Tiên Nghịch

Chương 1951: Q.12 - Chương 1951: Một lần hành động, thiên hạ chấn kinh (1)






Thiên Tôn Niết trường tồn qua năm tháng, thủy chung tồn tại trong hư vô kỳ dị này, chỉ có tu sĩ Thiên Tôn tản thần thức ra xông thẳng lên chín tầng trời mới có thể bước vào đây.

Nguyên lý có liên quan tới nơi này cho đến nay rất ít người hiểu được. Chỉ biết rằng năm đó đây là nơi Tiên Tổ bắt chước Thái Cổ thần cảnh tạo thành, giúp hậu nhân Tiên Tộc có thể thích ứng trước, để có càng nhiều tu sĩ Đại Thiên Tôn xuất hiện hơn.

Vô số năm qua. rất nhiều tu sĩ Thiên Tôn hầu như người nào cũng đều phải tới Thiên Tôn Niết này, xông qua từng tầng cung điện, dùng cách này để kiểm chứng tu vi bản thân, thành danh khắp Tiên Tộc.

Thiên Tôn Niết cũng là nơi mà năm vị Đại Thiên Tôn hiện giờ cực kỳ coi trọng. Những Thiên Tôn họ mời chào về dưới trướng đều là những người vượt qua được một số tầng Thiên Tôn Niết nhất định.

Ánh mắt mấy trăm tu sĩ bên ngoài đại điện tầng đầu tiên của Thiên Tôn Niết ngưng tụ về phía đạo cầu vồng trong nháy mắt lao tới gần tầng thứ nhất của Thiên Tôn Niết, cầu vồng tiêu tán, hóa thành thân ảnh Vương Lâm rơi xuống mặt đất.

Trong tích tắc khi hắn bước lên mặt đất bên ngoài cung điện này, ánh mắt tu sĩ bốn phía cũng chuyển động theo.

Thần sắc Vương Lâm như thường, ánh mắt đảo qua bốn phía. Những tu sĩ Thiên Tôn này hắn cũng biết một chút, nhưng rất nhiều người hắn lại chưa từng gặp qua bao giờ. Dù sao thì những năm gần đây, Thiên Tôn Niết có người rời đi, cũng có người trở lại xông lên tầng cao hơn.

Những người biết hắn đều hướng về phía hắn ôm quyền mỉm cười, Vương Lâm mỉm cười đáp lại. Thân là tu sĩ Thiên Tôn, nếu không có cừu oán gì thì trừ phi là kẻ có tính cách cô độc, ai cũng rất vui vẻ kết giao với người khác.

Mà Vương Lâm trong vài chục năm gần đây biệt tăm biệt tích nhưng năm đó liên tục xông lên bốn tầng Thiên Tôn Niết cũng gây ra chấn động nhỏ, đủ để các tu sĩ Thiên Tôn nguyện ý kết giao.

Chẳng qua dù sao trong mắt một số Thiên Tôn thì người xông lên tầng bốn cũng vẫn còn chưa đủ, do đó có không ít người thần sắc cũng khá lãnh đạm.

Ta mấy năm trước có nghe nói tới Bạch Phát Thiên Tôn này. Hắn bước vào địa điện tầng đầu tiên thất bại, nhưng sau đó lại liên tiếp xông qua bốn tầng, tuyệt đối không phải hạng người tầm thường!

Bốn tầng? Dù là bốn tầng thì đã sao. Chúng ta có người nào không xông qua tầng thứ tư đâu? Chẳng qua người này lần đầu thất bại, sau đó lại liên tục xông qua được bốn tầng nên mới gây chú ý mà thôi.

Cũng đúng, Bạch Phát Thiên Tôn này theo ta tính thì nhiều nhất cũng chỉ lên được tầng thứ năm mà thôi.

Tu sĩ Thiên Tôn bốn phía nhìn Vương Lâm, có người muốn giao hảo, có người dùng thần niệm nói chuyện với nhau. Trong đó có người quen biết Vương Lâm, có người khinh thị. Nhưng tu vi đã đạt tới cấp độ Thiên Tôn, tuyệt đối không dễ dàng biểu hiện ý nghĩ ra ngoài thần sắc, khiến người ta không thể nhìn ra dấu vết.

Trúc Lâm Thiên Tôn ngồi phía xa xa trầm mặc, ánh mắt ngưng tụ trên người Vương Lâm. Một lát sau hắn mới nhắm mắt lại, không nhìn tới nữa.

Hắn không khinh thị nhưng cũng không nhận định Vương Lâm có thể xông qua tầng thứ bảy như mình, đối với người dưới tầng thứ bảy thì hắn dù để ý nhưng cũng chỉ ở mức độ nào đó mà thôi.

Vương Lâm không lập tức xông lên Thiên Tôn Niết mà đứng bên ngoài đại điện tầng đầu tiên, ngẩng đầu nhìn lên tầng tầng đại điện Thiên Tôn Niết, càng ngày càng cao, ở nơi tầng chín nhìn vô cùng mơ hồ.

Những năm gần đây Vương Lâm đã hiểu rõ, Thiên Tôn Niết này có mười chín tầng, hôm nay trong Tiên Tộc người có thể xông qua tầng thứ chín không tới sáu mươi người. Những người này không ai không đạt tới cấp độ Thiên Tôn đỉnh phong, chỉ bước một bước nhỏ nữa, nếu có thể xông qua tầng mười là lập tức trở thành Dược Thiên Tôn!

Trong bọn họ mỗi một người đi tới Thiên Tôn Niết đều khiến tất cả Thiên Tôn Niết chấn động. Dù sao nếu có thể chứng kiến một vị Dược Thiên Tôn xuất hiện thì đối với tất cả những vị Thiên Tôn có mặt đều là chuyện cực kỳ hiếm có.

Thậm chí chuyện này có khả năng khiến cho Đại Thiên Tôn chú ý, ngưng tụ thần niệm tới nhìn tận mắt.

Chẳng qua Dược Thiên Tôn trên đại lục của Tiên Tộc chỉ có bốn mươi tám người, rất nhiều năm qua chưa xuất hiện thêm một người nào. Có thể thấy tầng thứ mười này gian nan tới mức nào.

Chỉ có tu sĩ Dược Thiên Tôn mới có thể sau khi xông lên tầng thứ mười, tiếp tục xông tới tầng thứ mười một. Nếu có thể bước lên tầng cuối cùng là tầng thứ mười chín thì nghe đồn rất có khả năng trong tương lai sẽ trở thành Đại Thiên Tôn! Mà tu sĩ Dược Thiên Tôn có thể xông lên tầng thứ mười chín cũng có chiến lực khiến Đại Thiên Tôn không dám dễ dàng ra tay!

Chẳng qua dù là Dược Thiên Tôn thì hôm nay cũng không có ai có khả năng xông lên tầng thứ mười chín này. Người nhiều nhất là Minh Đạo Tôn trong Dược Thiên Tôn cũng chỉ dừng lại ở tầng mười sáu, không thể xông qua.

Mấy vạn năm qua càng chưa có người nào có thể vượt qua Minh Đạo Tôn. Trong cả Tiên Tộc lúc này, Minh Đạo Tôn là người có khả năng nhiều nhất trở thành Đại Thiên Tôn, thậm chí có người còn nói hắn là mặt trời thứ sáu của Tiên Tộc!

Danh khí của hắn dù không bằng Đại Thiên Tôn nhưng là người thấp chỉ sau mỗi Đại Thiên Tôn mà thôi, được Tiên Hoàng Bát Cực Đại Thiên Tôn cực kỳ coi trọng, hao phí rất nhiều mới có thể mời về dưới trướng, cũng không đối đãi như Thiên Tôn hay Dược Thiên Tôn tầm thường mà cao hơn rất nhiều.

Lần này tới hoàng thành của Tiên Tộc có lẽ có thể gặp vị Minh Đạo Tôn thanh dang hiển hách này. Người này được coi là đệ nhất trong đám Dược Thiên Tôn, nhất định bất phàm...

Ánh mắt Vương Lâm âm thầm lóe lên.

Lần này ta muốn một lần hành động, thiên hạ chấn kinh! Mà trước tiên cứ thử xem nếu không mặc Hồn Khải thì bằng thực lực bản thân của ta có thể xông lên tầng thứ mấy!

Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, nhắm hai mắt lại. Một lát sau hắn mở bừng hai mắt. Trong mắt bừng sáng, thân thể nhoáng lên liền hóa thành một đạo cầu vồng trực tiếp từ tầng cung điện tầng thứ nhất bay thẳng lên bầu trời.

Lúc thân ảnh hắn bay ra, không ít Thiên Tôn bốn phía ngưng thần nhìn lại nhưng lại càng có nhiều người thu hồi ánh mắt, nhắm mắt ngồi xuống, không để ý tới hắn nữa.

Trúc Lâm Thiên Tôn cũng nhắm mắt đả tọa, không nhìn tới nữa.

Thiên Tôn Niết nếu đã từng thông qua tầng nào thì lần sau xông lên có thể trực tiếp đi qua, không bị uy áp của tầng cung điện đó ngăn cản nữa.

Thân thể Vương Lâm nhanh chóng bay lên, lướt qua bốn tầng đầu, trực tiếp xuất hiện trên bầu trời bên ngoài tầng cung điện tầng thứ năm, không chút chần chừ. Bước từng bước vào bên trong.

Trong nháy mắt khi hắn tiến vào tầng thứ năm Thiên Tôn Niết, trước mắt hắn liền mơ hồ. Cảm giác ở bốn tầng đầu năm xưa lại hiện lên một lần nữa. Một lát sau, sau khi Vương Lâm thấy rõ ràng, bất ngờ đã thấy bản thân ở giữa tinh không.

Tầng thứ tư năm xưa là ba mươi sáu tu chân tinh ngưng tụ lao tới, trong đó có tu chân tinh màu vàng! Mỗi một tu chân tinh màu vàng này bên trong đều có lực lượng không kém tất cả tu chân tinh dung hợp. Không biết tầng thứ năm này có mấy tu chân tinh màu vàng đây?

Vương Lâm ở giữa hư vô, ánh mắt lóe sáng, nhìn về phía trước.

Chỉ thấy trong tinh không phía trước đột nhiên có bốn mươi lăm tu chân tinh thay đổi quỹ tích, mang theo tiếng gào thét đỉnh tai nhanh chóng lao tới.

Trong quá trình này có năm tu chân tinh bất ngờ bộc phát ra kim quang chói mắt, trong thời gian ngắn liền hoàn toàn hóa thành màu vàng tinh thuần. Năm tu chân tinh màu vàng kim này tỏa ra uy áp khiến hư vô giống như run rẩy, theo những tu chân tinh còn lại lao thẳng về phía Vương Lâm.

- Năm tu chân tinh sao...

Vương Lâm đứng trong hư vô, thần sắc như thường, trong nháy mắt khi đám tu chân tinh gào thét lao tới bỗng nhiên vung tay phải lên, trong nháy mắt khiến tu vi Không Kiếp ầm ầm bộc phát.

- Một, hai, ba... Mười một, mười hai, mười ba!

Tay phải Vương Lâm nắm chặt thành quyền, tạo thành tiếng bùng bùng vang vọng. Mười ba đạo thần thông ngưng tụ trong một quyền này. Lúc này khí tức tu vi của hắn vẫn là Không Kiếp sơ kỳ như trước lại đang nhanh chóng tăng lên.

Sau khi đạt Không Kiếp trung kỳ ta còn chưa hoàn toàn phóng thích một lần thử xem ngưng tụ được bao nhiêu đạo thần thông trong một quyền.

Mái tóc bạc trắng của Vương Lâm tung bay, y phục như có cuồng phong quét qua, khí tức tu vi ầm ầm bộc phát, từ Không Kiếp sơ kỳ tăng vọt lên đỉnh điểm của hắn hiện giờ - Không Kiếp trung kỳ!

- Đạo thứ mười bốn!

Trong bàn tay phải của Vương Lâm bất ngờ có thêm một đạo thần thông dung nhập vào bên trong. Ngay sau đó đạo thứ mười lăm, mười sáu, mười bảy không chút dừng lại, cùng với lúc tu vi Vương Lâm tăng lên Không Kiếp trung kỳ, lập tức ngưng tụ ra.

Trong chớp mắt đã có hai mươi mốt đạo thần thông!

Dựa theo tính toán của ta, tu vi Không Kiếp mỗi lần đề cao được một cảnh giới thì có thể dung hợp thêm chín đạo thần thông... cực hạn của tu vi Không Kiếp sơ kỳ của ta là chín đạo thần thông, sau khi tăng lên liền đạt tới mười tám đạo. Nhưng bởi có kim mộc bổn nguyên vừa xuất hiện, tu vi hơi tinh tiến nên có thể ngưng tụ thêm bốn đạo... Tổng cộng là hai mươi hai đạo!

Ánh mắt Vương Lâm lóe lên. Lúc này tu chân tinh bốn phía đã gào thét tới ngày càng gần hắn.

- Đạo thứ hai mươi hai!

Hai mắt Vương Lâm nhắm lại, tay phải nắm quyền đột nhiên truyền ra tiếng nổ ầm ầm. Đạo thần thông thứ hai mươi hai trực tiếp ngưng tụ thành!

Một luồng lực lượng kinh thiên động địa từ trong nắm tay hắn lan ra, giống như một quyền này có thể đánh tan hư không vậy.

- Hẳn là có thể... Đạt tới hai mươi ba đạo!

Vương Lâm gầm nhẹ một tiếng, không lập tức công kích tu chân tinh đang lao tới mà thân thể nhảy lên, lao lên trên, cánh tay phải trong nháy mắt này nổi đầy gân xanh. Hình như có một luồng lực lượng khổng lồ lưu chuyển trong cánh tay phải, thay thế máu huyết trong huyết mạch nhanh chóng chuyển động, cuối cùng ngưng tụ trong nắm tay, phát ra một tiếng ầm vang.

Trong tiếng ầm vang này, mái tóc Vương Lâm tung bay, hai mắt lấp lánh hữu thần. Trong nắm tay hắn chợt ngưng tụ tới đạo thần thông thứ hai mươi ba!

Hai mươi ba đạo thần thông đã là cực hạn lúc này của ta rồi! Nhiều hơn một đạo đó chính là do cảm ngộ trong Đông Lâm Trì, khiến cho bổn nguyên cũng có gia tăng một chút.

Vương Lâm cúi đầu nhìn xuống. Phía dưới hơn bốn mươi tu chân tinh đang gào thét lao tới, trong đó có năm tu chân tinh màu vàng, tỏa ra uy áp cường đại, áp sát chỉ còn cách Vương Lâm không tới mấy trăm trượng.

- Tầng thứ năm này chỉ cần xuất ra một bổn nguyên chân thân là đủ rồi!

Thân thể Vương Lâm trong nháy mắt liền có hình ảnh chồng lên, ngũ hành chân thân bất ngờ biến ảo ra. Vương Lâm nắm hữu quyền, hướng về phía tu chân tinh bên dưới đánh tới!

Hai mươi ba đạo thần thông dung nhập trong một quyền, hơn nữa là có phân thân tăng lên tương đương với bốn mươi sáu đạo thần thông, đánh thẳng tới bốn mươi lăm tu chân tinh!

Trong tiếng ầm vang kịch liệt, hư vô sụp đổ, kim quang vô tận chói mắt tỏa ra xuyên qua tinh không, phá tan hư vô này, cũng nhanh chóng khuếch tán ra từ đại điện Thiên Tôn Niết tầng năm, bao phủ cả Thiên Tôn Niết này, khiến mấy trăm Thiên Tôn phía dưới phải ngẩng đầu nhìn lên!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.