Tiên Nghịch

Chương 955: Q.8 - Chương 955: Đệ tử nội tông Thi Âm tông






Trong sóng gợn quẩn quanh, Vương Lâm một bước bước ra. Thần sắc hắn bình tĩnh, sau khi xuất hiện cũng không thèm nhìn thanh niên áo xanh kia, mà xoay người nhìn thương thế trên người Lôi Cát cùng Đại Đầu.

Nhìn thấy độc thủ ấn trên người Đại Đầu, Vương Lâm trong mắt hàn quang chợt lóe.

Tay phải hắn hư không một trảo, lập tức thân thể Đại Đầu được nhấc lên khoảng không đi tới, tay phải vỗ trên lưng Đại Đầu. Nguyên lực vận chuyển trong cơ thể, lập tức mãnh liệt truyền vào trong người Đại Đầu.

Đại Đầu sắc mặt hồng nhuận, há mồm phun ra một ngụm máu đen, trong máu tanh tưởi vô cùng.

Lúc này, thanh niên áo lam đứng xa xa, thân mình vẫn dựa về sau như cũ, cầm một quả anh đào cho lên miệng, tay trái chỉ vào Vương Lâm, bình thường nói:

-Tôn cẩu tử, ngươi đoạt xá thân thể Cự Ma Tộc này cũng được một ít thời gian rồi, đủ để phát huy ra tu vi, trực tiếp giết chết người này đi.

Cự Ma Tộc bên cạnh thanh niên, lập tức lộ ra vẻ cung kính, trầm giọng nói:

-Tuân mệnh!

Nói xong, hắn mạnh mẽ xoay người, nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, trong mắt tỏa ra sát khí. Bước tới trước hư không một bước, hai tay nắm chặt, nụ cười độc ác, lập tức bước tới gần.

Trong khoảnh khắc tới gần, người đại hán tên Tôn Cẩu Tử này tay phải bấm niệm thần chú, ngay lập tức một mảnh đại dương mênh mông nước chảy hiện ra dưới chân, nước biển hình thành, phập phồng tràn ngập phạm vi hàng trăm trượng, giống như đại hán này đang đạp sóng biển tiến tới.

-Tiểu bối, nhận lấy cái chết đi!

Đại hán tay phải ấn tới phía trước một cái, lập tức đại dương mênh mông trăm trượng này phảng phất như sôi trào, nhất tề ngưng tụ vào tay phải đại hán, hóa thành một đầu hải long, rít gào nhằm thẳng về phía Vương Lâm.

Trong khi hải long tiến tới, thậm chí còn có từng trận gió biển đập vào mặt. Vương Lâm tay phải đặt trên lưng Đại Đầu, căn bản không nhìn hải long cùng đại hán phía sau.

Tu vi đại hán này chẳng qua chỉ là Khuy niết sơ kỳ, đừng nói là Vương Lâm lúc này có ngũ tinh Vương Tộc Cổ Thần. Mặc dù chỉ tu vi nguyên lực của hắn, giết đại hán này cũng không có!

Tuy nói thân thể Cự Ma Tộc dũng mãnh nhưng so với Cổ Thần, kém hơn rất nhiều. Vương Lâm tay trái vung ra, một cỗ lực đạo vô biên ầm ầm mà qua.

Lực lượng này vô hình, nhưng trong nháy mắt khi tay áo Vương Lâm chớp động, tinh không ở giữa hắn cùng đại hán kia lập tức xuất hiện những tiếng động ca ca, dường như đang vỡ vụn ra vậy.

Cảnh tượng này lập tức làm cho hai mắt thanh niên kia ngưng đọng, động tác không khỏi dừng lại một chút.

Lại nói đại hán Cự Ma Tộc kia, thần thông hải long vừa với lao ra, lập tức bị một lực lượng mạnh mẽ không thể tưởng tượng đánh tới. Hải long thân mình kịch chấn, kêu thảm lên một tiếng, không thể tấn công mà phải dừng lại, bị lực lượng mạnh mẽ vô hình kia quét ngang trực tiếp cuốn trở ra.

Những vảy trên người lập tức bị bóc ra từng mảnh hóa thành nước biển tiêu tan. Chỉ có điều trong nháy mắt hải long không ngừng lăn lộn, hoàn toàn tiêu tan.

Về phần đại hán, hai đồng tử co rút lại, muốn lui về phía sau tránh né nhưng vẫn bị chậm một chút. Trong khoảnh khắc Hải Long kia tiêu tan, ngực đại hán này lõm vào, cả người búng ra một ngụm máu tươi, thân thể nhanh chóng lùi lại phía sau.

ầm ầm từng tiếng động truyền ra từ trong cơ thể. Mỗi lần tiếng động vang lên, trên người đại hán này lại có một vị trí hóa thành một mảnh sương máu.

Chỉ trong vài giây, đại hán này dĩ nhiên đã trở thành một huyết nhân, ánh mắt hắn tràn ngập sợ hãi, nhất là khi nhìn thấy Vương Lâm tay trái hư không trảo tới mình một cái, khiến cho hắn cảm thấy da đầu run lên, hồn bay phách lạc.

-Thiếu gia cứu ta!

Thanh niên áo lam thần sắc âm trầm, mạnh mẽ đứng lên, tay phải ném quả anh đào tới trước. Ầm ầm hai tiếng, anh đào vỡ vụn, hóa thành vô số dịch đỏ thẫm, thẳng tới Vương Lâm.

Trong khi bay tới, những dịch anh đào hóa thành những mũi xương khô màu lam, từng tảng lớn đỏ thẫm vờn quanh, nổi lên những tiếng gào rút thê lương bén nhọn.

Chỉ có điều thanh niên áo lam này ra tay vẫn chậm một chút, đại hán Cự Ma tộc kia thân thể vỡ ra, trong nháy mắt, dường như bị không chế, ánh mắt lộ ra sợ hãi vô cùng khi bị Vương Lâm túm lấy.

Cái túm này có tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đại hán Cự Ma Tộc bị Vương Lâm quơ tới bên người. Vương Lâm tay trái vỗ nhẹ lên người đại hán, lập tức hai mắt đại hán ảm đạm. Hắn chỉ cảm thấy một lực lượng mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi truyền vào trong cơ thể. Nguyên thần chấn động, không ngờ bị đẩy ra khỏi thân thể này.

Trong khoảnh khắc nguyên thần rời khỏi thân thể, bị Vương Lâm tóm lấy. Bàn tay Vương Lâm giống như kìm sắt vậy, mặc dù cho nguyên thần đại hán kia giãy dụa như thế nào đều không có tác dụng gì. Cùng lúc đó, Vương Lâm chân phải nhanh chóng đá một cước lên thân thể đại hán kia, thân thể đại hán này lập tức bay nhanh tới phía trước, nghênh đón mũi xương khô nhọn được những dịch thể đỏ thẫm vây quanh kia.

Ầm một tiếng nổ vang trong thiên địa. Thân thể đại hán lập tức tan vỡ, hóa thành vô số huyết nhục không ngừng tản ra. Nhưng ngay sau đó những mũi xương khô màu lục này quỷ dị hút lây, từ từ trong khuếch tán mà ngưng tụ lại, toàn bộ bị những mũi xương khô màu lục này hấp thu sạch sẽ.

Hết thảy nói thì chậm nhưng thực tế lại nhanh vô cùng. Thủy chung tới lúc này Vương Lâm tay phải vẫn đặt lên trên lưng Đại Đầu, khói đen từ lưng hắn tràn ra bên ngoài tạo thành từng tảng lớn.

Trên người Đại Đầu, tử khí dần dần biến mất, chỉ còn lại sức sống vô cùng.

-Các hạ rốt cuộc là người phương nào!

Thanh niên áo lam thấy hết thảy, tâm thần chấn động, hắn biết có thể thoải mái thuấn sát một tu sĩ Khuy Niết sơ kỳ như vậy, nhất lại là một tu sĩ Khuy Niết sơ kỳ đã đạt được thân thể của Cự Ma Tộc , việc này không tầm thường chút nào. Chỉ có tu vi Tịnh Niết với có thể làm được như vậy!

Nhưng trước mắt hắn, người kia nhìn như thế nào cũng chỉ có tu vi Khuy Niết sơ kỳ mà thôi.

Vương Lâm không có trả lời thanh niên áo lam mà tay phải thoáng nâng lên một chút, sau đó lại ấn xuống sau lưng Đại Đầu. Lúc này khi tay phải Vương Lâm hạ xuống, trong khoảnh khắc thậm chí còn thấy một chút hơi nước vặn vẹo biến ảo xuất hiện.

Sau khi dừng ở trên lưng Đại Đầu, thủ ấn màu đen trên ngực Đại Đầu không ngờ quỷ dị mấp máy. Trong lúc bàn tay Vương Lâm hạ xuống, lập tức hóa thành năm tàn hồn màu đen, lần lượt thay đổi cùng một chỗ, hướng về phía lòng bàn tay Vương Lâm thôn phệ.

Vương Lâm thần sắc như thường, tay phải bỗng nhiên hạ xuống, từng trận thần niệm phát ra những tiếng kêu quanh quẩn, năm tàn hồn kia lập tức tan biến.

Vô tận hắc khí trong nháy mắt theo lưng Đại Đầu điên cuồng tràn ra bên ngoài. Đại Đầu thân thể kịch chấn, toàn bộ máu huyết toàn thần nghịch chuyển. Ngay lập tức một khối máu màu đen phun ra ngoài, ngay khi khối màu này chảy ra ngoài lập tức tan vỡ, hóa thành mảnh sương màu đen lạnh lẽ tiêu tan trong thiên địa.

Việc này, chỉ trong chớp mắt, Vương Lâm thu hồi tay phải, lạnh lùng nhìn thanh niên áo lam, thân thể bước tới trước một bước.

Thanh niên áo lam sắc mặt đại biến, không cần hắn phải phân phó, đại hán Cự Ma Tộc dưới thân lập tức lùi về phía sau. Đại hán này hai mắt lộ ra vẻ sợ hãi vô cùng, hắn tự nghĩ mình mặc dù có tu vi cao hơn đồng bọn vừa bị giết một chút, nhưng trước người có thể dễ dàng diệt sát đồng bạn của mình, giống như không có nửa điểm chống cự vậy.

Trong khi lui về phía sau, thanh niên áo lam kia thần sắc âm trầm, nhỏ giọng quát:

-Bản thiếu gia là nội tông đệ tử Thi Âm Tông. Việc này chỉ là hiểu lầm, mong rằng các hạ đừng truy cứu!

Lúc hắn nói chuyện, tay phải nhanh chóng bấm niệm thần chú. Chỉ thấy từng đạo lục khí từ trong cơ thể chui ra, nhanh chóng dung nhập lên phía trên tay phải hắn, gần như trong nháy mắt tay phải thanh niên này lập tức tràn ngập lục mang.

-Thi Âm Tông!

Vương Lâm thần sắc vừa động.

Thanh niên áo lam trong nháy mắt lộ ra vẻ động ác, thừa dịp Vương Lâm đang ở xa, trong nháy mắt bỗng nhiên vỗ tới phía trước, trong miệng âm trầm quát lên:

-Ngũ quỷ âm thần Chuyển Luân không!

Phía trên tay phải thanh niên áo lam, lập tức có năm đạo lục mang thoát ra, hóa thành năm quỷ ảnh hư ảo, từng trận rống thê lương quanh quẩn trong không trung. Năm quỷ anh hư ảo ngưng tụ, hóa thành một lục ấn màu lục, thẳng tới Vương Lâm.

Trên thủ ấn này, năm đầu quỷ ảnh lộ ra vẻ dữ tợn, lại có một khí tức hùng mạnh tràn ngập chung quanh, lấy tốc độ như tia chớp trong nháy mắt tới gần Vương Lâm.

Vương Lâm thần sắc như thường, tay phải tùy ý vung lên trước, lập tức cuồng phong gào thét lên, thẳng tới thủ ấn kia.

Ầm một tiếng, năm đầu quỷ ảnh trong thủ ấn kia kêu lên một tiếng thê thảm rồi tiêu tan. Vương Lâm một bước xuất hiện, tay phải nhắm về phía trước hung hăng một kích.

Từng trận ầm ầm vang lên trong khoảng không, hình thành một cơn gió lốc quét ngang quan. Thanh niên áo lam kia sắc mặt tái nhợt, nhưng không chút bối rối, cẩn thận liếc mắt nhìn Vương Lâm một cái, tay phải nhấn lên đại hán Cự Ma Tộc bên dưới.

Đại hán này thân thể chấn động, trên mặt lộ ra vẻ chua xót, hai tay bấm niệm thần chú, chỉ vào khoảnh không, thanh âm trầm thấp quanh quẩn.

-Cự Ma thần thông!

Lời vừa nói ra, lập tức thân thể đại hán này run rẩy, bên trên mi tâm xuất hiện một khe hở, bên trong chợt lóe ra u quang. Nhưng không phải công tới Vương Lâm mà quấn lấy thanh niên áo lam kia. Trong thời gian ngắn, phía sau thanh niên áo lam xuất hiện một lốc xoáy.

Lốc xoáy này xuất hiện, không có dấu hiệu dừng lại, trong lốc xoáy tạo thành lực hút tới thân thể thanh niên áo lam. Thanh niên áo lam lui lại phía sau một bước bước vào trong lốc xoáy.

-Cự Ma tộc thiên phú thần thông!

Vương Lâm hừ lạnh, tay phải đấm về phía trước, lập tức gió lốc càng đậm, ầm ầm thẳng tới thanh niên áo lam bên trong lốc xoáy kia.

Đúng lúc này, đại hán Cự Ma Tộc trên mặt lộ ra chua xót, cắn răng, nghịch chuyển nguyên lực trong cơ thể, trực tiếp nhảy vào trong nguyên thần, khiến cho nguyên thần không thể thoát ra, và thân thể không thể phối hợp, dưới tấn công của nguyên lực, người đại hán này chịu đau đớn vô cùng, nguyên thần trong cơ thể bỗng nhiên tự bạo!

Nguyên thần tự bạo hình thành một lực hủy diệt, gần như trong nháy mắt bao trùm toàn bộ huyết nhục, ầm một tiếng, hoàn toàn bạo khai!

Lực tự bạo này hóa thành lực tấn công, nhưng vẫn chưa tỏa ra bốn phía mà ngưng tụ lại một chỗ, thẳng tới Vương Lâm.

Lực hủy diệt này giống như cuồng phong quét ngang, ý đồ ngăn cản truy kích của Vương Lâm. Sau khi đại hán tự bạo hóa thành lực tấn công, còn lại dần dần thu nạp vào thanh niên áo lam đang cười lạnh bên trong lốc xoáy kia.

-Mặc kệ ngươi là ai, tất nhất định sẽ tra ra tên của ngươi! Trêu chọc vào Thi Âm Tông, ngươi chết chắc rồi!

Thanh niên áo lam âm trầm nói, bóng dáng dần dần biến mất.

Vương Lâm thần sắc bình tĩnh, ngay khi lực tự bạo của đại hán kia quét ngang, hắn vỗ nhẹ túi trữ vật, ;ập tức Xạ Thần Xa thứ ba đã lâu rồi không dùng tới bay ra!

Ầm một tiếng, hóa thành một con bướm nhiều màu sắc hoa mỹ vô cùng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.