Dư Tắc Thành lắc đầu. bắt đầu tu luyện Mãnh Hổ Khiếu Thiên quyết. hấp thu chân khí. sau đó lại bắt chúng chuyên hóa thành huyết năng. Tuy rằng con đường phía trước còn dài. từ đây tới lúc chuyển đổi giữa chân nguyên và huyết năng còn rất xa xôi nhưng chỉ cần mình không lơi lòng, không bo cuộc, kiên trì đến cùng, có trà giá nhất định sẽ có thu hoạch.
Thái dương dâng lên. tia nắng đầu tiên chiếu đến người Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành hấp khí thổ hơi, lập tức sương trắng sinh. ra. trong cơ thể chân khí lưu chuyển, từng tia chân khí như vậy toàn bộ hóa thành Huyết năng.
Sau khi thu công. Dư Tắc Thành không ở lại phân đà ăn cơm. mà mang theo phụ tử Phó gia rời khỏi phân đà. đi tới trụ sở của mình.
Mã Thiên Vũ quả nhiên là địa đầu xà, mới sáng sớm đã mua đẩy đủ hàng hóa nguyên liệu, thức ăn, đầu bếp đã bắt đầu chuẩn bị bữa sáng. Nhìn thấy Dư Tắc Thành trở về; mọi người vô cùng cao hứng.
Mọi người ngồi xuống, cùng nhau ăn cháo sáng, Đô Du Tử báo cáo:
- Long đầu Đại ca. đêm qua thuộc hạ đã liên hệ chúng huynh đệ. toàn là đệ tử có năng lực ước khoáng có ba mươi người sẽ đến tìm tới nương tựa Đại ca. không biết Long đầu Đại ca có thu nhận hay không?
Những lời này có nghĩa là dựa theo quy củ, thủ hạ của Dư Tắc Thành chỉ có thể có ba mươi đệ tử. bởi vì mỗi tháng phân đà cấp phát lương chỉ có bao nhiều đó. mỗi người ba lượng bạc. Lại thêm Long đầu Đại ca mười lượng, tông cộng một trăm lượng. Nếu Dư Tắc Thành tuyển nhận đệ tử thêm, sổ người vượt ra hạn mức. hắn phái trả lương bằng tiền túi.
Dư Tắc Thành cười nói:
- Thu. tới người nào thu người đó. nhưng mỗi người phái qua được mười chiêu dưới tay ngươi hoặc là Lâm Diệp Hồng mới có thể nhận, tránh cho thật giả lẫn lộn.
Đô Du Tử đáp:
- Được rồi, xin Đại ca bất tất phái nhọc lòng, ta tìm đệ tử toàn là xuất thân Huyết chiến, không có loại rác rưới. Người quen thuộc địa bàn này ta cũng đã tìm được, một lúc nữa có thể tới rồi.
Dư Tắc Thành gật đầu nói:
- Tốt. lão Đô làm việc quả nhiên nhanh nhẹn, làm thật là tốt lắm!
Số đệ tử được mời còn chưa đến, Cao Phong đã đến trước một bước, ông không phải tới một mình, còn dẫn đến năm người, trong đó một người chính là Trần Qua Tử được kỳ thác kỳ vọng rất cao. Ngoài ra còn có hai tên đệ tử của Trần Qua Từ. còn lại ba người không phải là nhân sĩ Thang quốc. Dư Tắc Thành trước kia chưa từng thấy qua bọn họ.
Nhìn thấy Cao Phong, Dư Tắc Thành lập tức đứng lên nghênh đón, giới thiệu ông với mọi người, đây là Sư gia sau này của mình. Cao Phong vốn đã đưa ra đủ các phỏng đoán về tình huống ở nơi này. không ngờ tới đây lại có kết quả này. kế sách mà ông chuẩn bị hoàn toàn vô dụng, không khỏi liếc nhìn Dư Tắc Thành một cái.
Khi Cao Phong giới thiệu Trần Qua Tử cho mọi người, những người khác không biết, chỉ có Phó Cương, Lâm Diệp Hồng hai người đứng lên cung kính vô cùng. Trần Qua Tử lúc trước thân là một trong Hồng Bạch Thanh Hoa của Hắc Hổ đường, từng đại chiến nhiều lần cùng Ma Thiên Lang, lớp lão bối đều biết rõ ràng uy danh của y.
Trần Qua Tử một thân tăng y. đầu trọc lóc. dáng đi khập khiễng, khuôn mặt có vẻ già nua. thân khẳng khiu như que củi. nhìn thế nào cũng không nhận ra là một cao thủ.
Đúng lúc này đám đệ tử cũ của Dã Lang bang mà Đô Du Tử tuyển nhận đã đến. có khoảng hai mươi bốn người, còn có một đám do Lưu Hồ Tử Sư gia mang tới, tông cộng mười người, đều là người cũ trong bang. Bọn họ khoảng hơn ba mươi tuổi, võ công rất giỏi, bởi vì khinh thường Đàm Nhị Lang cho nên bị xa lánh, đều được Lưu Hồ Tử đưa tới. lập tức mọi người tề tựu cùng một chỗ, náo nhiệt ầm ầm.
Lúc này Dư Tắc Thành bắt đầu đại hội tỷ thí giữa các đệ tử. Đô Du Tử. Lâm Diệp Hồng. Phó Cương ba người thay phiên ra trường, tiếp nhận đệ tử khiêu chiến. Chỉ cần có thể chống đỡ được bọn họ mười chiêu là có thể chính thức gia nhập vào hàng ngũ đệ tử của Dư Tắc Thành.
Đương nhiên lần luận võ này không kịch liệt như ngày hôm qua. mọi người chỉ cần thử xem là được, đê cho đám đệ tử mới tới biểu hiện võ công và năng lực của mình một chút. Trong đó có ba người thân thủ tuy không tốt. nhưng vì bọn họ có được năng lực xuất chúng về phương điện khác, nên được Dư Tắc Thành đặc biệt tuyên nhận.
Như vậy thủ hạ của Dư Tắc Thành hiện có Cao Phong. Trần Qua Tử. phụ tử Phó gia. Dương Nhất Minh, Lâm Diệp Hồng, Đô Du Tử. Mã Thiên Vũ. tổng cộng đệ tử có tới năm mươi bốn người, vượt qua tiêu chuẩn hai mươi bốn người, nhưng Dư Tắc Thành không thêm để ý.
Dư Tắc Thành mời ỡ phân đà Sơn Hổ đến một vị trường lão nhập tịch, ghi chép toàn bộ tính danh, ngày giờ sinh, thành viên trong gia đình, sớ trường võ công, hình đáng đặc thù... tất cả đám đệ tử mới thu nhận. Tuy răng phân đà chi phụ trách tiền tiêu hàng tháng cho ba mươi tên đệ tử. nhưng vẫn ghi chép đẩy đủ mọi người vào trong hồ sơ. Như vậy tất cả bọn họ đều là thủ hạ đệ tử của Dư Tắc Thành, nếu ai tàn phế tử vong, phân đà cũng sẽ trả phí mai táng, trà cho người nhà tiền tiêu hàng tháng. Tuy rằng không nhiều, nhưng cũng đủ cho một gia đình duy trì cuộc sống. Nhà Dư Tắc Thành lúc trước chính là nhờ vào khoản tiên hàng tháng này mà sinh. sống. Dương nhiên ai trải với bang quỵ. thanh trừ ra khỏi bang, cũng phái báo lên để xóa tên.
Hết thảy ghi chép vào hồ sơ xong. Dư Tắc Thành bắt đầu tuyên bố danh sách đệ tử thủ hạ của mình. Cao Phong là Sư gia. Trần Qua Tử. Lâm Diệp Hồng. Đô Du Tử. Phó Cương là tứ đại đả thủ Hồng Bạch Thanh Hoa, trong đó Trần Qua Tử đứng đứng đầu bảng, là kim bài đệ tử chữ Hồng.
Sau đó bắt đầu trình tự như lúc trước, bái tổ sư. đốt giấy vàng, uống rượu máu. lập thệ. chặt cổ gà. từ nay về sau tất cả mọi người kết nghĩa làm huynh đệ khác họ.
Sự tình hết thảy chấm dứt. Trần Qua Tử trở thành kim bài đệ tử đứng đầu. rất nhiều người nhìn thấy bộ đáng của y, tỏ ra vô cùng bất mãn. Đặc biệt là đám đệ tử tới sau. thấy y khập khiễng như vậy. nào có bộ dáng của một cao thủ...
Dường như Trần Qua Từ không nghe thấy những lời bàn tán nghị luận của mọi người, đột nhiên đi đến sư tử bằng đá trước đại môn trụ sở. tung chân đá ra một cước. Lập tức sư tử đá nặng tới ngàn cân bị y tung một cước đá bay thẳng lên không trung cao hai trượng. Sau đó Trần Qua Tử đá ra một chân khác, một cước Đây chân khí bay lên. đá trúng sư tử đá giữa không trung, ầm một cái, lập tức sư tử đá vỡ tan thành nhiều mảnh. sau đó Trần Qua Tử đứng giữa không trung, lơ lửng cách mặt đất ba tấc.
Lúc ấy mọi người toàn bộ ngây ngẩn, đứng lơ lửng giữa không trung, chuyện này chỉ có cao thủ Tiên Thiên mới có thể làm được. Lâm Diệp Hồng kiến thức rộng rãi. kêu lên thất thanh:
- Trời ơi. đây... Đây là Thiên Tàn cước!
Lập tức mọi người toàn bộ ngần người, bao gồm cà Dư Tắc Thành, không thể ngờ được Trần Qua Tử đã trở thành cao thủ Tiên Thiên, hoàn toàn có thể Hóa Khí Thành Trảo, ngự không lơ lửng. Cao thủ như vậy cao thủ mình căn bản không giữ được, dù là Hắc Hổ đường cũng không nhất định có thể giữ lại cao thủ như vậy được.
Dư Tắc Thành nhìn thoáng qua Cao Phong. Cao Phong vẻ mặt cười khổ. hạ giọng nói nhỏ:
- Con bà nó. ai ngờ công phu của y đạt tới trình độ như vậy. ta cũng bị lừa. Đây là ỵ muốn nương chúng ta mà xuất đầu. Kết thiện duyên với y đi thôi, ngày mai Mã Lão Hắc sẽ đến mời y. Tuy nhiên lần này ta còn mời được ba tay hảo thú. bọn họ là Câu Liên Tam Ưng. là du hiệp ở Lư Châu. Võ quốc, bởi vì đắc tội cường hào không thể không bỏ xứ mà đi. tiến đến đầu nhập chúng ta, vì thế ta bèn mang bọn họ đến. Bọn họ đều có thân thủ như Phó Cương, tính tình hào sảng, có thể trọng dụng.
Quả nhiên đến ngày hôm sau. tin cao thủ Tiên Thiên xuất thế rơi vào tay Hắc Hổ đường. Mã Lão Hắc lập tức suốt đêm dẫn người lại mời Trân Qua Tử. Trần Qua Tử giả ý từ chối vài câu. cuối cùng vẫn theo bọn Mã Lão Hắc rời khỏi. trở thành trưởng lão Hắc Hổ đường, trấn thủ Hắc Hổ đường.
Dư Tắc Thành và Cao Phong trở thành bàn đạp cho Trần Qua Tử. tuy nhiên cùng không phải không có thu hoạch, được Mã Lão Hắc khen ngợi hết lời. thưởng cho một trăm lượng bạc làm kinh phí
Khi Trần Qua Tử rời khỏi mang đi hai đệ tử của mình, còn đồng ý nếu như ngày sau có việc cứ lên tiếng, nhưng Dư Tắc Thành vẫn không cảm thấy thoải mái chút nào.
Ba người bọn họ rời khỏi. đệ tử chỉ còn lại năm mươi mốt người. Câu Liên Tam Ưng thật ra cũng là nhân tài. tính tình hào sảng, cũng có thể nói là hoi ngốc nghếch, bởi vậy mới đắc tội cường hào. không thể không bỏ xứ tha hương. Ba người bọn họ vì vậy lập tức cảm thấy tính cách hợp với Phó Cương, kết làm hảo hữu. Kỳ thật chuyện này cũng là lẽ tất nhiên đại bộ phận đệ tử còn lại đều là thành viên của Dã Lang bang do Đô Du Tử tìm tới. Bọn họ là thành phần bên ngoài, tự nhiên. phái kết bè kết đảng đối kháng, tránh cho tương lai bị ức hiếp.
Đám người cũ trong bang vốn từng cùng đám đệ tử Dã Lang bang chiến đấu nhiều năm. nhìn nhau không thuận mắt. cho nên cùng đi theo bên cạnh Phó Cương. Còn có đám Mã Thiên Vũ vốn là địa đầu xà, cũng dần dần phụ thuộc vào bọn Phó Cương. Như vậy mơ hồ xuất hiện cục điện hai đám đệ tử đối kháng nhau; kỳ thật Đây cũng là chuyện mà Dư Tắc Thành muốn nhìn thấy, các đệ tử đông lòng đoàn kết quá mức cũng không phải là chuyện tốt.