Trương Tông Đạo nhận được ích lợi từ Dư Tắc Thành cũng hơi cảm thấy ngượng ngập, bèn nói nhiều một chút, chỉ điểm cho Dư Tắc Thành những điều ảo diệu ở đây:
- Tắc Thành này, đệ phải chú ý trong không gian này, nếu có thân thể đầy đủ như Tử Kim Tiên, toát ra khí tức hùng mạnh đó chính là cường giả Phản Hư kỳ. Người có thân thể hình người như ta chính là Nguyên Anh kỳ có hình dáng bộ xương khô như đệ là tu sĩ Trúc Cơ, những tên nằm giữa đệ và ta chính là tu sĩ Kim Đan kỳ.
- Tuy rằng hình thái nơi này có thể thiên biến vạn hóa, nhưng biến hóa thế nào cũng không qua căn bản hình ảnh do thần thức ảo hóa ra có hạn, cho nên qua đó có thể nhìn ra được tu vi của từng người.
- Tuy rằng nơi này được xưng là người người bình đẳng, nhưng tốt nhất đệ không nên đắc tội với đám Nguyên Anh Chân Quân, đây là lời khuyên của một tiền bối.
Dư Tắc Thành gật gật đầu, tiếp thu kinh nghiệm, lại hỏi:
- Sư huynh đệ gặp một lão nhân gọi là Phong Đô Đại Đế. Lão dẫn đệ tới cửa hàng của lão, trong đó tất cả toàn là thi kỹ, lão này phải chăng cũng là Nguyên Anh Chân Quân?
Trương Tông Đạo gật gật đầu:
- Lão này là một lão điên, vì tu luyện Ma công cho nên tẩu hòa nhập mạ không cần để ý tới lão, lão sẽ không bán một thi kỹ nào đâu chỉ giữ lại trang hoàng cho riêng mình. Nhưng đệ phải nhớ không nên đắc tội với lão, lão là tu sĩ Nguyên Anh kỳ từng hoành hành một thời ở địa vực Miêu Sương.
Dư Tắc Thành gật gật đầu, sau đó lại nói:
- Gần đây đệ nghiên cứu ra một loại tiên tửu, có một đệ tử Vô Hình Ám Ma tông khác liên hệ với đệ bàn việc tiêu thụ. Xin hỏi sư huynh, chuyện này có điểm nào cần lưu ý hay không?
Trương Tông Đạo nói:
- Chuyện này cũng bình thường, bất quá đệ phải chú ý cẩn thận về điều khoản ký kết, tỷ như kỳ hạn tiêu thụ là bao lâu, số lượng tiêu thụ nhiều hay ít...
Dư Tắc Thành nghiêng đầu châm chú lắng nghe, hấp thu kinh nghiệm, sau đó hỏi:
- Đệ bắt một nữ đệ tử Phân Phương Giải Ngữ môn. đệ muốn thả nàng ra, nhưng muốn hạ cấm chế trên người nàng, hoặc là thủ đoạn khống chế nào đó. Đệ đã dạo qua một vòng ở trung tâm giao dịch, nhưng trong đó có quá nhiều thứ làm đệ hoa cả mắt nhất thời khó lòng chọn lựa. Xin hỏi sư huynh, đệ nên chọn thứ nào?
Trương Tông Đạo ngẫm nghĩ một chút, sau đó mới nói:
- Thì ra Kim Liên Chân Nhân kia đã chết trong tay đệ, đệ muốn nói tới đồ đệ của y thị là Mộc Tư Y phải không? Nàng này là hậu duệ của Vạn Hoa Chỉ Chi Môn Chủ Phân Phương Giải Ngữ môn. Vị Vạn Hoa Chi Chủ này e ngại Tử La Chân Quân, cho nên đành phải nhịn nhục, hiện tại hậu duệ duy nhất lại mất tích, đã phẫn nộ tới cực điểm.
- Hay cho tiểu tử, làm khá lắm, nghe nói Mộc Tư Y kia kiều diễm mê người, là một trong thập đại danh hoa ở Lư châu, không ngờ bị đệ chiếm đoạt lần đầu.
- Muốn khống chế đệ tử Phân Phương Giải Ngữ môn, chỉ có cách dùng Mộc La Khô Tâm Chú hạ vào người nàng trong lúc bản mệnh thần hoa của nàng xuất hiện, như vậy mới có thể khống chế được các nàng. Bằng không Tiếp Hoa Di Hình đại pháp của các nàng có thể tụ lại thân thể, thoát khỏi hết thảy khống chế.
- Đệ tới trung tâm giao dịch của tông môn mua Mộc La Khô Tâm Chú đi thôi, tuy rằng giá mắc một chút, nhưng vẫn nên để lần giao địch đầu tiên cho các lão quái vật kia hưởng lợi bằng không e rằng...
Những lời sau không cần nói tiếp. Dư Tắc Thành cũng thừa hiểu. Hai người nói chuyện với nhau một lúc lâu. Dư Tắc Thành biết được rất nhiều sự tình liên quan mật thiết tới mình, sau đó mới hỏi:
- Sư huynh, lần này huynh có tham gia đại lễ ở Vô Lượng Khí tông hay không?
Trương Tông Đạo lắc đầu:
- Tin tức rằng đại lễ lần này sẽ xuất hiện Hoàn Chân Đạo một trong Thập Đại Tiên Điển, chỉ là tin giả. Vô Lượng Khí tông kia mất thời gian ba trăm năm để phá giải đại trận bảo vệ Di tích Tiên Tần do tiền bối của mình bày ra, tiến vào Di tích Tiên Tân tìm kiếm một phen, nhưng không tìm được thứ gì trong đó. Di tích Tiên Tần ấy trải qua hàng ngàn năm khai thác, bảo bối đã không còn, không còn gì cả.
- Vô Lượng Khí tông kia nhân cơ hội này bịa đặt, nói rằng Vô Lượng Khí tông lấy được bí tịch tiên pháp, thật ra là muốn khơi mào tranh chấp, còn mình đứng phía sau làm ngư ông đắc lợi.
- Không ngờ lời đồn này vừa lan ra, lập tức như bùng nồ. Dưới sự trợ giúp của kẻ hữu tâm đã lan truyền thành Hoàn Chân Đạo một trong Thập Đại Tiên Điển hiện thế. Lập tức tin này lan truyền càng ngày càng xa ngay cả Nguyên Anh Chân Quân ở vùng Tuy Viễn. Miêu Sương xa xôi cũng tụ tập về đây. Đợi đến khi Vô Lượng Khí tông phát hiện ra sự tình đã ra ngoài tầm khống chế của bọn chúng thì đã muộn.
- Lần đại lễ Vô Lượng tông này không khéo là lúc Vô Lượng tông đến hồi chung kết. Vốn trong tông bọn họ có hai vị Phản Hư Chân Nhất Chung Cực Vô Lượng tọa trấn tuyệt đối không xảy ra sơ xuất gì. Nhưng vì chuyện Vô Lượng Chân Quân xung kích Phản Hư kỳ cho nên mười mấy năm trước hai người bọn họ đã bay ra Vực Ngoại tìm kiếm đạo Thiên Lý; không ngờ đi mãi mười mấy năm không thấy trở về, e rằng đã gặp chuyện ngoài ý muốn ở Vực Ngoại. Còn Vô Lượng Chân Quân cũng không biết được tới lúc nào mới có thể xuất quan. Bảy tên Nguyên Anh Chân Quân còn lại tuy rằng nhân số đông đúc nhưng bằng mặt không bằng lòng, đến lúc đó. hừ hừ...
Đây thật là bí mật. Dư Tắc Thành chăm chú lắng nghe. Tên Anh Ngạo cốt kia uổng phí công phu không ngờ Di tích Tiên Tần này đã sớm có người mở ra. Nhưng trong lòng Dư Tắc Thành vẫn quyết định mình phải tới đó tìm một chuyến, đây là thói quen của con người, chưa tới Hoàng Hà tâm chưa chết, chưa thấy quan tài lệ chưa rơi.
Sau khi Trương Tông Đạo kể xong bí mật này lại nói:
- Ta đà điều tra qua thân phận của đệ, phát hiện ra đệ còn có mối quan hệ thân mật với một trong mười đại danh hoa của Lư châu ta là Lưu Thi Vận.
- Ta sẽ cho đệ một lời khuyên toàn vẹn hiện tại Vô Lượng tông đang chìm trong minh tranh ám đấu. Minh tranh là tranh xem rốt cục tông nào trong bảy tông có thể khống chế tương lai Vô Lượng tông trong ngàn năm tới. Ám đấu là đấu xem ai có thể có được trái tim Lưu Thi Vận.
- Nàng chính là tiền bối cao nhân sau khi độ kiếp thất bại chuyển thế trùng sinh, trời sinh ẩn tàng Tuệ Căn khí Tứ Cửu Thiên Kiếp là thiên tài vạn năm khó gặp tiền đồ vô lượng, là hạt giống tu tiên nhất định tương lai sẽ đạt tới Phản Hư kỳ.
- Sau khi Vô Lượng Chân Quân trở về sơn môn bèn cấp tốc bế quan không có thời gian bồi dưỡng Lưu Thi Vận chỉ phong ấn Tuệ Căn của nàng, giao cho sư đệ của mình. Tuy rằng Vô Lượng Chân Quân ra tay che đậy Tuệ Căn này; nhưng mầm mống trời sinh thông tuệ linh mẫn tương lai có thể đạt tới Phản Hư Chân Nhất hoặc Tiên Nhân này vẫn bị người phát hiện.
- Sau khi Vô Lượng Chân Quân xuất quan, nếu Thành công sẽ lui ra phía sau màn, nếu thất bại cũng sẽ chết trong quan. Bất kể có thể thăng lên Phản Hư Chân Nhất hay không, cái tên Vô Lượng Chân Quân cũng phải chuyển cho người khác. Nói cách khác, ai cũng có thể trở thành sư phụ Lưu Thi Vận.
- Bẩy tông Vô Lượng rơi vào tình thế khó xử, tông nào cũng âm thầm bỏ vốn ra vô số nhưng thế lực ngang nhau, cuối cùng hình thành thế cục giằng co. Chuyện này khiến không ai có thể tới gần bên cạnh Lưu Thi Vận, cho nên ngược lại nàng không bằng cả đệ tử bình thường, khổ tu mười mấy năm qua bất quá chỉ đạt tới cảnh giới Tiên Thiên.
- Lần này đệ tới giao lưu có lẽ mục đích chính là vì Lưu Thi Vận. Từ khi tên đệ xuất hiện trên danh sách giao lưu cả bảy tông Vô Lượng đều bận rộn, vốn hiệp nghị không ai được ngầm giở trò lúc trước đã bị phá vỡ, bọn họ bắt đầu đi khắp nơi tìm một kẻ anh tài tuấn tú muốn tranh một phen cao thấp cùng đệ lần này.
Dư Tắc Thành nghe vậy há hốc miệng, rất lâu vẫn không thể trấn tĩnh tinh thần một lúc lâu sau mới nói:
- Trời ơi, vì sao ở Thủy Vân tông như vậy, ở Vô Lượng tông này cũng là như vậy? Thật là buồn bực, vì sao không ai nhìn ra ta đây mới là thiên tài vạn năm khó gặp không ai đối xử với ta như vậy?
Trương Tông Đạo bật cười ha hà:
- Đệ mới có mấy tuổi đầu, lấy ra hai trăm vạn linh thạch không hề chớp mắt, có nghĩa là số linh thạch ấy đối với đệ chẳng đáng gì. Trong tiên tửu kia ẩn chứa khí Man Hoang thượng cổ nói không chừng đệ quả thật là thiên tài vạn năm khó gặp. Bất quá Hiên Viên kiếm phái các ngươi đã có lời, không có lão bất tử nào dám động tới đệ cũng chỉ có ta dám moi linh thạch của đệ mà thôi. Tiểu tử, đệ cũng là thiên tài vạn năm khó gặp đó, ha ha...
Trương Tông Đạo vừa cất tiếng ngợi khen. Dư Tắc Thành cảm thấy ngượng ngùng xấu hổ cúi đầu nói:
- Thiên tài ư... Đệ là Ngũ Hành Linh Căn, chỉ là thiên tài bổ củi* mà thôi.
(*Đây là chơi chữ. chữ Sài (củi) đồng âm với chữ Tài)
Trương Tông Đạo lại cười ha hả:
- Ngũ Hành Linh Căn. thiên tài bổ củi. ha ha...
Bất chợt y biến mất giữa tiếng cười. Dư Tắc Thành thở ra một hơi thật dài. Ẩn trong bóng tối âm thầm phát tài là hay nhất, mình không cần tranh danh hão thiên tài vạn năm gì đó làm chi...
Lúc này có một đạo thần thức truyền tới chính là Phần Hỏa Chân Nhân. Y chờ đã rất lâu, lúc này mới kết nối được với Dư Tắc Thành.
:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: