Tiên Nghịch

Chương 853: Q.7 - Chương 853: Huyết Yến






- Đây là tiên thuật gì? Thôn phệ thần thông của ta còn bình thường, nhưng sau khi thôn phệ không ngờ còn có thể thi triển ra!

Sắc mặt Vương Lâm âm trầm, nhìn chằm chằm Huyết Yến. Hắn cắn răng vỗ túi trữ vật, Xạ Thần Xa thứ ba xuất hiện rồi hóa thành một con bướm ngũ sắc trước người. Trong khoảnh khắc con bướm này xuất hiện, hai mắt Huyết Thần Tử đột nhiên cứng lại, khẽ nhíu mày.

Lúc này, Huyết Yến kia cũng thoát khỏi phong ấn của kim sắc phù văn lao thẳng về phía Vương Lâm. Ngay khoảnh khắc nó tiến đến, con bướm vỗ nhẹ đôi cánh. Lập tức hồng quang trong mắt Huyết Yến bùng lên thân mình đột nhiên dừng lại, mở ra cái miệng nhỏ hư không hút một cái. Cánh của ngũ thải hồ điệp lại vỗ lần nữa, tỏa ra phấn của nó. Huyết Yến kêu lên một tiếng lao về phía con bướm. Con bướm do Xạ Thần Xa hóa thành vỗ hai cánh liên tục. Chỉ thấy Huyết Yến mỗi lần lao ra một chút liền lập tức dừng lại nhanh chóng hấp thu, khiến cho tốc độ cũng đột nhiên chậm lại.

Huyết Thần Tử thần sắc lạnh lùng, nâng lên tay phải chỉ về phía trước, huyết quang toàn thân Huyết Yến kia lập tức đậm hơn mấy lần. Nó lao ra giống như xông phá trói buộc của quy tắc nào đó, kêu lên một tiếng mà nhanh chóng lao tới.

Con bướm lại khẽ động bay về phía trước vờn quanh Huyết Yến đang bay đến. Cánh nó vũ động tỏa ra một thứ phấn năm màu bao phủ Huyết Yến. Hồng quang trên người Huyết Yến từ từ ảm đạm, tới cuối cùng không ngờ lại tỏa ra ánh sáng ngũ sắc, nó không lao về phía trước nữa mà vũ động theo con bướm.

Cảnh tượng này quá mức quỷ dị, nhưng Vương Lâm lại nhìn thấy rõ ràng quang mang trên người con bướm cũng đồng dạng ảm đạm không ít, hiển nhiên nó đối kháng thần thông này cũng có chút gian nan.

Khi Huyết Yến theo con bướm bay bên cạnh Vương Lâm cũng không phát động công kích, mà không ngừng bay múa theo con bướm ở xung quanh Vương Lâm. Vương Lâm không chút do dự nhanh chóng lui về phía sau, Phong Tiên Ấn ở phía trước càng theo sát người hắn.

Huyết Thần Tử hừ lạnh một tiếng, bước về phía trước một bước. Khoảng không phía sau Vương Lâm xuất hiện một khe rảnh khó có thể vượt qua! Một cỗ gió lạnh từ trong đó thổi ra lập tức khiến Vương Lâm rùng mình. Hắn nhìn chằm chằm Huyết Thần Tử, lạnh giọng nói:

- Tiền bối chẳng lẽ nuốt lời!

- Nuốt lời thì làm sao?

Thần sắc Huyết Thần Tử âm trầm, một bước chân của lão ngoại trừ ngăn cản Vương Lâm lui về phía sau còn dung nhập một cỗ thiên địa nguyên lực vào trong kiếp vân trên bầu trời!

Gần như trong khoảnh khắc kiếp vân trên bầu trời nhanh chóng ngưng tụ, phát ra những tiếng sấm ầm ầm. Vô số tia chớp tỏa ra bốn phía bốn phía, ngay sau đó từng đạo thiên lôi màu đỏ trong nháy mắt giáng xuống.

Mảnh thiên lôi này chia làm hai nửa, trong đó một nửa thẳng đến Huyết Thần Tử, còn một nửa khác lại nhằm phía Vương Lâm. Trong khoảnh khắc này toàn bộ không trung xung quanh đều bị vây trong lôi kiếp.

Huyết Thần Tử không thèm liếc mắt nhìn lôi kiếp đang giáng xuống. Hắn bước một bước, khi hiện thân đã ở trước người Vương Lâm, giơ tay phải lên tùy ý chộp về phía trước!

Một trảo này rất đơn giản, thậm chí trên đó không có thần thông thuật gì, nhưng lại khiến tâm thần Vương Lâm chấn động mạnh giống như không có cách nào có thể né tránh!

Lôi kiếp trước người, một trảo của Huyết Thần Tử sắp đến, trong khoảnh khắc vô cùng nguy hiểm hai mắt Vương Lâm chợt lóe hàn quang, trong miệng gầm nhẹ:

- Ngươi có biết cổ yêu Bối La?

Huyết Thần Tử lập tức dừng lại, trong hai mắt đột nhiên tuôn ra ánh sang yêu dị nồng đậm, lúc này ở trên mi tâm xuất hiện một đoàn hắc khí. Hắc khí này điên cuồng xoay tròn, một con yêu vật phát ra yêu khí, có hai cái sưng, toàn thân màu xanh, từ bên trong chui ra!

Nó vừa xuất hiện, ở trong nguyên thần của Vương Lâm lập tức quanh quẩn tiếng nói chói tai.

- Bối La ở đâu?

Trong khoảnh khắc yêu vật xuất hiện, thân thể của Huyết Thần Tử lập tức dừng lại, Vương Lâm mượn cơ hội lui về phía sau. Hai tay hắn nhanh chóng bắt quyết, trong khoảnh khắc mười mấy đạo thiên lôi màu đỏ giáng xuống. Cổ Thần đại đỉnh ở bên ngoài thân thể chấn động một cái rồi mang theo hắn tránh ra ngoài trăm trượng !

Những đạo thiên lôi này mất đi mục tiêu nhưng không tiêu tan mà có linh tính không ngờ thay đổi phương hướng lại đánh về phía Vương Lâm. Khoảng cách trăm trượng đối với thiên lôi mà nói chỉ trong nháy mắt. Nhưng đối với Vương Lâm mà nói mặc dù tốc độ của thiên lôi cực nhanh nhưng cũng đủ thời gian để hắn thi triển ra một thần thông !

- Hô Phong !

Trong nguy cơ, ánh mắt Vương Lâm lại vẫn bình tĩnh. Nguy cơ lúc này chỉ có thể dựa vào thiên kiếp, cho dù là như thế cũng chỉ có nắm chắc được một chút !

- Để thiên kiếp này tới càng mạnh hơn một chút ! - Vương Lâm cắn răng, trên tay phải một luồng gió đen chợt xuất hiện. Làn gió đen đầy trời vờn quanh thân thể Vương Lâm. Trong khoảnh khắc thiên lôi truy kích tới, nó lập tức hóa thành một con hắc long, rồi há miệng thổi ra một luồng gió lạnh lẽo.

Cơn gió đó có thể thổi tắt tất cả sinh mệnh chi hỏa, lúc này trong những đạo thiên lôi tung hoành tấn công tới có vài đạo lập tức tan vỡ, nhưng vẫn có vài đạo xông qua hắc phong lao thẳng đến Vương Lâm.

Trong mắt Vương Lâm xuất hiện một tia sáng. Trong khoảnh khắc những đạo thiên lôi đánh xuống, nguyên thần của hắn lao ra điên cuồng cắn nuốt. Sau khi cắn nuốt ba đạo thiên lôi, nguyên thần đành phải trở lại cơ thể.

Trong khoảnh khắc nguyên thần nhập thể, mấy đạo thiên lôi còn lại cũng tới nơi. Lúc này, con bướm ngũ sắc và Huyết Yến vẫn bay quanh thân thể Vương Lâm cũng nhoáng lên một cái ngăn cản phía trước, triệt tiêu mấy đạo thiên lôi đánh tới.

Những tiếng nổ ầm ầm chấn động trời đất vang lên, vẫn có ba đạo thiên lôi xuyên qua được tất cả, tới gần thân thể Vương Lâm.

Trong mắt Vương Lâm có chút gì đó kỳ dị, hai tay bắt quyết, Phong Tiên Ấn lập tức ngăn cản ở trước người, Cùng lúc đó, hắn cũng dung nhập vào trong Phong Tiên Ấn.

Ngay khi thân thể hắn tiến vào Phong Tiên Ấn ba đạo thiên lôi nhất tề oanh kích !

Ầm, ầm ầm !

- Phong lôi !

Một tiếng gầm nhẹ từ trong Phong Tiên Ấn truyền ra. Đồng thời, Phong Tiên ấn cũng chấn động dữ dội, lôi quang chạy trên đó lan rộng chẳng khác nào một biển tia chớp. Thân thể Vương Lâm lập tức bị bức ra, miệng phun máu tươi, tay phải hắn chộp một cái vào khoảng không, thân mình nhoáng lên nhanh chóng lui về phía sau.

Trên toàn bộ Phong Tiên Ấn lôi quang dầy đặc tới mức không thể tưởng tượng, nhưng Vương Lâm lại lui thẳng về phía kiếp vân, bên ngoài Phong Tiên Ấn kim sắc phù văn xuất hiện ồ ạt.

Vương Lâm biết mình căn bản không thể chạy trốn khỏi Huyết Thần Tử. Mặc dù đối phương bị Cổ Thần toái tinh nhất kích làm bị thương nhưng hắn cũng không thể chống lại. Tuy nhiên nếu có thể mượn lực lượng của thiên kiếp cũng không hẳn là không có cơ hội chạy thoát !

Quái vật yêu dị xuất hiện từ mi tâm của Huyết Thần Tử lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Lâm, rồi co vào trong cơ thể Huyết Thần Tử. Hai mắt Huyết Thần Tử lập tức lóe ra yêu quang, hắn bước ra một bước giơ tay phải lên chụp về phía đỉnh đầu của Vương Lâm ! Rõ ràng hắn định rút hồn sưu thần !

Hai mắt Vương Lâm lóe lên tinh quang giơ tay phải lên, quát khẽ:

- Hô Phong !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.