm được việc gì đáng để tự hào, hãy tính phần ta.

Lại có một Phản Hư Chân Nhất, một Nguyên Anh Chân Quân đứng ra. chính là Tam Hỏa Thần Quân và Phần Hóa Chân Quân của Hỏa Vân tông:

- Tắc Thành, sư đồ chúng ta ủng hộ ngươi, tuyệt đối không thể để yêu ma này được như nguyện.

Lục tục có đệ tử Vô Hình Ám Ma tông đứng ra. Bất kể trước kia bọn họ là ai, tàn bạo tới mức nào, tiềm phục ở môn phái nào, làm biết bao việc âm độc tàn ác.

Nhưng vào giờ phút này, bọn họ chỉ là đệ tử Vô Hình Ám Ma tông, chỉ là thành viên Nhân tộc, cả đám đứng ra đối mặt Côn Bằng Yêu Vương hùng mạnh.

- Tính ta một phần.

- Cả ta nữa...

Lập tức cả đám đệ tử Vô Hình Ám Ma tông đứng ra. Giờ phút này bọn họ đồng tâm hiệp lực đứng ra, gia nhập vào hàng ngũ Dư Tắc Thành đối kháng Côn Bằng Yêu Vương.

Rất nhanh khí thế của mọi người đã lấn át khí thế của Côn Bằng Yêu Vương. Côn Bằng Yêu Vương vẫn tỏ ra bình thản không chút sợ hãi, tiếp tục phát tán khí thế của mình chống lại mọi người.

Hai bên đối kháng khí thế với nhau, không bên nào chịu nhường bước.

Chợt Côn Bằng Yêu Vương quát lớn:

- Còn ai nữa, ai muốn đối địch với ta, mau mau hiện thân!

Trong số đệ tử Vô Hình Ám Ma tông có mặt ở đây, không phải ai cũng đứng ra. vẫn còn

trăm người lặng yên bất động, bọn họ nấp trong gian phòng thủy tinh của mình, không gia nhập hàng ngũ Dư Tắc Thành. Trong mất bọn họ, Nhân tộc và Yêu tộc không khác gì nhau. Vô Hình Ám Ma tông suy sụp tới mức nào cũng không liên quan gì tới họ.

Côn Bằng Yêu Vương lại quát lớn:

- Còn ai, còn ai nữa?

Không còn ai đứng ra, Côn Bằng Yêu Vương nói tiếp:

- Được rồi, cứ việc làm như vậy đi.

Thình lình khí thế của lão tiêu tan, lên tiếng nói:

- Giỏi, giỏi lấm, Tiểu Dư tử quả thật không cô phụ kỳ vọng của ta. Ngươi đã vượt qua thử thách, sau này giao Vô Hình Ám Ma tông lại cho các ngươi.

- Dư Tắc Thành, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là Đại trưởng lão Vô Hình Ám Ma tông, tất cả Phản Hư Chân Nhất gia nhập Trưởng lão hội, tất cả Nguyên Anh Chân Quân gia nhập Hộ Pháp đoàn.

- Khôi phục lại hết thảy trạng thái Vô Hình Ám Ma tông trước kia. Đám đệ tử nãy giờ không đứng ra, ta lấy danh nghĩa vô thượng Đại trưởng lão tước đi thân phận đệ tử Vô Hình Ám Ma tông của các ngươi, trục xuất khỏi môn phái!

Vừa dứt lời, lập tức trăm tên đệ tử Vô Hình Ám Ma tông không gia nhập hàng ngũ Dư Tắc Thành thét lên một tiếng thảm thiết. Gian phòng thủy tinh của bọn chúng sụp đổ, nguyên thần tan nát. Ngoại trừ tu sĩ có được đệ nhị nguyên thần, tất cả những đệ tử còn lại hồn phách tan nát, chết ngay tại chỗ.

Tước đi thân phận đệ tử Vô Hình Ám Ma tông, ở trong này có nghĩa là tử vong.

Biến hóa nay khiến cho mọi người bàng hoàng sửng sốt, Côn Bằng Yêu Vương nói tiếp:

- Những gì ta làm là kế hoạch do hai người Kim Tâm định ra từ trước. Chỉ có như vậy, Vô Hình Ám Ma tông trải qua một lần hưng suy, kẻ nối nghiệp sẽ biết quý trọng, mới có được lòng trung thành.

- Chỉ có như vậy, các ngươi mới biết Vô Hình Ám Ma tông lập nên không dễ, mới có thể quý trọng hết thảy những gì mình đoạt được, đây là mục đích của ta.

- Nếu trăm năm sau. các ngươi không có ai đứng ra ngăn cơn sóng dữ, Vô Hình Ám Ma tông cứ tiếp tục tiêu điều như vậy, ta sẽ trục xuất tất cả các ngươi ra khỏi môn phái, tuyển nhận đệ tử trở lại, bắt đầu một Vô Hình Ám Ma tông mới. Ta là vô thượng Đại trưởng lão, ta có quyền làm như vậy.

Côn Bằng Yêu Vương nói xong bèn xoay người rời khỏi, trở lại gian phòng thủy tinh của mình.

Mọi người nhìn nhau ngơ ngác, sau đó bạo phát một tràng tiếng hoan hô.

Dư Tắc Thành nhìn theo Côn Bằng Yêu Vương rời khỏi. Thì ra hết thảy là thử thách của Côn Bằng Yêu Vương, thì ra đây là kế hoạch năm xưa của bọn Tử Kim Tiên... Nhưng không hiểu vì sao Dư Tắc Thành vẫn có linh cảm Côn Bằng Yêu Vương cũng không thích kết quả này, có lẽ làm cho Vô Hình Ám Ma tông suy đồi mới là mục đích chân chính của lão.

Bất quá quan trọng nhất là hiện tại khôi phục trật tự của Vô Hình Ám Ma tông ngày trước.

Đầu tiên thành lập Trưởng lão hội, Dư Tắc Thành. Trương Tông Đạo, Phong Đô Đại Đế, Tam Hỏa Thần Quân. Tư cầm Tà Quân, ngoại trừ năm người này còn có bốn Phản Hư Chân Nhất khác, toàn là đột phá cảnh giới Phản Hư trong trăm năm qua, thêm vào Côn Bằng Yêu Vương, tổng cộng mười người thành Trưởng lão hội.

Trong đó có Tư cầm Tà Quân và một Phản Hư Chân Nhất là Nguyệt Song Tinh chính là thành viên Trưởng lão hội đời trước. Bọn họ dẫn theo mọi người đi vào trong đại điện Ám Ma. tới một phiến đá bí ẩn, khắc tên mọi người lên trên đó.

Trên phiến đá này khắc tên trưởng lão của Vô Hình Ám Ma tông nhiều đời qua. Tên này không phải muốn khắc là khắc, cần phải phân hóa một tia nguyên thần vào trong đó mới có thể khắc được.

Sau khi khắc tên xong, trên không sấm sét nổi lên, hào quang giáng xuống. Từng đạo thần thức truyền vào cơ thể bảy trưởng lão, ngoại trừ Tư cầm Tà Quân và Nguyệt Song Tinh.

Đây là bí pháp truyền thừa của Vô Hình Ám Ma tông. Dư Tắc Thành nhận được tâm pháp tối cao của Vô Hình Ám Ma tông, Ám Ma Tâm Kinh, đồng thời còn biết được rằng kinh này bao gồm hết thảy bí pháp của Vô Hình Ám Ma tông. Cảnh giới tối cao nhất niệm bất diệt, vô ảnh vô hình, huyễn hóa thiên địa, dĩ thần tố thể, Hỗn Nguyên vạn giới.

Đồng thời hắn còn biết được chỗ giấu Niệm Ma Kinh, một trong bộ Thiên Ma Sách. Thập Đại Tiên Điển. Nguồn gốc của Vô Hình Ám Ma tông chính là bất nguồn từ kinh này, nhất niệm bất diệt, vô ảnh vô hình.

Trừ những thứ này ra, còn một phương pháp chứng thực, để có thể có được quyền hạn khống chế đại điện Ám Ma này.

Đến lúc này Dư Tắc Thành mới biết, những lời của Côn Bằng Yêu Vương toàn là sự thật. Đây quả thật là kế hoạch mà năm xưa bọn Tử Kim Tiên đã định ra trước khi phi thăng, Côn Bằng Yêu Vương sẽ cố tình không đê ý tới chuyện trong tông, sau đó xúi giục người khác làm bậy, khiến cho Vô Hình Ám Ma tông trở nên suy đồi, chờ tới khi nào có người đứng ra chấn chỉnh phục hưng.

Bất quá vì sao lại như vậy... Dư Tắc Thành cũng không tin lý do trong đạo thần thức rót vào cơ thể mình. Bất quá hiện tại, bọn Dư Tắc Thành đã có được năng lực khống chế đại điện Ám Ma này.

Thân phận của Dư Tắc Thành tại đây không ngờ là Tông chủ Vô Hình Ám Ma tông, còn là vô thượng Đại trưởng lão. Vô thượng Đại trưởng lão thứ hai là Côn Bằng Yêu Vương, vô thượng Đại trưởng lão thứ ba là Tư cầm Tà Quân.

Thật ra Tư cầm Tà Quân cũng không đủ tư cách. Tuy rằng hiện tại y trở về Đại La Kim Tiên tông, nhưng y vẫn chưa đạt tới trình độ như Tử Kim Tiên ngày trước.

Bất quá đại điện Ám Ma này vẫn cho y giữ chức vô thượng Đại trưởng lão, đồng thời cũng có thần thức cho Dư Tắc Thành biết, vì sao Tư cầm Tà Quân được trở thành vô thượng Đại trưởng lão.

Trong đạo thần thức này vang lên giọng nói của Tử Kim Tiên:

“Kẻ nối nghiệp hãy nhớ kỹ, bất cứ lúc nào trong ba vô thượng Đại trưởng lão cũng phải có hai người là Nhân tộc, như vậy mới có thể khắc chế Côn Bằng Yêu Vương.

Khi hai người chúng ta gia nhập Vô Hình Ám Ma tông, Côn Bằng Yêu Vương là vô thượng Đại trưởng lão. Lão tồn tại đã rất lâu, chúng ta không có cách nào bài trừ quyền hạn Đại trưởng lão của lão, chỉ có thể lấy hai đè một. nhờ đại điện Ám Ma ủng hộ.

Kẻ nối nghiệp, phải nhớ cho kỹ, bất cứ lúc nào trong ba vô thượng Đại trưởng lão cũng phải có hai người là Nhân tộc.”

Xem ra năm xưa Tử Kim Tiên và Kim Tâm Đại Trưởng lão cũng phải đề phòng Côn Bằng Yêu Vương không ngừng.

Thành lập Trưởng lão hội xong, sau đó tới Hộ Pháp đoàn. Sau đó mở ra phường thị trở lại, định ra quy củ, khôi phục Vô Hình Ám Ma tông lại như xưa.

Trong mấy ngày này Dư Tắc Thành bận rộn đầu tất mặt tối, vì khôi phục Vô Hình Ám Ma tông mệt gần thổ huyết.

Rốt cục cơ quan trong năm trung tâm giao dịch cũng vận chuyển trở lại.

Tinh thạch màu trắng này đại biểu cho chất vấn, là trung tâm giao dịch tin tức. Có thể lấy được hết thảy tin tình báo mà mình muốn, có thể biết hết tất cả bí mật trên thế gian, có thể bán tất cả bí mật mà mình biết. Cũng có thể tìm được tất cả bí tịch trên đời, Vĩnh Hằng Bất Diệt Tam Thiên Đại Đạo Niết Bàn Kinh, tức một trong Thập Đại Tiên Điển, đã từng bán ra ở đây.

Tinh thạch màu đen đại biểu cho vật chất, là trung tâm giao dịch vật phẩm. Có thể mua được hết thảy vật phẩm ở nơi này, bất kể là phi kiếm, pháp bảo nơi này đều có bán, điều kiện bắt buộc là phải có linh thạch. Hơn nữa cũng có thể mờ cửa hàng ở nơi này, buôn bán những vật phẩm đặc sắc của mình.

Tinh thạch màu tím đại biểu cho thu hồi, là cửa hàng tông môn của Vô Hình Ám Ma tông. Cửa hàng tông môn đại diện cho an toàn tin cậy, ổn định, bất quá giá cả sẽ thấp một chút.

Tinh thạch màu vàng đại biểu cho nhân lực, là trung tâm giao dịch nhiệm vụ. ở đó có thể nhận nhiệm vụ do người khác thuê, cũng có thể đưa ra nhiệm vụ thuê người khác. Đồng thời nơi đó cũng là thị trường giao dịch nô lệ, con rối. Vô Hình Ám Ma tông có sở trường chế tạo con rối biết nghe lời, ở nơi này có thể mua được tất cả con rối, chỉ cần có linh thạch, mua được con rối u Minh cấp Nguyên Anh cũng không phải là chuyện đùa.

Tinh thạch màu lục đại biểu cho quyền lực, là nơi diễn ra hội nghị tối cao của Vô Hình Ám Ma tông. Mỗi một quyết định của Trưởng lão hội, Hộ Pháp đoàn ở đó đại biểu cho quyết định của vô số môn phái tu tiên, có thể thay trời đổi đất.

Sau khi năm trung tâm đã khởi động. Dư Tắc Thành há mồm thở dốc. Đương nhiên thu hoạch là rất lớn, địa vị Tông chủ và vô thượng Đại trưởng lão cũng không phải làm không, hoàn toàn chính là một vốn bốn lời.

Vô Hình Ám Ma tông giao dịch càng nhiều, đệ tử càng hung vượng, phần của Vô Hình Ám Ma tông càng nhiều, ích lợi mà Dư Tắc Thành nhận được cũng càng nhiều.

Chuyện hấp dẫn nhất chính là, Dư Tắc Thành có thể nhờ vào quyền hạn của mình mà mượn hết thảy vật phẩm dự trữ trong Vô Hình Ám Ma tông. Chỉ cần hắn còn là Tông chủ, thời gian trà lại sẽ do hắn quyết định.

Hai vị Đại trưởng lão đời trước phi thăng Tiên giới, bọn họ mượn ở nơi này vô số bảo vật. Hiện tại người không còn ở đây, xem ra số bảo vật đã mượn ra đi không hẹn ngày trở lại.

Tới phiên Dư Tắc Thành, danh sách bảo vật của Vô Hình Ám Ma tông dài thăm thẳm, nhưng trên đó toàn bộ ghi chú đã có người mượn. Mà những người này nếu không phi thăng cũng đã chết đi, xem ra bảo vật coi như mất đi vĩnh viễn.

Ngoại trừ chuyện này, quyền hạn chung cực còn mở ra với Dư Tắc Thành. Quả nhiên trung tâm tin tức còn một tầng nữa, đó là cơ mặt tối cao, manh mối mà Dư Tắc Thành muốn tìm nằm ở trong đó.

Dư Tắc Thành lập tức tới đây tìm kiếm manh mối mà mình cần.

Không ngờ Dư Tắc Thành tới tìm kiếm tin tức cũng phải nộp linh thạch.

Nộp thì nộp, dù sao ta cũng có thể mượn lại với thân phận Tông chủ...

Dư Tắc Thành bắt đầu tra xét.

Câu Trần Đại Đế, Luyện Yêu Hồ, huynh muội...

Dần dần thần sắc Dư Tắc Thành trở nên ngưng trọng, trong vô số tư liệu rốt cục xuất hiện bóng dáng Luyện Yêu Hồ, vào thời Hiên Viên Hoàng đế.

Hiên Viên Hoàng đế chín mươi ba lần khởi binh, định lật đổ Đại Liên Minh Dị tộc. Lần đó ngài sử dụng Luyện Yêu Hồ đại chiến với Minh chủ Đại Liên Minh Dị tộc khi ấy, nhưng bị đối phương sử dụng Thần khí Côn Lôn Kính đánh tan Luyện Yêu Hồ, Hiên Viên Hoàng đế bại trận, binh giải mà chết.

Đây là lần cuối cùng Luyện Yêu Hồ xuất hiện trong lịch sử. Dư Tắc Thành tiếp tục lật xem về phía trước, rốt cục tìm được một hàng chữ nhỏ:

“Đại Thần Uy Sĩ Lực Mục, Đại Hồng tiến nhập khu vực Cửu Minh, tốn thời gian trăm năm trộm lấy Luyện Yêu Hồ.”

Lực Mục, Đại Hồng? Cửu Minh, trộm Luyện Yêu Hồ?

Đại Hồng trị dân. y là kẻ đứng đầu vạn quan vào thời Nhân tộc hưng thịnh. Lực Đại Thần Uy của y là lực khống chế Ngũ Hành, tổ sư của thợ thủ công. Lời đồn y có thể tạo ra bất cứ bảo vật gì, nghe nói pháp bảo hùng mạnh nhất của y là Thiên Địa Ngũ Hành ấn, có lực Ngũ Hành có thể hiệu lệnh thiên địa.

Lực Mục bái tướng, y chính là Thống soái tam quân lúc Nhân tộc hưng thịnh. Lực Đại Thần Uy của y là Ma công, truyền thuyết sau y phi thăng Ma giới, làm Ma Chủ vạn ma. Có thể nói Ma công hiện tại ở Tu Tiên Giới đều bắt nguồn từ y, sau đó tới thời Tiên Tần, úy Liễu hệ thống hóa, diễn sinh ra cho tới đại thành.

Dư Tắc Thành xem xong kinh ngạc vô cùng, chẳng lẽ tiền kiếp của mình là một trong hai Đại Thần Uy Sĩ Đại Hồng, Lực Mục?

Không thể nào... kiếp trước muội muội là nữ nhân, nhưng Đại Thần Uy Sĩ là nam nhân kia mà?

Đúng rồi, ai nói rằng mười hai Đại Thần Uy Sĩ là nam nhân?

Dư Tắc Thành lập tức lật xem điển tịch tìm kiếm manh mối. Hắn tìm mãi, đột nhiên nhìn thấy một câu trong bàn ghi chép vào cùng thời đó:

“Lực Mục là chủ nhân của vạn ma. vốn là huynh muội với Đại Thần Uy Sĩ Đại Hồng, nảy sinh luyến ái loạn luân.

Đại Hồng không chịu nên bỏ đi, Lực Mục giận dỗi xa lánh hồng trần, sau trăm năm trở về giác ngộ Ma đạo, trở thành Ma Chủ vạn ma.”

Xem tới đây, Dư Tắc Thành lập tức ngồi phệt xuống đất. Thì ra tiền kiếp mình là Đại Thần Uy Sĩ Đại Hồng, muội muội chính là Lực Mục trong thời Hiên Viên Hoàng đế. Nhưng vì sao hai người chuyển thế lần nữa cũng là huynh muội? Theo lời muội muội, y giam cầm ba người, có ý gì, rốt cục phụ thân là ai, người thứ ba bị giam là ai?

Trong lúc nhất thời, rất nhiều nghi vấn này sinh trong lòng hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.