Tiên Ngạo

Chương 907: Chương 907: Nguy cơ không nhỏ. (Thượng)






Dư Tắc Thành gật gật đầu:

- Chào Tiên Linh, xin hỏi lần này ta tới đây, có thể thu hoạch được gì không, ngươi còn có giá trị gì để ta đầu tư hay không, ngươi còn Tiên Thể Chiến Thân hay không? Ngay cả pháp trận không gian còn không thể duy trì, nói thật ra, lòng ta đang cảm thấy vô cùng trống trải, trống trải chẳng khác nào sở nghiên cứu Tiên Binh này...

Vừa nghe như vậy, Tiên Linh kia nghẹn lời, một lúc lâu sau cũng không nói được gì.

Xem ra nó đã bị Dư Tắc Thành nói trúng vào nhược điểm. Hơn nữa quả thật động phủ Pháp Linh này cũng chưa tiếp xúc qua bao nhiêu người, không giống như động phủ Pháp Linh ở Cồn châu và Lão Thất, giỏi lừa gạt người khác, Tiên Linh này có sao nói vậy, hết sức thật thà.

Dư Tắc Thành nói xong những lời này, nhìn thấy động phủ Pháp Linh vẫn trong trạng thái chớp lóe, không đáp được lời nào, linh cơ chợt động. Hắn lấy trong thế giới Bàn Cố ra rất nhiều linh thạch thượng phẩm.

Mỗi lần trăm viên, lấy ra một mạch ba vạn viên, bày ra trước mặt động phủ Pháp Linh, sau đó mới nói:

- Cho ngươi hết chỗ này, dù là không có thu hoạch gì, ta cũng tặng cho ngươi. Ta và động phủ Pháp Linh ngươi xem như cũng có duyên với nhau, hãy nhìn bộ dáng của ngươi mà xem, thật là tệ hại... ôi, thỏ chết cáo buồn, thấy ngươi như vậy, ta cũng hết sức đau lòng, đây là lễ vật của ta, xin ngươi thu nhận.

Những động phủ Pháp Linh này cũng có một ít tính cách như người, bọn chúng thật ra rất biết quyền biến, cho nên Dư Tắc Thành muốn thử một lần.

Lập tức tốc độ chớp nháy của động phủ Pháp Linh kia gia tăng rất nhanh, dường như đang suy nghĩ chuyện gì, sau đó một đạo hào quang đột ngột quét qua. số linh thạch của Dư Tắc Thành biến mất, lúc này mới nghe nó lên tiếng nói:

- Cảm tạ ngài, bởi vì tên cường đạo lần trước vào đây, tất cả tài liệu chế tạo Tiên Thể Chiến Thân. Tiên Thể Chiến Thân thành phẩm. bán thành phẩm của ta bị y cướp sạch không còn. Những tài liệu chế tạo Tiên Thể Chiến Thân không đủ. cho nên không thể nào không dừng việc nghiên cứu.

- Tài liệu luyện chế Tiên Thể Chiến Thân vào thời Tiên Tần đế quốc hung thịnh cũng không thiếu. Nhưng sau khi Tiên Tần đế quốc sụp đổ, chúng ta không xông lên Tiên Giới được, rốt cục nguyên liệu vô cùng thiếu thốn.

- Cho nên tài nguyên mà Thiên Lại Trí Long phân cho ta càng ngày càng ít. khiến cho hiện tại ta roi vào tình cành tệ hại này. Cảm tạ ngài, có số linh thạch của ngài, ta có thể bắt đầu công cuộc nghiên cứu mới, dùng tài liệu khác để thay thế Tiên bảo.

Dư Tắc Thành gật gật đầu:

- Chúc ngươi nghiên cứu thành công.

Dứt lời buông tiếng than dài, rầu ri tìm một góc trống trải ngồi xuống, chờ thời gian trôi qua.

Tiên Linh kia lại không ngừng vận chuyển rất nhanh, chừng một khắc sau, chợt nghe nó lên tiếng nói:

- Không thể để cho người tốt như ngài phải chịu thiệt thời như vậy, trắng tay rời khỏi. Tuy rằng ta không có bất cứ tài liệu luyện chế Tiên Thể Chiến Thân nào, cũng không còn Tiên Thể Chiến Thân, nhưng ta có thể truyền thụ cho ngài bí pháp vô thượng để luyện chế Tiên Thể Chiến Thân, cùng với phương pháp dùng tài liệu khác để thay thế, luyện chế Tiên Thể Chiến Thân mà mấy năm qua ta nghiên cứu được.

Dư Tắc Thành thầm cười trong lòng, quả nhiên động phú Pháp Linh này ít giao thiệp, dễ dàng bị lừa. Như vậy cũng tốt, coi như không uổng công đến không một lần.

Dư Tắc Thành đứng bật dậy, ngoài miệng vội nói:

- Làm như vậy sao được, có câu là pháp không thể truyền ra ngoài, làm như vậy có ảnh hưởng gì với ngươi không, không nên vì vậy mà làm hại cho ngươi...

Hắn lại thuận tay lấy ra thêm ba vạn viên linh thạch thượng phẩm nữa bày ra dưới đất. Có nguyên khí hùng mạnh của linh thạch, không có chuyện gì là không thể.

Tiên Linh nói:

- Ta truyền thụ cho ngài thì đã sao, Thiên Lại Trí Long đã hạ mệnh lệnh, các ngài tới nơi nào cũng phải để cho các ngài rời khỏi vô kinh vô hiểm, không phải lo lắng. Nơi này ta đã khống chế hoàn mỹ, ta sẽ truyền tiên thuật chế tạo Tiên Thể Chiến Thân tối cao cho ngài, khiến cho Thiên Lại Trí Long hối hận không kịp, để trà thù bảy ngàn bảy trăm năm qua, nó tỏ ra lạnh lùng bỏ rơi ta.

Vừa nghe như vậy, Dư Tắc Thành tỏ ra vô cùng sửng sốt:

- Thiên Lại Trí Long là cái gì vậy?

Tiên Linh đáp:

- Thiên Lại Trí Long chính là kẻ đứng đầu Bát Bộ Thiên Long, kẻ khống chế chân chính của pháo đài Thiên Lại. Nó có thể điều động Tứ Tướng Diệt Thế Pháo, Ngũ Hành Nguyên Lực Lô, Pháp Trận Lục Hợp Bi, Phá Quân Thất Sát, Thiên Long Bát Bộ, Không Thú Cửu Vương trong pháo đài Thiên Lại.

- Có thể nói rằng cả vạn tên động phủ Pháp Linh như ta đều phải nghe theo mệnh lệnh của nó, bởi vì nó khống chế tiếp tế tiếp viện linh thạch của chúng ta.

Trong lúc Tiên Linh nói chuyện, trước mặt nó xuất hiện một ào ánh rất lớn, một hư ánh Thiên Long màu trắng xuất hiện. Thật ra Thiên Long này không lớn, chỉ chừng ba trượng, không có thần uy như các loài long khác trong Bát Bộ Thiên Long, nhìn hết sức bình phàm. Chỉ có đôi long nhãn của nó dường như tràn đầy trí tuệ.

Dư Tắc Thành càng nhìn càng thấy quen thuộc, vì sao dường như mình đã gặp qua nó ở đâu rồi...

Đột nhiên đôi mất của Thiên Long tôn giả Thần Long giáo trong cung điện kia xuất hiện trước mặt Dư Tắc Thành.

Hắn không khỏi bàng hoàng sửng sốt, vội vàng hỏi:

- Phải chăng Thiên Lại Trí Long này rất thích xem náo nhiệt, đùa cợt nhân gian, bày trò đùa giỡn người khác?

Tiên Linh nói:

- Đúng vậy, quyền lực tuyệt đối sẽ dẫn tới thối nát tuyệt đối. Từ khi ba vị Công tước rời khỏi pháo đài Thiên Lại, đế đô Côn Lôn của Tiên Tần đế quốc biến mất chỉ sau một đêm, toàn bộ pháo đài Thiên Lại lọt vào trong tay nó. Dần dần nó tự tha hóa, rốt cục làm cho Bát Bộ Thiên Long phải tan rã.

- Đại hội Thiên Lại ba trăm sáu mươi lăm năm một lần là do nó đề xuất ra. Có thể nói trong đại hội Thiên Lại này, các vị sẽ nhận được cái gì, có tao ngộ thế nào, hoàn toàn là do nó thiết kế bố trí. Nó rất thích nhìn vẻ mặt đau khố giãy dụa trước khi chết của các tu sĩ.

Dư Tắc Thành hốt nhiên bừng tinh ngộ, nhất định là như vậy, Thiên Long tôn giả chính là Thiên Lại Trí Long, ông cháu Viên gia vì đắc tội với Thiên Long tôn giả cho nên phải chết trong thông đạo. Nhị Đại Ma Tôn tới đây tầm bảo, thì ra nhờ lấy lòng nó cho nên mới có thu hoạch tốt như vậy.

Sỡ dĩ mình có thể tới đây thuận lợi, nói không chừng là nhờ câu nói nịnh bợ của mình lúc ấy. Thiên Lại Trí Long lại muốn nhìn xem phản ứng của Băng Tâm Chân Quân khi trở về chốn cũ. tới chỗ ý trung nhân của nàng tử trận năm xưa. cũng muốn nhìn thấy Nhất Kiếm Chân Quân và Hỏa Thần phải chia lìa. nên mới cho chỉ một người cùng vào với mình. Chắc chắn là nó cũng muốn thấy mình phải tay trắng rời khỏi nơi này, nổi giận với tổ sư gia, có thể nói hết thảy là do Thiên Lại Trí Long cố ý an bày.

Quả thật là khốn kiếp, chẳng trách mình nhìn thấy nó lại cảm thấy quen thuộc vô cùng, không phải là cảm giác mà mình đã từng nhìn thấy Đại Uy Thiên Long hay Băng Lan Yêu Long hay sao?

Nháy mắt Dư Tắc Thành hiểu ra đầu đuôi gốc ngọn.

“Chẳng trách mình nhìn Thiên Long tôn giả lại cảm thấy quen thuộc như vậy, thì ra Thiên Lại Trí Long này già dạng Thiên Long tôn giả chơi trò du hí nhân gian, trêu chọc người khác. Trời ơi, nói không chừng Thần Long giáo là do nó chậm rãi phát triến trong thời gian qua, người khác phải ba trăm sáu mươi lăm năm mới có thể tới đây một lần, nhưng nó lại có thể tùy tiện ra vào Thiên Lại cổ thành.

Chờ một chút, hôm nay mình còn nhìn thấy ai quen mắt nữa... Tên bán hàng rong kia nhất định là đệ tử của Vạn Lý Vân Du tông, sư huynh đệ của Lưu Nhất Phàm.

Đúng rồi, còn người ở sau lưng Khô Trúc lão nhân kia cũng vô cùng quen thuộc, y giống ai nhi...”

Dư Tắc Thành bắt đầu cố gắng nhớ lại, đột nhiên một bóng người xuất hiện trong đầu hắn. chính là Nhã Hương, không, phải nói là Thống lĩnh Đại nhân của Thích Đề Hoàn Nhân! Hai người kia giống nhau như vậy, chẳng trách Dư Tắc Thành nhìn bọn họ cũng thấy quen quen.

Nháy mắt một suy nghĩ đáng sợ xuất hiện trong đầu Dư Tắc Thành:

“Vì sao Khô Trúc lão nhân lại trở thành như vậy, vì sao y quan, pháp bảo của lão không thấy đâu cả? Bởi vì lão đã bị người đánh bại, hoặc là đã chết, trước mất chỉ là thi thể bị người khác khống chế.

Lần trước mình gặp lão, tên Không Dung Chân Quân của Chư Nhược Không Vô tông kia theo sát lão. Mà Không Dung Chân Quân lại là thủ hạ thân cận của Thống lĩnh Đại nhân Thích Đề Hoàn Nhân, y gần gũi với Khô Trúc lão nhân là có mục đích gì, muốn làm gì, không nói cũng biết.

Nói cách khác, thế lực của Dị tộc đã lan tới bên cạnh Khô Trúc lão nhân, cho nên lúc mình phát ra cảnh cáo với Thiên Địa Minh, lại xuất hiện bốn mươi chín Nguyên Anh Chân Quân truy sát.

Hiện tại e rằng âm mưu của chúng đã thực hiện xong, e rằng Khô Trúc lão nhân đã bị chúng xử lý, hoặc khống chế, cho nên lão mới không nhận ra mình.”

Nghĩ tới đây, lập tức Dư Tắc Thành cảm thấy chấn động toàn thân.

Vì sao Khô Trúc lão nhân lại tới nơi này? Thiên Lại Trí Long thích xem náo nhiệt, chỉ cần tìm ra nó, đánh chết nó, pháo đài Thiên Lại lập tức như rắn mất đầu. Lúc ấy Dị tộc kia có thể phát động công kích pháo đài Thiên Lại, chỉ cần đánh hạ được pháo đài Thiên Lại, sau đó chúng dùng đại quân áp sát, vậy chuyện cướp trở lại thế giới Thương Khung, tiêu diệt hoàn toàn Nhân tộc không phải chỉ là giấc mộng.

Nháy mắt suy nghĩ của Dư Tắc Thành xoay chuyển hàng trăm hàng ngàn lần, không khỏi nghĩ tới vô số khả năng. Đột nhiên hắn hiểu ra, hắn đã biết Khô Trúc lão nhân muốn nói gì với mình:

- Giết ta. giết ta đi. coi chừng Dị tộc, bảo vệ Nhân tộc!

---o0o---

N


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.