Tiên Nghịch

Chương 2082: Q.13 - Chương 2082: Kinh biến.






Đại quân do vô số tu sĩ các tông của Tiên Tộc tạo thành đang từ truyền tống trận rất hiếm khi sử dụng lần lượt truyền tống về phía bình nguyên mênh mông kia.

Hướng Cổ tộc cũng có vô số quân binh của Cổ tộc do ba vị hoàng tôn lãnh đạo, cũng dùng phương thức truyền tống đi về nơi này.

Trận đại chiến này có phải vì vậy mà triển khai hay không thì không ai biết. Tất cả đều phải nhìn vào người tiến vào Thái cổ Thân Cảnh của hai bên lần này rốt cục có thêm Đại Thiên Tôn nào xuất hiện nữa hay không. Thậm chí rốt cục có Đại Thiên Tôn của bên nào ở trong Thái Cổ Thần Cảnh này tăng tu vi lên nữa hay không.

Đây chính là mấu chốt để triển khai đại chiến.

Nếu có thể bảo trì sự cân bằng như trước thì thôi, một khi cân bằng được phá vỡ và nếu Cổ Đạo Đại Thiên Tôn không thể vượt qua Đại Thiên Tôn của Tiên tộc quá xa thì trận đại chiến này là không thể tránh được.

Trừ phi là Cổ tộc lui lại, không dám giao chiến, không bước vào phạm vi của Tiên Tộc nửa bước.

Chẳng ai biết Thái Cổ Thần Cảnh xuất hiện từ khi nào, giống như đã tồn tại từ rất xa xưa, còn xa xưa hơn cả Tiên Cương đại lục. Dù là Cổ tổ và Tiên tổ năm đó sinh ra ở hư vô thì bọn họ đối với Thái Cổ Thần Cảnh cũng không thể hiểu hết.

Vương Lâm khoanh chân ngồi bên cạnh cơn lốc nước biển, nhìn cánh cửa do những cây cột thông thiên hình thành. Cánh cửa này đang đóng chặt, chuẩn bị mở ra rồi.

Vương Lâm không sốt ruột. Hắn chờ đợi ngày này đã mấy ngàn năm, cũng không ngại gì mấy tháng nữa.

Chẳng qua trong lòng hắn vẫn có một nghi vấn.

- Nếu ta không phải bắt đầu kế hoạch điên cuồng kia từ trong Thủy Cổ Tổ miếu... Không biết Thái Cổ Thần Cảnh này khi mở ra sẽ có dáng vẻ thế nào...

Vương Lâm trầm mặc, suy nghĩ hồi lâu về vấn đề không có đáp án này.

Trong khi Vương Lâm đang chờ đợi Thái Cổ Thần Cảnh mở ra, chỉ còn cách ngày đó một tháng, tại phương hướng Cổ tộc có ba đạo cầu vồng gào thét lao tới. Đó đúng là ba vị Đại Thiên Tôn của Cổ tộc.

Tống Thiên, Huyền La, còn có Cực cổ Đại Thiên Tôn cực kỳ thần bí kia.

Ba đạo cầu vồng khi vào nháy mắt khi tới gần Vương Lâm liền hóa thành thân ảnh ba người. Tống Thiên nhìn Vương Lâm phức tạp, ôm quyền hướng về phía Vương Lâm thần sắc hơi cung kính.

- Tống Thiên tham kiến Vương tôn.

Đại Thiên Tôn của Cực cổ Nhất Mạch cũng trầm mặc hướng về phía Vương Lâm ôm quyền.

Ba năm trước bọn họ đã biết cường giả đệ nhất trên Tiên Cương đại lục không phải là Cổ Đạo Đại Thiên Tôn mà là người tên Vương Lâm trước mắt này.

Điểm này sau khi bọn họ thấy cảnh tượng hư ảo ba trăm năm trước đã sớm tới Cổ Đạo Sơn gặp Cổ Đạo Đại Thiên Tôn có được đáp án.

Huyền La lúc này già nua hơn không ít. Nhưng khuôn mặt hắn mang theo nét tươi cười nhìn Đại Thiên Tôn trước mắt, vì sự cường đại của đối phương mà vui sướng.

Hắn đang muốn vái chào giống như Tống Thiên. Dù sao thì trên Tiên Cương đại lục cường giả vi tôn.

Nhưng hầu như trong chớp mắt khi ba người tới, Vương Lâm đã đứng lên. Nếu chỉ có Tống Thiên và Cực cổ Đại Thiên Tôn tới thì hắn không cần thế nhưng Huyền La tới thì lại khiến Vương Lâm phải chần chừ, đứng dậy đi tới vái chào Huyền La.

- Vương Lâm tham kiến sư tôn.

Cảnh tượng này được Tống Thiên và Cực cổ Đại Thiên Tôn nhìn thấy. Tâm thần hai người chấn động. Cả đời bọn họ gặp rất nhiều chuyện trò phản bội thầy, cũng từng chuyện đệ tử sau khi trở thành cường giả xong không còn tình sư đồ nữa. Dù là một số người còn chút tôn trọng sư tôn nhưng thực tế cũng là mặt ngoài mà thôi.

Nhưng sự chân thành của Vương Lâm giờ phút này khiến hai người có thể cảm nhận rõ ràng. Là đệ nhất cường giả trên Tiên Cương đại lục, Vương Lâm dù nhận một vái của Huyền La cũng là chuyện bình thường. Mà hai người bọn họ năm đó ở trong hoàng cung của Đạo Cổ đã cắt đứt tình thầy trò.

Vương Lâm nhìn Huyền La, nhìn vẻ mặt đã già nua đi của hắn. Hắn làm sao có thể để sư tôn vái mình. Dù hắn lúc này là đệ nhất cường giả của Tiên Cương đại lục, dù trong tương lai hắn càng mạnh hơn nhưng hắn không thể làm chuyện vong ân phụ nghĩa.

Huyền La mở miệng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại mỉm cười, nhìn Vương Lâm gật đầu.

Do Vương Lâm cung kính với Huyền La nên mấy ngày sau đó Tống Thiên vào Cực cổ Đại Thiên Tôn đối với Huyền La cũng không như bình thường. Bọn họ vốn là ngang hàng nhưng lúc này Tống Thiên và Cực cổ Đại Thiên Tôn lại mang theo một tia tôn kính đối với Huyền La.

Có thể khiến cường giả đệ nhất của Tiên Cương đại lục, đánh bại Cổ Đạo Đại Thiên Tôn xưng là sư tôn, chỉ điểm này có thể đủ để thay đổi hết thảy.

Vào ngày thứ mười lăm trước khi Thái Cổ Thần Cảnh mở ra, cơn lốc nước biển chợt xuất hiện dị biến. Chỉ thấy cơn lốc ầm vang, ngay lập tức tăng lên mấy lần, tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc nổ ra, vang lên kinh thiên động địa, đủ để khiến một số tu sĩ cấp thấp ở phụ cận không thể chịu nổi, nhẹ thì tâm thần bị chấn thương, thân thể gần vỡ nát, nặng thì thân thể lập tức nổ tung mà chết.

Từ cổ chí kim, mỗi một lần Thái Cổ Thần Cảnh mở ra sở dĩ không có cả tu sĩ cấp thấp mạo hiểm tới gần, liều mạng một phen có quan hệ rất lớn đối với tiếng ầm vang này.

Trong tiếng nổ này, tu sĩ cấp thấp căn bản không thể tới gần. Mà theo thời gian trôi qua, tiếng ầm vang này lại càng kịch liệt, tới cuối cùng chấn kinh thiên địa. Tu sĩ thấp hơn bước thứ ba mà tới đây hẳn là chết chứ không phải nghi ngờ.

Mặc dù có pháp bảo bảo vệ thì ở nơi này cũng không có tác dụng gì.

Thậm chí vào ngày cuối cùng, tiếng ầm vang này có thể quét ngang tất cả tu sĩ dưới Không Kiếp, khiến cho nhân số đi tới nơi này bị hạn chế.

Tiếng ầm vang này truyền ra, chín cột sáng trong cơn lốc nước biển này bừng lên chói mắt. Trên bầu trời, trên mặt đất, bốn phía bao phủ bởi chín màu ánh sáng, lộ ra khí tức ác liệt như đao. Luồng khí này trong tiếng ầm vang này hóa thành một dòng xoáy, quét ngang bốn phía.

Thần sắc Vương Lâm như thường. Hắn nhìn rõ ràng thiên môn do chín cây cột tạo thành trong bức tường nước giờ phút này dường như đang mở ra. Tiếng ầm vang sở dĩ đột nhiên nổ vang chính là bởi vì cánh cửa này mở ra mới có.

Dường như có một luồng lực lượng bên trong cánh cửa đang gầm thét oanh kích, muốn lao ra từ phía sau cánh cửa này.

- Không hợp lý...

Huyền La nhìn bức tường nước nọ, ở bên cạnh Vương Lâm chậm rãi nói.

- Ta nhớ rõ lần trước Thái Cổ Thần Cảnh mở ra, trong vòng một ngày trước khi mở ra cũng xuất hiện âm thanh mãnh liệt như thế này nhưng chỉ có một lần thôi...

Do vậy lần này tiếng ầm vang trong Thái Cổ Thần Cảnh sở dĩ duy trì thời gian dài hơn, mà lại vô cùng có khả năng có thể kịch liệt hơn mấy lần cũng không chừng... Thậm chí ngay Cổ tộc nhân Cổ tộc Nhị Thập Thất Tinh cũng không cách nào tới đây nữa...

Thần sắc Huyền La lộ ra một tia sầu lo.

Vương Lâm ở một bên nhìn cơn lốc nước biển nói. Hắn ở trong Cổ tộc rất lâu, rất rõ ràng tu vi những tộc nhân Nhị Thập Thất Tinh này có thể so với Kim tôn.

Mà Thái Cổ Thần Cảnh ngày trước mở ra thì sẽ có rất nhiều tu sĩ Không Kiếp song phương tiến vào Thái Cổ Thần Cảnh tìm vận may, xem có thể có cơ duyên gì hay không.

Chẳng qua những người này cũng không phải là trọng điểm. Trọng điểm chính là Kim tôn của song phương, Thiên Tôn, thậm chí trọng điểm nhất chính là những tu sĩ có tu vi Dược Thiên Tôn hiếm gặp.

Nhưng lúc này tiếng ầm vang này lại đề cao hơn một lần, cứ như vậy tăng cao dần...

- Có chuyện bất ngờ gì chăng?

Huyền La hơi lo lắng.

Vương Lâm thu hồi ánh mắt nhìn về phía bức tường nước, nhìn thoáng về phía sau. Hắn có thể cảm nhận được phương hướng mặt đất Cổ tộc phía sau có mấy trăm tộc nhân đang nhanh chóng bay tới. Nhìn tốc độ của bọn họ thì khoang ba ngày sau sẽ có thể tới đây hết.

Thời gian một ngày qua đi. Vào ngày thứ hai, tiếng ầm vang lại tăng vọt. Ngày thứ ba lại tăng lên một lần nữa.

Tiếng ầm vang nọ khiến thiên địa nơi này đường như cũng không yên, làm cho sắc mặt Tống Thiên và Cực cổ Đại Thiên Tôn đều trở nên âm trầm, lộ vẻ lo lắng.

Vào giữa trưa ngày thứ ba, khi Thái cổ Thân Cảnh chỉ còn mười hai ngày là mở ra, giọng nói bình tĩnh của Vương Lâm trong tiếng ầm vang này rõ ràng truyền vào trong tai của đám người Tống Thiên.

- Đại Thiên Tôn của Tiên Tộc đã tới rồi.

Không bao lâu sau đó, ở một phía khác của bức tường nước, ba đạo cầu vồng gào thét bay tới. Trong ba đạo cầu vồng nọ chỉ có Cửu Đế, Võ Phong và Đạo Nhất. Còn lại Song Tử Đại Thiên Tôn thì nàng chưa tới nơi này mà lựa chọn lưu lại mặt đất của Tiên Tộc.

Sự hấp dẫn của Thái Cổ Thần Cảnh không làm cho Song Tử Đại Thiên Tôn động tâm nhiều lắm. Nàng suy tư rất lâu, cuối cùng lựa chọn bỏ qua, ở lại trên mặt đất Tiên Tộc để đề phòng.

Còn Liên Đạo Phi vừa trở thành Tiên Hoàng thì cũng không tới, lựa chọn giống như Song Tử, ở lại trên mặt đất Tiên Tộc.

Ba người Cửu Đế sau khi tới lập tức nhận ra tiếng ầm vang ở nơi này bất đồng với trước kia, hơi suy tư một chút, thần sắc liền trở nên âm trầm, hiển nhiên là có suy nghĩ giống như đám người Huyền La, cảm thấy không ổn.

Ba người nhìn nhau, thấy ba người Huyền La đang ngồi bình thường ở phía kia của bức tường nước với Vương Lâm.

- Đạo Nhất tham kiến Vương tôn.

Đạo Nhất không chút chần chừ, cung kính vái một vái.

- Tham kiến Vương tôn.

Thần sắc Võ Phong như thường. Hiển nhiên thời gian ba năm đã khiến hắn tiếp nhận sự thật, giờ phút này ôm quyền vái một cái.

Cửu Đế do dự một chút, thầm than, cũng ôm quyên hướng về phía Vương Lâm nhưng không mở miệng nói gì.

Vương Lâm gật đầu hướng về phía Võ Phong mỉm cười.

- Đã lâu không gặp rồi.

- Có mấy trăm năm rồi, không ngờ tu vi của Vương tôn lại đạt tới trình độ như vậy...

Võ Phong thấy Vương Lâm như vậy thì trong lòng cũng cảm thấy ấm áp, mở miệng nói.

Hai người vừa nói chuyện thì ở phía sau ba người Huyền La có một lượng lớn cầu vồng từ phía xa dùng tốc độ cực nhanh gào thét bay tới. Những người này đều là những người được lựa chọn của Cổ tộc tiến vào Thái Cổ Thần Cảnh.

Cùng lúc đó phía sau đám người Cửu Đế cũng có một truyền tống trận khổng lồ đột nhiên hiện ra. Từ trong đó có mấy trăm thân ảnh đi ra. Trong đó có nhiều người Vương Lâm đã từng gặp mặt ở Thiên Tôn.

Hầu như trong nháy mắt khi tất cả mọi người tới nơi này, rất nhiều khí tức tỏa ra khiến không gian không yên. Đột nhiên biển nước kia ầm vang vang, lại tăng vọt một lần nữa. Lúc này tiếng ầm vang đã khiến cho thiên địa run rẩy, giống như lúc nào cũng có thể sụp đổ, thậm chí bốn phía còn xuất hiện những khe không gian như ẩn như hiện.

Cảnh tượng này khiến thần sắc sáu Đại Thiên Tôn đồng thời biến đổi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.