Tiên Nghịch

Chương 1159: Q.8 - Chương 1159: Uy






Tất cả nguyên lực thiên địa trong chu vi trăm trượng đều điên cuồng phóng vào trong lòng đất, nhưng chỉ là thế này vẫn không đủ.

Khung xương nửa trên của bản tôn Vương Lâm đã ngưng tụ hoàn chỉnh, nhưng nửa người bên dưới vẫn còn đang được tiếp tục ngưng tụ. Nguyên lực thiên địa đang liên tục phóng đến, vòng xoáy bên ngoài tinh không Mạc La đại lục đang khuếch tán từ chu vi trăm dặm lên ngàn dặm.

Trong phạm vi ngàn dặm này, vòng xoáy khổng lồ đã cuốn hết nguyên lực thiên địa và sương mù vào bên trong rồi điên cuồng vận chuyển. Nhưng quá trình mở rộng của vòng xoáy vẫn chưa kết thúc, dù sao một phạm vi ngàn dặm không có ý nghĩa gì với toàn bộ Mạc La đại lục. Ba ngàn dặm, năm ngàn dặm, một vạn, ba vạn...mười vạn, ba mươi vạn...trăm vạn!

Trong phạm vi trăm vạn dặm ngoài tinh không Mạc La đại lục, sương mù ngập trời, nguyên lực hầu như trở nên điên cuồng. Tất cả đều gào thét trong vòng xoáy rồi phóng thẳng xuống dưới mặt đất Quy Nguyên Tông trên Mạc La đại lục.

Có rất ít người biết được sương mù trên toàn bộ Vân Hải tinh vực được sinh ra từ đâu. Hình như từ khi tinh vực này được tạo ra thì những đám sương mù đã tồn tại rồi. Nếu đi tìm hiểu thì hình như khi Tiên giới còn chưa tan vỡ, khi tiên vực thời viễn cổ vẫn còn tồn tại thì những đám sương mù này cũng đã xuất hiện.

Sương mù này rốt cuộc là thứ gì, đây là một vấn đề mà tu sĩ Vân Hải tinh vực khó có thể trả lời. Bọn họ chỉ biết vì sự tồn tại của sương mù mà bên trong Vân Hải tinh vực có rất nhiều hung thú.

Vương Lâm cũng không biết sương mù này rốt cuộc là thứ gì, nhưng tình cảnh khung xương đang liên tục ngưng tụ và tinh vụ cũng dung nhập vào bên trong lại làm hắn mơ hồ sinh ra một loại cảm giác kỳ dị, nhưng hắn cũng không thể nói nên lời.

Khi tất cả nguyên lực thiên địa trong phạm vi trăm vạn dặm bên ngoài tinh không Mạc La đại lục dũng mãnh tuôn vào, tốc độ ngưng tụ xương đùi nửa thân dưới của Vương Lâm nhanh chóng tăng mạnh. Từng đoạn xương nhanh chóng tăng trưởng, vượt qua cốt kiếp cũng hoàn toàn tiêu tán.

Nhưng Tổn kiếp của Cổ thần vẫn chưa phải đã kết thúc. Khoảnh khắc khi tất cả khung xương đã hoàn toàn khôi phục, khi những sợi gân và mạch máu hung hăng xuất hiện thì những khối máu thịt vô tận nhanh chóng mọc ra trên những khớp xương.

Nhưng khi máu thịt vừa mới xuất hiện thì đã lập tức vỡ tan, Nhất Tổn Nhị Kiếp nhục kiếp hàng lâm một cách vô cùng lặng lẽ. Nhục kiếp ngăn cản máu thịt tăng trưởng để đạt đến mục đích xóa bỏ sinh cơ.

Vương Lâm đã sớm có chuẩn bị đối với hiện tượng này. Trong nháy mắt khi nhục kiếp hàng lâm, phân thân lau đi vệt máu tươi trên khóe miệng, hắn vung một trảo tay phải lên hư không, túi trữ vật lập tức mở ra.

Từ trong túi trũ vật bay ra rất nhiều giọt máu to như nắm tay, máu Vương Lâm đoạt được trên vùng đất Cổ Thần đã được dùng một phần để bản tôn giữ lại một luồng sinh cơ khi Cốt Kiếp hàng lâm. Một bộ phận còn lại được chuẩn bị dùng lúc này.

Lúc này những giọt máu lần lượt bay ra rồi nhanh chóng dung nhập vào khung xương của Vương Lâm. Khoảnh khắc khi những giọt máu rơi lên xương cốt thì lập tức thấm vào trong.

Trong nháy mắt khi Vương Lâm lấy ra những giọt máu này, đám mãnh thú đang lui về phía sau bên ngoài Mạc La đại lục đột nhiên ngừng hẳn lại. Đám hung thú này nhìn chằm chằm vào Mạc La đại lục rồi phát ra những tiếng gầm rống điên cuồng, trong đôi mắt hiện lên sự điên cuồng hiếm thấy. Hình như những giọt máu kia chính là những thứ cực kỳ bổ dưỡng, chỉ nghe thấy được một mùi vị mơ hồ là đã không tiếc tất cả mọi thứ.

Khoảnh khắc khi hàng loạt tiếng gầm rống vang lên, tất cả hung thú đều thay đổi phương hướng rồi phóng thẳng về phía Mạc La đại lục. Trong đám mãnh thú này có cấp năm, cấp sáu thậm chí có cả hung thú cấp bảy, lúc này tất cả đều đang điên cuồng lao xuống bên dưới.

Tất cả tu sĩ Quy Nguyên Tông trên Mạc La đại lục đã bị những sự việc liên tục xuất hiện này làm cho chấn động. Đặc biệt là nhìn thấy một đám mãnh thú đang kêu gào phóng tới, đám người đều giật mình tỉnh lại.

Sâu trong lòng đất, bản tôn Vương Lâm đang hấp thu máu của Cổ Thần. Từng sợi máu thịt lập tức xuất hiện trên những khúc xương, những khối thịt lại hấp thu nguyên lực thiên địa và sương mù mà sinh trưởng.

Khoảnh khắc này những tiếng gầm rống khó chịu của mãnh thú đã truyền vào trong mặt đất. Hai mắt phân thân Vương Lâm lóe lên sát khí, hai hốc mắt của bản tôn cũng lấp lánh u quang.

Dưới những âm thanh két két vang lên, thân thể hơn ba trăm trượng của bản tôn lập tức thu nhỏ lại rồi dùng tốc độ cực nhanh để hóa thành thân thể người binh thường, đúng lúc này phân thân lại phóng thẳng về phía trước cùng bản tôn dung hợp.

Sau khi dung hợp với bản tôn, Vương Lâm ngẩng đầu lên,lao thẳng lên phía trước. Những tiếng nổ ầm ầm lập tức chấn động khắp mặt đất, cả người hắn hóa thành một luồng lưu quang trực tiếp phóng ra khỏi mặt đất.

Trong nháy mắt khi mặt đất bị phá vỡ, tất cả hung thú đang phóng đến gần Mạc La đại lục lập tức trở nên tàn bạo và điên cuồng. Trong mắt Vương Lâm chợt hiện lên hàn quang, thân thể chợt lóe lên rồi xuất hiện bên cạnh một mãnh thú bạch tuột, tay phải vung lên tạo ra một quyền đánh thẳng về phía trước.

Một tiếng ầm vang lên, thân thể mãnh thú bạch tuột chấn động, máu tươi tuôn ra rồi lập tức hóa thành một cơn mưa máu. Linh hồn con mãnh thú cũng vỡ vụn dưới một quyền của Vương Lâm. Nhưng lại có một luồng khí vô hình từ trong thân thể vỡ nát kia bay ra rồi nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể Vương Lâm.

Luồng khí vô hình này chính là sinh cơ của mãnh thú, cũng chính là thứ lúc này Vương Lâm rất cần.

Vương Lâm rõ ràng cảm nhận được sau khi luồng khí sinh cơ kia dung nhập vào tròn thân thể bản tôn thì máu thịt sẽ tăng trưởng nhanh hơn một chút. Vương Lâm lại lóe lên phóng thẳng về phía một con hung thú khác. Tốc độ của hắn cực nhanh, hầu như chỉ nhìn thấy tàn ảnh, hắn dùng nắm đấm cực mạnh để mưa máu hàng lâm trên bầu trời Mạc La đại lục.

Một đám mãnh thú đều muốn chiếm đoạt máu huyết của bản tôn Vương Lâm, nhưng còn chưa thôn phệ thành công thì từng con một lập tức tan vỡ. Khoảnh khắc sau, tiếng nổ ầm ầm liên tục vang vọng trong trời đất.

Vương Lâm tiến lên một bước rồi xuất hiện bên cạnh một con mãng xà khổng lồ. Trong nháy mắt khi con hung thú này há rộng miệng máu ra chuẩn bị nuốt lấy Vương Lâm thì một quyền tay phải đã đập vào miệng mãng xà. Những tiếng nổ ầm ầm vang lên, thân thể mãng xà tan vỡ từng khúc, tất cả sinh cơ đều dung nhập vào trong xơ thể Vương Lâm.

Trong khảnh khắc đã có hơn trăm mãnh thú tử vong, sau khi hấp thu sinh cơ của đám hung thú này thì toàn thân Vương Lâm lại xuất hiện những cảm giác cực kỳ thuần thục. Ánh mắt hắn lại lóe lên, lao ra ngoài.

Một đám mãnh thú vỡ tan, tình cảnh này rơi vào trong mắt tất cả tu sĩ đang lánh nạn ở phương xa thì chỉ còn lại sự kinh hoàng và sợ hãi, đặc biệt là bốn người Lý Hướng Đông, Lữ Yến Phỉ vẫn còn tốt hơn một chút do đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng Lý Hướng Đông lại đứng ngây người nhìn tất cả tình cảnh phát sinh trước mắt, hai lão già bên cạnh hắn hít vào một hơi thật sâu:

- Sư thúc tổ... hắn... hắn chính là sư thúc tổ sao? Đây là mãnh thú cấp sáu, vậy mà một quyền thần thông của sư thúc tổ trực tiếp đánh vào thì chết!

Đúng lúc này một tiếng gầm rống của mãnh thú từ phương xa truyền đến, chỉ thấy trong sương mù nơi chân trời có một hung thú sư tử toàn thân đầy gai nhọn với cơ thể dài hai trăm trượng đang gào thết phóng đến. Trong nháy mắt khi con thú này xuất hiện thì tất cả mãnh thú đều tản ra giống như không dám đến gần một phạm vi nhất định nào đó.

- Kiếm Sư Thú cấp tám!

Đồng tử trong hai mắt Lý Hướng Đông co rút lại, hai lão già bên cạnh hắn cũng hô lên kinh hoàng. Ngay cả Lữ Yến Phỉ cũng hít cào một hơi thật sâu, trên mặt hiện lên vẻ khẩn trương.

Vương Lâm mạnh mẽ ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ ra tinh quang. Trong ánh mắt của tất cả tu sĩ bốn phía, Vương Lâm xông ra rồi phóng thẳng lên không trung như lưu tinh, nhanh chóng hướng về phía con hung thú cấp tám uy vũ kia. Tốc độ của Vương Lâm quá nhanh vượt qua cả sấm sét. Trong nháy mắt khi hắn tiến đến gần mãnh thú, đùi phải Vương Lâm co lên rồi húc thẳng về phía trước.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, hung thú sư tử uy vũ kia đột nhiên nổ ầm lên rồi tan vỡ hóa thành một làn sương máu bay tiêu tán khắp bốn phía. Một luồng sinh cơ khổng lồ dung nhập vào trong cơ thể Vương Lâm. Hắn đứng trên bầu trời hưởng thụ sinh cơ của con hung thú cấp tám này giống như một thiên thần.

Bốn phía đột nhiên trỏ nên yên tĩnh trở lại, trong nháy mắt đám mãnh thú không còn vẻ tham lam nữa mà trở thành sợ hãi. Đám tu sĩ kinh ngạc nhìn thấy cảnh tượng này, hầu như không ai dám tin vào con mắt chính mình.

- Cấp tám...

Lý Hướng Đông trở nên ngây dại, trong đầu trống rỗng. Hai lão già bên cạnh cũng trố mắt đứng như tượng, họ đã hoàn toàn chấn động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.