Tiên Nghịch

Chương 188: Q.2 - Chương 188: Cổ Thần truyền thừa (2).






Vương Lâm đang ở bên trong không gian của Nghịch Thiên châu. Tất cả mọi chuyện bên ngoài đều được hắn thông qua năng lực đặc thù của hạt châu mà quan sát.Cho đến hôn nay Nghịch Thiên châu vẫn chưa hoàn toàn nhận chủ. Nhưng từ khi Vương Lâm đạt tới Kết Đan trung kỳ, hắn phát hiện sau khi tiến vào trong hạt châu, cảm giác hoàn toàn khác trước.

Cảm giác đó cũng giống hệt với khi hắn vừa mới kết đan. Chỉ có điều lần này không rõ ràng được như thế mà thôi. Dưới sự suy đoán của Vương Lâm, có lẽ một trong những nguyên nhân chính là do tu vi gia tăng. Ngoài ra còn một nguyên nhân khác nữa là do thần thức của hắn mạnh thêm. Dù sao thì du hồn ở cửa thứ ba cũng đã giúp cho thần thức của hắn tăng lên một bước dài.

Lúc này, khi hắn ở trong không gian của hạt châu, chỉ cần nắm lấy những tia sáng dài bên trong là có thể cảm nhận được tất cả mọi chuyện bên ngoài.

Sự xuất hiện của Lục Dục ma quân khiến cho Vương Lâm có phần kinh ngạc. Hắn không ngờ được Lục Dục ma quân lại có thể thoát khỏi cửa thứ ba để vào thân thể Cổ thần.

Hơn nữa, trước khi đối phương hiện thân liền xuất hiện dòng xoáy, chứng tỏ Lục Dục ma quân đã được truyền tống trận ở cửa thứ tư đưa vào.

Vương Lâm bình tĩnh, ngưng thần đợi đối phương bỏ đi rồi mới hiện thân, tiếp tục phi hành. Nếu hai người chạm mặt nhau ở đây thì đối với Vương Lâm đó không phải là chuyện tốt.

Nhưng chuyện kế tiếp lại khiến cho hắn thất kinh. Khi Lục Dục ma quân hấp thu cái thứ kia mang tới cho Vương Lâm một cái cảm giác vô cùng quen mắt. Hắn lập tức nhớ tại lúc đầu khi mới vào hư vô thông đạo, Lục Dục ma quân đã thi triển ma công.

Hắn xem tới đây không khỏi hít một hơi thật sâu. Ánh mắt hắn chớp chớp liên tục. Nhưng nhanh chóng trong lòng hắn lại cảm thấy nghi hoặc khi thấy đối phương hấp thu quá mức đơn giản. Tất cả giống như đã được chuẩn bị sẵn từ trước, chỉ chờ Lục Dục ma quân tới đây hấp thu mà thôi. Hắn có thể cảm giác được một cách rõ ràng thực lực của Lục Dục ma quân không ngừng tăng lên.

Lục Dục ma quân cũng cảm nhận được trong cơ thể đang cuồn cuộn một thứ lực lượng mà từ trước đến giờ vẫn chưa hề có. Huyền Thiên Ma Dục quyết của hắn đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn. Lúc này, trong lòng hắn vô cùng kích động. Theo đuổi mấy ngàn năm tới hôm nay cuối cùng cũng đạt được thỏa mãn. Cái cảm giác đó khiến cho hắn vô cùng sảng khoái.

Hắn cúi xuống hai tay rồi ngửa mặt lên trời cười rộ. Bây giờ hắn hoàn toàn tự tin cho dù có phải đối mặt với sư phụ cũng chẳng hề sợ hãi. Hoàn toàn có thể đánh một trận.

Sự tin tưởng đó chính là do hắn hấp thu ham muốn của Cổ Thần mà ra. Sáu loại dục niệm dung hợp với nhau tạo ra một nguồn năng lượng đặc biệt, giúp cho hắn có thể điều khiển sinh tử của người khác.

Chỉ có điều, Lục Dục ma quân cũng chẳng cần phải suy nghĩ quá lâu. Bất chợt nét mặt của hắn liền trầm xuống, nhanh chóng trở nên hung dữ. Từ phía xa có một đạo lưu tinh đang nhanh chóng vọt về phía hắn.

- Lão già này! Ngươi đã không để ý tới tình thầy trò thì đừng trách ta sát sư diệt tổ. - Lục Dục ma quân nhếch mép cười lạnh, thân thể chẳng thèm di động. Hắn lạnh lùng nhìn cái bóng người đang tới càng lúc càng gần.

Chỉ trong chớp mắt, thân ảnh đó đã lao tới trước mặt Lục Dục ma quân. Tới cách mười trượng nó liền dừng lại, hiện ra thân thể của Thiên Ma tán nhân. Hắn nhìn Lục Dục ma quân một cách chăm chú, ánh mắt không giấu được sự vui mừng, cười ha hả nói:

- Tốt! Đúng là đệ tử của Thiên Ma tán nhân ta. Ngươi quả nhiên có dũng khí hấp thu ham muốn của Cổ Thần. Dịch nhi! Vi sư xin cảm ơn ngươi.

Trong lòng Vương Lâm cảm thấy chấn động. Hắn ở trong không gian Nghịch Thiên châu có thể thấy được tất cả mọi thứ bên ngoài. Khi người đó xuất hiện liền khiến cho hắn kinh hãi. Ngoại hình người đó cũng tương tự như Mạnh Đà Tử, đều có được thân thể yêu ma.

Càng khiến cho hắn kinh ngạc khi nghe người đó nói. Từ lời nói của người đó có thể đoán được đó chính là sư phụ của Lục Dục ma quân.

Vương Lâm không biết rằng người phát động lần đi vào Cổ Thần chi địa cách đây ngàn năm chính là Thiên Ma tán nhân. Nhưng sau khi suy nghĩ một chút, hắn cũng đoán ra được bảy, tám phần.

Căn cứ vào lời nói của người đó, Vương Lâm biết được thì ra thứ mà Lục Dục ma quân vừa mới hấp thu chính là ham muốn của Cổ Thần. Hắn cũng chẳng biết ham muốn của Cổ Thần là cái gì, nhưng chỉ cần nhìn nét mặt bọn họ cũng có thể đoán ra được ý nghĩa.

Ánh mắt của Lục Dục ma quân lóe lên hàn quang. Hắn không nói lời nào, hai tay nhanh chóng kết ấn trước ngực, quát nhỏ:

- Dục niệm chi linh! Xuất!

Tiếng nói vừa dứt, phía sau Lục Dục ma quân chợt xuất hiện một cột khói. Cột khói vừa xuất hiện liền hóa thành một đám lệ quỷ, nhe nanh múa vuốt đánh về phía Thiên Ma tán nhân.

Sự tham lam trong mắt Thiên Ma tán nhân càng lúc càng nhiều. Hắn vẫn không ra tay ngăn cản Lục Dục ma quân làm phép. Hai tay hắn cũng thi triển pháp quyết tương tự. Trong nháy mắt khi đối phương thi triển pháp thuật đó, hắn cũng quá khẽ:

- Dục niệm chi linh! Xuất!

Nhất thời, phía sau hắn cũng xuất hiện một làn khói, hóa thành sáu con lệ quỷ đánh về phía trước.

Lục Dục ma quân nhếch mép cười mỉa mai. Tuy hắn được Thiên Ma tán nhân truyền thụ, nhưng vẫn biết Huyền Thiên Ma Dục quyết của lão vẫn còn lưu lại một số thứ. Vì vậy mà trước đây, Lục Dục ma quân đã nghiên cứu, cải tiến rất nhiều đối với loại công pháp này. Cho đến hôm nay, hắn toàn toàn tự tin khi mình thi triển Huyền Thiên Ma Dục quyết so với Thiên Ma tán nhân cũng không hề thua kém.

Ngay lúc pháp thuật Dục niệm chi linh của hai người cùng được phát ra, trong nháy mắt, Thiên Ma tán nhân liền nở một nụ cười cổ quái. Hắn đột nhiên duỗi tay, nhanh chóng bay lên. Mái tóc trên đầu không gió mà tung bay. Từng luồng linh lực từ trong cơ thể hắn xuất ra.

- Dĩ cốt mà đi... - Thiên Ma tán nhân quát khẽ. Thanh âm của hắn mang lại một cảm giác tang thương. Sau khi thanh âm phát ra, nhất thời đoạn xương tay màu vàng trong tay Lục Dục ma quân đột nhiên nhúc nhích. Trong nháy mắt nó tan ra thành vô số điểm sáng màu vàng, tiêu tán trong tay của Lục Dục ma quân.

Vô số điểm sáng giống như một con sông màu vàng bay về phía Thiên Ma tán nhân. Khi tới trước người hắn liền ngưng tụ hóa thành đoạn xương màu vàng. Lúc này, sau khi cánh tay hợp lại, ngón trỏ liền duỗi ra chỉ về phía Lục Dục ma quân.

Vương Lâm nhìn chăm chú cảnh tượng trước mặt. Trong lòng hắn vẫn cảm thấy nghi hoặc khi thấy Lục Dục ma quân có thể hấp thu một cách dễ dàng ham muốn của Cổ thần. Giống như có một bàn tay vô hình sắp xếp từ trước. Nhưng sau khi Thiên Ma tán nhân xuất hiện, Vương Lâm liền hiểu ngay tất cả mọi chuyện đều do sư phụ của Lục Dục ma quân động tay động chân. Điều này chứng tỏ lão có một mục đích rất lớn.

Ánh mắt Lục Dục ma quân chợt lóe lên. Hắn không thèm để ý tới mấy con lệ quỷ của mình, nhanh chóng quay đầu lui lại. Sau đó, hắn hóa thành một cái cầu vồng, bay đi. Trong khoảng khắc vừa rồi, hắn chợt hiểu ra nguyên nhân dòng xoáy bị sụp đổ sau khi hắn sử dụng xương tay thi triển thủ ấn để tạo ra.

Đoạn xương tay đó cũng không hoàn toàn thuộc về hắn mà là thuộc về sư phụ hắn. Nếu không không thể bởi một câu nói mà nó đã thoát khỏi bàn tay hắn. Khi nó vừa mới rời khỏi tay hắn liền mất đi sự liên lạc đã lập được trong ngàn năm qua. Điều đó khiến cho hắn cảm thấy thất kinh, trong đầu nghĩ ra nhiều thứ.

Thiên Ma tán nhân nhếch miệng cười mỉa. Hắn cũng chẳng thèm để ý tới Lục Dục ma quân, nhẹ nhàng nói:

- Dĩ dục vi kiếm...

Sáu con lệ quỷ của Thiên Ma tán nhân lập tức kêu lên một tiếng thảm thiết, nhanh chóng hóa thành khói rồi dung hợp lại với nhau. Trong nháy mắt hiện ra một bóng người hư ảo.

Cùng lúc đó, Lục Dục ma quân đang lao đi lập tức tiêu tán. Khi hắn ngưng tụ liền liền hoảng sợ khi phát hiện ra, chẳng biết tại sao lại xuất hiện bên cạnh Thiên Ma tán nhân. Vị trí xuất hiện của hắn vừa đúng vào chỗ sáu đạo dục niệm hóa thành một bóng người. Nói một cái chuẩn xác thì cả hai đã dung hợp cùng một chỗ.

- Lấy máu huyết toàn thân kẻ đó để tế hiến... - Thanh âm Thiên Ma tán nhân quỷ dị vang lên. Khi tiếng nói vừa dứt, Lục Dục ma quân không hề có chút phản kháng, thân thể lập tức nổ tung, huyết nhục bắn ra tung tóe.

Thiên Ma tán nhân vẫy tay, một giọt máu từ trong cơ thể hắn nhanh chóng bay ra, ngưng tụ lại thành một quả cầu máu, bay giữa không trung. Trong suốt quá trình đó, Lục Dục ma quân bị một thứ lực lượng vô hình trói buộc, không thể dãy dụa.

- Lấy tu vi Hóa Thần kỳ đại viên mãn của người này...lấy sáu loại dục niệm của Cổ Thần làm vật dẫn...mở ra thần thức của Cổ Thần... - Ánh mắt Thiên Ma tán nhân lộ ra vẻ điên cuồng. Hắn đã chờ đợi cái ngày này đã bốn ngàn năm rồi.

Trên thực tế, ngàn năm trước, hắn cũng không phải là lần đầu tiên tiến vào Cổ Thần chi địa. Chuẩn xác mà nói, thì đó là lần thứ ba. Bốn ngàn năm trước, lần đầu tiên, hắn chỉ với một kiện pháp bảo trong tay đã vượt qua đệ tam quan tiến vào tầng thứ tư, sau đó còn tim được một đoạn xương cánh tay. Phát hiện nơi đây có một dục niệm dao động rất mạnh. Loại dao động đó khiến cho người khác chỉ có cảm giác không khỏe. Nhưng với hắn vốn lấy dục niệm làm thủ đoạn công kích thì cực kỳ mẫn cảm.

Thiên Ma tán nhân có thể nói là tuyệt thế thiên tài. Sau khi hắn nhận ra điều khác lạ cũng không thử hấp thu mà nhanh chóng sử dụng đoạn xương tay, mở ra thông đạo mà ra khỏi đây.

Sau khi đi ra, hắn bắt đầu khổ công nghiên cứu dục niệm. Cuối cùng đã tự nghĩ ra được Huyền Thiên Ma Dục quyết. Sau khi hắn thành công, lần thứ hai tới đây, tuy vẫn tiến được vào cửa thứ tư, nhưng lại phát hiện dục niệm của Cổ Thần còn lớn hơn nữa. Đúng lúc đó, hắn cũng thấy được tu sĩ bị ma hóa.

Quá kinh hãi, hắn vội vàng bỏ đi. Sau khi khổ chiến một phen, cuối cùng hắn mới may mắn chạy thoát. Cũng trong lần đó, hắn biết một số đoạn bí văn có liên quan tới Cổ Thần truyền thừa.

Sau khi chạy ra, sự hấp dẫn đó khiến cho hắn không thể kìm chế được. Vì vậy mà hắn lao tâm khổ tứ, thực hiện một cái âm mưu. Hắn đã phải chuẩn bị ngàn năm mới có lần thứ ba. Việc hắn bị bao vây mà chết cho tới chuyện trao đoạn xương tay cho Lục Dục ma quân cũng đều nằm trong kế hoạch của hắn.

Tại cửa thứ ba, mặc dù Mạnh Đà Tử để cho hắn đi ra, nếu Lục Dục ma quân gặp nạn, hắn cũng sẽ hiện thân để cứu. Mục đích cuối cùng cũng chỉ là để cho gã có thể tiến vào tầng thứ tư. Thậm chí có thể nói năm đó, thu nhận Lục Dục ma quân cũng chỉ để dành cho ngày hôm nay.

Thân thể Lục Dục ma quân nhanh chóng biến thành huyết vụ. Về phần nguyên anh của hắn thì bị Thiên Ma tán nhân chụp lấy biến thành một làn linh lực mỏng manh.

Hai mắt Thiên Ma tán nhân lộ ra một sự hưng phấn điên cuồng. Hai tay hắn kết ấn, phun ra một ngụm tinh huyết vào trong linh khí. Nét mặt hắn trở nên dữ tợn, quát:

- Cổ Thần chỉ phương hướng...Khủng dục Cổ Thần! Đi!

Nhất thời đoạn xương tay màu vàng đang lơ lửng trong không trung phát nổ, hóa thành một làn sóng màu vàng. Cuối cùng nó hình thành trong không trung một cái vòng sáng màu vàng.

Cùng lúc đó, từ trong làn huyết vụ do Lục Dục ma quân hóa thành có một con rồng đen chui ra. Nó rít lên một tiếng rồi hướng về phía nguyên anh của Lục Dục ma quân đã biến thành linh khí mà hút một cái. Sau khi hấp thu một phần sáu linh khí, toàn thân con rồng đen tỏa ra ánh sáng màu đen, lao thẳng về phía vầng sáng màu vàng.

Trong nháy mắt, toàn bộ Cổ Thần chi địa chấn động. Nếu không nhờ cấm chế mà Thiên Ma tán nhân đã bố trí ngoài ngàn dặm thì chỉ sợ đám tu sĩ bị ma hóa trong Cổ Thần chi địa sẽ cảm giác được.

Một tiếng nổ vang lên, con rồng đen đâm phải một thứ trở ngại vô hình. Nhất thời, không gian bên cạnh con rồng đen chợt xuất hiện vô số những cái khe. Toàn bộ thân thể rồng đen sau khi va chạm liền hóa thành một luồng khí, biến mất trong Cổ Thần chi địa.

Cổ Thần vĩnh viễn mất đi khủng dục của bản thân.

Vương Lâm đứng trong không gian của Nghịch Thiên châu, ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mặt, trong lòng cảm thấy kinh hoàng. Tuy nhiên, ánh mắt của hắn lại xuất hiện một sự kích động. Đoạn xương tay màu vàng đó đúng là xương của Cổ Thần. Mà một đốt ngón tay còn thiếu đó lúc này đang nằm trong túi trữ vật của Vương Lâm.

Vương Lâm chăm chú nhìn về phía vị trí mà con rồng đen đánh vào.

- Cổ Thần tham dục! Đi!

Từ trong huyết hải, một con hồng long chợt xuất hiện, tỏa ra khí thế kinh người. Sau khi nuốt một phần sáu luồng linh khí, nó liền lao về phía vị trí đó.

Kế tiếp Vọng, Duyệt, Đố, Chấp bốn loại dục niệm hóa thành bốn con rồng, theo thứ tự lần lượt công kích vào vị trí đó. Cuối cùng, sau khi Chấp niệm hóa rồng công kích vào bên cạnh cái khe không gian. Cả cái khe đột nhiên vỡ vụn, để lộ ra một cái thông động rộng ước chừng ba trượng.

Thiên Ma tán nhân cười một cách điên cuồng. Tay phải hắn đưa lên, chộp một cái về phía đó. Một viên băng tinh hình tròn có màu lam hiện lên. Viên băng tinh có đường kính khoảng chừng mười trượng, nhưng thông đạo lại chỉ khoảng chừng ba trượng mà thôi.

Vương Lâm nhìn chăm chú vào thông đạo. Suy nghĩ một chút, cuối cùng hắn đành từ bỏ ý định mạo hiểm lao ra.

Hai tay Thiên Ma tán nhân kết ấn, nét mặt hết sức cẩn thận, đánh về phía băng tinh một đạo linh quang. Nhưng vào lúc này, nét mặt hắn chợt biến đổi. Hắn có thể cảm nhận được cấm chế của mình đã bị một người nào đó phá giải. Người đó đang lao tới đây với một tốc độ cực nhanh.

Nét mặt hắn lộ vẻ không cam lòng. Cấm chế vừa bố trí có thể nói là một trong những cấm chế mạnh nhất trong khả năng của hắn. Hơn nữa, bên ngoài còn có rất nhiều cấm chế khác nhau. Cho dù là hắn, nếu muốn phá giải cũng phải tốn rất nhiều thời gian.

Dù sao, chuẩn bị nhiều năm như vậy, tuy nói trong cơ thể Cổ Thần vô cùng rộng lớn. Trường hợp hai người xuất hiện cùng một chỗ là rất ít. Nhưng để bảo đảm, hắn vốn đổ rất nhiều công sức vào cái cấm chế đó.

Chỉ có điều, lúc này hắn không thể ngờ được lại gặp phải một kẻ thôn hồn. Vì thế mà khiến cho chủ nhân của huyết hải hạ lệnh phái tất cả tu sĩ đã ma hóa chui vào trong cơ thể Cổ Thần truy kích.

Kể từ đó, khó tránh khỏi gặp phải một vài sự cố. Nhưng Thiên Ma tán nhân vô cùng tin tưởng vào cấm chế của mình mới không thay đổi kế hoạch, vẫn tiếp tục thực hiện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.