Tiên Nghịch

Chương 1494: Q.9 - Chương 1494: Linh Động hiện!






Trận đấu thứ hai đấu đạo niệm, các hạ có dám tiếp....

Thần sắc Lỗ Phu Tử âm trầm, tiếng nói vang vọng trong tinh không.

- Vương mỗ rất ghét kiểu tranh đấu văn nhã này.

Vương Lâm lắc đầu, ánh mắt rời khỏi thân thể Lỗ Phu Tử, nhìn về phía Huyết Thần Tử sắc mặt đang tái nhợt ở phía sau, chậm rãi bước về phía trước, muốn lướt qua Lỗ Phu Tử, trực tiếp giết chết Huyết Thần Tử. Lỗ Phu Tử vốn trong trận đấu về luyện khí còn đang tràn đầy lửa giận, lúc này thấy cử động của Vương Lâm, lập tức nở nụ cười dữ tợn. Hắn vung hai tay lên, lập tức bộc phát toàn bộ khí thế của tu sĩ bước thứ ba Không Niết sơ kỳ, đứng ở đó giống như là đỉnh cao của tinh không. Khí thế như gió bão, chấn động không gian, khiến cho một cơn lốc xoáy cả vạn trượng biến ảo ra. Hắn ngửa mặt lên trời gầm thét. Tiếng gầm thét này kinh thiên, khiến cho cả tinh không La Thiên Tinh Vực dường như bị bao trùm trong một cơn lốc hủy diệt.

- Vương Lâm! Ngươi chẳng lẽ thực sự nghĩ rằng lão phu không dám đánh với ngươi một trận sao? Ngươi đã muốn đánh thì đánh đi.

Lỗ Phu Tử cười giận dữ, tay phải bắt quyết vung về phía trước một cái. Một thanh tàn kiếm khổng lồ hiện ra, xuất hiện trước người Lỗ Phu Tử. Thanh tàn kiếm này chỉ còn một nửa nhưng lại tỏa ra một vẻ sắc bén vô cùng, trong nháy mắt khi hiện ra liền khiến cho tinh không cũng như vặn vẹo. Chính thanh tàn kiếm này năm xưa đã xuyên qua được cả thân thể cổ Thần bát tinh Đồ Ti. Ngay sau khi thanh tàn kiếm xuất hiện, hai tay Lỗ Phu Tử bắt quyết hướng về phía tinh không điểm một cái. Cả không gian liền ầm ầm chấn động. Một cơn sóng vô hình quét ngang khắp tinh không, cuốn mấy vạn tu sĩ ra thật xa. Cùng lúc đó, một hình ảnh hư ảo bất ngờ hiện lên phía sau Lỗ Phu Tử. Hình ảnh này không phải là người mà là một giới, Phong Tiên Giới. Chẳng qua Phong Tiên Giới này so với năm đó Vương Lâm chứng kiến hoàn toàn bất đồng. Phong Tiên Giới này biến ảo ra bên trong tuy có cuồng phong nhưng lại không hề có chút dấu vết bị tàn phá nào, vô cùng đầy đủ. Có thể nhìn thấy rất rõ, tại trung tâm của mặt đất Phong Tiên Giới này, có một cánh cửa đá khổng lồ đang đứng sừng sững, rất nhiều tiên nhân quỳ gối dưới cửa đá này, dường như đang cúng bái. Từng trận tiên khí lan ra, trong phút chốc bao phủ toàn bộ La Thiên Tinh Vực. Còn cũng những điệu tiên âm cuốn hút khiến người ta nghe thấy mà trong lòng vui vẻ thoải mái. Rất nhiều thứ của tiên giới xuất hiện ở đây. Thậm chí trong tiên khí này không ngờ có có một tia khí tức hương hỏa lan ra, truyền thẳng tới Lỗ Phu Tử, bị hắn hút vào trong cơ thể. Phong Tiên Giới này chính là mấu chốt để Lỗ Phu Tử có thể trở thành tu sĩ bước thứ ba. Hắn đạt được bước thứ ba thì cần hương hỏa, chính là từ trong Phong Tiên Giới vừa biến ảo ra này có.

- Phong Tiên Giới chính là bổn nguyên của lão phu, chính là khởi nguồn hương hỏa của lão phu. Thân thể ngươi cho dù cường hãn nhưng chưa đạt tới bước thứ ba, không có hương hỏa, ta muốn xem ngươi đấu với ta như thế nào. Ta sẽ cho người biết, tu sĩ bước thứ ba vì sao có thể trở thành những tồn tại cực mạnh trong thiên địa. Hết thảy đều nhờ hương hỏa này. Chỉ có hương hỏa mới có thể thi triển ra thần thông hương hỏa.

Lỗ Phu Tử đã hạ quyết tâm muốn đánh một trận. Giờ phút này khi Phong Tiên Giới khổng lồ biến ảo ra phía sau hắn, hắn lại càng tin tưởng vô cùng. Hắn thân là tu sĩ bước thứ ba, vốn có uy áp kinh thiên. Ánh mắt Vương Lâm như nước, bình tĩnh nhìn thần thông do Lỗ Phu Tử biến ảo ra, khí thế trong nháy mắt đạt tới đỉnh phong, thần sắc không biến hóa chút nào. Trong mắt hắn, Lỗ Phu Tử này không được. Sự bình tĩnh của hắn rơi vào mắt Lỗ Phu Tử trở thành một cảm giác thần bí khó lường. Đôi mắt Lỗ Phu Tử âm thầm lóe lên. Hắn không thể hiểu nổi Vương Lâm này còn có thủ đoạn gì mà có thể bình tĩnh như thế.

- Hắn mặc dù có cường đại thì cũng không thể có khả năng áp chế tu vi khiến ta nhìn không ra. Nhưng người này cho tới lúc này vẫn bình tĩnh một cách quỷ dị như vậy. Ta muốn thử xem hắn dựa vào cái gì mà trấn định như thế.

Hết thảy mọi chuyện đều phát sinh trong nháy mắt. Thanh tàn kiếm phía trước Lỗ Phu Tử tỏa ra khí tức kinh thiên, Phong Tiên Giới phía sau tỏa ra tiên khí, hóa thành một tia hương hỏa vờn quanh thân thể hắn. Giờ phút này Lỗ Phu Tử trông chẳng khác gì tiên nhân thật sự, khí thế như cầu vồng. Hắn bắt quyết, hướng về phía tinh trận điểm một chỉ. Lập tức La Thiên đại trận do mấy trăm tu chân tinh tạo thành ầm ầm vận chuyển. Từng trận khí tức tinh hồn tràn khắp tinh không. Tinh trận càng vận chuyển khiến khí tức của tinh hồn kia lại càng nồng đậm, trong nháy mắt liền rung chuyển cả La Thiên Tinh Vực, cũng trong quá trình không ngừng khuếch tán khiến cho Phong, Vũ giới cũng mơ hồ hiện ra, cảm nhận lực mênh mông của tinh trận này.

- Trận pháp này vốn là lão phu chuẩn bị để đánh với giới ngoại. Hôm nay ngươi muốn đánh thì lão phu muốn thử xem ngươi ở trong tinh trận này có thể đánh ra sao.

Mái tóc Lỗ Phu Tử tung bay. Trong tinh trận, cùng với khí tức của tinh hồn càng ngày càng đậm, một đám khí xoáy tinh hồn bỗng xuất hiện, tỏa ra khí thế kinh thiên.

Liếc mắt nhìn lại, cả tinh không tràn ngập vô số tinh hồn. Những tinh hồn này vờn khắp không gian, dường như mở ra một thế giới mới ở nơi này. Mà Vương Lâm lúc này lại đang đứng trong trung tâm của trận pháp.

- Tên nhãi Vương Lâm, đến đánh với lão phu một trận.

Ánh mắt Lỗ Phu Tử bừng sáng. Sự trấn định của đối phương như cái gai trong mắt, khiến hắn vô cùng không thoải mái. Lúc này hắn nén ý niệm nghi hoặc trong lòng, trong tiếng cười dài đi thẳng về phía Vương Lâm. Phong Tiên Giới ở phía sau hắn ầm ầm chấn động, hư ảnh của vô số tiên nhân đồng loạt bay ra, mang theo khí thế của chúng tiên lâm trận. Thanh tàn kiếm kia cũng rít gào theo sát phía sau Lỗ Phu Tử, lao thẳng về phía Vương Lâm. Tinh trận phía dưới ầm ầm chuyển động, mấy trăm tinh hồn vờn quanh khiến cho người ta có cảm giác hãi hùng như vũ trự tinh không nghịch chuyển, trời nghiêng đất ngả.

Thần sắc Vương Lâm vẫn bình thản, trong nháy mắt khi Lỗ Phu Tử tới gần, bảy tinh điểm trên mi tâm chuyển động, khí tức cường hãn của cổ Thần Thất Tinh có thể so với tu sĩ bước thứ ba bộc phát hoàn toàn. Đây là lần đầu tiên sau khi Vương Lâm trở lại La Thiên Tinh Vực bộ lộ hoàn toàn khí tức này, tỏa ra ngập trời. Đồng tử hai mắt Lỗ Phu Tử co rụt lại, nhưng không hề có ý định rút lui. Trong nháy mắt hắn hắn đã chỉ còn cách Vương Lâm không tới năm mười trượng. Nhưng trong mắt hắn, thần sắc Vương Lâm vẫn bình tĩnh như trước. Vẻ bình tĩnh này khiến cho người ta sợ hãi, khiến cho Lỗ Phu Tử không thể đoán ra chút nào.

- Hắn rốt cục có thần thông gì? Nếu chỉ là khí tức hiện tại thì dưới tinh trận của ta, hắn vẫn không phải là đối thủ.

Ngay khi Lỗ Phu Từ đang nhanh chóng áp sát, trong đầu đang lóe lên ý niệm này thì tiếng thở dài của Vương Lâm mơ hồ truyền tới. Tay phải hắn điểm lên mi tâm một cái, Thiên Hoàng Lô ầm ầm biến ảo ra.

- Cổ nô Linh Động.

Vương Lâm nói một câu, nhất thời một đạo u quang từ trong Thiên Hoàng Lô lóe lên, trong nháy mắt xuất hiện trước người Vương Lâm. Trong tích tắc khi Lỗ Phu Tử xuất hiện, một luồng khí tức chân chính của bước thứ ba nhanh chóng từ trong thân thể Lỗ Phu Tử ầm ầm bạo phát ra. Trong tinh không cũng có một cái khe khổng lồ xuất hiện, từ đó tỏa ra hương hỏa vô tận.

- Tu sĩ bước thứ ba...

Sắc mặt Lỗ Phu Tử biển đổi chưa từng có. Thân thể hắn đang lao tới phía trước bất ngờ hoàn toàn dừng lại, hai mắt mở to, lộ vẻ không thể tin nổi.

- Không ngờ lại có cả một cao thủ bước thứ ba. Đây là thủ đoạn của hắn, cũng là nguyên nhân cuối cũng khiến hắn có thể trấn định như vậy. Hắn...hắn rốt cục có thân phận gì, không ngờ... Không ngờ lại có thể có cổ nô là tu sĩ bước thứ ba.

Lỗ Phu Tử bình thản mấy vạn năm cuối cũng cũng bị sự xuất hiện của Linh Động Thượng Nhân khiến cho chấn động sững sờ. Hắn cuối cũng đã rõ vì sao Vương Lâm lại có thể bình tĩnh như thế, vì sao đối mặt với đủ loại thần thông của mình mà đối phương lại có thể cực kỳ trấn tĩnh, có thể không cần một nhân tình của mình. Vì sao đối phương lại có thể cuồng ngạo nói là không muốn đấu tranh kiểu văn nhã....hết thảy những chuyện này ngay khi Linh Động Thượng Nhân xuất hiện thì Lỗ Phu Tử đã hoàn toàn rõ ràng. Càng khiến hắn hoảng sợ hơn là khe nứt do Linh Động Thượng Nhân tạo ra lại có nhiều hương hỏa hơn hắn rất nhiều. Hương hỏa này dày đặc hơn cả sự tưởng tượng của hắn.

Cái này....nhiều hương hỏa như vậy....tu sĩ bước thứ ba này là ai? Người đạt tới bước thứ ba trong giới nội ta đều biết, tuyệt đối không có người này, hắn....

Sắc mặt Lỗ Phu Tử biến hóa kịch liệt. Hắn còn như vậy thì đừng nói tới những người khác. Viêm Lôi Tử ở bên trong dòng xoáy cả người thừ ra. Chấn động hôm nay dù là gộp cả mấy vạn năm tu đạo của hắn lại cũng không bằng. Sự cường hãn của Vương Lâm vốn đã khiến hắn vô cùng hoảng sợ, nhưng không thể nào ngờ nổi, Vương Lâm lại còn có một nô phó... cổ nô, cổ nô. Hai từ này ai nghe thấy mà không hiểu được thân phận của Linh Động Thượng Nhân chứ? Nếu chỉ là một nô phó thì cũng không sao. Đối với tu sĩ thì chuyện này cũng rất bình thường. Nhưng nô phó này lại là...là một cao thủ bước thứ ba... Loại chuyện này dù là ở giới ngoại, trong Thái cổ Tinh Thần cũng đủ gây nên một hồi sóng gió, càng không nói là trong giới nội mấy vạn năm không gặp được một tu sĩ bước thứ ba. Đối với Viêm Lôi Tử, La Thiên Tinh Vực sụp đổ cũng còn xa mới có thể khiến hắn rung động như thế này. Linh Động Thượng Nhân sau khi xuất hiện, phía sau có một lực lượng kỳ dị nồng đậm, còn có một thứ khí tức khiến cho tinh không run rẩy, khiến cho tất cả tu sĩ hoảng sợ, sự cường hãn chẳng kém so với lão tổ La Thiên Tinh Vực, thậm chí uy áp mênh mông còn vượt một ít. Hơn nữa sắc mặt Lỗ Phu Tử đại biến đã nói rõ một việc. Người này chính là tu sĩ bước thứ ba. Tâm thần Viêm Lôi Tử ầm ầm chấn động, đôi mắt trống rỗng, ánh mắt thẫn thờ.

- Người này....hắn rốt cục đã gặp được cơ duyên gì....bản thân hắn có thể so với tu sĩ bước thứ ba thì thôi, không ngờ lại còn có cả một nô phó bước thứ ba.... Bước thứ ba....là bước thứ ba đó.. Mấy vạn năm nay ta cũng chỉ gặp mỗi Lỗ Phu Tử là đạt bước thứ ba.... Không thể tin nổi.... Không thể tin nổi...

Đầu óc Viêm Lôi Tử rối loạn. Hắn không thể tin nổi cảnh tượng mình đang nhìn thấy. Một tu sĩ bước thứ ba không ngờ lại trở thành nô phó cho Vương Lâm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.