Tiên Nghịch

Chương 819: Q.7 - Chương 819: Tị Thiên Quan (3)






Khoảnh khắc nửa thân hắn rơi vào trong trận pháp, từ trận hắc khí từ bên trong xuất hiện, không ngừng dung nhập vào người hắn, khiến cho nửa thân dưới của hắn không ngừng hiện ra thân thể hư ảo.

Lúc này, con bướm lại chợt lóe chiếc cánh, người áo đen thân dưới nổ ầm một cái, thân thể vừa mới hư ảo hình thành lại một lần nữa bị tan vỡ. Chỉ có điều trong nháy mắt hắc khí từ trong trận pháp tỏa ra lại lập tức hình thành thân thể một lần nữa cho hắn.

Liên tục không ngừng, trận pháp khổng lồ kia hắc khí đã không dũng mãnh chảy vào trong quan tài nữa mà toàn bộ hướng về người áo đen. Hạ thân của hắn không ngừng ngưng tụ hóa thành thật thể, dường như cuối cùng còn có chút huyết nhục.

Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe, thân mình hướng tới phía trước, nâng tay hô lớn. Hô Phong thuật lại xuất hiện, liên tục thi triển hai lần Hô Phong Thuật, nguyên lực của Vương Lâm có chút không đủ, sắc mặt tái nhợt, nhưng sát khí trong mắt vẫn còn rất nhiều.

Hiển nhiên, nếu không thể giết người này thì không thể rời khỏi nơi này!

Hắc phong tung hoành, hóa thành mảng bụi thật lớn, hướng tới trận pháp kia. Người áo đen sắc mặt đại biến, đang muốn lùi ra phía sau. Đúng lúc này, Xạ Thần Xa hóa thành con bướm lại một lần nữa nhẹ nhàng vỗ cánh.

Lập tức, thân hình hư ảo mới hình thành của người áo đen, nhanh chóng tan vỡ, cả thân thể của hắn ở dưới áo bào đen, lúc này toàn bộ tan rã.

Hắn lúc này xuất hiện ở trong khoảng không chỉ còn lại một cái đầu, trong mắt hắn lộ ra kinh hãi dĩ nhiên đã tới cực hạn rồi.

-Phá hư quy tắc! đây là pháp bảo có uy lực phá hư quy tắc!

Người áo đen thất thanh nói, không chút do dự nhanh chóng lui về phía sau, chỉ có điều lúc này hắc phong gào thét mà tiến tới, thẳng tới hắn mà thôn phệ.

Người áo đen lộ ra ánh mắt tuyệt vọng, hắn không cam lòng, nếu tu vi của hắn còn ở mức đỉnh phong, mặc dù người kia có pháp bảo phá hư quy tắc, hắn cũng có biện pháp chống cự, thậm chí nếu có thân thể, hắn có thể nắm chắc trong phút chốc trực tiếp giết chết đối phương, khiến cho đối phương căn bản không có cơ hội thi triển ra pháp bảo này.

“Nếu năm đó ta không chịu xâm hại của Hô Phong Thuật của Bạch Phàm, lúc này cũng không thể sợ hãi Hô Phong thuật kia!!! Ta không cam lòng!!!

Người áo đen ánh mặt lộ ra hận ý, trong khoảnh khắc khi Hô Phong thôn phệ tới, hắn mạnh mẽ thổi ra trước một ngụm khí.

Hơi thở này là tinh khí nguyên thần của hắn, lúc này không chút do dự mà thôi ra, lập tức va chạm tới hắc phong, ầm một tiếng hắn nương theo lực đẩy, cái đầu còn lại nhanh chóng lùi về phía sau.

Trong mắt hắn hiện lên một tia quyết đoán, hắn cắn răng lui về bên cạnh quan tài trong trung tâm đại trận, lẩm bẩm nói: “Sư tôn, không phải đệ tử không tuân theo lời hứa, mà là lúc này nếu không mở quan tài, đệ tử chắc chắn phải chết không nghi ngờ.”

Hắn lẩm bẩm xong, đầu hung hăng va chạm vào chiếc quan tài, quan tài này bị mở ra một khe. Trong khoảnh khắc quan tài bị mở ra, thân thể thanh niên nằm trong quan tài lập tức tiên tan, giống như vừa tiếp xúc với bên ngoài, liền bị tiêu tan đi vậy. Chỉ có điều ngay khi tiên tan vào hư vô, trong quan tài, không còn một vật nào!

“Long Đạo Tử, ngươi phạm phải tiên điều, bị tiên đế trừng phạt vi sư cũng không thể cứu được ngươi. Chỉ có thể giúp ngươi giữ lại cái đầu cùng nguyên thần phong ấn, tồn tại thủ hộ ở nơi này! Vi sư đêm qua xem chân trời, tính ra tiên giới sẽ có đại kiếp nạn, ngươi rời khỏi, cũng chưa chắc đã là một chuyện không may mắn.

Cỗ quan tài này là tiên vực chi bảo từ viễn cổ, là do vi sư trải qua bao hiểm nguy mới đạt được, tên là Tị Thiên Quan!

Người cũng biết, vi sư lúc chưa thành tiên, trần tục có một người con, vi sư nợ nó nhiều lắm, chỉ có thể lấy tia hồn phách đầu tiên, sau khi thành tiên buông tha hết thảy thời gian tu luyện, buông tha hết thảy cơ duyên, tìm được Tị Thiên Quan này, đem hồn của nó đặt vào trong này, có thể một lần nữa ngưng tụ lại thân thể cho hồn phách, cuối cùng cũng có một ngày thức tỉnh.

Sau khi nó tỉnh dậy, ngươi phải nhận nó làm chủ, cuộc đời này không được phản bội, mà ngươi, tới lúc đó cũng có thể dùng quan tài này ngưng tụ thân thể, khôi phục lại tu vi!”

Thanh âm của sư tôn năm đó, trong khoảnh khắc quanh quẩn bên tai đầu người áo đen này.

“Sư tôn, chớ có trách ta…”

Người áo đen, Long Đạo Tử, trong mắt hiện lên một tia quyết đoán. Khoảnh khắc hắn tiến vào trong quan tài, quan tài lập tức tự động bay tới, gắt gao phối hợp, không ngờ hóa thành một đạo tinh quang, lao thẳng ra khỏi trận pháp, bay tới tận xa xa.

Vương Lâm ánh mắt chợt lóe, cảnh tượng vừa rồi khiến cho tâm thần hắn chấn động không ngừng, hắn tận mắt nhìn thấy thanh niên ở trong quan tài, vừa mới mở quan tài ra liền tiêu tan.

Lại tận mắt nhìn thấy đầu người áo đen tiến vào trong quan tài, thật không ngờ thân thể nhanh chóng được ngưng tụ thành hình.

“Đây là…” Vương Lâm hai mắt ngưng trọng, hắn không do dự bầm tay niệm thần chú. Xạ thần Xa hóa thành con bướm tới bên cạnh, dừng ở dưới chân Vương Lâm, mang theo hắn trực tiếp đuổi theo. Đồng thời Vương Lâm một trảo vào hư không, lập tức Phong Tiên Ấn mang theo tiếng rít gào theo sát đằng sau, thẳng tới quan tài đang ở xa xa phía trước mà đuổi theo.

Tháp Sơn nhoáng lên một cái, hóa thành hư ảnh, dung nhập vào phía sau Vương Lâm, biến mất không thấy.

Vương Lâm trong mắt hàn quang đại thịnh, đuổi theo không bỏ..

“Vật đó là bảo vật gì, không ngờ có thể làm cho thân thể ngưng tụ lại lần nữa!”

Bên trong tị thiên quan, Long Đạo Tử thân thể được ngưng tụ lại rất nhanh, cái loại cảm giác có thể cầm nắm được, vô số vạn năm qua hắn chưa từng được thử qua.

Ánh mắt hắn lộ ra hàn quang, nhe răng cười độc ác, thì thào lẩm bẩm nói: “Sư tôn, Long Đạo Tử ta không có thân thể, thủ hộ con người vô số vạn năm, hóa ra, chỉ cần nằm bên trong này một lát, thân thể lập tức có thể khôi phục!

Nếu như thế, người vì soa năm đó còn muốn ta phải chịu thống khổ cho tới tận bây giờ. Ngươi lo lắng sau khi ta khôi phục thân thể, sẽ không thủ hộ quan tài này cho ngươi nữa sao? Nguyên trước ta còn chút áy náy, nhưng hiện giờ, Tiêu Dao Tử, ta xem như đã minh bạch rồi! buồn cười Long Đạo Tử ta thủy chung vẫn cảm kích ân cứu mạng của ngươi, tình thầy trò, qua vô số năm, thà rằng tự mình thống khổ, cũng tuyệt không đánh một chút chủ ý lên cái quan tài này, thật sự buồn cười mà!!!”

Trong quan tài, Long Đạo Tử hung hăng nắm tay, lập tức truyền tới từng trận ầm ầm, dường như xương cốt va chạm vào nhau vậy, loại cảm giác này cực kỳ thoải mái. Long Đạo Tử trong mắt tinh quang chợt lóe, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, tu vi của mình, đang điên cuồng khôi phục bằng một tốc độ không thể tưởng tượng được.

Theo Vương Lâm chiến một trận, tu vi của hắn là ở giữa Dương Thực và Khuy Niết. Đó cũng chính là nhất phẩm thiên tiên, khi đạt tới Khuy Niết sơ kỳ, lập tức trở thành Tam phẩm thiên tiên.

“Tiêu Dao Tử, ngươi lừa ra thật khổ!!” Long Đạo Tử ánh mắt lộ ra sát khí, tu vi điên cuồng kéo lên, chỉ trong nửa khắc, đã đạt tới lục phẩm thiên tiên, vẫn còn chưa đình chỉ, tiếp tục tăng lên.

Vương Lâm truy kích, sắc mặt khẽ biến, hắn cảm nhận được bên trong quan tài phía trước, một tiên lực khổng lồ đang điên cuồng ngưng tụ, càng ngày càng mạnh!

“Rốt cuộc đây là bảo vật gì???” Vương Lâm hít một ngụm khẩu khí, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Long Đạo Tử nhe rằng cười độc ác, vận chuyển tiên nguyên lực, trong phút chốc, tu vi điên cuồng kéo lên, đạt tới cửu phẩm thiên tiên! Cũng chính là thời đỉnh phong của hắn ở tiên giới năm đó!

Không có dừng lại, tu vi của hắn trong nháy mắt đạt tới cửu phẩm thiên tiên, tu vi bạo tăng, đột phá cấp bậc thiên tiên, có một loại biến hóa khó có thể tưởng tượng ra được. Oanh một cái, Long Đạo Tử trong mắt hiện lên tinh quang, dường như có thể nhìn thấu quan tài.

Tu vi của hắn, lúc này đã siêu thoát thiên tiên, đạt tới tiên vương!

“Tam phẩm tiên vương! Tiêu dao Tử, năm đó chẳng qua ngươi cũng chỉ là cửu phẩm tiên vương mà thôi, hiện giờ Long Đạo Tử ta cũng là tiên vương, sau đó ta sẽ giết tên thượng tiên kia, lấy pháp bảo của hwans, từ nay về sau không đi tiên giới nữa, thiên hạ này to lớn, ngươi bất kể như thế nào cũng không thể tìm thấy được ta!!” Long Đạo Tử cười to, nâng tay phải nhấn lên nắp quan tài một cái, lập tức nắp quan tài bị hất văng lên, thân thể Long Đạo Tử nhảy ra ngoài.

Vương Lâm lập tức dừng thân, sắc mặt cực kỳ âm trầm, đang muốn lùi về sau, nhưng hai mắt ngưng đọng, nhìn lại phía trước.

Chỉ thấy khi Long Đạo Tử nhảy ra khỏi quan tài, nụ cười điên cuồng vang vọng khắp nơi, một lực lượng vô biên, theo thân thể hắn tràn ra ngoài, so với Huyết Tổ vẫn còn hùng mạnh hơn rất nhiều.

Dường như một hồi tiên lực nồng đậm như gió lốc tràn ngập bốn phía, mà trung tâm của gió lốc này chính là người đó!

-Tiểu bối, đi tìm chết đi!

Trong tiếng cười Long Đạo Tử dấn thân về trước một bước, nhưng ngay trong khoảnh khắc, kịch biến nảy sinh!

Hai chân của hắn, trong khoảnh khắc tiêu tan vô thanh vô tức, tiếp đó là thân trên, hai tay, dường như cũng bị tiêu tan rồi.

Cảnh tượng này, cùng với cảnh thiếu niên tiêu tan lúc hắn mở quan tài giống nhau như đúc.

-Tại sao có thể như vậy… không có khả năng!!!

Long Đạo Tử cả người dừng tại chỗ, hắn cúi đầu nhìn thân thể mình tiêu tan như gió, tan biến hết thảy.

Ngay cả đầu của hắn, lúc này cũng hóa thành mơ hồ, dường như tạo thành vô số mảnh vỡ, sắp sửa biến mất trong hư vô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.