- Tiên Tôn?
Thôn Thiên Thử mơ hồ cười nhạt:
- Bọn họ ở
trong thế giới vũ trụ này tồn tại vô số năm, ngươi cho là, bọn họ thực
rất lưu ý sinh tử tồn vong của thế giới này sao?
- Dã tâm của một người vô cùng vô tận, vĩnh viễn không có chừng mực. Có chút người ước
gì Thiên Đạo vũ trụ thế giới này lập tức diệt vong. Quy tắc gông xiềng
ràng buộc bọn họ vô số năm cũng sẽ theo đó tiêu tán. Cái này đối với bọn họ mà nói, đồng nghĩa với phá tan bình chướng lực lượng, thu hoạch được tự do chân chính, có thể thăm dò hỗn độn lĩnh vực tràn ngập kỳ ngộ.
- Có người, lại khát vọng thăm dò vũ trụ thế giới khác nhau, vĩnh viễn
không ngừng đề thăng lực lượng, chung quy có một ngày, trở thành cường
giả chí cao của hỗn độn lĩnh vực. Lại thăm dò lĩnh vực khác nhau ngoài
hỗn độn. Hoặc giả, nếu như lĩnh vực chân chính tồn tại...
- Cũng
có người, khát vọng ở trong hỗn độn lĩnh vực, sáng tạo ra một đại vũ trụ thế giới thuộc về bản thân hắn, hóa thân Thiên Đạo, chí cao vô thượng.
- Nói chung, ngày bọn họ trở thành Tiên Tôn thật sự là đã quá lâu rồi.
Quá nhiều dã tâm và dục vọng chỉ có thể phong tỏa sâu trong nội tâm,
không chỗ thực hiện, không chỗ phát tiết. Kỳ thực bọn họ cùng sinh linh
bình thường không hề khác nhau, buồn chán quá lâu, đồng dạng khát vọng
cải biến và kỳ ngộ xuất hiện. Nói như vậy, ngươi có thể hiểu không?
- Hiểu được.
Tô Triệt gật đầu đáp:
- Như vậy mà nói, suy nghĩ của bọn họ cũng không thể nói là đúng hay
không đúng, đổi lại là ta, một ngày không thay đổi mấy trăm triệu năm,
thậm chí hàng tỉ năm, hẳn là cũng sẽ buồn chán.
Trở thành cường
giả đỉnh phong, đối với thế giới vũ trụ này cũng sẽ có một nhận thức
hoàn chỉnh. Sau đó, lại ở trong thế giới này tồn tại vô số năm, bất cứ
một loại sự tình nào đều có thể nhìn đủ, chơi đủ, thể nghiệm đủ, hưởng
thủ đủ rồi.
Như vậy, đối với bọn họ mà nói, vũ trụ thế giới này
sẽ chuyển biến thành một lao tù, cái gọi là đỉnh phong cường giả, sẽ
cường giả làm phạm nhân cao cấp nhất. Một nhà lao vĩnh cửu.
Tô
Triệt thực sự hiểu được, đứng ở lập trường của một vài Tiên Tôn, bọn họ
ước gì tòa lao tù này bị ngoại nhân đánh vỡ, bọn họ có thể vượt ngục đi
ra ngoài, hưởng thụ sinh hoạt hoàn toàn mới và càng đặc sắc hơn.
Cái gọi là Tiên Tôn, chỉ là sinh linh lực lượng cường đại sinh linh, dã tâm và dục vọng của bọn họ cùng người thường giống nhau, không có gì khác
biệt!
Lão Hắc đã ở trong Tiên Ngục lắc đầu cười khổ:
-
Thương thay Thiên Đạo, sớm biết không thể trông cậy vào những Tiên Tôn
kia đến thủ hộ chính mình, do đó, mới có thể dựng dục ra một Tiên Ngục,
tiện đà chế tạo ra ngươi. Khó trách muốn nói, ngươi là sủng nhi của
Thượng thiên đây.
- Đúng vậy.
Tô Triệt trong lòng gật đầu:
- Tại vũ trụ thế giới này, Thiên Đạo lực lượng chí cao vô thượng, thế
nhưng, một ngày bị lực lượng ngoại lai đánh vỡ Thiên Địa quy tắc, năng
lực tự bảo vệ mình của Thiên Đạo còn không bằng những Tiên Tôn tùy thời
có thể trốn vào hỗn độn lĩnh vực kia.
Đạo lý này giống như lưỡng
quốc giao chiến, một bên quốc quân mất nước sẽ có kết cục bi thảm, nhưng các đại thần lại có thể lẩn trốn xung quanh, thậm chí có thể khúm núm
đầu hàng địch doanh.
Cho đến hôm nay, Tô Triệt mới coi như là hiểu rõ tất cả, lại hỏi:
- Tiền bối, việc này, ngươi làm sao biết được?
Thôn Thiên Thử triển lộ mỉm cười:
- Vừa rồi đã nói ta đây là hưởng vinh quang của ngươi, thuộc về một Ma
Thần sống lại sớm nhất, ngồi bên trong lều tướng quân, tựa như một người lực lượng cực mạnh. Vì vậy, Thiên Đạo lực lượng chủ động tìm tới ta, ta liền thuận thế khuất phục, sẽ bước vào hàng ngũ Tiên Tôn, đối với cả
đại vũ trụ thế giới cũng có nhận tức toàn diện.
Tô Triệt cũng là theo đó cười nói:
- Không thể nói là theo ta hưởng vinh quang, đừng quên, ta vẫn là người thừa kế lực lượng của ngài đấy.
Thôn Thiên Thử cười ha ha, bất quá, đảo mắt lại là thần tình ngưng trọng nói rằng:
- Tô Triệt, ta hoài nghi, trong hơn mười vị Tiên Tôn đã có người triệt để đầu nhập vào trận doanh ngoại tộc, chỉ bất quá, người này ẩn dấu sâu
đậm, ngay cả Thiên Đạo lực lượng cũng không thể đem hắn bắt được. Như
vậy, trước khi tại ngoại chính thức xâm lấn, người này cũng chính là
địch nhân lớn nhất của ngươi, ngươi nhất định phải cẩn thận một chút.
- Thiên Đạo lực lượng không gì làm không được, ngay cả một nội gian cũng không nhìn ra sao?
Tô Triệt nghi hoặc mà hỏi.
- Lực lượng ngoại lai, không bị Thiên Đạo không chế, không bị quy tắc hạn chế.
Thôn Thiên Thử thâm trầm mà nói:
- Đợi được tương lai, ngươi muốn đối mặt, chính là loại lực lượng này. Nên nói cũng đã nói, cũng có thể cáo từ.
Ở bên trong lĩnh vực tư nhân của Thôn Thiên Thử, Tô Triệt mở ra truyền
tống môn hộ, mang theo Hắc La và Quang Du trực tiếp truyền tống đến
trước không gian thông đạo Tà Hoàng quản hạt kia.
Trước khi đi cũng không quên cùng Phượng Tiểu Tiên Đế nói lời từ biệt cũng cảm tạ một tiếng.
Dựa theo ký ức biết trước, nếu không phải sớm tìm được Thôn Thiên Thử, vị
Phượng Tiểu Tiên Đế này sẽ cùng Tô Triệt một đường quá quan trảm tướng,
chí ít phải kinh lịch mấy trăm tràng chiến đấu, vẫn không thể đem Tô
Triệt hộ tống đến mục tiêu.
Kể từ đó, cũng bớt đi tròn bảy mươi
năm phiền phức và đau khổ, bằng không, tuy không có nguy hiểm tính mạng
gì, một lần lăn qua lăn lại cũng tương đối đáng ghét.
Cách cửa
vào thông đạo không gian còn có khoảng vạn dặm, Tô Triệt lấy ra một kiện không gian pháp bảo cấp bậc Hạ phẩm tiên khí, đối với Hắc La và Quang
Du nói rằng:
- Ma vực bên kia thông đạo, khẳng định sẽ có đại
quân Ma tộc trấn thủ, tốt nhất có thể lặng lẽ ẩn nấp đi qua, nếu là bị
phát hiện, các ngươi trở ra ngăn địch giúp ta.
Hắc La và Quang Du không hề do dự, phi thường thống khoái mà tiến nhập kiện pháp bảo không gian kia.
Đầu tiên là xuất phát từ tín nhiệm đối với Tô Triệt, thứ nhì, chỉ là một
kiện Hạ phẩm tiên khí mà thôi, hoàn toàn không nhốt được bọn họ, chỉ cần thời gian hai phút là có thể xé rách không gian từ bên trong đi ra.
Tô Triệt đang muốn bay về phía cửa vào thông đạo bên kia, chợt nghe được phía sau truyền đến:
- Tài phán sử đại nhân, xin dừng bước!
Nhìn lại, hai Tiên Đế Bát Trọng Thiên cảnh giới hướng bên này bay tới.
Tô Triệt nhận ra được hai gia hỏa này, trong ký ức tiên đoán, trong những
người một đường quấn lấy mình cũng có hai người bọn họ, tương đối đáng
ghét. Không, phải nói là cực kỳ đáng ghét.
- Dừng bước cái con mẹ ngươi ấy!
Tô Triệt chửi nhỏ một tiếng. Thuấn di một cái rời khỏi chỗ này, trực tiếp
tiến nhập thông đạo phía trước một mảnh hỏa hải Hỗn Độn Thánh Diễm.
Hai Tiên Đế nhất thời trợn mắt há hốc mồm, bọn họ cũng không dám lấy thuấn
di thuật bay vào Hỗn Độn Hỏa Hải kia, như vậy mà nói, sẽ bị nguyên thần
bùng cháy mà chết.
- Tài phán sử đại nhân, kính xin dừng bước, chúng ta có việc muốn thương lượng.
Hai gia hỏa này còn chưa từ bỏ ý định, còn đang truyền âm hô to với Tô Triệt.