Tiên Nghịch

Chương 1921: Q.12 - Chương 1921: Nơi Thiên Tôn thí luyện






Thanh niên tóc đen Đạo Nhất Thiên Tôn nhìn Vương Lâm, lời nói ẩn chứa một lực lượng kỳ dị, có thể khiến cho tất cả những người nghe được nhất thời dâng lên sự kính sợ và tín phục.

Giống như lời nói của hắn lúc này chính là quy tắc của thiên địa, giống như lời nói của hắn chính là lời hứa hẹn của thương khung.

Ta còn chưa chết thì ngươi cũng không chết!

Đây là một lời mời chào, một lời hứa hẹn rất nặng nề của một Đại Thiên Tôn. Cho dù Đạo Nhất Thiên Tôn nói lời này rất bình tĩnh, thần sắc không hề có chút gợn sóng nhưng lời hứa này đích thực rất kinh người!

Lão tổ Đạo Ma Tông phía sau hư ảnh do thần niệm của Đạo Nhất Thiên Tôn biến thành sau khi nghe thấy lời hứa của hắn, thần sắc biến đổi, trong lòng nổi lên tầng tầng lớp lớp sóng gió. Nhìn về phía Vương Lâm, ánh mắt lộ vẻ phức tạp.

Hắn đi theo Đạo Nhất Thiên Tôn hơn một vạn năm, đối với đối phương cũng hiểu được chút ít. Lời hứa hẹn kiểu này cực kỳ hiếm thấy ở Đạo Nhất Thiên Tôn!

Phải biết rằng năm đó Đạo Nhất Thiên Tôn mời chào hắn cũng chỉ là một câu: ta còn chưa chết thì có thể cho ngươi mười vạn năm không chết!

Nhưng giờ phút này lão tổ Thiên Tôn của Đạo Ma Tông khi nghe xong lời nói của Đạo Nhất Thiên Tôn, không ngờ không giới hạn thời gian mà chính là ta chưa chết thì ngươi cũng không thể chết!

Một câu nói này ẩn chứa ý nghĩa quá lớn!

Người này đạt được tán thành cao của Thiên Ngưu Hồn, bản thân có chiến lực gần đạt tới Thiên Tôn, nhất là sau khi mặc Hồn Khải vào lại có thể tiếp cận vô hạn với Dược Thiên Tôn. Người này... Khó trách Đại Thiên Tôn coi trọng như vậy.

Trong lòng lão tổ Đạo Ma Tông thầm than.

Vương Lâm trầm mặc. Đạo Nhất Thiên Tôn hắn là Đại Thiên Tôn đầu tiên hắn gặp ở Tiên Tộc.

Mà lời hứa này quan trọng tới mức nào hắn có thể nghe ra.

Đại Thiên Tôn, việc này đối với tại hạ cực kỳ trọng yếu, không thể quyết định ngay lập tức. Vẫn muốn suy nghĩ thêm.

Vương Lâm ôm quyền, hướng về phía Đạo Nhất Thiên Tôn vái một cái.

Vương Lâm không muốn vừa gặp Đạo Nhất Thiên Tôn đã quyết định ngay mà hắn sau khi đánh một trận với lão tổ Thiên Tôn của Đạo Ma Tông đã có chút minh ngộ, biết được đạo của Thiên Tôn. Mà danh tiếng của hắn lúc này còn chưa đủ. Hắn muốn khiến danh tiếng của mình lớn hơn nữa!

Chỉ có sau khi thanh danh hiển hách, lựa chọn một Đại Thiên Tôn đi theo thì khi tiến vào hoàng thành của Tiên Tộc mới có thể giảm bớt nguy cơ.

Thanh niên tóc đen nhìn Vương Lâm, hai mắt tràn ngập trí tuệ, giống như nhìn thấy tất cả tâm tư của Vương Lâm, mỉm cười nói.

Cho ngươi thời gian. Với chiến lực của ngươi có thể xông vào Thiên Tôn Niết, nếu có thể xông qua chín tầng thì ta lại tới tìm ngươi.

Vừa nói hắn vừa xoay người dung hợp với thân thể của lão tổ Thiên Tôn Đạo Ma Tông, hóa thành đạo bào như trước, thân ảnh biến mất.

Đạo Nhất Thiên Tôn sau khi biến mất, thiên địa vừa yên tĩnh, vạn vật vừa bất động lúc này bỗng nhiên khôi phục quỹ tích vốn có, bụi đất rơi xuống, gió lại thổi qua.

Bốn phía sau khi khôi phục, uy áp khiến Vương Lâm cảm thấy kinh hãi vừa rồi cũng từ từ tan thành mây khói, giống như chưa bao giờ phát sinh vậy.

Mà lão tổ Đạo Ma Tông lúc này thầm than một tiếng, hướng về phía Vương Lâm ôm quyền nói.

Chuyện Đạo Ma Tông từ giờ xóa bỏ... Nhưng ngươi vừa rồi để mất một cơ hội đi theo Đại Thiên Tôn rồi...

Cường giả đều tôn trọng lẫn nhau. Vương Lâm và lão tổ Đạo Ma Tông này đánh một trận, chiến lực cường đại đã chiếm được sự tôn trọng của lão già này.

Nói xong hắn xoay người, đang muốn rời đi.

Đạo hữu xin dừng bước. Tại hạ hủy Đạo Ma Tông là bởi vì Đạo Ma Tông năm đó lấy toàn bộ tông lực đẩy ta vào nguy cơ sinh tử, cũng không phải là vì một người.

Vương Lâm chậm rãi nói. Hắn rất ít khi giải thích nhưng lão tổ Đạo Ma Tông này cũng khiến hắn tôn trọng.

Lão già tóc đỏ sững lại, trầm mặc nửa ngày.

Thôi, thế gian nhân quả tuần hoàn, coi như đây là kiếp nạn của Đạo Ma Tông. Ngươi phá hủy tông môn này, xem như chặt đứt một ý niệm của ta, giúp ta về sau không còn bất cứ khúc mắc gì, một lòng hướng đạo.

Lão già tóc đỏ thở dài nhìn Vương Lâm một cái.

Đạo Nhất Thiên Tôn là một trong năm Đại Thiên Tôn của Tiên Tộc ta, cực kỳ bao che. Chiến lực của ngươi đã tới trình độ này, muốn lựa chọn người đi theo thì Đạo Nhất Thiên Tôn là một lựa chọn rất tốt.

Trong các Đại Thiên Tôn, Tiên Hoàng Bát Cực Đại Thiên Tôn là kiêu ngạo nhất, Cửu Đế Đại Thiên Tôn ở Trung Châu là bá đạo nhất, Bắc Châu Võ Phong Đại Thiên Tôn là siêu nhiên nhất, ngoài Dược Thiên Tôn ra rất ít khi mời chào Thiên Tôn về dưới trướng.

Mà Đông Châu Tử Dương Tông Song Tử Đại Thiên Tôn... Vốn là Thiên Tôn cường đại nhất nhưng sau khi chuyển thế linh hồn lại bị phân liệt, một lần nữa hóa thành hai người, cuộc đời này không thể khôi phục lại. Dù nghe đồn tính cách rất ôn hòa nhưng đây tuyệt đối không phải là người chúng ta nên chọn.

Lão già tóc đỏ rất rõ so với một Thiên Tôn, Đạo Ma Tông giống như một con kiến hôi. Lúc này nếu Đạo Ma Tông đã bị hủy diệt thì chuyện giao hảo với một Thiên Tôn còn có lợi hơn nhiều.

Mà điểm quan trọng nhất chính là Thiên Tôn lại là một tu sĩ cực kỳ cường đại! Cho nên lão tổ Đạo Ma Tông mới nói tất cả những chuyện hắn biết ra, muốn dùng việc này xóa đi những chuyện không thoải mái trước đây.

Những lời nói này Vương Lâm lúc trước căn bản không biết, giờ phút này nghe thấy thần sắc dù như thường nhưng trong lòng lại chấn động.

Đa tạ đạo hữu đã nhắc nhở.

Vương Lâm ôm quyền.

Còn có Thiên Tôn Niết... Ta nếu là Thiên Tôn ngươi giao chiến đầu tiên thì ngươi nhất định không biết chuyện Thiên Tôn Niết. Thiên Tôn Niết là một địa phương kỳ dị do Tiên Tổ năm đó sáng tạo ra. Nơi này chuyên chuẩn bị cho các Thiên Tôn, có thể giúp Thiên Tôn phán đoán chuẩn xác tu vi của mình.

Thiên Tôn Niết có mười chín tầng, chỉ có tu sĩ Thiên Tôn có thể tiến vào. Với tu vi của ta vào năm trăm năm trước đã từng xông vào một lần, nhưng chỉ vượt qua tầng thứ ba. Thất bại ở tầng thứ tư.

Lão già tóc đỏ chậm rãi mở miệng nói.

Thiên Tôn Niết?

Hai mắt Vương Lâm sững lại. Hắn vừa rồi cũng có nghe Đạo Nhất Thiên Tôn nói qua nhưng không biết là thứ gì, lúc này khi thấy lão già tóc đỏ nói mới nhất thời hiểu rõ hơn.

Ta từng nghe Đạo Nhất Thiên Tôn nói qua, Thiên Tôn Niết này là do Tiên Tổ bắt chước Thái Cổ thần cảnh sáng tạo ra, nếu có thể xông qua tầng thứ mười chín thì ngày sau nếu tiến vào Thái Cổ thần cảnh rất có khả năng vượt qua, trở thành Đại Thiên Tôn!

Năm đó Võ Phong Đại Thiên Tôn chính là sau khi vượt qua được mười chín tầng Thiên Tôn Niết, trong một lần Thái Cổ thần cảnh mở ra mới đạt được cơ duyên lớn lao, trở thành Đại Thiên Tôn!

Lão già tóc đỏ nói không giấu giiếm chút nào. Dù hắn không nói thì đợi tới khi Vương Lâm tiếp xúc với các Thiên Tôn khác cũng sẽ biết mà thôi, không có gì là bí mật.

Làm sao để tiến vào Thiên Tôn Niết?

Vương Lâm lập tức hỏi.

Rất đơn giản. Chỉ cần ngươi có thể được pháp tắc của Tiên Cương tán thành là tu sĩ Thiên Tôn, ở bất kỳ chỗ nào trong Tiên Tộc, tìm một địa phương an toàn bế quan, Nguyên Thần ly khiếu, bay thật nhanh lên bầu trời, sau sáu mươi nhịp thở thì có thể tiến vào chỗ thí luyện của Thiên Tôn Niết!

Lão già tóc đỏ nhìn bầu trời, chậm rãi nói.

Nghe nói ở Cổ Tộc năm đó Cổ Tổ cũng bắt chước Thái Cổ thần cảnh sáng tạo ra một chỗ thí luyện thích hợp cho người Cổ Tộc.

Lại cũng nghe đồn trên thực tế ở hai vùng đất tiên cổ còn có những nơi do hai vị cường giả mạnh nhất của Tiên Cương đại lục năm đó đồng thời sáng tạo ra, tạo thành một chỗ thí luyện cho Đại Thiên Tôn. Nhưng chẳng qua đây chỉ là lời đồn. Ta cũng không chắc lắm.

Lão già tóc đỏ nói xong, hướng về phía Vương Lâm ôm quyền.

Đạo hữu, những gì cần nói lão phu đã nói hết cho ngươi biết, cáo từ!

Lão già tóc đỏ cũng không thèm nhìn lại đống đổ nát của Đạo Ma Tông một cái, thân thể nhoáng lên, hóa thành một đạo cầu vồng lao đi, trong nháy mắt đã không còn thấy nữa.

Cho tới sau khi hắn rời đi, Vương Lâm vẫn đứng trầm mặc nơi đó. Hắn uyển chuyển từ chối lời mời chào của Đạo Nhất Thiên Tôn, bỏ qua cơ hội này nhưng hắn lại không hối hận chút nào.

Năm Đại Thiên Tôn trừ Tiên Hoàng và Đạo Nhất Thiên Tôn ra thì còn có ba người... Mà với chiến lực của ta hiện nay, sau khi đánh một trận với Thiên Tôn lại có một hồi cảm ngộ. Giao chiến với Thiên Tôn càng nhiều thì cảm ngộ của ta lại càng nhiều, danh khí càng lớn!

Còn cả chỗ thí luyện Thiên Tôn Niết này... Không ngờ trên Tiên Cương đại lục này lại có địa phương như vậy. Chỉ là phương pháp tiến vào do lão tổ Đạo Ma Tông nói có phải sự thật hay không.

Vương Lâm trầm ngâm ngồi xuống khoanh chân, ở trong đống đổ nát này, trong đầu không ngừng hiện lên trận đánh với lão tổ Đạo Ma Tông, cũng hiện lên hình ảnh một quyền của Đại Thiên Tôn.

Một quyền này không ngừng xuất hiện trong đầu hắn, cuối cùng thay thể tất cả, khiến toàn bộ tâm thần hắn chìm đắm trong một quyền của Đại Thiên Tôn.

Một quyền này nhìn như nhẹ nhàng nhưng lại ẩn chứa một luồng lực lượng mà Vương Lâm không thể tìm ra. Thời gian trôi qua, chớp mắt đã trải qua mấy tháng.

Trong mấy tháng này Vương Lâm vẫn ngồi khoanh chân không nhúc nhích nhưng bên ngoài thân thể hắn lại tràn ngập một tầng lực lượng phòng hộ, khiến người khác không thể tới gần.

Trong đống đổ nát của Đạo Ma Tông này, đám tu sĩ Đạo Ma Tông từ Thiên Ngưu Châu trở về, sau khi nhìn thấy cảnh tượng nơi này, cả đám tâm thần đều rung động. Nhất là khi thấy Vương Lâm đang ngồi khoanh chân chỗ đó thì càng có nhiều người nhận ra thân phận của Vương Lâm.

Nhưng bọn hắn không cách nào tiến vào bên trong tầng phòng hộ. Một lúc sau, đám người này mang theo sự sợ hãi, nhanh chóng tản đi. Chỉ còn lại một ít tu sĩ Đạo Ma Tông không rời đi hẳn mà ở xa xa nhìn lại.

Vương Lâm ngồi đó cả năm trời.

Thời gian một năm đối với hắn mà nói trôi qua trong thoáng chốc. Cho tới một ngày sau một năm, Vương Lâm chậm rãi mở mắt ra, nhìn bầu trời đã bị đêm tối bao phủ, ánh mắt ngời sáng.

Một quyền nọ ta dùng tất cả mọi phương pháp, không ngừng tính toán trong đầu không dưới trăm vạn lần nhưng cũng không thể chống cự một lần... Đây mới chỉ là một tia thần niệm của Đại Thiên Tôn.

Vương Lâm thở dài.

Niềm vui của hắn sau khi tu vi được đề cao lúc này đã lắng xuống. So với Đại Thiên Tôn thì hắn thực sự quá yếu.

Nhưng tuy nói là vậy nhưng ta cũng cảm ngộ được rất nhiều. Nhất là một trận đánh với lão tổ Đạo Ma Tông, hắn dung đạo vào thân thể, một quyền đánh ra ẩn chứa hai mươi bảy đạo thần thông... Ta có thể bắt chước, có thể học tập!

Ánh mắt Vương Lâm sáng bừng lên. Một trận chiến này đối với hắn mà nói đã có thu hoạch rất lớn.

Cần tìm một nơi minh ngộ cẩn thận một phen.

Tu vi đạt tới trình độ của Vương Lâm, nơi nào trên Tiên Cương đại lục hắn cũng có thể đi!

Giờ phút này đứng dậy, Vương Lâm nhìn thoáng qua đống đổ nát bốn phía. Hắn hiển nhiên cảm nhận được đám môn nhân của Đạo Ma Tông từ Thiên Ngưu Châu trở về.

Thôi bỏ đi.

Vương Lâm cất bước về phía trước, thân ảnh trong nháy mắt liền biến mất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.