Tiên Ngục

Chương 1129: Chương 1129: Cổ Khí sống lại (thượng)




Ba người tiến vào Tiên Phủ, Tô Triệt liền lấy ra ba kiện Cổ Khí này, truyền âm nói với Trác Phong:

- Làm phiền Trác thúc giúp ta kiểm tra một chút, xem phía trên Cổ Khí có cái gì không ổn hay không.

Trác Phong hiểu rõ ý tứ của Tô Triệt. Tinh tế kiểm tra ba kiện Cổ Khí, cũng không có bất kỳ khuyên can hoặc phàn nàn nào.

Ở hắn xem ra, người tuổi trẻ dũng cảm nếm thử, không phải là chuyện xấu gì, mặc dù thất bại, cũng sẽ tích lũy một ít nhân sinh lịch duyệt, chuyển hóa thành một phần tài phú tinh thần. Vì thế, lãng phí một chút thời gian và tinh lực cũng không coi là cái gì.

Ước chừng một phút đồng hồ sau, ba kiện Cổ Khí giao trở lại trên tay Tô Triệt, Trác Phong xác nhận nói:

- Không có gì khả nghi, yên tâm đi.

Tô Triệt nhẹ gật đầu, lúc này mới thu Cổ Khí vào bên trong Tiên Ngục.

Sau đó, Tô Triệt nhìn bọn họ nói:

- Mệt nhọc hơn nửa tháng, cũng nên nghỉ ngơi vài ngày, nếu ta nếm thử thất bại, còn phải trả ba kiện Cổ Khí trở về.

Trác Phong và Phỉ Vân gật đầu, đều tự lựa chọn một chỗ trong Tiên Phủ nghĩ ngơi, cho Tô Triệt đầy đủ thời gian và không gian, tiến hành nếm thử của hắn.

Đương nhiên, Trác Phong còn phải gánh vác trách nhiệm phòng ngự. Dù sao, Tiên Phủ tạm thời tọa lạc ở nơi hoang dã, rất khó nói, có thể gặp được gia hỏa đui mù chạy đếngây sự hay không.

Bên trong Tiên Phủ, như một thế giới tinh cầu, có núi sông, hải dương, thảo nguyên, cái gì nên có đều có. Tô Triệt tùy tiện chọn một hòn đảo nhỏ cảnh sắc mê người trong biển, tạm cư trên đó, cùng Lão Hắc bắt đầu nghiên cứu: làm cho Cổ Khí sống lại!

Trên lý luận mà nói, nguyên bản tất cả uy năng của những Cổ Khí này đã bị thiên đạo của Đại Vũ trụ gạt bỏ, làm cho linh tính mất hết, chỉ còn xác không.

Thậm chí có thể nói, những xác không này cũng đã mất đi giá trị lợi dụng, nếu muốn nung luyện tái tạo. Hoặc là phân giải nguyên vật liệu trong đó, kết quả chỉ có một: hóa thành hư vô, trở về hỗn độn.

Đây là thiên đạo chế tài, là uy nghiêm cao nhất, bất luận kẻ nào cũng không thể cãi lời; Bên trong sinh linh thế gian, mặc dù là Tiên Tôn nắm giữ lực lượng đỉnh phong, đối với mấy Cổ Khí này, cũng là một cục diện vô lực xoay chuyển trời đất.

Nhưng Tô Triệt cho rằng, mình đồng dạng khống chế lực lượng thiên đạo trong Tiên Ngục, tuy giai đoạn trước mắt vẫn không thể chính diện chống lại cùng thiên đạo Đại Vũ trụ, nhưng chỉ là sống lại một ít Cổ Khí, hẳn là một bữa ăn sáng mới đúng.

Ngươi là trường giang đại hà, ta chỉ là dòng suối nhỏ róc rách, trên thực lực cách xa, nhưng mà, nếu chỉ dùng để nuôi cá, đồng dạng đều có thể nuôi sống.

Trên đại thể, chính là đạo lý này.

Bên trong ba kiện Cổ Khí, có một lá cờ hình tam giác, xấp xỉ Di Tiên Lệnh Kỳ, Tô Triệt và Lão Hắc nhất trí quyết định, trước lấy nó khai đao!

Tam giác lệnh kỳ huyền phù ở trước mặt Lão Hắc, lẳng lặng cảm ứng một phen, Lão Hắc nói:

- Xác thực, trong đó tồn tại một tia lực lượng phong ấn của thiên đạo. Bất quá, chỉ vẻn vẹn là một tia rất nhỏ mà thôi.

Một tia này, liền có thể gây khó khăn cho ngàn vạn sinh linh bị thiên đạo quản hạt.

Như vậy, lực lượng thiên đạo của Tiên Ngục, có thể giải trừ một tia chế tài này sao?

- Chẳng những có thể giải trừ, còn có thể hấp thu nó!

Lão Hắc cười ha ha nói:

- Khoản mua bán này xác thực rất có lời, hấp thu một tia lực lượng thiên đạo này, đối với thiên đạo của Tiên Ngục chúng ta mà nói, hình như là có chút bổ dưỡng. Có thể lý giải thành, bái nó làm sư, hấp thu tri thức.

- Vậy thì tranh thủ thời gian bái sư đi.

Trong lòng Tô Triệt cười nói.

Theo Tô Triệt ra lệnh một tiếng, lập tức có một cổ lực lượng vô hình tác dụng đến phía trên tam giác lệnh kỳ, nó nguyên bản tử khí trầm trầm, lập tức phát ra ong ong vang lên, giống như giãy dụa giải thoát khỏi cái gì đó. . .

Không bao lâu, một đoàn sáng nhạt từ bên trong lệnh kỳ bị rút ra, sưu một cái, bay vào vũ trụ tinh không, tiêu tán thành không, triệt để hòa tan vào bên trong thiên địa của Tiên Ngục.

Lực lượng thiên đạo đến từ Đại Vũ trụ bên ngoài, bị thiên đạo Tiên Ngục thôn phệ dung hợp, hai người trong lúc đó, không có xuất hiện bất luận dấu hiệu bài xích gì.

Điều này khiến cho Tô Triệt càng thêm kiên định một loại suy đoán nào đó của mình: Tiên Ngục là con của nó, đối đãi với con của mình, nó luôn khoan dung, từ bi, thậm chí nó còn có thể dẫn dắt con của mình, không ngừng khỏe mạnh phát triển.

Kéo dài hậu đại, chỗ nào cũng giống nhau, không có cái gì là trái ngược cả!

Một khi Thiên đạo phong ấn bị giải trừ, ý nghĩa, Cổ Khí này lại lần nữa biến thành một cái lọ, có thể chịu tải linh lực, dung nạp sinh cơ.

- Biện pháp đơn giản nhất, chính là quán thâu linh lực cho nó, đưa vào một khí linh, vật này, cũng chẳng khác nào sống lại.

Lão Hắc nói:

- Chỉ có điều, muốn nó khôi phục uy năng thời kỳ toàn thịnh, cũng không phải là chúng ta có thể thực hiện.

- Đây là đương nhiên!

Trong lòng Tô Triệt gật đầu:

- Khôi phục uy năng trước kia của nó, chính là đối nghịch với thiên đạo ngoại giới, loại chuyện ngu xuẩn này, mặc dù có khả năng thành, ta cũng sẽ không làm!

- Không sai, có một số việc, thực không thể làm.

Lão Hắc cười mờ ám, cũng không biết, hắn lại liên tưởng đến chỗ nào rồi.

Rót linh lực cho Cổ Khí kia, việc này rất đơn giản, Tạo Hóa Thần Thụ từ Tạo Hóa Thần Thạch lấy ra một chút Tạo Hóa chi lực, cùng đại lượng tiên linh chi khí dung hợp đến cùng một chỗ, đánh vào bên trong Cổ Khí, Tạo Hóa Thần Thụ không gì làm không được, dĩ nhiên là có thể sáng tạo kỳ tích.

Diễn hóa khí linh, vậy cũng dễ dàng!

Quỷ Giới tầng hai, chọn một hồn phách tội ác tày trời, xóa sạch trí nhớ, rót vào hồn lực tinh khiết, thoáng cường hóa một chút. Dùng thủ pháp luyện khí rót vào bên trong Cổ Khí, cũng đã thành một khí linh.

Đã thành, Cổ Khí này đã có linh tính, cũng có khí linh. Tuy nhiên, nó vẫn nhỏ yếu như vậy, cơ hồ không tồn tại bất luận uy lực gì, ngay cả pháp bảo cấp thấp của Tu tiên giới thế gian cũng không bằng, ở bên trong Tiên Giới cũng không cải biến được vận mệnh'Phế phẩm'. Nhưng không thể phủ nhận, nó đã sống lại!

Nó quả thật sống lại, biến thành một phế phẩm có linh tính, có sinh mạng.

- Cái này đã hợp yêu cầu, không phải sao?

Tô Triệt cực kỳ thoả mãn nói:

- Cổ bà bà yêu cầu, cũng chính là như vậy, làm nó sống lại.

Lão Hắc đầu tiên là gật gật đầu, tiếp theo lại thầm nói:

- Mặc dù sống lại, cũng còn là bài trí, ai cũng không dám cãi ý chỉ của thiên đạo, cường hóa chúng nó. Cũng không biết, Cổ bà bà kia rốt cuộc là nghĩ như thế nào, lại làm ra loại chuyện hư hỏng này, căn bản là không có chút ý nghĩa nào!

- Quản thiên quản địa, quản được sở thích của người khác sao?

Tô Triệt thì không sao cả:

- Chuyện tình ngươi cho rằng không có chút ý nghĩa nào. Ở chỗ người khác, làm không tốt chính là Kình Thiên chi trụ chèo chống thế giới tâm linh. Những sự tình này không quan hệ với ta, ta muốn ngủ một giấc, hai kiện Cổ Khí còn lại này, giao cho ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.