Tiên Ngục

Chương 1087: Chương 1087: Bắt sống Thiên Tiên (hạ)




Chỉ là Nguyên Bình này, xử trí như thế nào mới có thể phù hợp đây?

Tô Triệt quyết định, cho hắn một cơ hội tự mình lựa chọn a.

Vì vậy, còn ngụy trang thành tiếng nói của Lâm Cứu, lừa gạt Nguyên Bình đi ra, trực tiếp rơi xuống bên trong Thất Tuyệt Sát Trận, hao phí ước chừng một phút đồng hồ, mới triệt để trấn áp hắn.

Thiên Tiên trung kỳ, tu vi cảnh giới chỉ cao hơn Thiên Tiên sơ kỳ một tiểu trình tự, nhưng mà, sức chiến đấu chân thật lại chênh lệch mấy lần. Tô Triệt phỏng chừng, nếu như lợi dụng Thất Tuyệt Sát Trận thu phục một Thiên Tiên hậu kỳ, tuy cuối cùng cũng có thể làm được. Nhưng nhất định sẽ có chút miễn cưỡng, cần hao phí không nhỏ khí lực.

- Nguyên Bình!

Tô Triệt ở bên trong Thất Tuyệt Sát Trận chế tạo ra một hình ảnh hư ảo của mình, cao giọng quát:

- Nói thật cho ngươi biết, sư tôn Lâm Cứu của ngươi, đã triệt triệt để để bại trong tay ta, thân thể, nguyên thần đều đã diệt vong, chỉ còn một đám hồn phách ở dưới sự khống chế của ta.

- Sư tôn!

- Sư tôn!

Nguyên Bình bản thân bị trọng thương, ở dưới Tuấn Sinh cùng Nghiêm Khâu hợp lực, bị một kiện Tiên khí trung phẩm triệt để trấn áp, không thể động đậy chút nào, chỉ còn khàn giọng gào khóc.

Đi theo Lâm Cứu hơn một trăm vạn năm, phần tình nghĩa thầy trò này, cũng không phải nói vài câu có thể nói tinh tường, mới vừa nghe đến tin Lâm Cứu chết, Nguyên Bình ở loại trạng thái này, nhất định là đả kích kịch liệt như trời sập.

Chính mình bị trấn áp, sư tôn cũng đã chết, hết thảy toàn bộ xong rồi. . .

Tô Triệt có chút kiên nhẫn nói một lần, miêu tả tình cảnh chân thật của Nguyên Bình một phen, cuối cùng nói ra:

- Nguyên Bình, ngươi phải hiểu được, bởi vì nguyên nhân Lâm Cứu, ta và ngươi trong lúc đó mặc dù không oán không cừu, cũng không thể tránh né đứng ở lập trường đối địch lẫn nhau. Vì miễn trừ hậu hoạn cho mình, với ta mà nói, biện pháp tốt nhất thì diệt sát ngươi. Ngươi nói có đúng không?

- Giết đi! Giết ta đi, ta không sợ ngươi!

Hai mắt của Nguyên Bình đã là một mảnh xích hồng, ánh mắt nhìn về phía Tô Triệt tràn đầy cừu hận:

- Sư tôn chết trong tay ngươi, đệ tử không thể báo thù cho hắn, còn sống cũng không có ý nghĩa, chết có ngại gì?

- Sư phụ Lâm Cứu của ngươi, cũng không tính chính thức tử vong, hồn phách của hắn y nguyên bảo lưu lấy đầy đủ trí nhớ, nhưng ở dưới sự khống chế của ta.

Giọng Tô Triệt bình thản nói:

- Y theo ý tứ của hắn, cũng là bảo các ngươi không cần phải chống cự, đừng làm giãy dụa cùng hy sinh vô vị. Tu luyện tới cảnh giới Thiên Tiên, đúng là không dễ, có thể không chết, tốt nhất đừng chết.

Tô Triệt nói cũng là thật sự, cũng không có ý dối trá, nếu như hắn thật sự muốn chết, này liền thuận theo lựa chọn của hắn. Tô Triệt tuyệt sẽ không bởi vì lòng dạ đàn bà, mà lưu cho mình hậu hoạn không tất yếu.

- Hồn phách của sư tôn cẫn còn?

Tinh thần của Nguyên Bình phấn chấn, giống như có một đám hi vọng ở trong lòng cùng trong mắt một lần nữa nhóm lên.

- Kỳ thật giết ngươi, với ta mà nói rất dễ dàng. Chỉ có điều, ta và ngươi trong lúc đó không thù oán, nếu không nói hai lời liền hạ sát thủ, có chút tổn hại đến Đạo của ta mà thôi.

Tô Triệt chậm rãi nói:

- Ta cho ngươi một cơ hội tự mình lựa chọn, nếu muốn chết, ta liền giết ngươi; Nếu muốn sống, ngươi phải tự hạ tu vi, biến thành Thiên Tiên sơ kỳ, trở thành một kẻ tù tội mà ta khống chế, ít nhất trải qua một kiếp sống mười vạn năm mất đi tự do.

Tự hạ tu vi, biến thành Thiên Tiên sơ kỳ, cũng có thể áp dụng nô dịch linh hồn đối với hắn. Mười vạn năm sau, cho hắn tự do một lần nữa là được.

- Hồn phách của sư tôn vẫn còn?

Nguyên Bình nhắc những lời này một lần lần nữa, loại trạng thái thất thần này, giống như như căn bản không có nghe được Tô Triệt nói gì. Bất quá, mấy hơi sau, hắn còn nói ra:

- Tốt lắm, ngươi để cho ta gặp hồn phách của sư tôn một lần, chỉ cần là ý tứ của sư tôn, vận mệnh như thế nào, ta cũng có thể tiếp nhận!

- Ừ!

Tô Triệt nhẹ gật đầu, tự đáy lòng nói:

- Không sai, ngươi tính là một hảo đồ đệ!

Việc này không khó, Tô Triệt liền đem một đám hồn phách của Lâm Cứu từ trong Tiên Ngục ra, thông qua phương thức đặc biệt nào đó, hiện ra ở trước mặt Nguyên Bình.

Đương nhiên, trước khi ra đến, Lâm Cứu đã hiểu ý tứ của Tô Triệt, cũng tỏ vẻ nguyện ý phối hợp, vô luận là suy nghĩ vì mình, vẫn là suy nghĩ vì đồ đệ, nói như thế nào, Nguyên Bình cũng nên tiếp tục sống sót, không cần phải không công chịu chết.

- Sư tôn. . .

Vừa thấy được hồn phách của Lâm Cứu, vừa mới bắt đầu, Nguyên Bình còn là tê tâm liệt phế gào thét, bất quá, theo hai người ở giữa tâm linh trao đổi, rất nhanh, Nguyên Bình đã bình tĩnh lại.

Dù sao, hắn cũng là lão gia hỏa đã sống gần hai trăm vạn năm, trạng thái tâm linh không có yếu ớt như vậy. Ước chừng một phút đồng hồ sau, Tô Triệt nghe được Nguyên Bình thỏa hiệp nói:

- Được rồi, ta nguyện ý tự hạ tu vi, trở thành nô bộc của ngươi, chỉ cầu ngươi, đừng có tra tấn hồn phách của sư tôn. Sư tôn có tội, ba đệ tử chúng ta thay hắn chuộc tội. . .

Đến tận đây, nguyên thuộc về Lâm Cứu hết thảy, tất cả vào tay Tô Triệt!

Nguyên Bình tự hạ tu vi, trở thành Thiên Tiên sơ kỳ, sau khi tiếp nhận cải tạo linh hồn thì biến thành nô bộc của Tô Triệt, mặc dù thù giết sư lúc trước còn ở trong đầu, lại không có chút cảm giác cừu hận nào, đây cũng là đặc tính đáng sợ nhất của nô dịch linh hồn.

Nghiêm khắc mà nói, làm như vậy cũng có chút ít tàn khốc, nhưng tổng so với giết hắn thì tốt hơn nhiều lắm. Tóm lại, Tô Triệt không có khả năng lưu lại tai họa ngầm, để cho bọn hắn một lần lại một lần, lật qua lật lại đi tìm mình gây phiền toái.

Thương Sinh Đồ Lục lại bị đưa về tầng một Tiên Ngục, sau này trong một đoạn thời kỳ, không gian bên trong Thương Sinh Đồ Lục sẽ tiến hành theo chất lượng dung hợp cùng hai mươi tòa tinh cầu không người, hơn một ngàn ức sinh linh chỉ có thể mơ hồ phát giác được, thiên địa tinh không tựa hồ xuất hiện một chút biến hóa, đối cuộc sống của bọn hắn sẽ không cấu thành bất luận ảnh hưởng gì.

Chuyện này hoàn toàn do Lão Hắc và lực lượng thiên đạo của Tiên Ngục đến phụ trách, không cần Tô Triệt hao tâm.

Toàn bộ tài sản thuộc về Lâm Cứu tiếp thu xong, kế tiếp là đến Quang Khải.

Giờ phút này, thi thể của Quang Khải huyền phù ở trong tinh không của tầng một Tiên Ngục, một đám hồn phách của hắn đồng dạng tiến nhập U Minh Quỷ Giới.

Sau khi Quang Khải bị Lâm Cứu giết chết, một đám hồn phách này được bảo quản cực kỳ vội vàng ở vị trí nào đó trong thế giới sinh linh. Tuy trong hồn phách vẫn có trí nhớ khi còn sống, đáng tiếc chính là, hồn phách sớm ly thể, nguyên thần tiêu tán, đại đạo thuật cùng thần thông hắn am hiểu cũng tùy theo hóa thành hư ảo.

- Lãng phí một cách vô ích!

Lão Hắc nhìn thấy thi thể Quang Khải, lắc đầu tiếc hận:

- Đáng tiếc a, mất không hai loại đại đạo thuật.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.