Cổ Đạo Đại Thiên Tôn là người mạnh nhất Tiên Cương Đại Lục, tu vi khó lường, đã bao nhiêu năm nay chưa hề ra tay. Lúc này xuất ra một chỉ, thiên địa biến sắc, phong vân cuồn cuộn, còn có dấu hiệu như trời long đất lở, khiến cho cơn lốc nước biển ở bên cạnh cũng không thể chịu đựng được, bị hõm sâu xuống.
Tóc bạc trên đầu Vương Lâm tung bay, ở phía trước hắn, một chỉ của Cổ Đại Đại Thiên Tôn kia xuất ra ngưng tụ sức mạnh của phong vũ lôi điện, có thể nhìn thấy lôi đình âm vang. Điện quang hình vòng cung xẹt qua xẹt lại, mây mù hiện lên, trong khi va chạm truyền ra tiếng nổ ầm ầm, hoá thành vô số hạt mưa, khiến cho một chỉ này trở nên hỗn độn.
Nếu chỉ như vậy thì cũng thôi, nhưng trong màn phong vũ lôi điện này, chỉ thấy sức mạnh ngũ hành bỗng nhiên nổi lên, kim mộc thủy hỏa thổ so với chân thân ngũ hành bổn nguyên của Vương Lâm không kém chút nào!
Vì thế một chỉ này có thể nói giống như là đoạt tạo hóa của thiên địa, đủ để giết chết một Đại Thiên Tôn!
Đồng tử trong hai mắt Vương Lâm co rút lại. Sự hùng mạnh của Cổ Đạo hắn đã sớm chuẩn bị trong tâm lý, mặc dù một chỉ tùy ý này cũng có thể đánh chết một Đại Thiên Tôn, nhưng cũng không nằm ngoài dự đoán của hắn.
-Cổ...
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, thủy chung chắp tay trái ở sau lưng, có một khí chất không nói nên lời tồn tại. Hai chân hắn chưa hề động đậy, ngay khi một chỉ này tới gần, hắn giơ tay phải lên hướng về một chỉ hư ảo kia bỗng nhiên điểm tới.
Động tác của hắn cũng rất tùy ý, từ xa nhìn lại, cảnh tượng này như có chút không đối xứng. Một chỉ hư ảo của Cổ Đạo kia cực kỳ khổng lồ, thoạt nhìn như có thể phá nát toàn thân Vương Lâm.
Mà một chỉ đối kháng lại của Vương Lâm so sánh với nó thật chênh lệch quá lớn!
Nhưng ngay khi Vương Lâm vươn ngón tay ra, vô số những sợi tơ quy tắc hiện ra trong thiên địa nhất tề chấn động. Sự chấn động của những sợi tơ này người ngoài không nhìn thấy, nhưng trong mắt của Cổ Đạo cũng có thể phát hiện rõ ràng.
Chỉ thấy vô số những sợi tơ nhỏ kia trong khi chấn động, bất ngờ vỡ vụn ra, toàn bộ tan vỡ ở giữa thiên địa này, khiến cho trong nháy mắt thiên địa không còn một sợi tơ quy tắc nào nữa, khiến cho bốn phía, giờ phút này đã trở thành một không gian không tồn tại quy tắc.
Một chỉ này hạ xuống, va chạm với một chỉ hư ảo của Cổ Đạo kia. Thiên địa ầm vang, một tiếng nổ đủ để át đi tiếng gào thét của cơn lốc nước biển kia bỗng nhiên vang lên, đinh tai nhức óc, hướng về bốn phía ầm ầm khuếch tán ra.
Vương Lâm kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể lùi lại phía sau ba bước, ngẩng mạnh đầu. Chỉ thấy một chỉ hư ảo của Cổ Đạo kia đừng lại, ở bên trong có một luồng hắc khí tiết ra, khiến cho một chỉ này ầm một tiếng vỡ thành từng mảnh toàn bộ thần thông ở bên trong hoàn toàn vỡ nát.
Ngay khi ngón tay hư ảo kia tan nát, thân ảnh Cổ Đạo bên trong con vụ thú chín đầu do sương mù nồng đậm hóa thành ở đằng sau cũng chấn động, lùi lại phía sau ba bước!
Một kích thăm dò của hai người này không ngờ bất phân thắng bại!
Ngay khi hư ảnh của Cổ Đạo trong đám sương mù lùi lại. Vương Lâm ngẩng đầu, thân thể nhoáng lên, bất ngờ bước tới mấy bước. Hắn giơ tay phải lên, ngay khi nguyên thần trong cơ thể vận chuyển tràn ngập toàn thân, chỉ thấy ở trên tay phải của hắn đột nhiên xuất hiện rất nhiều làn khói màu xanh. Những làn khói này lượn quanh năm ngón tay của hắn, nhanh chóng hóa thành những vòng khói màu xanh!
Một cảm giác nóng đến cực điểm từ trên tay Vương Lâm đột nhiên tràn ra.
- Bát Cực Đạo!
Hai mắt của thân ảnh Cổ Đạo bên trong vụ thú chín đầu sững lại.
- Cực Thủy Đạo!
- Cực Kim Đạo!
- Cực Mộc Đạo!
- Cực Thổ Đạo!
Ở trên tay phải Vương Lâm, năm loại sức mạnh kim mộc thủy hỏa thổ bỗng nhiên hiện ra, bất ngờ tạo thành thần thông Bát Cực Đạo của Tiên Tổ!
Mặc dù Vương Lâm vẫn còn chưa học được toàn bộ Bát Cực Đạo, nhưng với trình độ đã bước được nửa bước vào cảnh giới Đạp Thiên như hắn hiện giờ, so với Tiên Tổ cũng không kém nhiều. Vì thế, Bát Cực Đạo từ trong tay hắn thi triển ra đã đạt tới một trình độ gần như Tiên Tổ!
Vô số vòng khói sáng bất ngờ hiện ra ở trước người Vương Lâm, theo tay phải hắn đánh một đòn vào hư không, những vòng sáng kia lập tức đồng loạt lóe lên, lao thẳng tới vụ thú chín đầu kia.
Chỉ là Ngũ Cực Đạo, chỉ thần thông này thôi nhưng cũng không đo đếm được uy lực kinh thiên của nó. Khi Vương Lâm bước lên Đạp Thiên Kiều lần thứ hai, qua cây cầu thứ năm kia nhìn thì có vẻ rất nhanh, nhưng thực tế cũng đã trải qua vô số năm, đã giác ngộ được Tam Cực cuối cùng thuộc về chính mình!
- Cực Địa Đạo!
Vương Lâm đi về phía vụ thú chín đầu, thần sắc ung dung, giống như một nhất đại tông sư. Tay phải hắn tung một quyền xuống mặt đất, chỉ thấy bổn địa khổng lồ tạo thành do nước biển bay lên lúc này ầm ầm chấn động, sụp đổ rất nhiều. Một luồng địa khí phun ra, địa khí này rất bẩn, tràn ngập bốn phía, nhất là ở trong đó tràn ngập rất nhiều âm khí tử vong, đó là do những sinh linh chết đi ở trong nước biển qua vô số năm biến thành.
Địa khí tràn ngập thiên địa, bất ngờ hình thành một vòng sáng màu xám khổng lồ. Vòng sáng này chỉ có một, xuất hiện ở trên mặt đất, nhanh chóng bay lên trên, trong lúc bay đi không ngừng co lại, bộc phát ra một uy lực kinh thiên!
Đồng tử trong hai mắt Cổ Đạo bên trong vụ thú chín đầu kia co rút lại, hiển nhiên đối với sự hùng mạnh của Vương Lâm cùng với thần thông mà hắn thi triển cho dù là hắn cũng phải ngưng trọng.
- Rốt cuộc hắn đã đi qua được mấy Đạp Thiên Kiều...
Ánh mắt Cổ Đạo lóe lên, lúc này không nghĩ ngợi, giơ tay phải lên bấm quyết chỉ vào hư không. Lập tức vụ thú chín đầu bên ngoài thân thể hắn ngửa mặt lên trời rống lên, tạo nên vô số gợn sóng khuếch tán ra. Còn có chín đạo hào quang khác nhau bất ngờ từ trên chín cái đầu này phát ra.
- Cực Thiên Đạo!
Trong lúc bước về phía trước, Vương Lâm bình tĩnh mở miệng, giơ tay phải chỉ lên bầu trời.
Chỉ thấy bầu trời u ám kia bất ngờ như muốn sụp đổ, từng trận hào quang chói mắt lóe lên. Một chỉ của Vương Lâm hóa thành chưởng, hướng lên bầu trời túm mạnh một cái. Một trảo này như nắm lấy toàn bộ ánh sáng của bầu trời. Một trảo này hạ xuống khiến cho bầu trời u ám kia trong nháy mắt trở nên ảm đạm. Cùng lúc đó, ở dưới bầu trời này xuất hiện một vòng sáng giống như là một mặt trời. Vòng sáng này hướng về phía vụ thú chín đầu kia nhanh chóng lao tới.
Bát Cực Đạo của riêng Vương Lâm hiện giờ ngoài một đạo cuối cùng, thì toàn bộ đều đã hoàn thành. Kim mộc thủy hỏa thổ, còn thêm hai cực thiên địa, hóa thành vô số vòng sáng hướng về phía vụ thú kia.
Vụ thú chín đầu kia gào thét, ánh sáng chín màu lóe lên, bất ngờ ở xung quanh nó hóa thành một cầu vồng chín màu, không ngừng lượn quanh. Hào quang chín màu này tản ra, bỗng nhiên đối kháng với thần thông Bát Cực Đạo của Vương Lâm.
Ngay sau đó, Cổ Đạo bên trong đám sương mù duỗi mạnh hai tay ra. Trong nháy mắt, ở xung quanh vụ thú chín đầu lập tức có mấy trăm quả cầu sương bỗng nhiên xuất hiện. Trong một mỗi quả cầu sương đều ẩn chứa lực lượng đủ để giết chết một Dược Thiên Tôn, thậm chí ngay cả Đại Thiên Tôn đối mặt với mấy trăm quả cầu sương này cũng phải kinh hãi.
Ngay khi mấy trăm quả cầu sương này xuất hiện, chúng bất ngờ tan vỡ, trong khoảnh khắc ngắn ngủi này hóa thành hàng ngàn hàng vạn, vô cùng dày đặc lơ lửng ở bốn phía, cùng với hào quang của vụ thú chín đầu và cầu vồng chín màu ở bên cạnh đối kháng với Bát Cực Đạo của Vương Lâm!
Tiếng ầm ầm vang lên kinh thiên động địa, chấn động toàn bộ không trung trên bổn địa mênh mông. Chỉ thấy sau khi Ngũ hành Cực Đạo kia tan nát, vòng sáng do Cực Thiên Đạo và Cực Địa Đạo biến thành xuyên thấu tầng tầng chướng ngại, đánh lên thân thể của vụ thú kia.
Vụ thú kia phát ra tiếng thét thê lương, thân thể khổng lồ run lên. Thân ảnh Vương Lâm bỗng nhiên xuất hiện, sau khi thi triển Bát Cực Đạo vừa rồi, hắn không chút chần chừ. Tốc Thần Mạch trong cơ thể toàn lực vận chuyển, khiến cho tốc độ của hắn trong nháy mắt bạo tăng vô số lần, bước tới một bước, biến mất tăm.
Lúc xuất hiện, Vương Lâm không tạo ra một tiếng động nào, nắm tay phải lại, đánh ra một quyền Thiên địa ầm vang, một hư ảnh nắm tay rất lớn lao thẳng tới thân thể vụ thú kia. Sau khi đánh ra một quyền, Vương Lâm cũng không nhìn kết quả, mà thân thể nhoáng lên một cái, lại biến mất. Khi xuất hiện, hắn đã ở đằng sau Cổ Đạo bên trong sương mù, cũng hung hăng đánh tới một quyền.
Ngay khi một quyền này đánh xuống, Cổ Đạo xoay mạnh người, ầm một tiếng, thân thể Vương Lâm lảo đảo, bắn ra khỏi đằng sau thân thể vụ thú. Nhưng Cổ Đạo cũng kêu lên một tiếng đau đớn, tay áo của hắn bốc lên khói xám.
Một quyền này của Vương Lâm cũng không dễ dàng triệt tiêu. Từ lúc Cổ Đạo ra tay, hắn đã tiến hành tính toán một lượt, một quyền này chính là có mục đích của hắn.
Chỉ thấy một quyền kia ầm ầm xuất ra, lại cùng với một quyền mà hắn đánh ra lúc trước ở trước người vụ thú, lấy vụ thú làm trung tâm, va chạm lẫn nhau, bộc phát ra một sức mạnh kinh thiên. Trong tiếng ầm ầm, chúng như hợp thành một cơn cuồng phong quét ra, xé rách thân thể của vụ thú này!
Nhưng dù sao Cổ Đạo cũng là người mạnh nhất Tiên Cương, gần như ngay khi Vương Lâm bị hắn vung tay áo cuốn đi, chỉ thấy hơn một vạn quả cầu sương di chuyển xung quanh vụ thú nhất tề lao thẳng tới Vương Lâm, không ngừng đánh lên thân thể hắn. Vương Lâm cũng không thể nào né tránh, bị toàn bộ những quả cầu sương này đánh lên người.
Một quả cầu sương có thể đánh chết Dược Thiên Tôn, hơn một vạn quả cầu sương đồng thời nổ tung tạo nên một lực lượng đủ để hủy diệt thiên địa. Ngay khi hơn một vạn quả cầu sương này đánh tới, hai mắt Vương Lâm bỗng nhiên nhắm lại, tay phải hắn điểm mạnh lên mi tâm.
- Cực Mệnh Đạo!
Hai mắt Vương Lâm đột nhiên mở ra, lộ ra hai đạo hào quang quỷ dị, u quang từ trong mắt hắn lan ra, ở phía trước người hắn hóa thành một vòng sáng u ám, lập tức vờn quanh bốn phía, tạo thành một tầng phòng hộ.
Tiếng ầm ầm như có hàng trăm vạn thiên lôi đồng thời nổ vang, chấn động cả bổn địa mênh mông này, còn khuếch tán về phía Tiên Tộc và Cổ tộc. Thậm chí cơn sóng âm này trong khi khuếch tán ra còn dẫn động cả quy tắc của thiên địa, khiến cho toàn bộ Tiên Cương Đại Lục, ở tất cả mọi nơi phong vân đều biến sắc.
Đạo Nhất Tông, Đế Sơn ở Tổ thành, Tử Dương Tông, còn có vùng đất toàn băng tuyết ở Bắc Châu, bốn Đại Thiên Tôn của Tiên Tộc trừ Liên Đạo Phi đang ở những nơi này lúc này đều chấn động tâm thần, cảm nhận được sự biến hóa của thiên địa, cảm nhận được sự va chạm của hai luồng khí tức kinh thiên từ bổn địa mênh mông kia truyền tới.
- Cổ Đạo ra tay!!
- Trong đó một người là Cổ Đạo!! Còn người kia rất quen thuộc
- Cổ Đạo giao chiến với người khác mới có thể sinh ra cảnh tượng như vậy!
- Khí tức giao chiến với Cổ Đạo này là Vương Lâm!
Bốn đạo cầu vồng từ trên vùng đất của Tiên Tộc nhất tề bay lên, lao thẳng tới bổn địa mênh mông.
Cùng lúc đó, trên vùng đất của Cổ tộc, Huyền La, Tống Thiên, còn có Đại Thiên Tôn của Cực Cổ nhất mạch vẫn rất thần bí kia đều phát hiện và cảm nhận được sự chấn động của mặt đất, cảm nhận được sự biến hóa của bầu trời. Ba người không cần nghĩ ngợi, toàn bộ bay lên trời, hướng về phía vùng bình nguyên mênh mông nhanh chóng lao tới!