Nam Nhu tiên tử chợt quát:
- Liều mạng đi thôi, chúng ta cùng lên. Chúng ta đều là Kim Tiên, hãy đoạt thần đan trở lại.
Lạc Nhật tiên tử cũng nói:
- Đúng vậy, cho dù chết đi thì đã sao, vì y, chuyện gì cũng xứng đáng.
Quả thật là nữ nhân si mê, đau khổ vì tình.
Ngọc Điệp tiên tử buông thần đan xuống, ngẩng nhìn ba người Vọng Nguyệt tiên tử, Nam Nhu tiên tử. Lạc Nhật tiên tử:
- Dù sao chúng ta đã là tỷ muội một hồi, các ngươi tình thâm nghĩa trọng như vậy, ta sẽ đưa các ngươi thượng lộ, lên đường mạnh giỏi.
Dứt lời, nàng bèn xuất thủ. Bàn tay trắng như tuyết đưa ra, chỉ khẽ phẩy một cái, một loại uy áp vô cùng đáng sợ phát ra. Lực lượng này Dư Tắc Thành vô cùng quen thuộc, lực Ngũ Hành. Ngũ Hành tương sinh, hóa sinh tự nhiên.
Vọng Nguyệt tiên tử, Nam Nhu tiên tử, Lạc Nhật tiên tử trước mặt lực lượng này, đừng nói là chiến đấu. có muốn cử động cũng không được, bị lực lượng này áp chế tới mức không thể hoàn thủ.
Đây... đây là lực lượng của Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, nhưng Ngọc Điệp tiên tử trước mắt chỉ là cảnh giới Tiên Nhân kia mà?
Ngọc Điệp tiên tử lên tiếng nói:
- Tái kiến, các vị tỷ muội, cảm tạ các ngươi!
Tay nàng khẽ động, Ngũ Hành tương sinh nhanh chóng hóa thành Ngũ Hành tương khắc, sau đó lại quay trở về Ngũ Hành tương sinh, tương sinh tương khắc, biến hóa vạn lần.
Dưới lực lượng hùng mạnh như vậy, Vọng Nguyệt tiên tử, Nam Nhu tiên tử, Lạc Nhật tiên tử không kịp kêu lên thảm thiết đã bị một đòn này đánh cho tan tác, Tiên Khí toàn thân nổ tung, hóa thành tro bụi.
Ngọc Điệp tiên tử đánh chết ba tỷ muội, mặt không đổi sắc:
- Trước kia ta rất thích cảnh tượng Tiên Nhân nổ tung như vậy, giống như hoa nở, thật là đẹp.
- Được rồi, Diệt Độ Tiên Nhân. Cừu muội, tới lượt hai người các ngươi, yên tâm đi, sẽ không đau đớn.
Dứt lời, nàng quay sang đối mặt Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành hỏi:
- Đây là lực lượng gì vậy, ba Kim Tiên chỉ sau một đòn là bị diệt?
Ngọc Điệp tiên tử nói:
- Thật ra lực lượng này ngươi hẳn phải thấy quen thuộc, ngươi xem y là ai...
Thình lình phía sau Ngọc Điệp tiên tử xuất hiện một tiên thể rất lớn. Tiên thể này nhìn qua giống như một quyến kinh văn. trên đó kinh văn không ngừng quay cuồng, vô số hào quang lóe lên liên tục.
Chính là tiên thể của Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên Đại Hồng, tiền kiếp của Dư Tắc Thành vốn bị vây khốn trong Khốn Tiên Lao trên Thiên Đạo phong. Hiên Viên kiếm phái. Thì ra Ngọc Điệp mượn dùng tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên này, nhờ vậy mới có được lực lượng hùng hậu kia.
Nhưng... nhưng vì sao tiên thể Đại Hồng lại ở nơi này, nó phải ở Khốn Tiên Lao mới đúng, chẳng lẽ Hiên Viên kiếm phái đã xảy ra chuyện rồi sao?
Thình lình Dư Tắc Thành bừng tinh ngộ, lần trước mục đích chân chính của Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên tới nơi này là muốn mang tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên này cho Ngọc Điệp tiên tử. Bọn chúng phải tự mình hộ tống, đưa tới nơi này.
Bọn chúng biết sau khi thần đan luyện thành. Tiên Đế sẽ khôi phục, Tiên tộc sẽ chấn hung, cho nên không thể khống chế được hưng phấn trong lòng, vì vậy mới có chuyện phát tiết Tiên Khí ra ngoài.
Cưỡng bức dụ dỗ gì đó đều là già, là do Ngọc Điệp tiên tử gạt người cho nên mới nói như vậy.
Nhưng vì sao tiên thể này lại tới được tay nàng, vì sao Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên lấy được nó, đệ tử Hiên Viên kiếm phái hiện tại ra sao...
Ngọc Điệp tiên tử nói:
- Có lẽ nói sao ngươi cũng không ngờ, không thể nào nghĩ ra được chuyện này.
- Thì ra tiên thể của bệ hạ trước nay vẫn ở trong Hiên Viên kiếm phái các ngươi, làm cho chúng ta tìm kiếm vô cùng vất và.
- Các ngươi hao hết tâm cơ, dẫn dụ tất cả những kẻ chúng ta phái ra tìm kiếm tung tích của Tiên Đế bệ hạ. muốn làm cho chúng ta không có cách nào tìm được.
- Nhưng các ngươi đã tính sai rồi, các ngươi đánh chết tất cả bọn họ, chính vì điểm này đã làm bại lộ vấn đề. Nếu không có người nào tìm được Tiên Đế, hãn các ngươi sẽ không làm như vậy.
- Cho nên chúng ta bèn căn cứ vào thời gian tử vong của chúng tiến hành suy đoán, kẻ tử vong đầu tiên chính là người phát hiện được tung tích của Tiên Đế.
- Chúng ta lần theo dấu vết tìm tới Y Xá Na Thiên, ở đó còn có khí tức tàn dư của Ma Thần Ma Tiên Thủ La. Nó đã khống chế quyền điều khiển thế giới kia, khống chế người của chúng ta, làm cho y không có cách nào chạy trốn.
- Vậy là quá dề tìm, chúng ta bắt đầu lần theo tung tích Ma Thần Ma Tiên Thủ La. Theo manh mối này, chúng ta tìm tới thế giới Thương Khung, quả nhiên dưới chân đèn không có ánh sáng, không ai ngờ rằng là ở đó.
- Sau đó chúng ta tìm tới Hiên Viên kiếm phái, Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên lén lút lèn vào, phát hiện ra Khốn Tiên Lao.
- Lập tức Tiên tộc xuất động toàn bộ, dưới sự dẫn dắt của Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên, cường công Hiên Viên kiếm phái, xảy ra một trường huyết chiến.
- Không ngờ là ở Hiên Viên kiếm phái, không ngờ Ma Thần Ma Tiên Thủ La chuyển thân thành người, không ngờ còn có Đại Thần Uy Sĩ ở Hiên Viên kiếm phái, suýt chút nữa chúng ta đã thất bại, suýt chút nữa Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên cũng không còn mạng trở về.
- Bất quá sự tình cũng thành công, chúng ta đoạt lại được Khốn Tiên Lao. Sau khi thành công, chúng ta dẫn phát Thời Không nghịch chuyển, gây ra Thời Không chấn động ở giữa hai giới Tiên - Nhân.
- Hoằng Tiêu Kim Tiên của các ngươi đã tiêu vong, phân thân của y vẫn không đủ mạnh. Vương Âm Dương, Kiếm Lão Nhân hiện tại còn chưa biết.
- Tuy rằng các ngươi đã giấu đi thần hồn Tiên Đế, nhưng cũng không thành vấn đề, không quan trọng. Lúc này thần đan đã luyện thành, lập tức sẽ khiến cho Tiên Đế bệ hạ nhớ lại quá khứ, khiến cho nguyên thần của ngài trở về một lần nữa. Chỉ cần ngài trở lại, ta sẽ được sống bên cạnh ngài, Tiên Giới sẽ là của chúng ta.
Thì ra là như vậy, Hiên Viên kiếm phái đã gặp đại kiếp nạn. không biết tình huống hiện tại ra sao.
Ngọc Điệp tiên tử vô cùng vui sướng, Dư Tắc Thành nhìn nàng nói:
- Không có vấn đề gì, chỉ cần đoạt lại thần đan trong tay nàng, uống vào, ta sẽ trở về quá khứ, ngăn cản hết thảy chuyện này xảy ra.
Ngọc Điệp tiên tử cười vang:
- Cướp đoạt thần đan ư, hiện tại ngươi đang nằm trong tay ta, ngươi làm được sao?
Dư Tắc Thành nói:
- Có lẽ trước kia thì không được, nhưng hiện tại đã có khả năng.
Ngọc Điệp tiên tử hừ lạnh:
- Diệt cho ta!
Thình lình nàng khống chế uy năng hùng mạnh của tiên thể Đại Hồng, hóa thành vô số cột sáng công kích về phía Dư Tắc Thành, định giết chết hắn.
Nhưng khi những cột sáng kia đánh trúng vào người Dư Tắc Thành lại không gây ra chút phản ứng gì. Dư Tắc Thành chính là đời sau tái sinh của tiên thể này, mình đánh vào mình sao được, cho nên công kích lập tức tiêu tan.
Ngọc Điệp tiên tử vô cùng kinh ngạc, lui về phía sau liên tiếp. Sau đó nàng tiếp tục thi pháp, điên cuồng công kích, nhưng không có chút phản ứng nào, Dư Tắc Thành không hề tổn thương một sợi tóc.
Ngọc Điệp tiên tử nhìn Dư Tắc Thành trân trối, miệng lắp bắp:
-Ngươi... ngươi... ngươi.
Dư Tắc Thành chậm rãi bước tới, giơ tay chạm vào tiên thể dưới dạng kinh văn quay cuồng kia.
Đây rõ ràng là tỏ ra khinh miệt Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên. Tuy rằng trong tiên thể này không có thần hồn, nhưng cũng thừa sức tiêu diệt những ai dám xúc phạm tới uy nghiêm của nó.
Không ngờ Dư Tắc Thành chạm vào tiên thể, tiên thể lại không hề có phản ứng gì, ngược lại còn phát ra hào quang sáng chói.
Dư Tắc Thành giang rộng hai tay, thét lớn:
- Ta đã trở về, ta đã trở về, ta đã trở về...
Vô số hào quang dâng lên, vô số khí trụ xoay tròn, Dư Tắc Thành nhân cơ hội xuất ra Không Tàng Vạn Vật, thu lấy tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên này.
Tiên thể này là tiền kiếp của hắn. khí tức tương thông, Tiên Khí thống nhất, nhờ vậy thu hồi hết sức dễ dàng.
Sau đó hắn xoay qua nhìn Ngọc Điệp tiên tử, lên tiếng nói:
- A Điệp, ta đã trở về, nàng không nhận ra ta sao?
- Là ta. ta đây, ta còn nhớ năm xưa nàng mỉm cười dưới ánh tà dương rực rỡ...
- Lúc ta đau buồn, nàng bật khóc...
- Lúc ta vui, nàng tươi cười...
- Lúc ta lo lắng, nàng cũng buồn bã...
- Lúc ta giận dữ, nàng cũng giận theo...
- Là ta đây, ta đã trở về...
Ngọc Điệp tiên tử ngây dại nhìn Dư Tắc Thành:
- Là ngài... đúng là ngài... Bệ hạ. quả thật ngài đã trở về...
Dư Tắc Thành tươi cười rạng rỡ, dang rộng hai tay. Ngọc Điệp tiên tử không nhịn được lao thẳng tới, Dư Tắc Thành ôm chặt lấy nàng vào lòng.
Hai người ôm chầm lấy nhau, sau đó thình lình kiếm quang bùng lên.
Tuy rằng trên mặt Dư Tắc Thành nở nụ cười, nhưng ánh mất hắn lạnh như băng giá.
Những lời vừa rồi có thể nói với bất cứ nữ tử nào, các nàng cũng sẽ nghĩ rằng chính là nói với mình.
Cho nên Dư Tắc Thành lừa Ngọc Điệp tiên tử vào vòng tay mình, bạo phát kiếm quang.
Thực lực Ngọc Điệp tiên tử sâu không lường được, quân bài chưa lật vô số, lũ lụt Diệt Thế vì nàng mà xảy ra, một mình nàng khuấy động cả thiên địa. Nàng có thể lừa gạt cả thiên hạ. vì sao mình không thể lừa nàng?
Cho nên Dư Tắc Thành già mạo tiền kiếp, không thể không hành động bi ổi, dẫn dụ giết chết nàng.
Trong khoảnh khắc Dư Tắc Thành ôm Ngọc Điệp tiên tử vào lòng, hắn bạo phát kiếm quang, nhanh chóng xâm nhập vào thân thể Ngọc Điệp tiên tử. Đây là kiếm quang mạnh nhất của Dư Tắc Thành, dưới kiếm quang này, Huyền Âm Ma Chủ còn phải tiêu tan trong nháy mắt.