- Hương Xuyên sư thúc, con còn muốn học một lộ kiếm pháp, phối hợp với kiếm pháp này lại là nguyên lực mang thuộc tính Không Gian. Xin hỏi sư thúc con nên học kiếm pháp nhập môn của Kiếm Ngưng Lão hay Kiếm Tiêu Diêu là thích hợp?
Hương Xuyên Chân Nhân sửng sốt hỏi lại:
- Nguyên lực thuộc tính Không Gian ư. Kiếm Ngưng Lão hay Kiếm Tiêu Diêu... để ta nghĩ xem...
- Trong kiếm thuật nhập môn của Kiếm Ngưng Lão có một bộ Thiên Cao Địa Viễn Ngưng Tâm kiếm, chính là kiếm thuật công kích bằng nguyên lực thuộc tính Không Gian này. Nó có thể di chuyển trong nháy mắt, vọt tới trước mặt địch nhân công kích. Luyện tới cảnh giới đỉnh phong, có thể nói rằng vạn dặm giang sơn đều nằm dưới chân mình.
- Trong Kiếm Tiêu Diêu cũng có một bộ kiếm thuật nhập môn tên là Hải Khoát Thiên Không Kiếm Ngã thuật, người bình thường ít khi tu luyện kiếm thuật này. Ta cũng không thể luyện thành, bởi vì kiếm thuật này đòi hỏi phân thể liệt hồn, luyện chế Kiếm Linh.
- Khác với bảy môn Kiếm Tiêu Diêu còn lại luyện chế Kiếm Linh là do bắt hồn phách hấp thu đoạt lấy. Kiếm Linh của môn kiếm thuật này là phải phân liệt hồn phách của chính mình, luyện chế mà thành. Lúc luyện chế lại vô cùng nguy hiểm rất dễ dàng bị thương nguyên thần. Nhưng sau khi luyện Thành có thể kiếm do thiên địa vạn dặm khống chế tùy tâm, nghe nói uy lực vô cùng, tung hoành thiên địa.
- Hai bộ kiếm thuật này đều là loại kiếm thuật thích hợp với nguyên lực thuộc tính Không Gian. Một môn là nháy mắt di chuyển giữa đất trời, một môn khống chế thiên hạ, vạn dặm tùy tâm, cả hai đều phù hợp yêu cầu của con.
Dư Tắc Thành bắt đầu cân nhắc về hai môn kiếm thuật này, môn nào cũng vô cùng hấp dẫn nhưng mình chỉ có thể học được một môn. Bởi vì Huyết Cương quyết đối ứng với Kiếm Tâm Tuệ, Luyện Khí thuật của Xuất Khiếu tông đối ứng với Kiếm Tinh Vũ, cho nên hắn chỉ có thể chọn ra một môn kiếm pháp mà thôi.
Thiên Cao Địa Viễn Ngưng Tâm kiếm có công năng gần như Bất Dực Nhi Phi kiếm của mình ý nghĩa không lớn. Nhưng mình đã có mẫu kiếm của Kiếm Ngưng Lão hơn nữa kiếm thuật của Kiếm Ngưng Lão lấy công kích mạnh mẽ cứng rắn làm chủ vô cùng thích hợp với mình.
Hải Khoát Thiên Không Kiếm Ngã thuật kia có vài phần tương đồng với thuật trảm hồn luyện si biến dị của mình, hơn nữa nghe nói uy lực rất hùng mạnh. Lời này tuyệt đối sẽ không phai là vô căn cứ không biết rốt cục mình nên chọn loại nào...
Có lẽ chờ sau khi mình luyện tinh thông lộ kiếm pháp Huy Hoàng Quang Kích Bạo sau đó hãy chọn môn kiếm thuật mới. Dư Tắc Thành thầm quyết định như vậy bèn nói:
- Cảm tạ sư thúc chỉ điểm, báo đanh tham gia giao lưu Vô Lượng Khí tông ở nơi nào vậy?
Hương Xuyên Chân Nhân đáp:
- Ta sẽ báo danh cho con, không cần quan tâm.
Dư Tắc Thành lại cảm tạ lần nữa, bái biệt Hương Xuyên sư thúc, hắn không chú ý Lạc Tân Tuyết nghe những lời hắn nói xong, đôi mắt trở nên mơ mơ màng màng, dường như đang nghĩ tới chuyện gì.
Dư Tắc Thành ngự kiếm phi hành, sau khi đã xác định mục tiêu tu luyện, cảm giác toàn thân tràn trề đấu chí, hắn trở lại Thiên Dạ phong tiếp tục học tập các môn kiếm pháp tương quan của Huy Hoàng Quang Kích Bạo.
Khổ tu ở Thiên Dạ phong. Dư Tắc Thành lại học được một bộ Thiên Lao Địa Phủ Quang kiếm trận. Không biết có phải vì mục tiêu kích thích hay không, hắn chỉ cần học mười ngày đã hoàn toàn hiểu rõ bộ kiếm pháp này.
Kiếm pháp này có thể hình thành vô số hào quang kiếm khí nháy mắt hình thành một nhà lao ánh sáng trên chiến trường, chuyển hóa chiến trưởng thành sân nhà của mình, vây khốn địch nhân chặt chẽ.
Còn có thể bố trí một bộ kiếm trận, chỉ cần rót chân nguyên vào bố trí là được, không cần tiêu tốn vật phẩm gì khác. Sau khi bố trí chân nguyên sẽ dần dần tiêu tan. sau ba ngày sẽ hoàn toàn biến mất.
Sau khi bố trí xong kiếm trận này, có thể khởi động bất cứ lúc nào, hình thành công kích khu vực. Kiếm trận này có lợi ở chỗ nhiều tầng kiếm quang do mình bố trí sẽ toàn bộ kích phát trong nháy mắt công kích địch nhân. Bố trí càng nhiều tầng, lực sát thương càng hung ác. Nhược điểm của nó ở chỗ địch nhân phải bị vây bên trong phạm vi kiếm trận, lúc ấy mới có thể sát thương được.
Đến lúc này Dư Tắc Thành đã hoàn toàn tinh thông Huy Hoàng Quang Kích Bạo cũng đã hoàn toàn tinh thông sáu bộ kiếm pháp Điện Quang Triêu Lộ kiếm, Lưu Quang Thuấn Tức kiếm, Chung Cực Quang Kiếm Phá Thiên Lý Huỳnh Quang Kích, Thiên Lao Địa Phủ Quang kiếm trận.
Bộ kiếm thuật này coi như tiểu thành, nhưng cũng không có cảm giác bừng ngộ như lần trước, hiểu thì hiểu thôi hoàn toàn không có thưởng thêm gì cả.
Dư Tắc Thành bái biệt Thần Hi sư thúc cũng bọn tiểu sư đệ sư muội, bọn chúng thấy Dư Tắc Thành rời khỏi tỏ ra luyến tiếc vô cùng. Bởi vì tính tình Dư Tắc Thành rộng rãi đối xử với chúng hết sức chân thành, hoàn toàn là một Đại ca ca chân chính. Đám nhỏ này đều không muốn hắn rời đi nhưng Dư Tắc Thành bắt buộc phải đi cho nên bọn chúng tỏ ra vô cùng luyến tiếc.
Dư Tắc Thành trở về động phủ của mình, vấn đề trước mắt chính là nên chọn Thiên Cao Địa Viễn Ngưng Tâm kiếm của Kiếm Ngưng Lão hay chọn Hải Khoát Thiên Không Kiếm Ngã thuật của Kiếm Tiêu Diêu?
Thiên Cao Địa Viễn Ngưng Tâm kiếm thì mình đã có sẵn một thanh mẫu kiếm Kiếm Ngưng Lão hơn nữa lộ kiếm pháp này dùng kiếm trảo của kiếm cưu công kích, hung ác vô cùng, rất thích hợp với mình.
Hải Khoát Thiên Không Kiếm Ngã thuật có chút tương tự với trảm hồn luyện si của mình, tuy rằng đối với người khác là muôn vàn khó khăn, nhưng đối với mình lại dễ như trở bàn tay. Dường như cả sư phụ cũng không có luyện môn kiếm thuật này, kẻ luyện rất ít nhưng vẫn kéo dài không suy theo lời đồn kiếm này rất hùng mạnh, có thể thấy nhất định lợi hại vô cùng. Vậy mình nên chọn loại nào đây?
Phải chỉ có sư phụ ở đây thì hay biết mấy, nhất định sư phụ sẽ đưa ra đề xuất tốt nhất cho mình. Nghĩ không ra thì không nghĩ nữa. Dư Tắc Thành bèn gọi con rối Pháp Linh tới sau đó mở phường thị nội bộ của Hiên Viên kiếm phái ra xem.
Sau khi trở về, Dư Tắc Thành vẫn tiếp tục nộp Cực Lạc Thiên lên cho môn phái, đồng thời cũng mang số dư ra bán ở phường thị nội bộ này. Hôm nay đi đạo cửa hàng của mình một chuyến, phát hiện Cực Lạc Thiên bán ra sạch sẽ giá cả vẫn là mười viên linh thạch trung phẩm một cân như trước.
Thật ra hiện tại Dư Tắc Thành cũng không thiếu thốn linh thạch, cho nên cũng không mấy hứng thú với giao dịch ở phường thị nội bộ này. Hắn chỉ muốn dạo chơi một vòng, xem hàng hóa trong phường thị này.
Hiện tại Dư Tắc Thành có ba viên linh thạch thượng phẩm, hơn hai trăm viên linh thạch trung phẩm, hơn ngàn linh thạch hạ phẩm, toàn là nhờ bán rượu tích lũy dần dần. Đó là chưa tính số Diễm Tâm thạch và Linh Tuyền thạch do thế giới Bàn Cổ sản xuất.
Phường thị vẫn như trước, khắp nơi treo đầy tiêu ký vật phẩm buôn bán. Dư Tắc Thành tùy ý dạo xem thơ thẩn lui tới chợt phát hiện phía trước có một nơi có rất nhiều người đang chen chúc vây xem.
Dư Tắc Thành tới đó xem thử, chỉ thấy nơi đó đang treo bán bốn thanh phi kiếm. Dư Tắc Thành vừa nhìn thấy giá cả lập tức giật nảy mình, bốn thanh phi kiếm này có giá trị liên thành làm cho người ta phải tắc lưỡi không thôi.
Giá của mỗi thanh phi kiếm như vậy là ba mươi vạn linh thạch, người vây xem đều có cảm giác những thanh phi kiếm này qúy giá vô cùng.
Nhưng quả thật phi kiếm này rất tốt toàn là phi kiếm lục giai, mỗi thanh đều có ghi rõ nguồn gốc xuất xứ tác dụng, pháp thuật hạch tâm của nó.
Số phi kiếm này đều đến từ các môn phái ở địa vực Cổ Tần hơn nữa là những môn phái có lịch sử lâu đời. Ba mươi vạn linh thạch... Dư Tắc Thành lẳc lắc đầu giá này quá đắt.
Lúc này có nhiều người thấy giá cao như vậy cất tiếng bàn tán xôn xao, con rối Pháp Linh trung thực truyền lại những lời bàn tán này:
- Quá đắt, ai mở điếm này vậy, giá này là giá trên trời toàn là sư huynh đệ đồng môn, muốn lột da mọi người sao?
Lời bàn tán nổi lên bốn phía, lúc này đột nhiên điếm chủ xuất hiện, y nói với mọi người xung quanh:
- Mua được thì muạ, mua không nổi thì thôi. Kiếm này là do ta liều mạng khổ chiến mới lấy được, làm sao có thể bán rẻ cho các ngươi? Mua hay không tùy ý.
Người này chính là Vương Thư Nguyên, không biết y trở về Hiên Viên kiếm phái từ lúc nào, mục đích của y không phải muốn bán kiếm mà là khoe của. Hiện tại hắn đã khác xưa, sau khi ngộ ra một bộ kiếm pháp Hỗn Độn liên tiếp đánh bại cường địch ở địa vực Cổ Tần, được bình chọn là một trong mười đại tiên chủng. Vì vậy cho nên y tỏ ra kiêu ngạo vô cùng, khinh thường đồng môn cũng biết đồng môn khinh thường mình, cho nên trở thành ngang ngược như vậy.
Y vừa nói ra những lời này lập tức khiến cho rất nhiều người nổi giận, ai nấy đều nhìn y bằng cặp mắt khinh bi vô cùng. Nhưng Vương Thư Nguyên tỏ ra không thèm quan tâm:
- Nhìn ta vô ích, nơi đây là phường thị giá cả như vậy mua được thì mua, không thì.
Bất chợt y nhìn thấy Dư Tắc Thành, bèn đổi giọng nói:
- Không phải đây là Dư sư huynh sao nghe nói huynh muốn luyện tập Kiếm Ngưng Lão và Kiếm Tiêu Diêu, sao không tới mua mẫu kiếm đi? Thanh Kim Sí Đại Bằng Tiếp Trảo kiếm này là phi kiếm do Kim Bằng tông là phân chi của Tây Phương Ma Giáo luyện chế. phi kiếm lục giai, chính là một trong những mẫu kiếm tốt nhất của Kiếm Ngưng Lão.