Xích Hồn Tử đến từ Tiên Cương Đại Lục, hắn biết rõ trên Tiên Cương Đại Lục có những đẳng cấp tu chân vượt xa trong động phủ giới. Kim Tôn, Thiên Tôn, Dược Thiên Tôn cùng với chín vị Đại Thiên Tôn hùng mạnh vô song kia.
Trên Tiên Cương Đại Lục, với tu vi của Xích Hồn Tử hắn nếu gặp phải một cao thủ Kim Tôn sẽ phải cực kỳ cung kính. Dù sao tu sĩ Kim Tôn có thể nói là bá chủ một phương, cho dù là trong một vài tông môn, tu sĩ Kim Tôn cũng có thể so với cấp bậc đại trưởng lão, có thể quyết định đến thực lực và sự cường thịnh của toàn bộ môn phái.
Thậm chí giấc mộng cả đời của Xích Hồn Tử chính là muốn trở thành một tu sĩ Kim Tôn. Hắn phá vỡ trận pháp của Tiên giới này cũng với mục đích như vậy. Hắn muốn cắn nuốt những tu sĩ của Tiên giới này, sau khi hấp thụ tinh huyết của họ, khiến cho tu vi của mình đột phá.
Nhưng hiện giờ, ngay sau khi nhìn thấy con Hải Long đột nhiên xuất hiện, từ một con rắn nhỏ bằng ngón tay đột nhiên bành trướng hoá thành dài vạn trượng, trong đầu Xích Hồn Tử đã trở nên trống rỗng.
Uy áp từ trên người con Hải Long kia truyền ra đủ để chấn động cả Tiên giới, khiến cho tuyệt đại bộ phận mọi người ở nơi đây run rẩy tâm thần thậm chí còn có cảm giác muốn bái lạy.
- Kim Tôn…Đây là Kim Tôn
Sắc mặt Xích Hồn Tử tái nhợt, hai mắt có một vẻ sững sờ. Hắn không dám tin vào tất cả mọi thứ mà mình nhìn thấy ở trước mắt.
Tu vi Kim Tôn bình thường vốn rất hiếm gặp, nhất là mãnh thú Kim Tôn so với tu sĩ còn hiếm thấy hơn, nhưng hiện giờ lại xuất hiện ở trong động phủ giới này, xuất hiện ở trước mắt hắn. Cảm giác hoảng sợ này khiến cho Xích Hồn Tử gần như phát điên.
Thân mình của Kim Tôn Hải Long khẽ động, cái đầu khổng lồ kia quay mạnh, lộ ra hai mắt mang theo vẻ hung tàn, lạnh như băng nhìn chằm chằm Xích Hồn Tử, gầm nhẹ một tiếng.
Một tiếng gầm nhẹ này khiến cho toàn thân Xích Hồn Tử chấn động kịch liệt, nguyên thần trong cơ thể còn trở nên bất ổn, dường như là muốn tan vỡ. Cảm giác này lại một lần nữa khiến cho hắn thấy rõ con Hải Long ở trước mắt hắn chính xác có tu vi Kim Tôn.
Xích Hồn Tử theo tiềm thức lùi lại, trên trán toát mồ hôi. Hắn làm thế nào cũng không thể ngờ được ở bên cạnh Vương Lâm rốt cuộc tại sao lại có một con Kim Tôn Hải Long như vậy.
Chuyện này đã vượt ra ngoài sức tưởng tượng của hắn, thậm chí hắn còn cảm thấy như mình đang nằm mơ.
Trong khi đang lùi lại phía sau, đột nhiên trong đầu hắn lóe lên linh quang. Hắn nghĩ rằng sự xuất hiện của con Hải Long này không phải từ trên người Vương Lâm bay ra, mà là từ trên vai của một tu sĩ dáng vẻ tiên phong đạo cốt ở cách đó không xa bay tới.
- Không phải là tên Vương Lâm này hùng mạnh, trên người Vương Lâm này không có một chút uy áp nào, càng không nhiều dao động tu vi, tuy rằng là có bảo vật che giấu khí tức, nhưng trên Tiên Cương Đại Lục, thông thường chỉ có những kẻ yếu mới đi dùng phương pháp như vậy để bảo vệ bản thân. Vương Lâm này hành động như vậy, hiển nhiên là tu vi không cao!
Con Hải Long này không phải là của hắn mà là của tu sĩ tiên phong đạo cốt kia!
Tu vi Vương Lâm không cao, nhưng nhất định tu sĩ này là hảo hữu của hắn, lần này hắn trở lại động phủ giới, có lẽ lo lắng tu vi của bản thân không đủ nên mới mời người ngoài đi theo.
Mà xem tu sĩ tiên phong đạo cốt kia tu vi cũng không cao, như vậy tuyệt đối là không sai, người này nhất định là có một sư tôn, là một Thiên Tôn nào đó trên Tiên Cương Đại Lục! Cũng chỉ có như vậy mới có thể lý giải được hết thảy chuyện này.
Ánh mắt Xích Hồn Tử lóe lên, trong đầu hắn hiện lên hàng trăm suy nghĩ, lúc này hắn đã rất tin chắc vào suy đoán của mình.
Trong khi lùi lại phía sau, con Kim Tôn Hải Long kia mở cái miệng đỏ như máu, ngay khi nó chuẩn bị cắn nuốt, Xích Hồn Tử này đột nhiên gào to lên một tiếng.
- Đạo hữu nghe ta nói một lời!!
Người mà hắn hướng tới không phải là Vương Lâm, cũng không phải là Hải Long kia, mà là Lưu Kim Bưu đang đắc ý nhìn cảnh tượng trên bầu trời.
- Sư tôn của đạo hữu nhất định là một trong những Thiên Tôn của Tiên Tộc, nhất định đạo hữu là đệ tử đích hệ của vị Thiên Tôn tiền bối kia, nếu không cũng sẽ không được ban cho con Kim Tôn Hải Long này. Đạo hữu, việc này là chuyện riêng của ta và Vương Lâm kia, xin đạo hữu đừng tham dự vào, sau này nhất định Xích Hồn Tử sẽ báo đáp!
Xích Hồn Tử cũng không còn cách nào, dưới uy áp của Kim Tôn Hải Long kia thậm chí ngay cả dũng khí bỏ chạy hắn cũng không có.
Hiện giờ đối với hắn mà nói chính là nguy cơ sinh tử, hắn không được phép suy nghĩ nhiều, mặc dù đoán được rõ ràng đối phương là do Vương Lâm mời đến, có lẽ rất khó bị mình tác động, nhưng hắn vẫn phải thử một phen.
- Trước kia ta bị người ta phong ấn, phải lẩn trốn cả đời ở Đông Châu. Đây toàn bộ đều là vật mà ta đã tích góp được qua vô số năm, ta nguyện dâng toàn bộ cho đạo hữu, chỉ cần đạo hữu giơ cao đánh khẽ, để cho ta một con đường sống!
Trong lòng Xích Hồn Tử tràn ngập sự khẩn trương, lúc này hắn đang bị con Hải Long kia nhìn chằm chằm, cực kỳ sợ hãi, ngay cả thanh âm cũng có vẻ run rẩy.
Lưu Kim Bưu sửng sốt.
Vương Lâm mỉm cười, không nói gì, cũng đứng ngây ra ở đó, còn Hứa Lập Quốc và Hải Long kia, rồi cả đám người Tư Đồ Nam.
- Sư thúc Tuần Sơn Thanh của lão phu là Thiên Tôn dưới trướng của Đạo Nhất Đại Thiên Tôn, nếu ngươi để cho con Hải Long này giết ta, sư thúc ta nhất định sẽ biết, ta không tin sư tôn ngươi sẽ vì việc này mà đối nghịch với một Thiên Tôn cùng cấp!
Xích Hổn Tử gào lên, sắc mặt hắn tái nhợt, thần sắc lộ ra vẻ sợ chết.
- Mà Đạo Nhất Đại Thiên Tôn lại cực kỳ bao che, nếu như sư thúc khẩn cầu, thì các ngươi sẽ phải trả một cái giá rất lớn! Vương Lâm, cái giá này ngươi không chịu nổi đâu, đến lúc đó toàn bộ động phủ giới sẽ phải diệt vong!
Ngươi đã tới Tiên Cương Đại Lục, chắc đã biết được sự tồn tại của những Đại Thiên Tôn, chuyện hôm nay, lão phu thề sẽ không có ý động tới Tiên giới này nữa, ta sẽ lập tức rời khỏi động phủ giới, trở lại Tiên Cương Đại Lục.
Thanh âm Xích Hồn Tử gào lên, hắn tin rằng Vương Lâm trở về động phủ giới nhất định là biết được sự tồn tại của những Đại Thiên Tôn, lời này hắn tự tin là có tác dụng đe dọa.
Lưu Kim Bưu nghe nói như vậy, bất giác nhìn thoáng qua Vương Lâm, vẻ mặt của hắn lúc này khiến cho trong lòng Xích Hồn Tử hơi bình tĩnh trở lại.
Thần sắc Vương Lâm có chút cổ quái. Hắn nhìn Xích Hồn Tử đang sợ hãi dùng mọi cách để tìm kiếm đường sống kia, mỉm cười.
- Nếu ngươi để lão phu rời khỏi, lão phu sẽ có thể cầu khẩn sư thúc để sư thúc nhận ngươi làm môn hạ, như vậy ngươi cũng sẽ trở thành người của Đạo Nhất Đại Thiên Tôn, một khi tu vi đột phá, cũng có thể một bước lên trời, tùy ý hoành hành trên Tiên Cương Đại Lục!
Xích Hồn Tử nhanh chóng mở miệng.
-Đạo Nhất Đại Thiên Tôn sao... ...
Vương Lâm đang khoanh chân ngồi liền đứng lên, nhìn Xích Hồn Tử trên bầu trời, trong mắt hắn người này chỉ như một con kiến.
Rất nhiều tu sĩ của Tiên giới ở bốn phía cũng không biết tu vi của Vương Lâm, nhưng lúc này khi nghe thấy lời nói của Xích Hồn Tử, đối với Đạo Nhất Đại Thiên Tôn thần bí kia mặc dù là chỉ nghe tên nhưng cũng cảm thấy chấn động tâm thần.
Lam Mộng Đạo Tôn nhíu mày, nhưng không nói gì. Còn thần sắc của Nam Vân Tử cũng có chút âm trầm, lòng tin của hắn đối với thực lực của Vương Lâm lúc này mơ hồ cùng có chút dao động.
- Tiên Cương Đại Lục, vốn có chín Đại Thiên Tôn, trong đó Đạo Nhất là yếu nhất.
Vương Lâm chậm rãi nói, thần sắc vẫn rất bình tĩnh.
Ánh mắt Xích Hồn Tử lóe lên, việc này hắn cũng biết, lúc này nghe thấy Vương Lâm nói như vậy, trong lòng lại càng chắc chắn Vương Lâm biết được sự hùng mạnh và lạ thường của những Đại Thiên Tôn.
Nhưng hắn lại có chút chần chừ. Ngữ khí của Vương Lâm này khi đề cập tới Đạo Nhất Đại Thiên Tôn khiến cho Xích Hồn Tử mơ hồ cảm thấy có chút không ổn.
- Mặc dù là Đại Thiên Tôn yếu nhất, nhưng cũng có sức mạnh làm chúa tể của chúng sinh.
Vương Lâm chậm rãi nói, nhưng khi hắn nói tới đây, lời nói đột nhiên biến đổi.
- Nhưng, ngay Cổ Đạo Nhất đích thân tới đây, khi nhìn thấy Vương mỗ cũng phải lập tức tránh lui, thậm chí hắn còn sợ không dám tới gặp Vương mỗ.
Vương Lâm mỉm cười.
Lời nói của hắn được Xích Hồn Tử nghe thấy, khiến cho Xích Hồn Tử mở to hai mắt. Hắn nhìn Vương Lâm, cảm thấy Vương Lâm hẳn là phát điên rồi, chưa có người nào dám nói ra những lời như vậy.
- Thật to gan, nếu ngươi thật sự có can đảm, sao không tới Tiên Cương Đại Lục, ở trước mặt Đạo Nhất Đại Thiên Tôn nói ra những lời này!
Mặc dù Xích Hồn Tử cho đó là cuồng ngôn, nhưng hắn vẫn rất sợ hãi, lời nói đã trở nên rất buồn cười.
- Không cần phải như vậy.
Vương Lâm cũng không sốt ruột ra tay. Xích Hồn Tử này có dũng khí phá vỡ trận pháp của Tiên giới, nếu giết chết quá dễ dàng thì khó có thể giải được cơn giận của Vương Lâm.
- Đạo Nhất, người này nói một trong những môn hạ của ngươi là sư thúc của hắn, nói cho ta biết là có việc này không!
Vương Lâm giơ tay phải vung lên, lập tức thiên địa ầm vang. Hải Long kia vội vàng lui về phía sau. Chỉ thấy trên bầu trời của Tiên giới xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy này không ngừng xoay tròn, còn nối liền với tinh không, như mở ra một thông đạo, phá tan hư vô có tồn tại pháp tắc của Tiên Cương, giống như nối liền tới Tiên Cương Đại Lục.
Trên Tiên Cương Đại Lục, Đạo Nhất vừa từ bình nguyên mênh mông trở về tông môn của mình, trong đầu không ngừng hiện lên những cảnh tượng mà hắn nhìn thấy bên ngoài cơn lốc nước biển kia. Trong lòng hắn tràn ngập sự sợ hãi, hắn không muốn tin nhưng hắn biết tất cả đều là sự thật.
Người mạnh nhất Tiên Cương Đại Lục không còn là Cổ Đạo nữa, mà là Vương Lâm khiến cho hắn sợ hãi kia!!
Đúng lúc này, đột nhiên trên bầu trời của Đạo Nhất Tông biến đổi, phong vân cuồn cuộn, một vòng xoáy khổng lồ bỗng nhiên xuất hiện, từ trong đó truyền ra lời nói của Vương Lâm. Lời nói này như sấm đánh ầm ầm, khiến cho sắc mặt Đạo Nhất đại biến. Hắn sợ hãi phát hiện ra thân thể mình lại không thể nào nhúc nhích, thần thức của hắn bị sức mạnh kỳ dị từ trong vòng xoáy kia truyền ra bao phủ thân thể còn bị hút tới, lao thẳng tới vòng xoáy kia.
Bên trong vòng xoáy, hắn nhìn thấy một đại lục xa lạ, nhìn thấy Vương Lâm, còn nghe thấy rõ ràng lời nói của Vương Lâm. Thậm chí hắn còn có một cảm giác mãnh liệt sinh tử của mình đang bị Vương Lâm nắm trong lòng bàn tay, dường như nếu Vương Lâm muốn giết hắn thì chỉ cần một ý nghĩ.
Trong Tiên giới của động phủ, Xích Hồn Tử ngơ ngác nhìn bầu trời. Trong vòng xoáy xuất hiện trên bầu trời bỗng nhiên truyền ra một khí tức khiến cho hắn run rẩy. Khí tức kia năm đó từ đằng xa hắn đã từng cảm nhận qua, đó chính là khí tức của Đạo Nhất Đại Thiên Tôn!
- Không thể nào! Chuyện này không thể nào
- Môn hạ của bổn tôn không có Thiên Tôn mà người này nói tới! Xin…xin Vương Tôn bớt giận.
Trong vòng xoáy kia truyền ra thanh âm đau khổ của Đạo Nhất, trong đó lộ ra một sự cung kính và một vẻ hoảng sợ, được Xích Hồn Tử cảm nhận rõ ràng.
- Giả! Đây là giả chuyện này không thể nào!!!
Xích Hồn Tử có cảm giác như phát cuồng, hắn không thể tin toàn bộ chuyện này.