Tiên Nghịch

Chương 489: Q.2 - Chương 489: Thọ yến






Lúc này đây tiên lực toàn bộ điên cuồng hướng về phía thân thể Vương Lâm. Tiên lực nhập thể, ánh mắt Vương Lâm lóe lên, toàn lực hấp thu.

Thời gian ba tháng thoáng một cái đã trôi qua. Cả Thiên Vận Tinh đang chuẩn bị nghênh đón một sự kiện trọng đại ngàn năm có một. Ngày đó chính là ngày đại thọ ngàn năm của Thiên Vận Tử! Thiên Vận Tử mỗi một ngàn năm lại tổ chức đại thọ một lần. Cho tới này cũng rất ít người biết được hắn rốt cục bao nhiêu tuổi nhưng mỗi lần mừng thọ thì cả Thiên Vận Tinh đều náo động. Thậm chí ngay cả huyền trấn liên minh cũng phái sứ giả tới tặng quà mừng. Về điểm này thì dù là tu chân quốc cấp bảy cũng rất ít người có được. Duy nhất chỉ có Thiên Vận Tử. Từ một tháng trước, tử vụ đại trận ngoài Thiên Vận Tinh đã tạm ngừng vận động, một số lượng lớn đệ tử Thiên Vận Tông đã được phái ra nghênh đón khách khứa khắp nơi đổ về. Trừ người từ bên ngoài tới, tu sĩ bản địa đều tới Thiên Vận Tông dâng quà mừng. Năm cái tiểu tinh cầu xung quanh Thiên Vận Tinh cũng đều có rất nhiều tu sĩ tới chủ tinh, chúc thọ Thiên Vận Tử. Thậm chí có nhiều lão quái chiếm cứ riêng cho mình một tiểu tu chân tinh cũng đều tự mình tới Thiên Vận Tinh. Có thể nói là ở Thiên Vận Tinh, tất cả các tông phái, không người nào không biết. Thời gian một tháng nay, thất tông trong Thiên Vận Tông xây dựng rất nhiều phòng ốc để làm nơi cho khách ở. Cơ hồ mỗi đệ tử của Thiên Vận Tông đều bận rộn. Bao nhiêu người từ các tông phái, từ bên ngoài tinh cầu kéo tới, phải tiếp chuyện vài câu cũng là bình thường. Có thể tới đây chúc mừng tuyệt đối không phải kẻ yếu, có thể trao đổi cũng có lợi rất lớn. Một ngày nọ, người được phân công canh giả ở tử vụ đại trận bên ngoài Thiên Vận Tinh là đại sư huynh Tử hệ Triệu Tinh Sát, thân mặc áo vàng, bên hông đeo ngọc bội bằng noãn ngọc, sau lưng là một thanh cổ kiếm, thoạt nhìn trông rất nho nhã. Hơn nữa vẻ mặt hắn ôn hòa, khiến cho người nhìn sinh hảo cảm. Lúc này hắn đang đứng trong tử vụ, cúi đầu nhìn về phía Thiên Vận Tinh ở phía xa, khóe miệng lộ một nụ cười:

- Uy thế của thọ yến của sư tôn như vậy ta cũng lần đầu mới thấy, đến lúc đó nhất định sẽ kết giao được không ít bằng hữu. Nhất là tông chủ Vân La Tông nọ, tu vi cũng không kém, lại hợp tính mình. Đáng tiếc mọi việc này thất sư đệ đều không được tham dự. Lão thất à, ngươi với ta vốn không thù oán, nhưng ngươi ngàn vạn lần không nên tranh đoạt danh hiệu Thiên Vận thất tử với ta! Lão nhị đã bỏ cuộc, lão tam ta không để vào mắt, lão tứ nếu cùng ta tranh đoạt thì ta tự sẽ có phương pháp giữ nàng. Lão ngũ bị sư tôn trừng phạt, đưa vào thiên ngục bế quan trăm năm, lão lục lại xuất ngoại lịch lãm, sinh tử không biết, có thể trở về hay không còn chưa biết. Danh hiệu Thiên Vận thất tử lần này nhất định thuộc về ta rồi!

Hai mắt Triệu Tinh Sát lộ quang mang kì dị, khóe miệng mỉm cười.

Đột nhiên tử vụ bốn phía bỗng quay cuồng. Thần sắc Triệu Tinh Sát thay đổi, trên mặt lại lộ vẻ hòa thiện, nhìn về phía xa.

Chỉ thấy từ phía xa có một chiến xa thật lớn chậm rãi phi hành tới. Chiến xa này thật khổng lồ, cao hơn ngàn trượng, toàn thân màu vàng, có vô số mũi nhọn trông rất kinh khủng. Ở dưới chiến xa có bốn con yêu thú khổng lồ. Bốn con yêu thú này nâng đỡ chiến xa, khiến cho tốc độ của chiến xa cũng rất nhanh.

Từng trận tiếng gào thét ầm ầm từ xa xa vọng lại.

Tiếng gào thét đó là do bốn con yêu thú phát ra. Bốn con yêu thú này thân thể khổng lồ, khí lực kinh người, có thể trong thời gian ngắn phi hành giữa không gian, tuy không phải chuyện gì thần thông lắm nhưng cũng không thể coi thường.

Trên chiến xa này có mười người, đều mặc trường sam màu bạc, khuôn mặt không chút biểu tình, hai mắt âm hàn. Họ phân ra đứng xung quanh một vị trí trên chiến xa.

Ở trung tâm của chiến xa này có một chiếc ghế rất lớn. Lúc này trên ghế đang nằm một người. Thân thể hắn rất to lớn, nằm ở nơi đó trông cứ như một quả cầu thịt, làn da bên ngoài lại trong suốt long lanh, nhìn như thủy tinh vậy, khiến người nhìn không khỏi trầm trồ than đẹp.

Triệu Tinh Sát trong nháy mắt khi thấy chiến xa liền nhận ngay ra thân phận người tới. Hắn hít sâu một hơi, bước lên phía trước cung kính nói:

- Vãn bối Triệu Tinh Sát - Đệ tử Tử hệ của Thiên Vận Tông xin ra mắt Kim Ma tiền bối.

Chiến xa màu vàng kia dừng lại cách Triệu Tinh Sát hơn trăm trượng. Một cỗ uy áp cường đại lập tức tập trung vào Triệu Tinh Sát, hơn nữa bốn con yêu thú thật lớn kia giương đôi mắt to lớn, trong miệng gầm khẽ, thậm chí còn có rất nhiều nước miếng chảy ra từ khóe miệng chúng.

Trên chiến xa nọ, mười người mặc trường sam màu bạc kia lúc này chằm chằm nhìn vào Triệu Tinh Sát, ánh mắt lạnh như băng, không nói một lời.

Triệu Tinh Sát mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bởi lẽ hắn biết thân phận của Kim Ma tử nên mới có chút thất thố.

Kim Ma tử chính là một tôn giả ở một tiểu tinh thuộc Thiên Vận Tông. Hắn một mình độc chiếm một tinh cầu, hoành hành ngang ngược. Một khi có người dám trêu chọc tới hắn, chắc chắn sẽ bị trả thù điên cuồng. Hơn nữa người này tính tình nóng nảy, thường thường một lời không hợp liền trực tiếp ra đòn sát thủ. Người chết trong tay hắn nhiều vô số kể.

Nhưng người này tu vi lại vào loại thông thiên, ngoài vài người đặc biệt ra, chả ai có thể chế phục hắn. Nghe đồn tu vi của Kim Ma tử đã đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết - Hư Thật nhị ý.

- Tiểu oa nhi ngươi đứng đó làm gì, còn không dẫn đường đi! Thân thể như quả cầu trên chiến xa nhướng máy quát.

Triệu Tinh Sát hít sâu một hơi, trên mặt lại khôi phục vẻ ôn hòa, cung kính nói:

- Xin mời tiền bối!

Vừa nói hắn vừa vung tay lên. Lập tức tử vụ bốn phía liền tách ra, lộ ra một thông đạo thật dài.

Dưới sự dẫn đường của Triệu Tinh Sát, chiến xa màu vàng khổng lồ kia chậm rãi bay về phía Thiên Vận Tinh.

Chuyện tương tự hầu như ngày nào cũng xảy ra ở Thiên Vận Tinh. Các tu sĩ có đại thần thông kéo đến từ các tu chân tinh khác. Sự xuất hiện của bọn họ khiến Thiên Vận Tinh tràn ngập tiếng bàn tán.

Thường xuyên phát sinh chuyện luận bàn, chẳng qua cũng rất có chừng mực, chưa từng phát sinh chuyện gì ác liệt.

Thất tông của Thiên Vận Tông, kể cả phía bên ngoài, trong vòng mấy vạn dặm lúc này đều có các tòa lầu các tinh xảo. Đây là kết quả của pháp lực tạo thành trong thời gian mấy tháng, tạo nơi nghỉ ngơi cho những người tới chúc thọ.

Hiện giờ nếu từ trên không trung nhìn xuống, trên Thiên Vận Tinh, chính giữa có một ngọn núi. Trên ngọn núi này chính là Thiên Vận Tông. Bốn phía xung quanh Thiên Vận Tông phát ra ánh sáng bảy sắc. Bảy sắc màu này chính là thất tông của Thiên Vận Tông.

Ở bên ngoài là những kiến trúc lầu các dày đặc, vô cùng vô tận. Từ xa nhìn lại dường như không có giới hạn. Mỗi một lần tổ chức mừng thọ một ngàn năm cho Thiên Vận Tử, số lượng người tham gia đều lớn tới không thể tưởng tượng được.

Nhưng cuối cùng người có thể tiến vào Thiên Vận Tông tông tuyệt đối không quá trăm người. Thậm chí đôi khi chỉ có vài chục người.

Cùng với những người chúc thọ lục tục kéo tới, thời điểm Thiên Vận Tử tổ chức đại thọ đã đến!

Ngày này, bầu trời ngàn dặm không mây, sóng biển rì rào, gió nhẹ mơn man, truyền đi làn hương hoa cỏ thơm mát. Tại Thiên Vận Tông, thọ yến có tám chỗ!

Xích, Chanh, Hoàng, Lục, Thanh, Lam, Tử, thất tông của Thiên Vận Tông đều có một chỗ trong thọ yến.

Ngoài thất tông ra, chỗ còn lại chính là vị trí của Thiên Vận Tử. Những người có thể có mặt ở đây đều không phải kẻ tầm thường.

Tối thiểu Kim Ma tử cũng không có cơ hội tham dự. Với thân phận của hắn cũng chỉ được ngồi ở thọ tiệc do Xích tông tổ chức.

Ở cách Thiên Vận Tông hơn mười ngàn dặm, trong thạch lâm đang có một nam tử tóc dài ngồi khoanh chân trên một tảng đá. Toàn thân người này được bao phủ trong một cỗ khí tức dày đặc, từ xa nhìn lại trông như một đám sương mù.

Bốn phía xung quanh cực kỳ yên tĩnh. Đột nhiên người này mở bừng hai mắt, trong đó có hai luồng ánh sáng như trăng rằm, đột nhiên tỏa ra.

Vào lúc này, đột nhiên trời đất biến sắc, những đám mây dầy đặc điên cuồng tản ra, lộ ra một khoảng trời cao xanh vời vợi.

Người này giơ hai tay lên, hướng về bốn phía trong hư không nhấn một cái, lập tức cỗ khí tức nồng đậm bên ngoài cơ thể như nộ lang hung dữ xuay chuyển, kịch liệt dâng trào, cuối cùng điên cuồng tràn ra bốn phía.

Từng đợt tiếng răng rắc vang lên không ngừng. Thạch lâm bốn phía từ trong ra ngoài đột nhiên đầy những vết nứt, dần dần tiếng răng rắc càng ngày càng lớn, cuối cùng tiếng ầm ầm vang lên không ngừng, thạch lâm tan nát, hóa thành bụi phấn bay mù mịt trong không trung.

Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, thạch lâm trong phạm vi mười dặm xung quanh chỉ còn duy nhất tảng đá sừng sững nơi nơi nam tử tóc dài ngồi khoanh chân là còn nguyên vẹn.

Hai mắt người nọ sáng ngời tinh quang, há mồm hút mạnh một hơi, lập tức khí tức nồng đậm vừa khuếch tán ra ngoài mười dặm liền điên cuồng co lại, cuối cùng như một cái phễu chui vào trong miệng hắn.

Cảnh tượng ấy giống như cự kình hút nước, vân long nuốt mây vậy.

Sau khi tia khí tức cuối cùng bị người này nuốt xong, hắn đột nhiên ngẩng đầu, phát ra một tiếng thét dài chấn kinh thiên địa! Trong tiếng thét dài này, thân thể hắn nhoáng lên, đứng vụt dậy.

Dáng người hắn không phải cực cao lớn nhưng giờ phút này dưới ánh trăng trông lại như đội trời đạp đất, khiến người ta nhìn mà không thể không thán phục.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.