Tiên Nghịch

Chương 1992: Q.12 - Chương 1992: Năm Đại Thiên Tôn!






Cửu Đế Đại Thiên Tôn đột nhiên xuất hiện không khiến Tiên Hoàng ngạc nhiên chút nào. Ánh mắt hắn lóe lên, thần sắc vẫn tự tin như trước, đứng trên đầu lâu của Tiên Tổ, ngẩng đầu nhìn Cửu Đế Đại Thiên Tôn đang bước ra.

- Cửu Đế, ngươi quả nhiên tới rồi!

Tiên Hoàng mỉm cười.

Thần sắc Cửu Đế Đại Thiên Tôn ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào Tiên Hoàng, ánh mắt rơi lên đầu lâu Tiên Tổ dưới thân đối phương, ánh mắt lộ ra một chút phức tạp.

Đầu lâu của Tiên Tổ...năm đó lão phu từng theo dưới trướng Tiên Tổ, lúc này đã qua ngàn... Liên Đạo Chân, lão phu đã trải qua mấy đời Tiên Hoàng, đời này của ngươi là có hùng tài đảm lược nhất!

Lợi dụng khát vọng của quốc sư đạt được quyền điều khiền đầu lâu Tiên Tổ. Nếu cho ngươi đủ thời gian, đợi ngươi hoàn toàn hấp thu đầu lâu Tiên Tổ rồi, dung nhập vào cơ thể, hóa thành đầu của bản thân ngươi, lúc ấy ngươi thật sự có thể trở thành Đại Thiên Tôn đệ nhất của Tiên Tộc ta! Nhưng lúc này ngươi lại không có cơ hội đó!

Giọng nói của Cửu Đế Đại Thiên Tôn lộ vẻ tang thương, vừa nói vừa bước từng bước về phía Tiên Hoàng. Mấy bước chân hạ xuống, nữ tử do Song Tử Đại Thiên Tôn dung hợp kia ánh mắt cũng lóe lên, cất bước đi về phía Tiên Hoàng! Ba vị Đại Thiên Tôn triển khai một trận đánh trong cấm cung này! Đối mặt với Cửu Đế Đại Thiên Tôn và Song Tử Đại Thiên Tôn, thần sắc Tiên Hoàng vẫn tự tin như trước, trong nháy mắt khi hai người đối phương đi tới liền hướng về phía đầu lâu Tiên Tổ ở phía dưới vỗ một cái.

- Bát Cực Đạo, Cực Hỏa Đạo!

Một động tác này khiến toàn thân Tiên Hoàng lóe lên kim quang, đầu lâu Tiên Tô dưới thân hắn lan tỏa ra kim quang chói mắt, khiến màu tím trong thiên không bị xua tan trong phạm vi lớn. Đồng thời đầu lâu của Tiên Tổ lại mở miệng, phát ra giọng nói của Tiên Hoàng:

- Bát... Cực... Đạo... Tiên... Hỏa... Đạo!

Lời nói dù đứt quãng nhưng vẫn nói ra đầy đủ. Trong nháy mắt khi nói xong, chỉ thấy có chín vòng khói xanh lớn cờ một trượng đột nhiên xuất hiện, vờn quanh bên ngoài đầu lâu Tiên Tổ, chuyển động chín vòng rồi lao thẳng về phía Song Tử Đại Thiên Tôn và Cửu Đế Đại Thiên Tôn.

Tiếng ầm vang kinh thiên động địa truyền khắp cấm cung. Thân thể Vương Lâm ẩn trong cơ thể thông qua hai mắt của thân thể, thông qua mắt phải của Tiên Tổ, trong khi quốc sư đang rung động không phát hiện ra, nhìn thấy rõ ràng mọi chuyện.

Đối với biến hóa bất thình lình này, Vương Lâm không dám coi thường mà hành động! Hắn còn đang chờ! Hắn vẫn luôn cảm thấy chuyện này không đơn giản như bề ngoài. Cửu Đế Đại Thiên Tôn xuất hiện có lẽ sẽ khiến biến hóa mới xảy ra. Vương Lâm trước khi còn chưa hoàn toàn hiểu rõ thì hắn tuyệt đối không đi ra! Tiếng ầm vang truyền ra, chỉ thấy sắc mặt Song Tử Đại Thiên Tôn tái nhợt, màu tím bao phủ bên ngoài thân, lui lại mấy bước. Cửu Đế Đại Thiên Tôn cũng lui lại phía sau, thần sắc ngưng trọng. Hai người vừa giống như không phải đối mặt với Tiên Hoàng mà là đối đầu với Tiên Tổ vậy! Là Tiên Tổ triển khai thần thông cho nên một kích liên thủ của hai người vẫn bị bức lui!

- Không phải là lực lượng đầy đủ của Tiên Tổ, chỉ chừng một thành mà thôi!

Ánh mắt Cửu Đế lóe lên, lập tức nói. Trong khi hắn mở miệng, cơ thể truyền ra những tiếng bùng bùng. Chỉ thấy dáng vẻ già nua của hắn dùng tốc độ mắt thường có thể trông thấy bỗng nhiên thay đổi, trong nháy mắt liền hóa thành một nam tử trung niên.

Tướng mạo hắn cực kỳ anh võ, cũng lộ ra một khí tức bá đạo như của bậc đế vương! Cửu Đế Đại Thiên Tôn vẫn luôn bảo trì dung mạo già nua, chỉ có khi tu vi triển khai trên diện rộng thì tướng mạo mới biến hóa như vậy.

Nói ra thì đây cũng là lần đầu tiên Liên Đạo Chân ta được nhìn bộ dáng thế này của ngươi. Nhưng dù là như vậy các ngươi cũng không phải đối thủ của ta đâu!

Tiên Hoàng mỉm cười, đơn giản khoanh chân ngồi trên đầu lâu của Tiên Tổ, hai tay vung lên, đặt lên thiên linh của cái đầu lâu nọ.

- Lấy máu của ta dẫn về linh hồn Tiên Tổ!

Tiên Hoàng cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi.

Trong tích tắc khi máu tươi phun ra, lập tức đầu lâu của Tiên Tổ chấn động mành liệt, kim quang ngập trời bùng lên, ngưng tụ bên ngoài thân thể Tiên Hoàng. Mắt thường có thể nhìn thấy một hư ảnh khổng lồ màu vàng kim biến ảo ra trong cấm cung này. Thân ảnh này mặc hoàng bào, chính là Tiên Tổ! Đầu lâu là thật, thân thể là hư. Giờ phút này kim quang trong hai mắt lóe lên, tay phải hắn giơ lên chụp vào hư không một cái. Bất ngờ một thanh kiếm màu vàng biến ảo ra, bị hư ảnh Tiên Tổ nắm trong tay. Tiên Cực Kiếm! Trong nháy mắt khi thanh kiếm này xuất hiện, Vương Lâm trong mắt phải của đầu lâu của Tiên Tổ lập tức cảm nhận được một sự kêu gọi rất sâu.

- Năm đó dưới một kiếm của Tiên Tổ, rất nhiều sinh linh thiên ngoại đều phải hình thần câu diệt, chỉ có những kẻ khá có tư cách mới được phong ấn thành châu lục. Hôm nay hai người các ngươi mạo phạm tiên uy, một kiếm này chém xuống còn không lui ra ngay!

Giọng nói của Tiên Hoàng vang vọng trong thiên địa. Thanh đại kiếm màu vàng kim kia giơ lên, bỗng nhiên hung hăng chém về phía Song Tử và Cửu Đế.

Một kiếm vô thanh vô tức nhưng trong khoảnh khắc này thiên địa lại biến sắc. Không gian của cấm cung này trong một nhát chém này cũng sụp đổ giống như bị chém thành hai vậy. Một kiếm hạ xuống khiến sắc mặt Cửu Đế đại biến, hai tay bắt quyết, lập tức bên ngoài thân thể biến ảo ra một vầng mặt trời màu trắng, treo cao giống như vầng mặt trời màu tím kia, cùng phát ra ánh sáng chói mắt. Chỉ thấy một con bạch lang gầm thét từ trong mặt trời màu trắng biến ảo ra, ngửa mặt hướng về phía thanh kiếm màu vàng kim đang chém tới gầm rống! Cùng lúc đó Song Tử Đại Thiên Tôn cũng bắt quyết, màu tím tràn ngập đất trời, bất ngờ hình thành một vùng trúc màu tím. Tử trúc này trong nháy mắt liền mọc lên, chớp mắt đã bao phủ cả đất trời, tạo thành một rừng trúc, giống như vạn kiếm đồng thời đâm tới, đối đầu với đại kiếm màu vàng kim đang từ trên trời giáng xuống kia.

- Đạo Nhất, Võ Phong, hai người các ngươi giờ vẫn còn bất động thì còn đợi tới khi nào!

Cửu Đế rống to, trong nháy mắt khi bạch lang lao tới, chỉ thấy phía hai bên Tiên Hoàng bất ngờ xuất hiện kịch biến.

Vạn vật trong thiên địa bên trái Tiên Hoàng bất động. Đạo Nhất Đại Thiên Tôn cất bước đi ra. Thần sắc cực kỳ ngưng trọng, tay phải giơ lên, một chỉ điểm về phía Tiên Hoàng. Một chỉ này nhìn như tầm thường nhưng lại đại biểu cho đạo của Đạo Nhất Đại Thiên Tôn! Đạo của hắn là vạn vật hóa nhất, một chỉ xuất ra ẩn chứa lực lượng đinh điểm toàn thân!

Phong vân phía bên phải Tiên Hoàng biến sắc, tiếng ầm vang truyền ra, giống như trời long đất lở vậy. Võ Phong Đại Thiên Tôn đầu trọc bước ra, trong nháy mắt xuất hiện liền không chút do dự nắm quyền tay phải, một quyền đánh thẳng về phía Tiên Hoàng.

Võ Phong Đại Thiên Tôn năm đó từng xông qua tầng thứ mười chín Thiên Tôn Niết. Hắn cầu võ đạo, dùng võ nhập đạo, giờ phút này một quyền đánh ra ảnh chứa toàn bộ lực lượng của hắn. cũng ân chứa cảm ngộ thiên địa của hắn, ẩn chứa tín niệm đinh phong của hắn!

Tứ Đại Thiên Tôn đồng thời ra tay!

Vương Lâm ở trong mắt phải của Tiên Tổ nhìn rõ ràng mọi chuyện, linh hồn chấn động. Hắn thật không thể ngờ nổi hành trình tới địa cung lần này lại có biến hóa như vậy. Đạo Nhất, Võ Phong không ngờ lại hiện thân ở bên cạnh hắn. Trong chớp mắt khi hai người xuất hiện, Vương Lâm hiểu rõ rằng biến hóa tại địa cung này giống như một ván cờ, còn mình là một quân cỞ trong đó, thậm chí cả mấy Đại Thiên Tôn đều là quân cờ. Người đánh cờ lần này một bên là Tiên Hoàng, còn một bên khác không biết là ai! Kim kiếm giáng xuống đối kháng với bốn người Song Tử, Cửu Đế. Đạo Nhất, Võ Phong, bộc phát ra tiếng ầm ầm kinh thiên động địa.

Trong tiếng ầm vang này, thân thể Đạo Nhất run lên, bị cuốn lại phía sau. Võ Phong nọ sắc mặt cũng tái nhợt, thân thể truyền ra những tiếng bùng bùng, thân thể cũng đồng thời lùi lại.

Tu vi hai người Song Tử, Cửu Đế cao hơn Đạo Nhất và Võ Phong nhưng dưới kim kiếm này cũng vẫn phải lui lại như trước. Chẳng qua bốn người dù thối lui nhưng lực lượng đánh ra cũng không bình thường. Thế gian này ngoài vị Đại Thiên Tôn cường đại nhất ở Cổ Tộc kia thì bất cứ Đại Thiên Tôn nào cũng không thể đối kháng với lực lượng của bốn người khác!

Càng không cần nói tới đại kiếm màu vàng kim này chỉ là hư ảo, chỉ ẩn chứa một thành lực lượng của Tiên Tổ. Trong tiếng ầm vang, đại kiếm màu vàng sụp đổ, hóa thành mảnh nhỏ bị cuốn đi, gào thét lao về bốn phía quanh hư ảnh Tiên Tổ, rơi lên mặt đất.

Cùng lúc đó, thân ảnh hư ảo của Tiên Tổ cũng tiêu tán theo, chỉ có cái đầu lâu chân thật đang lơ lửng trong không trung. Thân thể Tiên Hoàng ở bên trên đó lúc này chấn động, khóe miệng tràn máu tươi, ngẩng phắt đầu nhìn chằm chằm vào Đạo Nhất và Võ Phong!

- Nếu lão phu xuất hiện còn chưa đủ, vậy thêm Đạo Nhất và Võ Phong không biết Tiên Hoàng ngươi đã cho là đủ hay chưa?

Cửu Đế nhìn Tiên Hoàng, lạnh lùng nói.

- Bốn người các ngươi rốt cục muốn ta làm gì!

Thần sắc Tiên Hoàng âm trầm, chậm rãi nói.

- Thả Vương Lâm ra! Bổn tôn sẽ rời đi!

Mục đích của Song Tử Đại Thiên Tôn rất rõ ràng, nhìn chằm chằm vào Tiên Hoàng, bình tĩnh mở miệng nói.

- Lão phu hi vọng Tiên Hoàng phong ấn đầu lâu của Tiên Tổ một lần nữa. Đầu lâu này trấn áp linh hồn bảy mươi hai châu của Tiên Tộc, sự tình trọng đại, không phải là vật Tiên Hoàng có thể lấy đi!

Ánh mắt Cửu Đế đảo qua đầu lâu của Tiên Tổ, chậm rãi nói.

- Ý muốn của bổn tôn cũng như của Cửu Đế! Tiên Hoàng, bảo trì thế cục năm Đại Thiên Tôn chúng ta là tốt rồi, không cần phải phân tranh một lần nữa!

Thần sắc Đạo Nhất âm trầm, nhìn đầu lâu của Tiên Tổ dưới thân Tiên Hoàng, trong lòng hơi kiêng kị.

- Võ mỗ cũng có ý này!

Võ Phong trầm mặc một chút, lập tức nói.

Tiên Hoàng cười ha hả, tiếng cười cực kỳ lạnh lùng, hai tay phất lên. Trong khi Đạo Nhất và Võ Phong biến sắc, hai tay Tiên Hoàng đặt mạnh lên ngực, phun ra một ngụm máu tươi màu vàng, hai mắt tràn ngập kim quang, mở miệng cũng thấy có kim quang lan tỏa ra. Thậm chí ở hai tai hắn, hai mũi, toàn bộ thất khiếu đều tỏa ra kim quang vô tận.

Kim quang này bỗng nhiên lan tỏa ra bốn phía, hình thành một cơn sóng màu vàng kim khiến đám người Cửu Đế biến sắc, không tự chủ được mà lui lại phía sau. Trong khi bọn họ lui lại, thần sắc Tiên Hoàng dữ tợn bước tới từng bước. Hắn tuyệt đối không dễ dàng bỏ qua cơ hội này mà thỏa hiệp. Hắn thà bộc phát tất cả lực lượng của đầu lâu Tiên Tổ, khiến cho đám người này trong thời gian ngắn không thể tới gần, mạnh mẽ hấp thu lực lượng của đầu lâu Tiên Tổ. Nếu thành công thì đối mặt với bốn Đại Thiên Tôn hắn cũng chẳng kiêng kị chút nào. Kim quang bộc phát ra, thân thể Tiên Hoàng uốn lượn, hai tay đặt lên đầu lâu Tiên Hoàng, hút mạnh một cái. Nhưng không có bất cứ kim quang nào bị hút vào. Giống như trong đầu lâu của Tiên Tổ có một lực lượng giam cầm, khiến Tiên Hoàng không thể dung hợp được.

Là phong ấn của Điệu Vong Tộc. Quốc sư đáng chết này. Hắn trước khi khiến Tiên Tổ mở miệng lại dùng thần thức dung hợp khiến cho trong đầu lâu của Tiên Tổ ẩn chứa một tia phong ấn mỗi đời của Điệu Vong Tộc!

Nhưng phong ấn này cũng không thể làm khó ta được! Ta là Tiên Hoàng, thời điểm tầm thường không thể giải khai phong ấn này nhưng hôm nay có thể điều khiền đầu lâu của Tiên Tổ thì có thể!

Dù là hôm nay ta giải khai phong ấn các đời Điệu Vong Tộc thì quốc sư nọ cũng không thể làm nên chuyện gì to tát!

Ý niệm trong đầu Tiên Hoàng lóe lên, giờ phút này tình huống khẩn trương khiến hắn không thể suy nghĩ được gì nhiều!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.