Tiên Nghịch

Chương 1064: Q.8 - Chương 1064: Thân phận người áo đen






Một giọt máu này có chút bình thường, khi Vương Lâm ném đi, thẳng tới mặt đất phía trước liền vỡ òa ra lao tới hắc khí ma long.

Ma long mở to mồm, dày đặc hàn khí mà gào thét tiến tới điên cuồng thôn phệ mọi người ở đây. Nhưng trong khoảnh khắc một giọt máu Thanh Sương đụng vào hắc khí trong miệng ma long.

Trong phút chốc, mọi người bốn phía trợn mắt há mồm, hắc khí liền phát ra thanh âm thử thử, giống như hất một bán nước vào trong lửa vậy. Thanh âm vừa xuất hiện quanh quẩn bốn phía, hắc khí không ngờ nhanh chóng tiêu tan đi, phảng phất như không thể chịu đựng được giọt máu này.

Ầm – một giọt máu trực tiếp xuyên qua hắc khí, dừng trên đầu ma long. Ma long lập tức rống giận lên một tiếng! Theo tiếng rống giận này thân hình ma long không ngừng vặn vẹo, dưới tiếng động ầm ầm mà rơi xuống, làm cho kiến trúc bên dưới còn sót lại ngay lập tức trở thành một đống hoang tàn.

Vương Lâm hai mắt lóe ra, lại lấy một giọt máu trên người Thanh Sương, hung hăng vảy về phía trước, tay phải bấm niệm thần chú. Tay áo phất động, nguyên lực vô biên trong cơ thể xuất ra, lập tức giọt máu phía trước ầm ầm một tiếng động hóa thành một mảnh sương mù đỏ sẫm, tràn ngập về phía trước.

Ngay tức thì va chạm với ma long đang vặn vẹo, ma long kia giãy dụa càng kịch liệt hơn, thanh âm rít gào ầm ầm. Thân thể ma long co rút lại, giống như gió cuốn may tan bị co rút lại vậy, thân thể Cổ ma xuất hiện trước mặt mọi người.

Trên áo giáp đen kịt kia lúc này dính một giọt máu tươi, tản mát ra hồng khí nhè nhẹ, thủy chung vẫn lượn lờ quanh thân thể Cổ Ma, thật lâu không tan đi.

Mặc cho Cổ Ma huy động như thế nào cũng không thể khu trừ được giọt máu này, mặc dù lấy tay lau đi, cũng phảng phất như trong suốt xuyên qua được vậy.

-Thanh Sương, đây là chiêu thức ngươi tính toán sau vô số năm bị bản ma đoạt xá sao, phàm là người chiếm thân thể, nếu muốn giết chết hậu nhân của ngươi, hết thảy thần thông sẽ bị mất đi hiệu lực. Ngay cả thần thông không để công kích cũng không có tác dụng gì, tức thì bị máu tươi của hậu nhân ngươi khắc chế! Quy tắc này dĩ nhiên không phải tầm thường, mà là quy tắc sáng tạo ra, hay cho một Thanh Sương!

Cổ Ma hai mắt dữ tợn, một bước tới thẳng đến Vương Lâm.

-Bản ma muốn xem xem, một khối máu thịt, làm sao có thể khuất phục được bản ma!

Cổ Ma rít gào lên, tay phải hư không một trảo, lập tức bối đao màu đen xuất hiện trong tay, sau khi cầm lấy liền điên cuồng chém một chém hướng về Vương Lâm.

-Không giết được hậu nhân của Thanh Sương ngươi, nhưng có thể giết được một Cổ Thần nho nhỏ.

Vương Lâm sắc mặt tái nhợt, đao mang này che trời, ngay cả lão nhân hồ lô cũng không thể né quan. Vương Lâm tâm thần chấn động nhưng lại thanh minh vô cùng. Thân thể Cổ Thần hư ảnh trên đại đỉnh chợt lóe ra, mạnh chỉ vào người áo đen đang ở xa xa quan sát.

Sở dĩ không lựa chọn Hư Không Tử cũng đang ở xa xa kia, là bởi vì lúc nguy cơ này, Vương Lâm phải thành công lần này. Hư Không Tử mặc dù trọng thương, nhưng tu vi vẫn đang ở Toái Niết, Vương Lâm không có nắm chắc! Người áo đen sắc mặt lập tức đại biến, thân thể của hắn trong thời gian ngắn phát ra hào quang. Lúc này đao mang rít gào tới gần, Vương Lâm thậm chí còn cảm nhận được hàn khí kinh người của đao mang truyền tới.

-Hoán vị! ~ Vương Lâm rống to một tiếng, lập tức đại đỉnh ngoài thân thể chớp động ánh sáng kịch liệt, gần như trong nháy mắt đạt tới đỉnh điểm. Người áo đen ở xa xa ánh mắt lộ ra hoảng sợ, ngay khi thân thể bị rời đi, người áo đen cũng không ẩn dấu nữa. Ấn ký viêm long trên mi tâm lập tức biến ảo xuất hiện, lại lao ra khỏi mi tâm, hóa thành một ngọn lửa viêm long.

Viêm long vừa mới xuất hiện, lập tức rít gào bên người áo đen, ý đồ chống cự lại lực lượng kỳ dị của Cổ thần đại đỉnh.

Như vậy, liền có lực đối kháng, trở ngại như vậy làm cho đao mang tới càng gần hơn, trực tiếp xuyên thấu qua thân thể Thanh Sương. Nhưng dưới quy tắc chế định đoạt xá thân thể, đao mang không có làm tổn lại nửa điểm tới Thanh Sương mà là toàn bộ lao ra trực tiếp phát tiết lên người Vương Lâm.

Một đao này nếu là hạ xuống, mặc dù Vương Lâm có thân thể Cổ Thần, cũng một đao chi hai, dù sao Cổ Thần của hắn cũng chỉ có năm tinh! Trong khoảnh khắc đao mang hạ xuống, Vương Lâm ánh mắt phải chợt lóe lên, ngay lập tức ngăn trở trước mặt, ầm ầm đụng phải đao mang kia.

Rầm rầm một tiếng nổ kinh thiên, thanh quang thuẫn của Vương Lâm không ngờ ca một tiếng, xuất hiện một khe nứt, tuy rằng không tan vỡ, nhưng đã bị hủy hoại.

Thanh quang thuẫn này tuy rằng Vương Lâm có được không lâu, nhưng trước đây đều có thể chống cự được hết thảy mọi công kích. Mặc dù là mạnh như Hư Không Tử, cũng chỉ có thể rút lui trước Thanh Quang Thuẫn, mà không thể làm cho nó xuất hiện khe nứt.

Lúc này tiếng ca ca nứt gãy trên Thanh Quang Thuẫn ngày càng nhiều hơn, Vương Lâm nương theo thời cơ này mang thân thể Thanh Sương không ngừng lùi lại phía sau, nhưng mặc dù hắn lui thế nào cũng không thoát khỏi đao mang bao phủ.

Một hôi lạnh từ trán chảy xuống. Nhưng khi đao mang hàn khí chuẩn bị bay tới, trong giờ khắc sinh tử này. Vương Lâm ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng, không tiếp tục che dấu tung tích, Cổ Thần tinh điểm trong mi tâm trong thời gian ngắn biến ảo ra, năm tinh điểm phát ra quang mang rực rỡ, điên cuồng xoay tròn, phảng phất như ở mi tâm Vương Lâm nổi lên một cơn lốc xoáy tinh quang. Lực lượng vô biên của Cổ Thần dung nhập toàn thân, lại chảy vào trong Cổ Thần đại đỉnh, khiến cho Cổ Thần đại đỉnh bên ngoài thân thể Vương Lâm hào quang ngày càng đậm hơn, gần như trong chốc lát đã chiếu rọi toàn bộ mặt đất vậy.

-Di hình hoán vị!

Vương Lâm lùi về phía sau điên cuồng rống to một tiếng, thanh âm gầm rú khàn khàn này dừng ở trong tai người khác, phảng phất như có loại tiếng động xé rách tâm thần vậy.

Dưới tiếng gào thét tê tâm liệt phế của hắn, viêm long quanh người áo đen kia dường như cũng không thể chịu đựng nổi hào quang. Người áo đen lập tức lóe lên một cái thẳng tới phía sau bỏ chạy.

Nhưng thân hình hắn chưa kịp rời đi quá xa, lập tức hào quang chợt lóe lên toàn thân, cả người bỗng nhiên biến mất. Trong thời khắc Thanh Quang Thuẫn không thể tiếp tục chịu đựng được, thân mình Vương Lâm đồng thời biến mất.

Lúc xuất hiện thì Vương Lâm đã ở vị trí xa xa của người áo đen lúc trước, mà bóng dáng người áo đen lại xuất hiện dưới đao mang.

Người áo đen vừa mới xuất hiện, trong hai mắt đã tràn ngập toàn đao mang. Ầm một tiếng, đao mang chợt lóe đi qua, thân thể người áo đen lập tức vỡ vụn ra, huyết nhục bạo khai, phân thành hai mảnh….

Nhưng trong khoảnh khắc vỡ vụn thân thể, nguyên thần người áo đen được viêm long bay vờn quanh kéo lui lại. Nguyên thần hắn trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ nồng đậm.

Lúc này nguy cơ vẫn chưa kết thúc, đao mang kia hủy diệt thân thể người áo đen, lại xuyên thấu mà tới thẳng đến nguyên thần. Mắt thấy nguyên thần người áo đen sẽ bị đao mang xuyên thấu.

Người áo đen lập tức hoảng sợ truyền thần niệm:

-Cổ ma đại nhân, ta là đệ tử thứ bảy của chưởng tôn La Khuông!

Trong khoảnh khắc thần niệm của người áo đen truyền ra, đao mang ngoài thân thể chợt dừng lại một chút, rồi quét ngang qua, không ngờ bỏ qua người áo đen, thẳng tới Vương Lâm.

Thời gian diễn ra trong thời gian quá nhanh. Vương Nguy và Hồ Quyên thân mình nhoáng lên một cái, hai người đã đồng thời tới gần, đều tự thi triển ra thần thông đối kháng với đao mang truy kích Vương Lâm kia.

Vương Lâm may mắn trốn được một kiếp, nhưng thần sắc của hắn lộ ra vẻ dữ tợn, gắt gao nhìn chăm chăm vào Cổ Ma.

Cổ Ma Tháp Già bước tới nửa bướt, cũng không tới gần Vương Lâm, mà là tới bên cạnh nguyên thần người áo đen, ôm lấy nguyên thần người này. Sau đó bước nửa bước nữa, nháy mắt đã cùng với đao mang xuất hiện bên người Vương Nguy cùng Hồ Quyên.

Lúc tới gần Cổ Ma Tháp Già bỗng nhiên mở to mồm, hướng tới phía trước rống to một tiếng!!! Rống!!! Cổ chi nhất tộc, có nhiều thần thông, tuy nói hình thái khác nhau, nhưng mỗi một loại thần thông đều có được lực lượng rất lớn. Một rống của Cổ Ma, tuy nói kém hơn Cổ Thần nhưng thắng ở chỗ ma âm nhập thể, lay động tâm thần! Dưới một rống này, trên đầu Cổ Ma bỗng xuất hiện một cái bóng đen với một sừng thật lớn. Cái sừng đen này giống như hết thảy căn nguyên của ma tà trong thiên hạ, theo một rống của Tháp Già, bóng đen lập tức mở to mồm, đồng dạng rống ra một tiếng.

Thân hình Hồ Quyên lập tức chấn động, phun ra một ngụm máu. Vương Nguy máu tươi cũng phun ra, cả người uể oải, nhưng cắn răng ôm cổ Hồ Quyên nhanh chóng lùi về phía sau. Tay phải hắn bấm niệm thần chú quét ngang tới trước, lập tức có vô số thủy mạc điên cuồng xuất hiện.

Trong lúc nguy cấp này, Vương Nguy cũng giống như liều mạng, thủy mạc kia ầm ầm biến ảo ra, vô thủy vô chung, trong nháy mắt dài trên vạn trượng.

Nhưng, trước mặt Cổ Ma Tháp Già chỉ là một trò đùa! Theo tiếng gầm lên giận dữ, từng đạo thủy mạc vừa mới xuất hiện lập tức tan vỡ, rầm rầm, không ngừng sụp đổ. Vương Nguy cùng Hồ Quyên hai người phun ra máu tươi, bay thẳng tới chỗ Vương Lâm.

Hồ Quyên sắc mặt tái nhợt, hai tay liên tục đánh ra cấm chế, dung hợp với Thủy Mạc, nhưng mà dù vậy dưới tiếng hô của Tháp Già cũng liên tục sụp đổ.

Hai người hắn còn như thế, càng không nói tới Hư Không Tử. Hư Không Tử phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc lập tức ảm đạm, lui về sau hai tay bấm niệm thần chú, lập tức bên ngoài cơ thể có vô số cát đất bao quanh. Nhưng gần như cát đất này mới xuất hiện lập tức ầm ầm sụp đổ, cuốn toàn bộ trở lại người Hư Không Tử làm cho trên người hắn tràn ngập máu tươi.

Chỉ có Bối La thân là cùng tộc, có thể miễn cưỡng chịu đựng được, chạy nhanh về sau.

Lại nói Vương Lâm, dưới tiếng rít gào của Cổ Ma, trong cơ thể lập tức truyền ra từng tiếng động ầm ầm, phun ra một ngụm máu tươi, nhưng thần sắc càng ngày càng thêm dữ tợn.

Rống! Dưới con dữ tợn, Vương Lâm đồng thời cũng rống lên một tiếng phẫn nộ. Đây là tiếng rống giận của Cổ Thần, trong tiếng rống này. Thân hình Vương Lâm bất chợt điên cuồng tăng trưởng, lúc này hắn bất chấp tất cả, gần như trong nháy mắt đã hóa thành trăm trượng, dường như có thể chống đỡ được thiên địa vậy! Năm tinh điểm lập tức xoay tròn ở mi tâm, từng trận lực lượng Cổ Thần không ngừng xoay tròn quanh thân thể, càng thêm quỷ dị hơn chính là. Chu tước đồ đằng, do Hứa thị dung hợp với Vương Lâm, không ngờ khi Vương Lâm hóa thành Cổ Thần trăm trượng, cũng tùy theo mà phóng đại ra, giống như giọt máu tươi tràn ngập nửa thân trên của Vương Lâm, nhất là cái đuôi của Chu Tước, bao phủ trên mặt Vương Lâm, thoạt nhìn Vương Lâm lúc này, vừa giống Cổ Thần, vừa giống Chu Tước.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.