Dư Tắc Thành vừa mới tiến vào đã thấy phía đối phương bay tới hơn trăm phi kiếm, mấy trăm pháp khí, vô số người tu tiên và yêu ma cùng nhau phát động công kích về phía hắn.
Nhưng Dư Tắc Thành xuất một chiêu Tiên Thiên Nhất Khí Độn, thân hình vừa lóe đã tiến vào giữa đám người. Một luồng kiếm quang nháy mắt từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra, giống như cuộn sóng lan tràn, hết đợt này tới đợt khác, cuồn cuộn không ngừng. Đây là Huyết Hà Thần kiếm quyết.
Lập tức vô số huyết hoa bắn ra, những người tu tiên bị sóng kiếm đánh trúng, thân thể vỡ nát. máu tươi trong cơ thể hóa thành những đóa hoa đỏ rực giữa ba đào.
Dư Tắc Thành đưa mắt nhìn quanh, nội môn này có diện tích rộng khoảng mười mấy dặm. khắp nơi là cảnh sắc tuyệt đẹp. Tường trắng, cây xanh, ngói đỏ, cửa son, đình đài lầu các, bồn hoa, cây lạ cao thấp chằng chịt, cảnh sắc tuyệt đẹp. Một dòng suối nhỏ chảy xuôi, hoặc dùng nuôi cá, hoặc chảy vào hồ nước, trong đó các loại cá có vảy nhiều màu sặc sỡ bơi lội bắt mắt.
Thỉnh thoảng bạch hạc bay qua trên không, chim hót bướm lượn xung quanh cây cối, cá nhảy tung tăng lên khỏi mặt hồ, hạc đáp xuống rong chơi. Cung điện tường mái huy hoàng, xây dựng tinh xảo, mỗi một nơi một cảnh hài hòa tự nhiên, khéo léo dung hợp có thể thấy được xây dựng nơi đây tốn rất nhiều công phu, tâm huyết sáng tạo, hay cho một cánh sắc thần tiên!
Đáng tiếc hết thảy những thứ này phải bị hủy diệt, Dư Tắc Thành lững thững bước đi chậm rãi tiến về phía trước. Theo từng bước chân của hắn, từng đạo kiếm quang khuếch tán ra, giống như cuộn sóng hình thành vô số đợt tấn công. Những hoa đá cỏ cây, chim bay cá lội, đình đài lầu các... hoàn toàn sụp đổ vỡ nát. Dư Tắc Thành đi đến đâu, chỗ đó trở thành một mảnh đất hoang tàn.
Đám người tu tiên bất kể ra sức chống cự hay liều mạng chạy trốn, bất kể quỳ xuống đất cầu xin tha thứ hay tránh né ẩn nấp, tất cả hoàn toàn vô ích.
Dưới kiếm quang của Dư Tắc Thành, một trụ khí chân nguyên rất lớn phóng lên cao. Trong phạm vi xung quanh trụ khí vài dặm, lập tức thế giới ngưng đọng lại, cả vật lẫn người duy trì động tác không thể di động. Lúc này Sát Na Quang Hoa kiếm lập tức lướt qua, thế giới ngưng đọng vỡ nát, tan tành thành vô số mảnh vụn, sau đó những mảnh vụn này cũng sụp đổ, tất cả người và vật bị hào quang bảy màu hoàn toàn phá nát. Đây là Đại Tán Luyện Kiếm thuật.
Dư Tắc Thành há miệng phát ra Vô Âm Thần Lôi, hai tay phi kiếm luân hồi, thân hình nhanh như điện chóp. Chỉ trong thoáng chốc, cảnh sắc tuyệt đẹp trong nội môn đã hóa thành một mảnh đất khô cằn, sau đó một tiếng nổ vang, ngọn núi thật lớn trên không nứt ra ở giữa, không còn giữ được trên không, bắt đầu rơi xuống mặt đất.
Dư Tắc Thành đứng giữa không trung nhìn ngọn núi khổng lồ rơi xuống thật mạnh trên mặt bình đài, lập tức núi sụp, đất lở, vạn vật vỡ nát. Đây có lẽ chính là họa trời, năm xưa phụ thân mình theo thương đội đi vào Trần quốc, gặp phải họa trời, kinh đô Trần quốc đắm chìm, phụ thân phải chết ở đó, không thể trở về quê nhà.
Dư Tắc Thành đứng thật lâu nhìn ngọn núi rơi xuống sụp đổ, nhưng trận chiến vẫn còn chưa chấm dứt, vẫn còn bốn tên cao thủ Kim Đan.
Lúc tâm ma của những cao thủ Kim Đan bị phá hủy. Chưởng giáo Linh Tôn của Càn Ma Linh Tôn giáo lập tức phát hiện, đó mới là trận chiến chân chính.
Thân thể Dư Tắc Thành không nhàn rỗi, hắn đang bố trí từng tấm phù triện, Tam Thập Tam Thiên Phù Sách thuật. Có tổng cộng ba mươi ba tấm phù triện như vậy, trải rộng khắp trên bình đài. Dưới sự quan sát của Thần Nhãn Thông, thật ra vẫn còn một ít đệ tử Càn Ma Linh Tôn giáo cũng chưa chết hẳn, còn có vài chục tên hoặc là giả chết, hoặc là dựa vào pháp khí ẩn nấp trong đống hoang tàn cầu sống một mạng.
Những phù triện này bày ra, những người này phải chết chắc chắn không thể nghi ngờ. Dư Tắc Thành vung tay lên, lập tức những phù triện này sáng lên từng tấm một sau đó lửa cháy bùng lên. Đám đệ tử Càn Ma Linh Tôn giáo còn sống sót không một ai có thể thoát khói liệt hỏa nướng chín, lập tức tất cả đi đời nhà ma.
Ngọn lửa này mạnh mẽ vô cùng, cháy bừng bừng suốt ba ngày ba đêm, cuối cùng thiêu cháy sạch sẽ ngọn núi đảo ngược và nền tảng gốc rễ của nó, đốt thành một lớp vật chất như thủy tinh có màu ngọc lưu ly.
Thật ra đám lửa này không phải vì muốn đốt chết đám đệ tử Càn Ma Linh Tôn giáo còn sống sót mà là dùng công pháp này lấy cây kim hút nguyên khí bên dưới ngọn núi ra. Theo ngọn lửa cháy dần dần trên mặt đất dâng lên một cây trụ rất lớn.
Không ngờ trụ này là trụ người, là rất nhiều người hòa tan trong nước thép hình thành trụ người rất lớn. Lúc những người này chết đi, bọn họ phải chịu vô số tra tấn, hận thiên oán địa, sau đó bọn họ bị mang tế luyện vào trong thiết trụ này, mượn hận ý oán niệm của bọn họ để cắt đứt địa mạch long khí, sinh ra ung nhọt thật lớn. Đến lúc nó bùng nổ có thể dùng bí pháp mượn nguyên lực bùng nổ này giúp cho mười hai người phá đan hóa anh, kích thích khiến cho bọn chúng trở thành cao thủ Nguyên Anh.
Trong kế hoạch này, sơn môn Càn Ma Linh Tôn giáo, nội môn trên không trung, đệ tử trong giáo đều là đối tượng hiến tế, như vậy mới có thể mượn cớ thiên địa có đại kiếp nạn để che dấu chân tướng sự tình. Cho nên đến tận bây giờ. Chưởng giáo Linh Tôn của Càn Ma Linh Tôn giáo cũng không xuất hiện.
Sau khi thiết trụ này hiện lên, giữa ngọn lửa này, thiết trụ tan chảy từng khúc một, những oan hồn trong nước thép bị biển lửa đốt cháy đi oán hận, tất cả cúi đầu với Dư Tắc Thành, sau đó tiêu tan giữa đất trời, đi đến nơi bọn họ mà bọn họ nên đi.
Cứ như vậy thiết trụ dần dần tan chảy biến mất, có khoảng chừng vạn người bị luyện chế thành trụ người. Khi đoạn trụ cuối cùng ra khỏi mặt đất, ầm một tiếng nang mạnh, Địa Ngưu Phiên Thán, xung quanh trăm dặm rung động thật mạnh, đây là đo động phủ Pháp Linh gây nên. Rốt cục ung nhọt nguyên khí gây hại cho long mạch ngầm đã bị tiêu trừ, tuy rằng còn có thể tiết ra ngoài một ít nguyên khí, còn có thể có một ít dư chấn dao động nhỏ nhưng nguyên khí lưu động đã khôi phục lại bình thường, hết thảy trở lại như trước.
Dư Tắc Thành thở phào một cái, đại kiếp nạn bị tiêu trừ, cho dù Càn Ma Linh Tôn giáo lại dùng thủ đoạn như vậy bọn chúng cũng không thể cắt đứt địa mạch. Bởi vì địa mạch đã thích ứng với đả kích này, tiếp tục thi triển thủ đoạn cũ sẽ không còn hiệu quả.
Dư Tắc Thành đã hoàn thành nhiệm vụ Tiên Tần động phủ, ba vạn điểm công trạng vào tay, đồng thời biết rằng mình đã cứu được hàng ngàn hàng vạn người, bao gồm mẫu thân của mình và đệ đệ, cả mình nữa, Dư Tắc Thành cảm thấy trong lòng vui sướng. Nhưng hắn vẫn chưa rời khỏi bởi vì còn có năm người vẫn chưa bị giết chết, trong đó có Chưởng giáo Linh Tôn của Càn Ma Linh Tôn giáo bắt buộc phải chết. Hết thảy chuyện này là do y làm ra, mình giết nhiều người như vậy là do y bức bách, cho nên nếu y không chết, về tình về lý không thể chấp nhận được.
Dư Tắc Thành yên lặng chờ đợi, hắn biết Chưởng giáo Linh Tôn của Càn Ma Linh Tôn giáo ở nơi nào. Dưới đoạn trụ người cuối cùng, trong lúc hắn đang đại khai sát giới, phá giải năm Kim Đan đại trận y và bốn người tu tiên cảnh giới Kim Đan khác cùng nhau lẻn vào địa phế hấp thu nguyên khí trong đó.
Theo Thần Nhãn Thông của con rối quan sát, năm tên Kim Đan có biến hóa rất ít, nhưng trong đó có một tên càng ngày càng mạnh. Cuối cùng tất cả cao thủ Kim Đan chỉ còn lại một, hơn nữa càng ngày càng mạnh, có cảm giác như đang thoát thai hoán cốt, đan hóa Nguyên Anh.
Dư Tắc Thành bất chợt ra tay, đâm xuống đất một cái thật mạnh. Mặt đất vốn đã bị luyện hóa biến thành nham thạch cực kỳ cứng rắn, bị Địa Nguyên Huyền Võ kiếm dễ dàng đâm thủng như đậu hủ, đâm sâu xuống mặt đất trăm trượng.
Kiếm quang dừng một chút, bất chợt hào quang đột nhiên đại thịnh, kiếm quang ngầm chứa lực Đại Địa Huyền Võ ầm ầm bạo phát, kiếm quang lập tức tiếp tục xuyên thấu xuống dưới, thẳng đến chỗ tên cao thủ Kim Đan đang biến hóa trong lòng đất.
Sau vài lần hô hấp, đại địa nổ ầm, run lên một cái thật mạnh. Sau đó rất nhiều tiếng nổ ầm ầm vang lên, một bóng người nháy mắt xông từ dưới đất lên, lơ lửng không trung, đứng đối diện Dư Tắc Thành cách xa chừng ngàn thước.
Người này chân giẫm lên một thanh phi kiếm, trên người có ba đạo quang hoa vây quanh xoay tròn. Quang hoa này không phải là pháp khí, mà là pháp bảo chân chính. Bề ngoài y khoảng chừng hơn năm mươi tuổi mặt lộ ra vẻ tiên phong đạo cốt, hai mắt sáng ngời hữu thần, ra vẻ là thế ngoại cao nhân.
Người này chính là Chưởng giáo Linh Tôn của Càn Ma Linh Tôn giáo, hết thảy những chuyện này là do y gây nên. Vì dã tâm của mình, y vọng tưởng cắt đứt đại địa long mạch, khiến cho cổn châu sụp đổ, đó là suối nguồn vạn ác, phải chém đầu y dưới kiếm, hình thần câu diệt mới được.
Dư Tắc Thành nhìn y. dùng thần thức truyền âm hỏi:
- Đệ tử, thân nhân, sư huynh đệ của ngươi đều đã ra đi, phải chăng ngươi cũng nên lên đường cho sớm.