Hồng Cự quát lên một tiếng lớn, rầm rầm rầm, chạy như điên về phía Tuyết Ngọc tiên tử.
Với thân cao chân dài như hắn, lại dựa vào kỹ xảo chạy đặc thù thì khoảng cách trăm trượng bất quá chỉ là năm bước mà thôi. Hơn nữa, Hồng Cự cũng không muốn chơi đùa, thân làm bản thổ sinh linh, hắn cũng không phải chịu bất kỳ quy tắc hạn chế của trò chơi nào, thậm chí có thể bay lên trời để truy sát Tuyết Ngọc.
Nhìn thấy cự nhân này trong chớp mắt đã vọt tới phụ cận, Tuyết Ngọc tiên tử lại không bối rối chút nào, chân nàng động liên tục, dùng súc địa chi thuật nhanh chóng né ra. Mặc dù nhìn tốc độ nàng như không nhanh nhưng lại cực kỳ xảo diệu, không bị tên cự nhân như toàn núi nhỏ kia bắt lấy.
- Hô!
Bàn tay khổng lồ của Hồng Cự kia vung vẩy cây côn sắt, trực tiếp bao phủ phạm vi vài chục trượng, tuy là phương thức chiến đấu cận thân nhưng phạm vi sát thương cũng cực kỳ cao.
Phải nói là, luận về tốc độ di chuyển thì Hồng cự nhanh hơn Tuyết Ngọc tiên tử nhiều lắm, bởi vì hắn có thể bỏ qua bất luận quy tắc trò chơi nào. Chạy như thế nào, bay ra sao thì hắn đều có thể. Mà Tuyết Ngọc tiên tử thì lại không được như vậy, chỉ có thể dùng tốc độ đi bộ có hạn để né tránh, nhưng như vậy cũng không hoàn toàn né tránh được công kích của Hồng Cự.
Thân trong phạm vi quét ngang của côn sắt khổng lồ, Tuyết Ngọc tiên tử cũng không thể lẻn lên không trung, lại càng không dám úp sấp trên mặt đất. Muốn tránh như thế nào cũng không được, chỉ có thể ngạnh kháng.
- Ba! Ba! Ba! Ba!
Đối mặt với côn sắt quét ngang tới, Tuyết Ngọc tiên tử lập tức tế ra bốn năm cánh cổng màu lam nhạt chắn trước người. Lúc côn sắt đánh lên cánh cổng ánh sáng thứ nhất thì không có tiếng gì phát ra. Tựa hồ như lực đạo trầm trọng như núi trên thân côn sắt khi đập vào cổng ánh sáng thì đã tiến nhập vào một không gian khác.
Tô Triệt ở xa xa dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy rõ, bốn cánh cổng ánh sáng kia tựa hồ có một loại vầng sáng di chuyển qua lại. Dưới ảnh hưởng của những vầng sáng này, lực công kích cường hãn của Hồng Cự bị chuyển hóa thành năng lượng khác, càng ngày càng yếu, cuối cùng bị hấp thu hoàn toàn, tăng cương độ sáng cho bốn vầng sáng kia.
- Hấp thu lực đạo công kích địch nhân, chuyển hóa thành năng lượng bản thân, cái này hình như là...
Tô Triệt khẽ động trong nội tâm, ngay sau đó sắc mặt liền đại biến.
- Cái này hình như là một trong Tam Thiên Đại Đạo, Đại chuyển hóa thuật a.
Chẳng lẽ Tuyết Ngọc tiên tử cũng hiểu được Tiên Giới đại đạo thuật?
Cảm giác kinh ngạc vừa mới phát sinh, Tô Triệt lập tức thầm nghĩ:
- Ta là thân phàm nhân mà cũng nắm giữ nhiều đại đạo thuật, dựa vào cái gì mà cho rằng trừ mình ra thì người khác không làm được? Trong vũ trụ to lớn này, cũng không phải chỉ có một phàm nhân có thể nắm giữ được đại đạo chi thuật.
Đại chuyển hóa thuật là một loại đại đạo chi thuật phi thường cường hãn, là một loại thần thông được xưng là đánh không chết, dùng để hấp thu chuyển hóa công kích địch nhân thành lực lượng của mình, chỉ cần lực công kích của địch nhân không mạnh đến mức một kích có thể giết chết mình thì càng đánh lâu thì địch càng yếu, bản thân ta càng mạnh lên.
Đương nhiên, chuyện cũng không tuyệt đối như vậy. Có chút năng lượng cực kỳ đặc thù, dù là Đại chuyển hóa thuật cũng không cách nào hấp thu chuyển hóa được, chính là một ít năng lượng đỉnh cấp cổ xưa nhất.
- Tiểu nữ nhân, quả nhiên có chút môn đạo.
Trong lúc vô hình, kích quét ngang thứ nhất của Hồng Cự bị hóa giải. Nhưng hắn lại không tức giận chút nào, ngược lại cực kỳ hưng phấn, khát vọng đối thủ càng mạnh hơn để hắn có thể phát huy, thỏa thích đánh chém một hồi.
Vù vù vù...
Kích thứ hai lập tức đánh đến, côn sắt khồng lồ cực tốc xoay tròn trong bàn tay khổng lồ của Hồng Cự, tạo ra khí kình hình đinh ốc cực kỳ quái dị. Hơn nữa những khí kình này sau khi thoát ly khỏi côn thể thì còn có thể chuyển hướng linh hoạt, lách qua bốn cánh cổng ánh sáng kia, đánh về hướng Tuyết Ngọc tiên tử.
Mà phạm vi của bốn cánh cổng ánh sáng ngăn cản công kích đối thủ của Tuyết Ngọc tiên tử điều khiển khá nhỏ. Bất qua, quy tắc trò chơi lại trói buộc và hạn chế nàng quá nhiều,thực lực sau phong ấn chỉ là Nguyên Anh hậu kỳ, vốn khó có thể phát huy ra uy lực đại đạo chính thức, giờ phút này tốc độ di chuyển của cổng ánh sáng cũng không theo kịptốc độ công kích của khí kình đinh ốc kia.
Tuyết Ngọc tiên tử chỉ có thể di động rất nhanh phối hợp với cánh cổng ánh sáng, tận lực tránh đối kháng chính diện với Hồng Cự. Nhưng dù vậy thì vẫn bị khí kình đinh ốc này lướt qua thoáng một phát.
Chỉ bị lướt qua thoáng một phát như vậy mà kết giới phòng ngự của Tuyết Ngọc đã bị nghiền nát, triệt để tan rã, giống như là bằng giấy vậy.
Thượng phẩm đạo khí phòng ngự kết giới mà bị đụng nhẹ một liền bị phá vỡ triệt để.
Có thể thấy được phương thức công kích của Hồng Cự thoạt nhìn không hoa lệ nhưng lực công kích lại cực kỳ đáng sợ.
Tô Triệt ý thức được. Lúc giao thủ với Hồng Cự, nếu bị công kích của hắn đánh trúng chính diện, làm không tốt thì kết quả chính là bị đánh chết tại chỗ, căn bản không bị đánh bay, đánh lui các kiểu con đà điểu.
- Hô!
Tốc độ phản ứng của Tuyết Ngọc cũng cực nhanh, lập tức tế ra một kiện đạo khí phòng ngự khác bảo vệ bản thân. Tuy kết giới của phòng ngự đạo khí này vẫn không chịu nổi mộtkích của Hồng Cự, nhưng có vẫn còn hơn không.
Chỉ hai chiêu đã cho thấy Tuyết Ngọc tiên tử đã lâm vào thế bị động, hoàn toàn không phải là đối thủ Hồng Cự. Tô Triệt lại biết chuyện tuyệt đối không đơn giản như vậy. Nữ nhân Tuyết Ngọc này không thể khinh thường, khẳng định nàng còn rất nhiều tuyệt chiêu, đòn sát thủ bảo vệ tính mạng.
Lâm vào cục diện này, dựa theo ý tứ Tô Triệt thì tốt nhất là khiến Giao Long và Quái điểu xông lên đánh nhau, phối hợp với Hồng Cự đẩy Tuyết Ngọc vào tuyệt cảnh. Mình thì tìm cơ hội ám toán, như vậy thì vẫn có khả năng giải quyết nữ nhân này.
Bất quá, Tô Triệt cũng tinh tường trong nội tâm, làm chuyện như vậy nhất định sẽ chọc giận Hồng Cự. Đối với Chiến cự nhân mà nói thì điều này đại biểu cho một loại vũ nhục, giống như nói hắn không là đối thủ Tuyết Ngọc mà phải cần bọn người Tô Triệt hỗ trợ.
- Nhất định là như thế, tính cách loại người như Hồng Cự hẳn là như vậy.
Lão Hắc đồng dạng cũng cho rằng như vậy.
Bởi vậy, Tô Triệt chỉ có thể đứng ngoài quan sát cuộc chiến, trước khi xác nhận được Hồng Cự tỏ vẻ đồng ý thì không tiện để nhúng tay vào.
Ầm ầm ầm...
Trong nháy mắt, Hồng Cự đã công kích hơn mười chiêu, côn pháp của hắn biến hóa thành ít nhất là bốn loại công kích, nhưng đều bị Tuyết Ngọc tiên tử hữu kinh vô hiểm chống cự hết thảy. Bốn cánh cổng ánh sáng hư hư thực thực kia tùy thời đều bảo hộ nàng, khiến đại bộ phận công kích của Hồng Cự đều bị hóa giải một cách vô thanh vô tức. Mà tốc độ di chuyển của bốn cánh cổng ánh sáng kia càng lúc càng nhanh hơn, rõ ràng cho thấy càng hấp thu năng lượng thì chúng càng mạnh hơn.