Tiên Ngục

Chương 99: Chương 99: Chuẩn bị thu lưới (hạ)




Cũng may, ngoại trừ Túi Càn Khôn, Tô Triệt còn có được một tiểu thế giới ở tầng một Tiên Ngục, có thể đưa tất cả các khoáng thạch sẽ không thay đổi chất vào trong Tiên Ngục, Túi Càn Khôn chỉ dùng để chứa các loại linh thảo, có thể giữ được linh lực và dược hiệu tạm thời sẽ không bị xói mòn.

Phát tài! Lúc này đi Âm Phong Hạp Cốc thật sự là không có uổng phí đến, không nghĩ tới, Yêu Thử nhất tộc ngày bình thường làm cho người ta chán ghét nhất, lại để cho mình thu hoạch một số tiền lời thật lớn như thế...

Thật đúng là có tiền có thể làm cho người ta thay lòng đổi dạ, cho tới bây giờ, Tô Triệt nhìn cái đuôi con chuột phía sau mông của lão Hắc kia, lại càng trở nên thuận mắt.

- Lão Hắc, từ nay về sau, cái đuôi của ngươi không cần lại buộc lên nữa.

- Ha ha, tốt!

Trong Tiên Ngục, đuôi dài của lão Hắc vung BA~ BA~ vang lên, thậm chí còn có thể kéo ra vài đạo roi hoa xinh đẹp..

Lại qua một ngày, một con Thử Vương truyền đến tin tức cho lão Hắc, trong một khu vực ở Âm Phong Hạp Cốc phát hiện một tu sĩ nhân loại, các phương diện đặc điểm cực kỳ giống Hàn Tá Kinh, nhất là huyệt Thái Dương phía bên phải có một cái bớt đỏ sậm.

- Tốt, bắt người đi!

Tô Triệt lập tức khởi hành, hướng về phía trung tâm của Âm Phong Hạp Cốc.

Trên đường, lão Hắc nhắc nhở lần nữa:

- Chủ nhân, con Thử Vương kia còn nói, Hàn Tá Kinh không phải lẻ loi một mình, bên người có mấy đồng bạn.

- Đây là đương nhiên rồi.

Tô Triệt đương nhiên là sớm có đoán trước:

- Dùng thực lực của hắn, không có can đảm một người tiến vào Âm Phong Hạp Cốc.

Hao phí ba canh giờ, một đường chạy vội hơn sáu trăm dặm, cái này mới đi đến được khu vực trung bộ của Âm Phong Hạp Cốc. Trong quãng đường này, cũng gặp mấy đội ngũ tán tu muốn cản đường ăn cướp. Tô Triệt có chính sự muốn làm, chẳng muốn dây dưa cùng bọn họ, vì thế gia tốc cùng sử dụng Linh Phù phòng ngự cứng rắn đẩy công kích của bọn hắn xông tới, cũng không có giao chiến cùng với bọn hắn.

Một chỗ có loạn thạch chồng chất trong hạp cốc, lúc này đã Tô Triệt ẩn thân, kiên nhẫn chờ đợi bọn người Hàn Tá Kinh chui đầu vô lưới.

- Bọn hắn có bốn người, ngoại trừ Hàn Tá Kinh, còn có đôi vợ chồng trẻ tuổi trước kia phục kích qua ngươi cùng Lôi thị tỷ đệ; Còn có một nữ tu hơn hai mươi tuổi, xem bộ dạng có chút thân mật với Hàn Tá Kinh. Bọn hắn vừa mới đánh chết một đầu Hắc Kim Mãng, đang lột da lấy cốt, phân chia chiến lợi phẩm.

Năng lực dò xét của Lão Hắc, đã sớm dò xét được rành mạch các tình huống ở bên ngoài hơn mười trượng kia. Bởi vì trong hạp cốc có rất nhiều cự thạch, thực vật cùng các khe rãnh che chắn, những tình huống này, Tô Triệt bằng mắt thường nhất định là nhìn không tới.

Còn tu vi thực lực của bốn người bọn họ, vậy thì không cần lão Hắc giải thích, nhất định là không hề có tiến bộ, vẫn là Luyện Khí tầng ba. Bởi vì, vượt qua Luyện Khí tầng ba, là không cho phép tiến vào Âm Phong Hạp Cốc rồi. Điểm này, Chấp pháp đội của Thiên Huyền Tông trú đóng quản lý ở nơi này vẫn là làm rất nghiêm khắc.

Tô Triệt thiết trí tốt mai phục, chuẩn bị đợi đến lúc bọn người Hàn Tá Kinh đi qua nơi này, khởi xướng đánh lén đối với bọn hắn, lại không nghĩ, lại nghe lão Hắc bẩm báo:

- Chủ nhân, từ bên kia đi đến ba tên đệ tử ngoại môn của Thiên Huyền Tông, tu vi đều là Luyện Khí tầng ba, bọn hắn đi về phía mấy người Hàn Tá Kinh.

Lão Hắc đem hắn chứng kiến hết thảy, dùng phương thức hình ảnh tinh thần truyền cho Tô Triệt, chỉ thấy được, ba tên đệ tử ngoại môn của Thiên Huyền Tông kia đều là bộ dạng mười tám mười chín tuổi, bên hông cũng không có thân phận ngọc bài của Thập đại chính phong, nói rõ, bọn hắn chỉ là đệ tử cấp thấp nhất, có số lượng tối đa ở Thiên Huyền Tông.

Trong môn quy của Thiên Huyền Tông có một điều: hai mươi tuổi nhưng không tấn cấp Luyện Khí trung kỳ (Luyện Khí tầng bốn), sẽ bị thủ tiêu thân phận đệ tử ngoại môn, một lần nữa cách chức làm đệ tử tự học. Chỉ có ở trước ba mươi tuổi tấn cấp Luyện Khí hậu kỳ (Luyện Khí tầng bảy), mới có thể quay về sơn môn.

Ba thiếu niên này đều đã là mười chín tuổi rồi, thời thời khắc khắc đều gặp phải áp lực thật lớn vì có thể bị sơn môn quét ra, vì thu hoạch được càng nhiều tài nguyên tu luyện hơn nữa, dùng để đột phá bình cảnh tu luyện, có khả năng bọn hắn sẽ vì cái trước mắt, mà không từ thủ đoạn...

Quả nhiên, Tô Triệt đoán không có sai, ba tên đệ tử ngoại môn kia đi vào trước mặt bốn người Hàn Tá Kinh, vừa lên là vênh váo tự đắc uy hiếp cùng vơ vét tài sản:

- Mấy người các ngươi vận khí không tệ, săn giết một đầu Hắc Kim Mãng trưởng thành. Nói nhảm cũng không cần nhiều lời rồi, đây là địa phương lịch lãm rèn luyện của đệ tử Thiên Huyền Tông chúng ta, đã bị chúng ta bắt gặp, người gặp nên có phần, giao túi mật Hắc Kim Mãng cùng yêu đan cho chúng ta, đồ vật còn lại mới có thể quy cho các ngươi. Nếu không...

Sắc mặt bốn người Hàn Tá Kinh rất khó coi, bất quá, đối với loại chuyện này đã sớm tập mãi thành thói quen rồi. Trong Âm Phong Hạp Cốc, đệ tử Thiên Huyền Tông cùng với các tán tu, là tranh đoạt lẫn nhau như vậy, ai chiếm được ưu thế, cái kia có thể cướp đoạt được những tài vật của người khác.

Hình thức cạnh tranh như vậy, kỳ thật đúng là kẻ quản lý cao tầng của Thiên Huyền Tông cố ý kiến tạo ra. Nếu là một chỗ lịch lãm rèn luyện, tình huống càng phức tạp, càng có đủ ý nghĩa lịch lãm rèn luyện. Dù sao thực lực đều là Luyện Khí sơ kỳ, tương đối mà nói, coi như là cạnh tranh công bình rồi.

Cục diện giờ phút này, tuy ba tên đệ tử Thiên Huyền Tông ở bên trên nhân số không chiếm ưu thế, nhưng tổng thể thực lực lại không kém bốn người Hàn Tá Kinh, dù sao thực lực cá nhân của đệ tử môn phái, so với tán tu đồng cấp tất nhiên sẽ hơi mạnh hơn một ít.

Kỳ thật, hai chi đội ngũ giằng co lẫn nhau này, đều không muốn thật sự động thủ. Bởi vì, một khi đánh nhau, mặc dù không người thương vong, nhưng phương diện các loại linh phù, đan dược tất sẽ có tiêu hao, như vậy chỉ là vì một đầu Hắc Kim Mãng, thật đúng là được không bù nổi mất.

Vì vậy, hai nhóm người đã bắt đầu cò kè mặc cả, như là đại thẩm trong chợ bán thức ăn, vì chút lợi ích lông gà vỏ tỏi mà tranh chấp không ngớt.

Nghe chỉ chốc lát sau, lão Hắc không kiên nhẫn được nữa:

- Một đầu Hắc Kim Mãng mà thôi, giá trị có cao đến đâu đi nữa cũng chỉ hơn mười miếng linh thạch, bấy nhiêu người như vậy, mỗi tên có thể được bao nhiêu cơ chứ?

- Cũng không thể trách bọn hắn được. Cuộc sống nghèo khổ thường làm con người ta biến chất giày vò khốn khổ.

Trong nội tâm Tô Triệt nói ra:

- Mặc dù siêu cấp môn phái như Thiên Huyền Tông, tiền tiêu hàng tháng của một đệ tử ngoại môn cũng chỉ là mười khối linh thạch, huống chi, thời gian của tán tu càng thêm túng quẫn, từng viên linh thạch đều phải tính toán tỉ mỉ. Nếu không phải có ngươi và Tiên Ngục, ta cũng tránh không được bộ dạng đức hạnh này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.