Dư Tắc Thành thu Huyết Ma Kinh vào thế giới Bàn cổ, nơi này không thể ở lâu, vừa rồi Phá Bại Chân Quân đánh chết hai tên Kim Đan Chân Nhân của Tĩnh Ngộ tông, không ngờ đối phương lại luôn luôn âm thầm giám sát mình, không biết bọn họ đã dùng pháp thuật gì mà có thể tránh được cảm ứng Kiếm Ngã thuật của mình.
Mình phải lập tức rời khỏi nơi này, tránh cho đối phương thay người sẽ phát hiện ra đồng môn bị giết, chuyện này không dễ dàng giải thích.
Dư Tắc Thành bắt đầu hành động rất nhanh, ngự kiếm bay lên, trước tiên bay tới chỗ thi thể của hai tên Kim Đan Chân Nhân kia. Bọn chúng ở cách xa Dư Tắc Thành mười dặm, trên một ngọn núi hoang. Nhờ vào mùi máu tanh, rất nhanh Dư Tắc Thành đã tìm thấy bọn chúng.
Hai tên Kim Đan Chân Nhân này nấp trong một pháp trận bảo vệ, hiện tại pháp trận đã bị Phá Bại Chân Quân đánh tan, hoàn toàn sụp đổ, bất quá chỉ còn lại chút hiệu quả pháp thuật. Pháp trận này là loại pháp trận che giấu, chẳng trách nào mình không thể cảm ứng được sự tồn tại của chúng.
Dư Tắc Thành bay vào pháp trận, nhìn thấy thi thể hai tên Kim Đan Chân Nhân kia. Bọn chúng bị vỡ tim, khí huyết tương xung mà chết. Dọc đường tới đây, Dư Tắc Thành thấy thi thể mấy chục động vật, có sài lang gấu chó, còn có thỏ, chuột. Tất cả những thi thể này đều nổ tan xác, máu trong thân thể biến mất.
Nói cách khác, một trảo của Phá Bại Chân Quân đánh ra là Huyết Ma Trảo. Trảo này bay về phía trước, dọc đường đi bất kể là sài lang gấu chó, thỏ, chuột, thân thể nổ tung, máu bay lên không, dung hợp vào Huyết Ma Trảo này. Sau đó chộp vỡ pháp trận, đánh trúng hai người.
Huyết Ma Trảo đánh trúng bọn chúng tạo ra thương tổn không phải là tan nát thân thể, mà là máu trong trảo dung nhập vào thân thể, dẫn phát khí huyết bọn chúng bạo động, làm cho chân nguyên bất ổn, nháy mắt hình thành huyết bạo, lợi dụng chân nguyên của chúng giết chết bọn chúng.
Dư Tắc Thành phân tích sơ qua một chút, không khỏi khen ngợi không ngừng. Một trảo cách không này giết địch ngoài mười dặm, tu vi của Phá Bại Chân Quân đã tiến thêm một bước dài so với trước kia.
Nhưng hiện tại hắn không có thời gian rảnh rỗi, bắt đầu lục soát trên thi thể hai người. Rốt cục Dư Tắc Thành tìm được hai túi trữ vật trên người bọn chúng, cùng hai thanh bản mệnh phi kiếm.
Dư Tắc Thành thuận tay phóng một hỏa cầu thuật, lập tức hai thi thể bốc cháy đùng đùng. Hai thanh phi kiếm này cũng chỉ là phi kiếm ngũ giai, tính chất bình thường, nhưng về phương diện luyện kiếm có chỗ độc đáo, thanh tịnh vô cùng. Xem ra tài nguyên Tĩnh Ngộ tông không nhiều lắm nhưng có được bí pháp truyền thừa.
Dư Tắc Thành nhìn thi thể bọn chúng tan thành tro bụi, sau đó ngự kiếm bay lên, rời khỏi nơi này. Hắn phải bay về một phía khác, tránh khỏi phương hướng Tĩnh Ngộ tông.
Bay được trăm dặm. Dư Tắc Thành thả phi xa ra bắt đầu bay nhanh như điên cuồng. Chỉ trong thoáng chốc, hắn đã bay ra xa bốn ngàn dặm, chỉ còn ngàn dặm nữa là tới Trần quốc. Dư Tắc Thành gật gật đầu, xem như đã hoàn toàn rời khỏi phạm vi thế lực của Tĩnh Ngộ tông.
Hiện tại đã an toàn, Dư Tắc Thành muốn xem qua Huyết Ma Kinh mà Phá Bại Đại ca cho mình. Vì vậy hắn hạ phi xa xuống, tìm một ngọn núi chuẩn bị tối nay nghỉ lại.
Dư Tắc Thành bày ra pháp trận cảnh giới, sau đó tiến vào trong thế giới Bàn cổ, vào không gian ý thức Diễn Võ cấp Hổng Hoang, xem Huyết Ma Kinh.
Chỉ thấy bản bí tịch đệ nhất trên giá sách đã thay đổi rõ ràng là tàn bản của Vĩnh Hằng Bất Diệt Tam Thiên Đại Đạo Niết Bàn Kinh. Hiện tại nó đã thay thế Không Ma Kinh, trở thành bí tịch đệ nhất của mình.
Thứ hai mới là Không Ma Kinh, nó cũng có hình dáng quyển sách như Niết Bàn Kinh, xuất hiện bằng sách thật. Kế tiếp là một tấm bia đá, là Minh Ma Kinh lấy được ở Hà Gian phái. Sau đó chính là Huyết Ma Kinh, có hình dáng như một dòng sông máu.
Minh Ma Kinh và Huyết Ma Kinh vẫn còn tồn tại dưới hình dáng bia đá và dòng sông máu. Dư Tắc Thành vẫn chưa có năng lực làm cho nó biến thành sách thật. Nói cách khác, hiện tại hắn chỉ có thể đọc bìa kinh cho vui, vẫn chưa có năng lực xem được hai quyển kinh này.
Sau chúng là Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Tuyến, sau nữa là Hiên Viên Thần Quyết, Thiên Đạo Thần Quyết. A Ma La Thức Cửu Thức thuật Cực Nguyên Hà Quang, Chuyển Sanh Minh Vương Quyết, Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp.
Đây là tầng thứ nhất của giá sách, thỏi pha lê Thiên Dưỡng Địa Sinh Hoạt Thực thuật nằm ở hàng dưới. Vì tầng thứ nhất của giá sách toàn chứa đựng bí tịch tuyệt thế kinh điển trong truyền thuyết.
Nhìn thấy chúng, trong lòng Dư Tắc Thành vô cùng vui sướng, Thập Đại Tiên Điển là bí tịch tuyệt thế trong mắt người đời, hiện tại mình đã có được hai bản tuy rằng toàn là tàn bản. Mình có được chín đạo của Vĩnh Hằng Bất Diệt Tam Thiên Đại Đạo Niết Bàn Kinh, có được ba quyển trong mười quyển Thiên Ma Sách. Nhưng như vậy cũng đã đủ để ngạo thị thiên hạ, người người sùng bái.
Đáng tiếc bí tịch tuy nhiều, nhưng hiện tại chỉ có thể đứng xa xa thèm nhỏ dãi. Niết Bàn Kinh, Không Ma Kinh, mình chỉ cần liếc qua một cái sẽ choáng váng nửa ngày. Cảnh giới không đủ, lãnh ngộ không được, chỉ có thể tạm thời để đó.
Bất quá dù sao đi nữa, hai bản kinh này ắt sẽ mang đến rất nhiều lợi ích cho mình. Lần trước quan sát được đạo Vũ Trụ vô cùng bổ ích, số còn lại thì ôi thôi... Minh Ma Kinh, Huyết Ma Kinh, một là bia đá, một là dòng sông máu. Kể cả Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Tuyến, A Ma La Thức Cửu Thức thuật, Chuyển Sanh Minh Vương Quyết, Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp. Dư Tắc Thành chỉ có thể ngắm bìa giải trí mà thôi.
Thiên Đạo Thần Quyết chỉ có chút văn tự mơ hồ, thật sự là Thiên Đạo Thần Quyết không có chút tác dụng gì với mình cả.
Chỉ có Hiên Viên Thần Quyết, đây mới là bản lãnh, giữ nhà của mình, toàn bộ phải trông cậy vào nó giữ thể diện,về phần Cực Nguyên Hà Quang, Dư Tắc Thành chỉ cảm thấy thất vọng với nó, vốn Dư Tắc Thành nghĩ rằng nó hết sức hùng mạnh, vì đó là Cực Nguyên Hà Quang, thanh danh bao trùm thiên hạ. Không ngờ trải qua một thời gian sử dụng, tuy rằng Dư Tắc Thành không nói ra nhưng trong lòng hắn thất vọng vô cùng. Công pháp này hết sức bình thường, vẫn chưa hề lập ra công lao chiến tích gì với mình.
Đối với chuyện này, Dư Tắc Thành từng phân tích, dần dần cũng tìm được nguyên nhân. Cực Nguyên Vân Hà tông kia, nói không chừng là vì khai tông tổ sư luyện không thành Cực Nguyên Hà Quang này, cho nên bị trục xuất khỏi môn phái, mới tự lập một tông.
Cuối cùng người đó không còn cách nào khác, lại biến dị Cực Nguyên Hà Quang này thêm lần nữa, sau đó lang bạt kỳ hồ, tiến hóa mấy ngàn năm. Đến lúc tới tay mình, biến dị không thành hình dạng, mình lại chế biến thêm một phen, rốt cục nó đã hoàn toàn biến dị, chênh lệch với Cực Nguyên Hà Quang chân chính không biết bao xa.
Hiện tại Cực Nguyên Hà Quang này cũng giống như một quả thần lôi mà mình có được trong tay nhưng không tìm hiểu được cách sử dụng, đành dùng nó như hòn đá ném người, hoàn toàn là phí của trời. Chuyện này phải trông vào cơ duyên hiện tại chỉ có thể như vậy.
Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang suy nghĩ miên man, chợt nghe Lão Thất nhắc nhờ:
- Thống lĩnh Đại nhân, có người tu tiên tới gần nơi này, chỉ còn cách năm mươi dặm, phát ra địch ý, xin ngài cảnh giác!
Dư Tắc Thành lập tức trở về bản thể, sử dụng Kiếm Ngã thuật cảm ứng. Chỉ thấy ngoài xa có ba đạo kiếm quang đang phi hành rất nhanh.
Bọn họ bay nhanh, trên người kiếm khí bay lượn, toàn là Kim Đan Chân Nhân. Thêm chuyện không bằng bớt chuyện. Dư Tắc Thành nhanh chóng khởi động Hải Thị Thận Lâu, che giấu tung tích của mình cùng cảnh vật xung quanh, lẳng lặng chờ đợi.
Ba người bọn họ ngự kiếm hành không, nháy mắt bay qua đỉnh đầu Dư Tắc Thành, bay đi xa. Dư Tắc Thành cũng không để ý tới, có lẽ chỉ là khách qua đường mà thôi.
Ý niệm này chưa dứt, đã thấy kiếm quang của ba người kia quay trở lại, nhắm chỗ Dư Tắc Thành bay tới, sau đó ngừng lại tìm kiếm.
Dư Tắc Thành buông tiếng than dài, có chuyện rồi đối phương có thể tìm thấy vị trí mình chính xác như vậy, ắt hẳn là cố ý tới tìm mình, xem ra lần này hết sức phiền phức.
Quả nhiên đối phương đã phát hiện ra Hải Thị Thận Lâu dường như muốn ra tay bức Dư Tắc Thành xuất hiện. Dư Tắc Thành nhanh chóng thu hồi Hải Thị Thận Lâu, chắp tay nói:
- Ba vị tiền bối, các vị mạnh giỏi, chẳng hay có chuyện gì?
Ba người này đều là Kim Đan Chân Nhân một người trong đó hoàn toàn không thấy dị tượng Kim Đan, có thể thấy rằng y đã vượt qua cảnh giới Long Hổ, đạt tới Kim Đan kỳ đỉnh phong.
Người nọ nhìn thoáng Dư Tắc Thành, lên tiếng nói:
- Dư Tắc Thành, chúng ta tìm ngươi thật là vất vả. Ngươi cho rằng mình có thể chạy thoát được sao?
Dư Tắc Thành giật nảy mình:
- Tiền bối, vì sao lại biết tên ta?
Người nọ đáp:
- Ta là Tĩnh Tâm Chân Nhân, chưởng môn Tĩnh Ngộ tông, chúng ta đã theo dõi ngươi bốn tháng qua. Dựa theo diện mạo của ngươi, chúng ta điều tra rất lâu mới biết, không ngờ ngươi lại là người được Tu Tiên Giới xưng là đệ nhất nhân dưới Kim Đan Dư Tắc Thành.
Một người bên cạnh quát lớn:
- Dư Tắc Thành, ngươi tàn sát hai vị sư đệ của ta, mau để mạng lại đây!
Dứt lời, lập tức uy áp Kim Đan ập tới. Thật ra hiện tại uy áp Kim Đan này đã không còn tác dụng với Dư Tắc Thành nhưng hắn vẫn giả vờ làm ra vẻ như bị chế ngự chặt chẽ.
Tĩnh Tâm Chân Nhân kia nói tiếp:
- Giết người thì thường mạng, thiếu nợ phải trả tiền, vị tiền bối của Dư Tắc Thành ngươi đánh chết hai vị Kim Đan Chân Nhân phái ta, chuyện này phải trả giá, phải đền mạng. Ngươi là đồng đảng, ngươi có gì để nói?
Dư Tắc Thành nói:
- Oan, oan uổng cho ta quá, tiền bối! Giết Kim Đan Chân Nhân gì vậy, vì sao ta lại không biết? Các vị có chứng cứ gì, không thể dùng lời nói vu vơ hãm hại người khác như vậy được!
Tĩnh Tâm Chân Nhân lại nói:
- Được, ta cho ngươi chứng cứ. Đệ tử Tĩnh Ngộ tông chúng ta từ Trúc Cơ trở lên, tất cả thần thức tương thông, một người thấy được chuyện gì, cả môn phái đều thấy được chuyện ấy. Ta đã nhìn thấy tất cả những gì hai vị sư đệ nhìn thấy, ngay cả hai viên Kim Đan nằm trong không gian phụ thuộc của ngươi, chúng ta cũng cảm ứng được.
- Vị tiền bối của ngươi đã bỏ ngươi mà đi, trước khi đi, y cho ngươi bí tịch gì vậy, rốt cục y là cao nhân của môn phái nào? Dư Tắc Thành, chỉ cần ngươi giao bí tịch ra đây, giải thích rõ ràng, chúng ta sẽ tha cho ngươi một con đường sống. Bằng không, chúng ta sẽ cho ngươi nếm mùi đau khổ luyện hồn.
Dư Tắc Thành buông tiếng than dài, tuy người không có lòng hại hổ nhưng hổ lại có ý hại người, vốn mình muốn cứu bọn họ khỏi bàn tay Phá Bại Chân Quân tàn sát, nhưng hiện tại ngược lại, bọn họ muốn lấy mạng mình, quả thật thế sự khôn lường.
Lúc bọn họ tới đây, Phá Bại Chân Quân đã thay đổi dung mạo, cho nên bọn họ không nhận ra y. Sau khi theo dõi mình bốn tháng, cuối cùng phát hiện ra bí tịch mà Phá Bại Chân Quân để lại cho mình trước khi đi. Thậm chí bọn chúng cũng không biết đó là bí tịch gì, chỉ biết đó là Nguyên Anh Chân Quân lưu lại, cho nên lập tức đuổi giết mình bốn ngàn dặm đường.
Công pháp của Tĩnh Ngộ tông này vô cùng độc đáo, không ngờ bọn họ có thể kết nối cảm ứng liên thông với nhau, một người nhìn thấy, tất cả đều thấy. Tuy rằng Phá Bại Chân Quân giết hai tên Kim Đan Chân Nhân theo dõi kia nhưng chuyện này đã bị tất cả người trong Tĩnh Ngộ tông thấy được. Bằng vào cảm ứng của hai viên Kim Đan trong thế giới Bàn Cổ, bọn họ mới đuổi theo mình tới nơi này.